💦Chương 9: Thích bị liếm huyệt hay liếm vú?💦


Lâm Trừng rên rất dâm, mặc kệ nơi này là đâu, ở bên ngoài bị anh ôm mút vú như vậy, anh ngậm núm vú vào miệng, cắn mút đến mức đầu vú cô sưng đỏ lên.

Lâm Trừng thật sự rất thoải mái, loại sung sướng này bị kích thích tột cùng, cô luồn tay vào tóc anh, vừa sợ người khác nhìn thấy vừa hưởng thụ cảm giác kích thích khi bị nhìn thấy.

Trình Hựu cắn mút ngực cô, sau khi hút đủ rồi mới buông ra.

Trên núm vú của cô đều dính nước bọt bóng loáng, anh trực tiếp đẩy quần lót của cô xuống dưới, nhìn cô nói: "Liếm ngực em thoải mái rồi, liếm huyệt tiếp nhé?"

Sao anh có thể hỏi như vậy, Lâm Trừng nghĩ đến cảnh lần trước anh liếm tiểu huyệt cho cô, phía dưới căng thẳng, có máu loãng chảy ra, vừa rồi cô bị anh vú, bên dưới chảy ra rất nhiều chất lỏng.

Cô thành thật nói: "Anh liếm rất sướng, đầu lưỡi của anh Trình Hựu rất đỉnh, vừa hút vừa liếm âm hộ em khiến em sướng vô cùng, chảy rất nhiều nước."

Ở quê của Lâm Trừng khi yêu đương đều gọi đối phương như vậy, anh hoặc em gái này, cô cũng gọi theo như vậy, chỉ có điều cô nói hơi khô khan.

Cho dù Trình Hựu vẫn thường hay nói tục nhưng nghe những lời này vẫn bị kích thích không chịu nổi.

Lời dâm mỹ như vậy đúng là lẳng lơ.

Bàn tay anh vuốt ve tiểu huyệt của cô qua lớp váy, bên trong lót băng vệ sinh rất dày, sờ không thích, anh hỏi cô: "Cái này bao giờ mới hết?"

Lâm Trừng để mặc anh, tự cài áo sơ mi cho mình, nói: "Thời gian kinh nguyệt của em dài, ít nhất sáu ngày mới hết. Nếu anh Trình Hựu khó chịu em có thể bú côn thịt cho anh."

Trình Hựu nghe vậy thì vỗ mông cô một cái: "Dâm đãng thật."

Lâm Trừng cũng hết cách, đây là chị em của cô dạy thế, nói anh lăn lộn ở quán bar, có loại phụ nữ nào chưa từng thấy, cô thuần khiết anh sẽ không chạm vào, bởi vì những người ăn chơi như họ sẽ tuyệt đối không chạm vào những cô gái sạch sẽ chỉ thích hợp kết hôn.

Bạn gái và vợ là khác nhau, đàn ông có tiền đều phân biệt rạch ròi.

Bọn họ chơi bời chỉ bọn loại con gái lẳng lơ, miệng còn biết dỗ dành người khác.

Chơi thì phải chọn kiểu cởi mở, dâm đãng, còn không dính người, lại có thể chủ động rời đi, còn phải nghe lời.

Lâm Trừng biết, nên cô cũng không kiêng dè mà nói những lời dâm tục này, chỉ cần có thể kích thích anh, tạm thời có cảm giác là được.

Sau đó Trình Hựu không đi nữa, ở lại chỗ này với cô.

Mấy ngày gần đây Lâm Trừng đều thu liễm, không còn ăn mặc hở hang mát mẻ như ban đầu nữa, hơn nữa cũng không mặc cho người ta nhìn nữa. Mọi người thấy vậy đều tự giác không còn hứng thú gì nữa, nhưng vẫn có người ham muốn khuôn mặt này của cô nên vẫn đầy khách đến quán.

Cô gái xinh đẹp đã có ưu thế trong xã hội nhưng cũng nguy hiểm, Lâm Trừng không muốn bị người khác nhìn chằm chằm nhưng cô không có cách nào cả, kiếm tiền như vậy nhanh hơn làm việc trong nhà máy.

Trình độ học vấn của cô không cao, bằng tốt nghiệp chỉ là trung học cấp 2, sau đó được mẹ đưa đến nhà máy sản xuất giày của trấn để làm việc, cô không kiếm được chút tiền hồi môn nào, mẹ cô lại xem xét việc cho cô kết hôn với Vương lão nhị ở đầu làng vì ông ta có thể tặng 5 vạn tệ.

Xính lễ chỉ đủ em trai cô xây một ngôi nhà ở nông thôn để lấy vợ và mua một chiếc xe máy, rất có lời.

Cô không đồng ý, Vương lão nhị ở thôn là người có tiền, nhưng ông ta què, từng một đời vợ đã chết, mọi người nói ông ta không may mắn, gả đến phải hầu hạ ông ta.

Cô không muốn, mẹ cô nhốt cô trong phòng để củi, buộc cô phải lấy chồng mới chịu thả cô ra, còn nói có người cho 5 vạn là tốt rồi.

Cô ở đầu làng, mọi người đều nói cô xinh đẹp, nếu đi vào thành phố sẽ sống cuộc sống thiếu phu nhân, cô biết mình không thích cuộc sống đó, nhưng cũng không muốn để bản thân chịu ấm ức như này, các chị em của cô đều đã kết hôn, ra thành phố làm việc ở nhà máy điện, hoặc gả cho giám đốc nhà máy trong thành phố, ngoại trừ tuổi tác thì không có vấn đề gì, họ đều rất thương cô.

Sợ cô sẽ sống như vậy cả đời trong thôn nên đưa cô ra ngoài, cho cô mượn ít tiền, để cô mở một quán ăn sáng. Tiền là đi vay, địa điểm là chồng của một người chị em, mười mấy năm trước mua được có lời nên cho cô mượn, chị em của cô rất tốt.

Mẹ cô lại mở miệng đòi 8 vạn, nếu không sẽ vào thành phố bắt cô trở về, sau khi bắn về sẽ bán cô cho một đôi cha con khác chung vợ, có thể sinh con trai thì sẽ nhiều tiền hơn.

(Làm đến đây tự nhiên thấy khó chịu bà mẹ này ghê )

...

Lâm Trừng bận rộn đến năm giờ, chuẩn bị dọn đồ thì Trình Hựu qua giúp cô.

Bây giờ cô không tiện, dì cả đến, hơn nữa phụ nữ cũng không làm được những việc nặng, nên anh qua giúp cô.

Lâm Trừng cảm động nhìn anh, mấy hôm trước anh cũng bận nên không đến được, hiện giờ giúp cô dọn dẹp, sau khi thu dọn xong Trình Hựu nói: "Không cần nấu cơm, chúng ta đi ra ngoài ăn, tôi dẫn em đi ăn món địa phương."

Lâm Trừng đồng ý, cô đến nơi này chưa lâu, đến đây chỉ lo mở cửa hàng, đều tự nấu cơm ăn, nghe nói ở đây có nhiều đồ ăn ngon nhưng cô chưa từng ăn.

Sau khi chuẩn bị xong, Trình Hựu giúp cô đóng cửa lại, nắm tay cô dẫn cô đến một quán trà gần đó, bây giờ không có ai, buổi trà tối chỉ mới bắt đầu.

Trình Hựu gọi cho cô một bàn đầy đồ ăn, cô ăn no căng bụng mới về.

Lâm Trừng tự nhiên qua đêm ở nhà Trình Hựu, cô về nhà cầm hai bộ quần áo theo. Trình Hựu chờ ở dưới lầu.

Trước kia trong nhà anh lộn xộn, mỗi lần mẹ anh đến dọn đều mắng anh một trận, nhưng hiện giờ có cô dọn dẹp nên luôn sạch sẽ.

Có phụ nữ mới tốt.

Trình Hựu dẫn cô về nhà, hai ngày này không làm gì cả, chỉ ôm nhau ngủ.

Buổi sáng Lâm Trừng dậy đi vệ sinh, cởi quần lót ra xem băng vệ sinh, thấy không còn dấu vết gì nữa.

Dì cả của cô đi rồi.

Cô có hơi vui mừng, sợ Trình Hựu mà chờ thêm thì không kịp.

Anh vẫn còn đang ngủ, cô nấu bữa sáng cho anh rồi đến cửa hàng.

Hôm nay sau khi Lâm Trừng đến cửa hàng thì phát hiện cửa hàng mở toang, cô giật mình, kết quả là phát hiện nơi này đang lắp điều hòa.

Điều hòa thổi mát lạnh giữa mùa hè, cô không còn nóng chảy mồ hôi nữa.

Người thợ nhìn cô, đã chuẩn bị chào cô rồi đi, Lâm Trừng hỏi anh ta, anh ta nói là Trình Hựu mua, gọi người đến lắp đặt.

Đúng là anh, trước đó anh cũng cầm chìa khóa cửa hàng.

Lâm Trừng nhân lúc còn chưa mở cửa , gọi điện cho chị em.

"Em hơi sợ, cảm thấy anh ấy quá tốt, hôm nay còn lắp đặt điều hòa cho em. Chị nói đến lúc đó em giả mang thai tìm anh ấy đòi tiền có phải tồi tệ quá không?"

Chị gái bên kia lập tức an ủi cô: "Nếu em thấy mang thai giả không tốt thì để mang thai thật đi, em cứ mặc kệ đi, người giàu mà, theo đuổi con gái sẽ dùng đủ loại thủ đoạn. Người ta thích trêu đùa em vì em ở quê lên, vì em dễ lừa, em nghĩ anh ta tốt nhưng đợi đến khi em mang thai xem, lập tức bỏ em luôn."

"Nhưng em muốn mang thai cũng không dễ, họ lên giường thường dùng bao, tuyệt đối không bắn vào để em to bụng đâu, sẽ không có cơ hội để em lấy một khoản tiền, em muốn mang thai kiếm tiền là chuyện không thể. Em phải dỗ dành anh ta, để anh ta cho em tiền, ua túi quần áo cho em, hoặc mua vàng, sau đó sang tay bán lại cũng dễ. Trước đây em từng kiểm tra tài khoản Wechat của anh ta có bao nhiêu tiền chưa? Để anh ta thường xuyên gửi hồng bao chục vạn cho em, những người giàu thường dùng cách này dỗ dành phụ nữ."

Lâm Trừng suy nghĩ một lát: "Hôm qua em nhìn thoáng qua, số dư Wechat của anh ấy có 600 vạn."

(19,7 tỷ VNĐ)

Người chị em: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro