Chương 3


Em gái nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, cô ấy ngồi trên sofa đọc kịch bản, không quan tâm. Vách ngăn bên ngoài không có hiệu quả cách âm, dễ dàng truyền đến tiếng ồn ào từ bên ngoài.

"Cô nghĩ mình là ai, muốn sửa kịch bản thì sửa, sao cô không đổi luôn tên đoàn kịch thành tên mình đi!" Giọng nói người phụ nữ cay nghiệt, gầm gừ chói tai.

"Trưởng đoàn đã đồng ý cho tôi sửa rồi, anh ta cũng nghĩ rằng điều chỉnh của tôi sẽ làm cốt truyện hay hơn, thu hút khán giả hơn, cô có bất mãn gì thì đi tìm trưởng đoàn." Chị gái lạnh lùng đối phó, nhưng bất cứ ai cũng nghe ra được sự khiêu khích trong lời cô.

"Đồ đê tiện này! Làm tiểu tam không biết xấu hổ sao, sao cô không chết đi!" Bên ngoài là tiếng cãi vã ầm ĩ náo loạn, còn có tiếng mọi người khuyên can.

"Dừng tay hết cho tôi, các cô đang làm gì vậy? Bây giờ còn không đi chuẩn bị cho biểu diễn ngày mai à? Mau đi làm việc đi!" Trưởng đoàn xuất hiện, tức giận gầm lên: "Hai người đi theo tôi."

Anh ta dẫn hai người đi, mọi người đều im lặng, lúc sau bắt đầu vang lên tiếng thì thầm.

"Lời đồn Mạnh Hiểu Duyệt và đoàn trưởng gian díu có vẻ là thật, xem thái độ của trưởng đoàn đi, rõ ràng là thiên vị Mạnh Hiểu Duyệt."

"Đàn ông có tiền và quyền, thì lại đá bà thím già sang một bên."

"Mạnh Hiểu Duyệt xinh đẹp, lại là vũ công đứng đầu trong đoàn, trưởng đoàn thiên vị cô ấy là bình thường, mấy người đừng đoán mò."

'Tôi cảm thấy là thật đấy, tôi từng thấy Mạnh Hiểu Duyệt nửa đêm vào phòng trưởng đoàn. Lần đó chúng ta đến Tuyền Châu biểu diễn, biên kịch không đi theo, tôi ở ngay phòng đối diện với trưởng đoàn, tôi đang nghĩ đi tìm nhân viên lễ tân chuẩn bị nước ấm cho tôi thì thấy cô ấy vào phòng trưởng đoàn, tôi cũng không đợi bao giờ cô ấy ra mà đi ngủ luôn."

Mọi người vì lời nói của cô gái này mà bắt đầu bàn tán xôn xao về sự thật.

Cánh cửa phòng của cô ấy mở ra, người đàn ông đưa theo hai cô gái mới vào đoàn đến.

"Tôi đưa theo hai tiểu sư muội này đến nhập môn." Người đàn ông mỉm cười, nhìn cô ấy giải thích.

Cô ấy đưa mắt nhìn người đàn ông, lại chuyển qua hai cô gái trẻ kia, nở nụ cười, gật đầu nói.

"Cô ấy là Mạnh Hiểu Tình, em gái của sư tỷ Mạnh, là phó biên kịch trong đoàn."

Cô ấy nhìn ra được hai cô gái xinh đẹp này đều thích Thẩm Vi Á, ánh mắt nhìn cô ấy mang theo địch ý, không biết là bởi vì cô là em gái mạnh Hiểu Duyệt hay là bởi vì biết cô là bạn gái trên danh nghĩa của anh.

Đúng, là bạn gái trên danh nghĩa, cả đoàn kịch đều biết cô ấy thích Thẩm Vi á, mà anh lại thích Mạnh Hiểu Duyệt, thậm chí vì muốn tiếp cận cô mà trở thành bạn trai vô danh của mình. Mang thân phận bạn trai của em gái nhưng lại tiếp cận chăm sóc chị gái.

Mọi người đều nói, Thẩm Vi Á không yêu cô ấy, như vậy rất tốt.

Sau khi tiễn hai cô gái kia ra khỏi cửa, anh quay lại, cầm lấy kịch bản trong tay cô ấy: "Chị em nói để em giúp cô ấy sửa kịch bản, em làm xong chưa?"

Kịch bản, kịch bản, lại là kịch bản, cô đè xuống nỗi phẫn nộ uất ức trong lòng: "Đang tìm ý tưởng, có một chút nhưng cần tìm cách tốt nhất để thể hiện ra."

"Chị em đang vội vàng thúc giục, anh thấy cô ấy gặp áp lực rất lớn." Anh lại nói thay cho chị gái mà ép buộc cô, gây áp lực cho em gái. Anh hoàn toàn không hiểu được chuyện này có gì không đúng, từ trước đến nay, anh và cô em gái đã quen bị người chị áp bức rồi.

Cô ấy nằm nghiêng trên sofa, không đáp lại lời anh.

Anh cúi người, cùng cô chen chúc trên chiếc ghế sofa, ôm cô từ sau lưng, môi cắn nhẹ lên vành tai cô: "Anh thấy gần đây tâm trạng em không tốt, có chuyện gì sao? Là vì chuyện kịch bản sao?"

"Không sao, qua một thời gian là tốt."

Cho dù là nhà văn hay biên kịch thì đều có phản ứng cảm xúc thất thường khi sáng tác, bởi vì các biên kịch trong đoàn cũng thỉnh thoảng có cảm xúc chán nản, hoặc tức giận mất kiểm soát, vì vậy anh không quan để ý đến cảm xúc của cô.

Tay anh vuốt ve cẳng chân cô, vén váy dài của cô lên, cực kỳ tự nhiên quen thuộc xâm nhập vào bên trong, sờ đến bờ mông tinh tế mềm mịn của cô, cùng hai cánh hoa ướt dầm dề.

Anh không cho cô mặc quần lót, thậm chí còn ép cô phải nghe lời, để cô không mặc quần lót ra ngoài để anh có thể chơi đùa bất kỳ lúc nào.

Nhu cầu tình dục của anh rất lớn, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, chỉ cần anh muốn là cô phải để mặc cho anh làm.

Ngón tay anh cắm rút khuấy đảo trong mị huyệt ướt đẫm, phát ra âm thanh dâm mỹ khiến người ta đỏ mặt tim đập nhanh: "Thật thoải mái, kẹp anh chặt như vậy. Em biết không? Khi anh ở trong phòng luyện tập, cứ nghĩ đến em là cứng, quần bó lại lộ ra một khối to lớn, những thành viên mới vào đều nhìn thấy, bọn họ còn ngưỡng mộ dương vật anh lớn."

"Dương vật của anh chỉ muốn vào trong huyệt mềm của em thôi, làm cho nó mất khống chế phun nước, căng tràn huyệt nhỏ." Những lời tục tĩu của anh vang bên tai cô, anh hôn lên môi cô quấn quýt lưỡi cô, kéo chiếc váy xuống đến eo, để lộ ra cặp mông trắng nõn tròn trịa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro