Chương 2: Cư nhiên xuyên đến thú giới

Edit: Cá Muối

Đường Ninh vô cùng cảm tạ bây giờ trời tối, cô chỉ nhìn được một mảnh màu đen.

Suýt chút nữa đã nhìn thấy gậy gộc này kia.

Nhưng trái tim nhỏ của cô vẫn kinh sợ không nhẹ, che lại khuôn mặt nhỏ, cô ngồi dậy thét chói tai: "A! Lưu manh, Anh không mặc quần áo?"

Angus thấy giống cái nhỏ bị dọa sợ, có chút áy náy, thân thể ngồi xổm xuống, hắn giơ tay ở trên đầu nhỏ của Đường Ninh nhẹ nhàng vuốt ve.

"Giống cái nhỏ, em đừng sợ, tôi có mặc quần áo... Đây chính là quần áo của tôi a..."

Đường Ninh từ kẽ ngón tay nhìn hắn chỉ vào da thú dưới hạ thân gọi là quần áo.

Cái lông!

Cái đó chỉ có thể che được một chút.

Đây rốt cuộc là nơi nào?

Nghĩ đến vấn đề này, cô đem tay nhỏ từ trên mặt lấy xuống, nghiêm túc nhìn Angus hỏi: "Anh nói cho tôi biết, đây là nơi nào? Anh làm sao mang tôi tới nơi này? Quan trọng nhất chính là, Anh là ai?"

"Đây là Bạch Lang tộc, tôi ở trong rừng cứu em ra từ hồ nước, em hôn mê bất tỉnh, tôi đành phải mang em về đây! Cuối cùng, tôi là ai......"

Angus cong môi cười, bàn tay to của hắn ở trên khuôn mặt Đường Ninh tràn ngập tình yêu mà vuốt ve: "Tôi là giống đực của em, thủ lĩnh Bạch Lang tộc, Angus!"

"Cái mông!"

Bạn học Đường Ninh là thiếu nữ văn minh nhất học viện ngành y, sau khi nghe hắn màu mè giới thiệu, cũng nhịn không được thô tục một câu.

Cô đem Angus tay đẩy ra: "Tôi còn là một sinh viên, thanh niên chưa kết hôn, từ lúc nào có chồng? Còn có, cái gì Bạch Lang tộc? Nghe cũng chưa từng nghe qua, anh mau mang tôi trở về! Anh đã cứu tôi, tôi có thể gửi anh một chút tiền để báo đáp... Anh lấy tiền rồi mau chóng đi mua một bộ quần áo đàng hoàng..."

Đường Ninh nói xong, đứng dậy vỗ vỗ cỏ dại trên người.

Động tác vỗ vỗ của cô đột nhiên ngừng lại..

Từ từ!

Cái người tên Angus vừa mới nói, cứu mình ra từ hồ nước trong rừng rậm!

Không phải cô rơi xuống hồ nước trong học viện sao? Rừng rậm cái quỷ gì?

Còn có, mái tóc dài của hắn, cái sơn động này, còn... hai chữ giống đực kia.

Đường Ninh giật mình một cái, cô bỗng nhiên ý thức được...

Bản thân rất có thể đã xuyên qua.

Cô tự nhéo lên gương mặt chính mình: "Tê...... Đau quá......"

Cô lại nhìn về phía Angus, hoảng sợ hỏi: "Anh có thể nói cho tôi biết, bây giờ là niên đại nào không?"

"Niên đại? Đó là vật gì? Tôi chỉ biết, ở đây là thú giới."

Angus không hiểu, giống cái nhỏ trước mặt đang nói cái gì nhưng vẫn cau mày chậm rãi đáp lại.

"Thú giới? Dã thú?"

Giọng nói Đường Ninh đã hoảng sợ cực độ, đây là chuyện tốt gì, muốn ngất!

"Phải!"

Angus gật đầu khiến Đường Ninh đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng.

Cô không chỉ là xuyên qua! Còn xuyên đến thú giới chưa từng xuất hiện trong lịch sử... Ha hả, gần đây cô đúng thật vô cùng xui xẻo.

Bị bạn trai xấu xa ngoại tình, ngã xuống hồ, cuối cùng lại xuyên đến thú giới xa lạ, cổ quái. Vừa tỉnh tới, liền được một nam nhân lớn lên vô cùng xinh đẹp, tự xưng là giống đực của cô.

Sờ sờ mặt, cô hỏi: "Angus... Tôi trông như thế nào? Nhà anh, có gương không?"

Angus lắc đầu: "Không có. "

Đường Ninh cau mày, lại hỏi: "Vậy có nước sạch không? Tôi muốn tìm một chút nước sạch để rửa mặt."

"Có!"

Angus ở trong sơn động không biết tìm cái gì làm vật chứa, sau đó ra khỏi sơn động.

Trong hoàn cảnh tối tăm chỉ còn lại một mình Đường Ninh, cô ôm cánh tay, cảm thấy có chút đáng sợ.

Cô sờ lên vải vóc trên người, ren! Là cái váy dài hôm nay cô mặc.

Thật tốt! Không phải là hồn xuyên.

Cái balo cô vẫn đeo trên người đâu? Bên trong có đồ vật khi cô học tập phải dùng tới!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro