🦌Yechun

So we had fun
.
.
.
"Sao giờ anh mới gọi lại cho em hả ?"

"Giờ em mới nhớ để gọi cho anh hả?"

"Em..em hơi bận nên quên mất á"

"Quên mất là có người yêu luôn cơ à?"

"Quên rồi"

"Vậy giờ gặp nhau cho đỡ quên nhá ?"
.
.

"Em muốn về"

"Ngoan,học xong,anh sang tận đấy rước em về"

Bỗng nhiên trên máy hiện đầu dây bên kia bị mất kết nối.
Cậu ném cái điện thoại xuống cuối giường,nằm úp mặt xuống gối.
Vừa nói chuyện xong đã lại nhớ em quá rồi,phải làm sao đây?
"Ting!"
Minwoo cầm máy lên vì nghĩ đó là tin nhắn của Hyunwoo.Thấy cái tên mà mình không muốn nhìn thấy nhất,cậu liền úp cái máy xuống nhưng vì bên đó cứ nhắn mãi khiến cậu phải đọc nó.

"Minwoo à,nay là cuối tuần rồi đấy"

"Minwoo à"

"Minwoo à con có thấy tin nhắn không vậy"
.
Ông ấy chưa từng gọi Minwoo như vậy,chắc lại vì nhờ chuyện gì đó.

"Khi nào gặp rồi nói"
.
.
"Lát nữa em có về không ?"

"Ở lại vậy làm phiền anh quá"

"Lâu lắm không có người làm phiền nên buồn lắm nè 🥲"

"Vậy có gì lát em gọi điện "

Minwoo một mình đi bộ trên đường phố vắng tanh.Trời cũng tối mịt rồi,gió thổi từng cơn lạnh buốt,trời đã vào đông từ lâu rồi mà sao nay cậu mới cảm thấy lạnh,có lẽ cũng không phải vì thời tiết.Minwoo đứng lại tại một điểm dừng xe bus.Không biết nó còn chuyến nào không nhỉ?
Nhà bố cậu cách một trạm dừng nên có lẽ đi bộ cũng không hẳn là quá xa.

❄️Tuyết rơi rồi!

Xa em lâu quá rồi,đến cả tuyết cũng không lạnh bằng trái tim của anh.
.
.
Cậu đứng trước cửa nhà,phủi hết tuyết trên áo phao.

ờm,đấy nhá:)))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro