Chương 3

03
Đương nhiên là khen rồi.

Sasuke lông mày nhíu lại, chẳng lẽ cậu nói không đủ rõ ràng sao? Chắc là vậy cho nên cô ấy mới rơi vào im lặng một lần nữa. Vốn dĩ cậu đã rất hoang mang, chính là bởi vì những bức ảnh kia, cô con gái tương lai của cậu, phảng phất như cậu bị kéo khỏi điểm tựa duy trì sự cân bằng nội tâm, cậu dường như cảm nhận được cái gọi là thấp thỏm bất an.

Ha.

Cậu hít một hơi thật sâu, cố gắng giảm bớt cảm giác chật chội nhất có thể. Haruno Sakura trong tương lai có mọi thứ mà người trưởng thành có. Ngay cả cười rộ lên, độ cong bên môi cũng cực nông, giống như lò xo tùy thời có thể thu liễm trở về, đây là một loại thong dong đạm bạc không thuộc về thời thiếu nữ.

Vợ cô ấy rất thanh lịch.

Vợ?

Uchiha Sasuke chậm rãi xem xét hai chữ này.

Căn phòng rất yên tĩnh.

"Cho tới giờ, cám ơn cậu ." Cũng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, điểm tựa không còn, càng mất tự nhiên, cậu lựa chọn, thẳng thắn.

"Tại sao đột nhiên cảm ơn tôi?"

Uchiha Sakura có chút sững sờ.

"Nhiều năm như vậy. Sakura chăm sóc cô ấy một mình, rất mệt mỏi, phải không? "Giọng điệu của cậu nhẹ nhàng, lại lộ ra sự chắc chắn trong lời nói.

Giống như nhiều năm như vậy, chỉ với một vài bức ảnh, cậu có thể nghĩ ra những cảnh mà ngay cả người chồng bên gối cũng chưa từng chứng kiến. Từ khi nào sharingan lại có loại năng lực nhìn xuyên thấu như vậy, Uchiha Sakura khó có thể tin được, mà đôi mắt xanh tròn của cô ngoại trừ kinh ngạc, mà hơn nữa, giống như cậu , đều là cảm giác đau đớn không đề phòng.

Thì ra trong bóng tối tìm được đồng loại là loại cảm giác như vậy.

Gặp lại người yêu trong quá khứ nói ra là không thể tưởng tượng nổi, mà người sống trên đời, khó có được nhất là gặp nhau biết nhau, nói chuyện với nhau. Tám chữ này cũng không phải là nói suông, mà là dựa sự hiểu ngầm dựa trên sự tin tưởng. Cho dù cách thời gian dài, xuyên ngàn biển rộng, vẫn là một trong những người an tâm nhất của đối phương.

Nhìn thấy cậu , cô ấy cảm thấy thoải mái và chua xót.

Cô không giải thích quá nhiều, cậu che giấu, và cũng áy náy. Hơn nữa khi cậu chuyên chú nhìn bức ảnh trong tay, cảm giác áy náy tràn ra, bịt kín xung quanh đồng tử cậu , hóa thành những tơ máu đỏ ngầu.

- Mệt mỏi lắm phải không?

Cậu đã hỏi cô như vậy.

Trong thực tế, cô đã quen với nó từ lâu trong những năm qua. Không phải là không cảm thấy mệt mỏi, nhưng đã quen với nó, đây gọi là một khía cạnh khác của cuộc sống.

Sakura thầm thở ra một hơi, "Đây cũng là cậu đoán sao?"

Ở phương diện bình tĩnh này, cô hiển nhiên không bằng một phần mười đối phương, vừa nói xong câu đó, ánh mắt Sasuke nhìn cô liền thay đổi, ánh mắt sắc bén như ánh sáng hiện lên trong mắt cậu, tổng hợp lại, chính là hiểu rõ từ đầu đến cuối.

Người đàn ông này mang theo khả năng xuyên thấu của riêng mình.

Không liên quan đến dị đồng, càng không liên quan đến tuổi tác.

"Chẳng lẽ chuyện này còn chưa đủ rõ ràng sao?" Ánh mắt đảo qua một loạt ảnh chụp, mặt Sasuke lập tức trầm xuống, "Sinh nhật con gái, nhập học hắn cũng chưa từng xuất hiện, một người ngay cả nhà mình cũng không biết ở đâu có tư cách gì được xưng là cha!"

Khi cậu đặt ảnh trong tay về vị trí cũ, Sakura Nghe thấy tiếng va chạm không phải của khung ảnh gỗ.

Phanh!

Ngón tay mảnh khảnh trắng sứ khó khăn lắm mới rút khỏi bức ảnh liền đập lên bàn, nghiến chặt như sắt đá.

"Không phải như vậy, Sasuke-kun cậu hiểu lầm rồi." Sakura giữ chặt cậu, cô có thể cảm giác được động tác của Sasuke lập tức cứng đờ.

Nhưng cũng chỉ trong chớp mắt, cậu liền rút ta ra khỏi gông cùm xiềng xích, "Hiểu lầm? Tôi chỉ nói những gì tôi đã thấy. "

Cậu cũng không bài xích chạm vào cô.

Nhưng dưới làn da bất ngờ chạm vào, tim lại một lần nữa mất cân bằng.

Hơi mất mặt.

Nội tâm Uchiha Sasuke than thở sâu sắc, chỉ hy vọng những thứ không an phận này có thể tránh được cái nhìn sâu sắc của người lớn.

Cũng may, Sakura biểu hiện rất bình tĩnh, chỉ là ngước nhìn đôi mắt xanh của cậu , lộ ra vẻ nghiêm túc khác với trước kia, "Ánh mắt cậu cực kỳ lừa gạt, bên ngoài ảnh không nhìn thấy bên trong kia, mới là hiện thực dễ bị xem nhẹ nhất lại tiếp cận gần chân tướng, điểm này, tớ tin tưởng Sasuke-kun so với tớ càng rõ ràng hơn!"

Cậu bị sốc.

Hoàn toàn có thể lý giải thâm ý trong lời nói của cô, cái gọi là đồng thuật công tâm cũng chính là đạo lý này. Nhưng cậu chính là vừa tức vừa bực, không cách nào có thể bình tĩnh lại. Trách thì trách điểm tựa kia không còn, hiện tại cả người cậu giống như cọng rơm khô héo, thêm một chút là có thể bùng cháy.

"Cho nên đến bây giờ cậu còn muốn bảo vệ hắn?" Lúc nói ra miệng, cậu hối hận, nhìn bộ dáng thờ ơ của cô, Sasuke đột nhiên nhận ra chính mình có chút tự đa tình.

Chuyện tình cảm này thật đúng là chung chung, cậu không xác định là xuất phát từ quan tâm hay nghĩa vụ, cô nói như thế nào cũng coi như là vợ tương lai của cậu, chẳng lẽ chồng nhiều năm không về cô thật sự có thể bình tĩnh như vậy, hay là nói, tình cảm của Sakura dành cho cậu đối với cậu đã đến mức gió tây cuốn lá rụng?

"Là tôi nghĩ quá nhiều."

Sasuke kịp thời ngăn chặn những nghi ngờ vô cớ trong đầu, đánh giá cô. Vợ tương lai của cậu, người phụ nữ cùng giường chung gối, bề ngoài mảnh khảnh, trải qua gian khổ khắc sâu như thế nào mới mạnh mẽ đến mức không màng hơn thua như vậy. Cậu không nhịn được tự hỏi, những năm đó, cùng với những gì đã xảy ra với cô, là vì cái gì, đã chọn cô.

Có lẽ, là cô đối với mình chưa bao giờ ngừng tin tưởng.

"Bảo vệ chồng của mình, làm vợ , tớ cảm thấy không có vấn đề gì hết."

Cô ấy nói từng chữ.

Công khai đem từ "bảo hộ khuyết điểm" treo ở trên trán, cậu chỉ có thể trông mong nhìn, đúng vậy, vợ bảo vệ chồng là lý do chính đáng, cùng "người ngoài" là cậu thì có liên quan gì.

Cậu vốn nên vui mừng, nhưng luôn cảm thấy có gì đó thắt lại trong ngực, chỉ một động tác vung nắm đấm, đồ bảo hộ trên cáng tay cậu bị bóp nghẹo đến phát đau. Những đau đớn kia, vốn không đáng kể, nhưng chính là thân thể phát ra tín hiệu phản kháng, đang phản kháng lại chính mình.

"Cậu như vậy là mù quáng, ngu xuẩn."

"Vậy thì cậu chính là thành kiến cùng tự phụ."

"......"

Thật đúng là...

Tấc đất tất tranh a.

Nào có một người phụ nữ vô lý như vậy.

Ừm thì là truyện tớ mới up hôm đầu tiên đã bị reup rồi ấy ạ 🥹. Mọi người có muốn đọc trên fb ko ạ. Nếu được tớ muốn lập 1 group các bạn đăng bài otp còn tớ đăng truyện, không biết có được không ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro