Chương 28: Một bàn mỹ vị (1)
Edit: Cá Muối
_________
Angus giơ tay nâng cằm Đường Ninh, "Nói cho anh biết, em nguyện ý cùng hắn kết làm bạn lữ sao?" Ánh mắt hắn rối rắm.
"Hiện tại tôi không muốn cùng bất cứ kẻ nào kết làm bạn lữ! Tôi vẫn chưa suy nghĩ kĩ càng xem có nên ở lại thế giới này không......" Đường Ninh kéo tay hắn ra, "Anh đừng có cản tôi làm việc!"
Đường Ninh dùng que diêm mồi lửa lên cỏ dại, nhét vào đống củi khô.
Trong khoảng thời gian này, ánh mặt trời của thú giới rất nóng, đám củi này đã rất khô, lập tức bén lửa cháy hừng hực.
"Có thịt mỡ không?" Cô chuyển mắt hỏi Angus còn đang nheo mắt nhìn mình, ánh mắt kia mang theo ủy khuất, còn mang theo tức giận.
Nhóc con cao lãnh đột nhiên biến thành như vậy, cô có chút bất đắc dĩ, thò lại gần hôn lên má hắn một cái, "Anh đừng lo lắng! Chỉ cần tôi nguyện ý ở lại thế giới này, lập tức sẽ cùng anh kết thành bạn lữ, nhưng còn những chuyện còn lại, tôi không thể bảo đảm với anh, tất cả dựa vào ý trời."
Tuy rằng cô chủ động hôn mình.
Nhưng phiền muộn trong lòng Angus cũng không thể biến mất hoàn toàn.
Câu nói cuối cùng của cô là đang nói với hắn, nếu như ông trời muốn cho cô cùng Isaac, thậm chí là cùng nam nhân khác kết làm bạn lữ, cô cũng sẽ đáp ứng.
Hắn biết, chính mình có tâm tư muốn độc chiếm cô ở trong thú giới này đã xem như khác thường, nhưng hắn thật sự không có cách nào nghĩ đến sau này phải cùng nam nhân khác chia sẻ cô.
Trái tim của hắn, có thể nổ tung hay không....
"Anh chỉ cần em cho anh một lời bảo đảm...... Sau này mặc kệ em muốn cùng bao nhiêu giống đực kết làm bạn lữ, nhưng phải cùng anh kết hợp trước, đứa bé đầu tiên, cũng phải là của anh!"
Đây là biện pháp tự an ủi duy nhất mà Angus nghĩ ra.
Đường Ninh vừa nghe đến mấy chữ kết hợp, sinh con, dưới ánh lửa khuôn mặt nhỏ của cô lập tức đỏ bừng giống như tôm hùm bị luộc chín.
"Có phải anh nghĩ quá nhiều rồi hay không? Chuyện sau này để nói sau đi! Trước tiên anh tìm chút thịt mỡ, tôi muốn rán ra chút dầu, chờ một chút xào rau sẽ dùng! Đúng rồi, anh tìm thêm vài vật chứa, tốt nhất là có thể chứa được đồ nóng!"
Đường Ninh đẩy đẩy ngực hắn, sốt ruột dặn dò.
"Được rồi......"
Angus rầu rĩ đứng dậy, rời khỏi động phủ.
Nửa phút sau, hắn cầm một khối thịt mỡ to trở lại.
"Đây là thịt lợn rừng hôm qua anh bắt được lúc trở về bộ lạc, em nhìn xem, có thể dùng hay không?"
Vừa nghe là thịt lợn rừng, hai mắt Đường Ninh sáng ngời, "Đúng thật là quá tốt......"
Cô nhận lấy, thấy thịt heo rất sạch sẽ, hẳn là Angus đã rửa sạch, nhanh chóng lấy dao tới cắt thành từng khối nhỏ, bỏ vào cái nồi đã làm đốt nóng.
Tức khắc, tiếng "Tư tư tư" vang lên trong nồi.
Mùi mỡ rán phiêu tán trong không khí.
Angus ngửi được, trong cổ họng lại tràn ra nước bọt, hắn nghi hoặc hỏi, "Cái này, trực tiếp uống sao?"
Hắn nhìn thấy trong nồi đã có rất nhiều chất lỏng.
"Trực tiếp uống sẽ rất ngấy...... Là dùng để xào rau, làm gia vị, chờ một chút anh sẽ biết......"
Đường Ninh thần bí cười cười, kêu hắn mau chóng lấy vật chứa tới.
Angus lại đi ra ngoài.
Đường Ninh lại cắt thêm thịt heo vào trong nồi, âm thanh xèo xèo đặc biệt dễ nghe.
Làm ra một nồi mỡ, cô cảm thấy đã có thể ăn được một khoảng thời gian nên không cắt nữa, đem khối thịt kia đặt sang một bên.
Isaac xách theo số cá trắng lớn đã được mổ bụng trở về, thật xa đã nghe được mùi thơm của thịt, hai mắt sáng ngời, hắn bước chân nhanh hơn, nhìn đến mấy Bạch lang vây xung quanh động phủ, hắn "Mắt lộ ra hung quang"!
"Vây ở nơi này làm cái gì?" Issac gầm nhẹ một tiếng, mấy tiểu bạch lang lập tức sợ tới mức tản ra.
Lúc này Isaac mới vừa lòng đi vào, nhìn thấy tóp mỡ trong nồi, nước miếng giàn giụa hỏi, "Đường Đường, đây là món ngon gì vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro