Chương 5
05.
"Nhãi con, đừng quên cậu bây giờ ăn nhờ ở đậu nhà người khác, người bị quấy rầy hẳn là..." Anh chồng khẽ giương cằm, tiến về phía trước một bước, "Chúng ta."
Hai chữ cuối cùng rõ ràng được nhấn mạnh, nhưng đôi mắt anh liếc về phía cô là bình thản, tựa như không chút can thiệp vào bất kỳ quyết định kế tiếp của cô.
Vấn đề nan giải thế kỷ có thể khiến người ta phát điên một lần nữa ném trở lại cho Uchiha Sakura, một là cô vĩnh viễn không quên ý định ban đầu, một người là tình yêu cùng cô chung chăn chung gối, trong lòng bàn tay, ngón tay đều là thịt, cô nên chọn như thế nào, online chờ đợi, rất gấp!
Sakura cau mày, theo bản năng giãy giụa trong lòng thiếu niên áo trắng, nhưng lại chẳng có tác dụng gì.
"Buông tay."
Tiếng hét vang lên trong lòng cô là âm thanh cảnh cáo nghiêm túc của chồng cô. Đến lúc này, đôi mắt của người đàn ông tóc đen đã hoàn toàn trũng xuống.
Khi anh đến gần, khoảng cách vốn bình an vô sự cũng lập tức trở nên chật chội quỷ dị. Tuy rằng Uchiha Sakura không thể nhìn thấy vẻ mặt của thiếu niên ở phía sau cô, nhưng từ súc mạnh trên vai cô đang tăng lên cũng có thể suy đoán ra tình cảnh sắp xảy ra.
Về vấn đề "chủ động" này cũng đâu phải do cô, người lớn đương nhiên là tất cả đều muốn. Nhưng mà nơi này có một nhân vật cực kỳ nguy hiểm, Uchiha Sasuke mười sáu tuổi cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ tin vào ma quỷ.
"Nếu tôi không buông ra thì sao?"
Khiêu khích đến mức này, cô nào có lựa chọn. Gần như là trong nháy mắt, cơ thể của Sakura đã bị một lực hấp dẫn đưa đến vị trí vừa rồi mà chồng cô vừa mới đứng!
Đây chính là sức mạnh của Rinnegan, có thể hoán đổi vị trí cho các vật thể trong phạm vi nhất định.
Sakura vội vàng đảo mắt, quả nhiên không ngoài dự đoán, phía sau, hai Uchiha Sasuke đang đối đầu vào nhau, một trước một sau các đòn đánh giống nhau y hệt, thật giả khó phân biệt.
Tuy nhiên, Sakura nhìn ra được, chiêu thức của chồng cô mạnh hơn rất nhiều. So với Sasuke thời thiếu niên, lúc này cậu rút kiếm cắt đứt ống tay áo chồng cô, lại vô tình bị chồng cô xoay đá trúng bụng, ngã xuống đất, "Phanh" một tiếng, khói trắng bay đầy không trung.
Trong khoảng trống lúc chồng cô đang ngây người, thân hình cậu đột nhiên từ trong khói dày đặc nhảy ra, cổ tay rung lên, những tiếng sấm sét nổ ra từ mũi kiếm của cậu, thẳng đến cổ họng của chồng cô.
Trong ánh mắt cậu đã có sát khí.
"Dừng tay lại ——"
Dưới tiếng quát lớn, cổ tay cầm kiếm của Sasuke bị một bàn tay nhỏ bé trắng nõn chặn lại. Cùng lúc đó, do ngoại lực thổi tới, cổ áo của anh chồng nhanh chóng bị vén lên, trùng hợp thay, lòng bàn tay còn lại của kẻ chủ mưu lại chạm vào bộ ngực màu mật ong còn lấm tấm những giọt nước.
Diễm phúc không cạn.
Nhà có anh chồng, còn là hai mỹ nam bắt mắt, Uchiha Sakura đứng giữa hai người không tránh được mà cực kỳ ngưỡng mộ. Chỉ tiếc, hiện tại cô tức giận cũng không thở ra, cũng không có thời gian lo lắng hành động của mình có phải là lợi dụng mình hay không, nàng nhướng mi, cố gắng hết sức khống chế thanh âm run rẩy.
"Này, hai người các anh một vừa hai phải thôi chứ."
Vừa dứt lời, chợt nghe thấy một tiếng "cạch" giòn tan.
Khung ảnh trên bàn bị lực còn sót lại của thanh kiếm đánh rơi xuống đất, vết nứt nhanh chóng lan rộng, chứng kiến khuôn mặt tươi cười của cô gái đeo kính trong ảnh bị mảnh thủy tinh đan xen chia cắt, sắc mặt Sasuke trong nháy mắt thay đổi.
Cảm giác áy náy ẩn giấu cùng tức giận khó tiêu tan xung đột cùng một chỗ, sựu kinh ngạc cùng khó chịu đều lộ ra trong dôi đồng tử đang giãn ra của cậu, ngay cả vết máu sắp trào ra cũng tan biến. Cậu tựa như một đứa nhỏ không chịu thừa nhận sai lầm lại không dám đối mặt với hiện thực, né tránh ánh mắt.
"Nhãi con cậu không biết xin lỗi sao ——"
"Đủ rồi!" Uchiha Sakura ngăn lại lời dạy tiếp theo của chồng, không khí đột nhiên có vài giây yên tĩnh, cô hít sâu, tận lực làm cho mình bình tĩnh lại, "Anh yêu, anh về phòng trước đi, em lập tức sẽ vào ngay."
Anh chồng không nhúc nhích, tất cả những tiếng sột soạt là tiếng xé toạc của quần áo.
Nơi vừa rồi bị thanh kiếm của Sasuke thời niên thiếu cắt đứt, trống rỗng. Nhìn thấy tương lai mình bị đứt một tay, trong lòng Sasuke hẳn là không dễ chịu, Sakura cảm giác được ngón tay cầm chuôi kiếm của cậu đang run rẩy.
Và người đàn ông tóc đen mà cô dùng động tác giữ trước ngực, trên mặt là sự lạnh lùng quen thuộc.
Sakura nhớ lại khi đi du lịch đã từng hỏi lý do anh từ chối cấy ghép tay giả, khi đó tóc của Uchiha Sasuke đã đủ che nửa khuôn mặt. Anh cúi đầu, dùng ngón tay nghiền nát củi ném vào đống lửa, tiếng nổ lách tách và bóng đen nuốt chửng vẻ mặt anh như kéo dài thời gian vô tận.
Cụ thể vài phút, cô không tính toán kỹ. Nhưng cô nhớ rõ, anh lại ngẩng đầu lên, trong con ngươi, chắc chắn mà rõ ràng phản chiếu hình dáng của mình.
Đó là một loại tự tha thứ thoải mái thản nhiên, một kiểu tập trung thận trọng quá mức. Bắt được sợi dây thừng duy nhất từ trong bùn sâu, anh dốc hết toàn lực leo lên trên, anh đã mất đi quá nhiều, bởi vậy nên anh trân trọng những gì có được trước mặt mình hơn bất kỳ ai khác.
Anh nắm chặt tay cô bằng bàn tay duy nhất của mình.
"Quá khứ tôi đã phạm quá nhiều sai lầm không thể khắc phục, trên người tôi bê bết máu, mất một bàn tay làm cho tôi tỉnh táo hơn để nhận ra điều này, đây là một lời cảnh báo."
Cũng là tự mình khắc ghi lại.
Phong hóa hơn mười năm, hóa thành khói thuốc hoang tàn, lặng lẽ ngang nhiên ở nơi tầm mắt hai người giao nhau, bọn họ không ai nhường ai, lại không chịu nói thêm một câu giải thích.
Lúc này quyền "chủ động" lại trở về tay Sakura.
"Yên tâm, nơi này giao cho em xử lý là tốt rồi."
Sakura ở trước ngực chồng vỗ nhẹ hai cái để trấn an, từ trong con ngươi hơi run rẩy của anh, cô có thể đọc ra bảy tám phần do dự, thế nhưng đều bị hai cái vỗ nhẹ này xua đi.
Anh cụp mắt xuống, xoay người.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro