Chương 29: Một bàn mỹ vị (2)
Edit: Cá Muối
__________
"Đây là mỡ báo......" Đường Ninh mi mắt cong cong, cố ý hù người này.
Quả nhiên, Isaac lập tức bị cô hù dọa, "Em lại có thể ăn con báo! Em lại có thể ăn thịt nam nhân của em......"
"Ai ai ai...... Ai nói anh là nam nhân của tôi? Còn có, tôi ăn thịt anh lúc nào? Đây là mỡ của con báo khác rán thành dầu, chờ một chút tôi sẽ dùng nó nấu ra đồ ăn ngon, nếu anh không muốn ăn đồng loại, vậy lát nữa đừng chạm vào đồ ăn nha! Nhịn đói đi!"
Đường Ninh dùng cái ống tre hôm nay chặt được ở trong rừng cây chẻ thành một cái muỗng, nhẹ nhàng khuấy trong nồi, dầu đã có thể dùng được.
Angus cầm một cái đầu lâu lớn trở về, những chỗ có lỗ bị một vật không biết tên nào đó lấp kín, thoạt nhìn giống như cái chậu lớn trong nhà ăn của trường.
Đường Ninh vớt tóp mỡ vàng ươm lên lá cây to bên cạnh rồi mới đi bưng nồi lên, không nghĩ tới cái nồi so với tưởng tượng của cô còn nóng hơn nhiều......
"Sh......"
Ngón tay cô bị nóng đến nổi lên một cái bọt nước nhỏ, đau đến cô lập tức rút tay lại, đem ngón tay ngậm vào cái miệng nhỏ.
Angus cùng Isaac thấy cô bị thương, nhanh chóng thò qua, hai người cùng nhau bắt được tay nhỏ bị phỏng của cô, trăm miệng một lời hỏi: "Đường Đường, không sao chứ?"
Đường Ninh ngước mắt nhìn hai nam nhân tuấn mỹ trước mặt, tim đập gia tốc.
Cô cảm thấy thật may mắn, giờ phút này trong sơn động có ánh lửa, không ai có thể phát hiện khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của mình.
Angus trừng mắt nhìn Isaac, "Anh buông ra!"
Isaac không chút nào sợ hãi trừng mắt lại, "Anh buông ra mới đúng! Anh dùng sức như thế, cổ tay Đường Đường cũng bị anh siết đỏ......" Isaac nhướng mày, ý bảo tự anh mau xem đi.
Angus nhìn thấy, quả nhiên da thịt Đường Ninh bị hắn bắt lấy đã bắt đầu đỏ lên.
Hắn mặt lộ vẻ xin lỗi, nhanh chóng thu tay lại, đau lòng xin lỗi Đường Ninh, "Thực xin lỗi...... Đường Đường......"
Đường Ninh cũng kéo luôn tay Isaac ra, "Ai nha! Tôi không có yếu ớt như vậy, chỉ phỏng một xíu mà thôi...... Các anh đừng lại gần đây, không khí trong sơn động vốn dĩ đã không lưu thông, các anh muốn nóng chết tôi, ngạt chết tôi sao?"
Đường Ninh đẩy hai người ra, đi lại trước cái nồi, nhìn Angus ở một bên, "Anh sợ nóng không?"
Angus lắc đầu, trực tiếp bưng nồi lên, nghe theo chỉ dẫn của Đường Ninh, đem dầu đổ vào đầu lâu.
Dầu còn rất nóng, trên đầu lâu hẳn là còn dính nước, âm thanh tư tư tư vang lên, Đường Ninh nghe thấy cảm thấy thật dễ nghe.
Chờ sau khi Angus đặt cái nồi trở lại trên "Bệ bếp", cô ném rau dại đã chuẩn bị tốt vào trong nồi! Xào rau dại không cần dùng nhiều dầu, số dầu dính trên nồi đã đủ rồi.
Mùi thơm của rau xào lan tỏa khắp sơn động, bụng Đường Ninh kêu ục ục một tiếng......
Động tác cầm muỗng rau của cô dừng lại, tay nhỏ ôm bụng, có chút thẹn thùng cười cười, "Tôi thật đói......"
Hai nam nhân liếc nhìn nhau, nở nụ cười, Angus đi đến sau lưng Đường Ninh, nhẹ nhàng xoa xoa đầu nhỏ của cô, "Anh đi tìm cho em chút quả dại, ăn lót bụng trước!"
Đường Ninh gật gật đầu, ý bảo hắn mau đi đi.
Cô còn phải chiên cá, hầm canh cá, bữa cơm này còn chưa xong đâu!
Ăn chút quả dại lót bụng trước là tốt nhất.
Rau dại rất nhanh đã chín, Đường Ninh rải một ít cây muối tiêu cắt nhuyễn vào bên trong rồi mới múc rau xào sang một cái đầu lâu nhỏ, bưng tới trước mặt Isaac.
"Nếm thử không?"
Isaac lại rất do dự, "Thú không ăn đồng loại...... Nếu cái này của em dùng mỡ báo đốm làm ra, anh sẽ không ăn......"
Đường Ninh thấy bộ dáng khó xử lại ủy khuất của hắn, xì cười lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro