17

[ "Ê -!! Cậu ấy thế mà còn đi tuần tra -!!"

Sawada Tsunayoshi cũng bị sự tích cực này làm cho kinh ngạc, giọng điệu vừa bất đắc dĩ vừa lo lắng, "Trông cậu mệt mỏi như thế, cậu có ổn không!?"

Gokudera Hayato run rẩy người một cách vô thức, quầng thâm mắt dày đặc, mặt tái xanh:
"Chỉ chút chuyện này thôi, không có vấn đề gì cả!!" ]

"Không có vấn đề gì mới là có quỷ đi!! Đừng có cố gắng ở những chỗ không hề có ý nghĩa chứ!"

"Sao nào, với tư cách là Người Bảo Hộ, sự trung thành là đạt tiêu chuẩn rồi." Reborn nói.

"Sự trung thành kiểu này chẳng có ý nghĩa gì cả!" Dino không nhịn được mà than phiền.

Bianchi một tay chống cằm, đôi mắt đẹp lặng lẽ nhìn chằm chằm vào màn hình, nơi em trai cô đang đứng không vững. Tuy rằng thức khuya, trạng thái thật sự không tốt, nhưng cô cũng có thể nhìn thấy ngọn lửa kiên định sáng ngời trong ánh mắt cậu.

Điều gì đã khiến em ấy tự đốt cháy mình như vậy? Rốt cuộc Sawada Tsunayoshi cậu có mị lực đặc biệt gì? Nàng bắt đầu cảm thấy tò mò. Hy vọng đừng làm ta thất vọng, Sawada Tsunayoshi, cũng đừng phụ sự chân thành không dễ dàng giao phó của thằng em ngốc đó của ta.

[ Hai người nói đến những ứng cử viên còn lại, Sawada Tsunayoshi nói Reborn vẫn đang đàm phán.

Yamamoto Takeshi và Sasagawa Ryohei xuất hiện lúc này, mấy thiếu niên cùng nhau kết bạn đi đến trường học.

Có lẽ vì quá căng thẳng nên tối qua không ngủ ngon, Sawada Tsunayoshi liên tục ngáp vài cái trong lớp. Cậu quay đầu lại, lại thấy Kozato Enma bên cạnh cũng đang trong bộ dạng mắt nhắm mắt mở buồn ngủ. Hai cậu con trai đối diện nhau, bắt gặp biểu cảm tương đồng của đối phương, rồi cùng nhau bật cười thành tiếng.]

Kozato Enma ngơ ngác nhìn chính mình trên màn hình cười một cách ngượng ngùng mà dịu dàng, trong mắt đối phương dường như có ánh sao mềm mại lấp lánh. Cậu có chút nghi hoặc tự hỏi: Đã bao lâu rồi... mình không cười như thế này?

Mình cũng có thể làm ra bộ dạng hạnh phúc như vậy sao?

Hắn chậm rãi siết chặt hai nắm đấm, mang theo sự mong đợi không thể kiểm soát, Chẳng lẽ trong tương lai...
Không, không đúng, rõ ràng Sawada Iemitsu còn sống. Bình tĩnh lại, Kozato Enma, không được bị vẻ ngoài giả dối mê hoặc.

Nhưng cậu lại không thể kìm nén sự hoang mang trong lòng, - Rốt cuộc đâu mới là vẻ ngoài giả dối?.

"Hai người thật sự rất giống nhau!" Yamamoto Takeshi vẻ mặt ngạc nhiên.

"Đều là loại phế vật như nhau sao?" Squalo trợn mắt, nhưng trong lòng cũng đồng tình. Cả hai đều là kiểu người bề ngoài dễ bị bắt nạt, nhưng lại sở hữu thực lực chiến đấu mạnh mẽ đã được người khác chứng thực.

"Thật là, chiến đấu mau bắt đầu đi, ta nóng lòng muốn thấy bộ dạng các ngươi ra tay."

Bell không có ý tốt:
"Hơn nữa con chiến mã Dino, hì hì hì, bộ ba đồng minh phế vật ~".

"Ê, tại sao tôi lại bị vạ lây vậy chứ!" Dino ấm ức la to, kết quả vừa quay đầu lại, lại thấy người thầy của mình cũng tỏ vẻ tán đồng.

[ Cô gái tóc dứa Chrome cách đó không xa đeo khẩu trang, vẫn luôn ho khan. Sawada Tsunayoshi lo lắng nhìn về phía cô ấy vài lần.

Tiếng chuông tan học vang lên, ngắn gọn không có chuyện gì xảy ra.]

"Thật đáng tiếc, tôi còn tưởng là nó sẽ vang lên ngay trong giờ học cơ." Bell vẻ mặt thất vọng.

[ Nghe thấy tiếng chuông vang lên, Gokudera Hayato ngủ suốt buổi học gắng gượng ngẩng đầu dậy khỏi bàn: "Ừm... Tan học rồi sao? Chúng ta cùng về nhà đi, Juudaime."

Sawada Tsunayoshi bật cười nhìn hắn: "A, cậu cứ ngủ tiếp đi Gokudera-kun, không sao đâu. Tớ đi đến phòng giáo vụ nộp một chút bài tập rồi về."

"Vậy... Vậy thì... Để tôi ngủ tiếp một lát..." Gokudera Hayato loảng xoảng một tiếng, gục xuống bàn.]

"Đau quá...!" Irie Shouichi phản xạ tự nhiên thốt lên một câu.

[ Mọi người tản ra, lần lượt rời đi.
Kozato Enma đi cùng Skull.

Chrome một mình đi bộ bên bờ sông, vẫn ho khan không ngừng.

Yamamoto Takeshi đang đánh bóng chày.

Sawada Tsunayoshi nộp bài tập xong, đang vui vẻ rửa tay trong toilet.
Tiếng chuông vang lên ngay khoảnh khắc này!

Gokudera Hayato lập tức bừng tỉnh, sắc mặt Sawada Tsunayoshi trong nháy mắt tái nhợt.

Yamamoto Takeshi và Sasagawa Ryohei vội vàng ném đồ đạc xuống, chạy về phía đồng đội.

Kozato Enma và Skull còn đang kinh ngạc, thiếu niên tóc đỏ đột nhiên ngẩng đầu:
"Có người đến!!" ]

"Cuối cùng... cũng sắp bắt đầu rồi!!"

"Kẻ địch đầu tiên lại là tên nhóc thuộc tính Đại Địa đó sao, vừa lúc, để ta xem thực lực của hắn."

[ Những con dao nhỏ bằng bạc có hình dạng kỳ lạ đồng loạt phóng về phía Kozato Enma!

Thiếu niên tóc đỏ trông còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, thấy những con dao nhỏ gần ngay trước mắt, sợ hãi đến mức nhắm tịt mắt lại ]

"A!!" Sasagawa Kyoko kinh hô.

"Hahi, nguy hiểm quá!" Miura Haru sợ hãi nhắm mắt.

"Kẻ ra tay là tên Bell đó, nói cách khác, đối thủ mà Varia chúng ta nhắm đến trước tiên là tên nhóc này sao." Squalo sờ cằm.

"Yếu quá." Bell vẻ mặt ghét bỏ.

[ Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, những con dao nhỏ đang ở rất gần đồng loạt dừng lại, giống như bị những ngón tay vô hình đè chặt lấy mũi dao.

Kozato Enma mở bừng mắt, Ngọn Lửa Hộ Mệnh bàng bạc phun trào từ trán, đồ án bốn ngôi sao trong mắt cậu ta lập tức rõ ràng, và trên cánh tay không biết từ lúc nào đã xuất hiện một bộ giáp tay bằng thép.]

Phòng họp lập tức xôn xao.

"Những con dao nhỏ... bị thứ gì giữ lại thế?" Yamamoto Takeshi lẩm bẩm.

Sắc mặt Bell không được tốt lắm.

Reborn nhíu mày, Ngọn Lửa trên trán và giáp tay bằng thép, hắn nhớ đến nhân vật huyền thoại kia - Vongola Đệ Nhất. Tên nhóc này sẽ có liên hệ gì với Đệ Nhất sao? Việc cậu ta trở thành bạn bè của Sawada Tsunayoshi là ngẫu nhiên sao?.

[ "Hì hì, tên nhóc này, rất thích hợp để làm nóng người."

"Voi-!! Tên này chỉ là một tép riu thôi, mau thu thập hắn đi."

Toàn bộ Varia gào thét, trừ Xanxus.]

"Ô oa, nguy hiểm quá." Dino không nhịn được lo lắng nói.

[Bên kia, trong trường Namimori, tiếng chuông đồng hồ còn chưa vang được bao lâu, trước mắt Sawada Tsunayoshi đột nhiên nổ tung một đạo Ngọn Lửa Sinh Mệnh Tử Khí khổng lồ.

"Đau quá..."

Cậu bị chấn động của vụ nổ hất ngã xuống đất, còn đang rên đau, liền nghe thấy giọng nói của cha mình truyền đến qua làn khói:

"Ta nói trước, lần này ta ra tay sẽ không nương tay đâu."]

"Cái gì!!" Dino kinh ngạc đứng bật nửa người dậy.

"Vừa mới về nhà đã ra tay với con trai sao, tên Iemitsu này..." Reborn sắc mặt không được đẹp.

[ "Ể? Giọng nói này là..." Thiếu niên tóc nâu thế mà nhất thời chưa phản ứng lại.

"Lần này ta trở về nha..." Tiếng bước chân không ngừng vang lên, giọng nói của người đàn ông dần dần rõ ràng.

"Ba..."

"Con trai à..." Sawada Iemitsu với ánh mắt sắc bén gắt gao nhìn chằm chằm đứa con vẫn đang trong sự mơ màng của mình.

"Ba... Ba Ba!" ]

"Tại sao lại như vậy..." Sasagawa Kyoko đưa hai tay che miệng lại.

"Thật quá đáng!! Rõ ràng là khó khăn lắm mới về nhà một lần, tại sao vừa về đã muốn đánh nhau chứ!" Miura Haru hiếm khi nổi giận.

"Ai nha nha, đây thật đúng là một trường hợp khó thấy nha ~"

Lussuria vặn vẹo cơ thể, "Người ta vẫn luôn rất mong chờ được thấy vị Ngài Sư Tử này ra tay, đặc biệt đối thủ lại là..." .

Sắc mặt hắn lạnh lùng xuống, trong ánh mắt toát ra sự hưng phấn pha lẫn ác ý: "Vị Juudaime dự khuyết trong truyền thuyết kia, con trai của hắn ~"

"shi shi shi, hiện trường gia bạo, Hoàng tử thích." Bell khoa trương nhe răng cười.

[ "Đến đây đi, tiến vào Chế Độ Tử Khí, thế nào?"

Sawada Iemitsu cười cười, "Nếu làm không được, có cần ta giúp một tay không?"

Sawada Tsunayoshi buộc mình phải bình tĩnh lại, cậu nghiến răng ken két: "Con, con tự mình làm được, không cần cha quan tâm!!"

"Quan tâm?" Sawada Iemitsu nghiêng đầu, lặp lại từ này một lần.

"Ba ba vẫn luôn rất quan tâm Tsuna mà." Hắn lộ ra nụ cười rạng rỡ, kiểu cười của ông bố ngốc.]

"Thật đáng sợ." Byakuran nói một câu đầy ẩn ý.

[ "Ông, ông đang nói bậy gì đó!!"

Thiếu niên tóc nâu trông sắp suy sụp, "Con đã rối tung cả lên, tùy tiện!! Con mặc kệ!!"

Ánh mắt cậu đột nhiên thay đổi, chỉ một thoáng, một người khác biệt hoàn toàn so với thiếu niên yếu đuối vừa rồi đã xuất hiện trong hình ảnh: lạnh lùng, xa cách nhưng lại trông vô cùng mạnh mẽ.

Trán cậu bốc cháy Ngọn Lửa Đại Không màu cam, màu sắc mà mọi người trong thế giới này đều vô cùng quen thuộc.
Hai tay cậu cũng được trang bị giáp tay bằng thép, huy hiệu Vongola sáng chói khắc trên mu bàn tay.

Trên vai cậu là một con sư tử được tạo thành từ ngọn lửa, thân sư tử cũng được khoác một bộ giáp.]

Phòng họp nháy mắt xôn xao.

"Ha ha ha ha ha ha!" Byakuran cười lớn một cách sung sướng, "Thật hoài niệm a, bộ dạng này của Tsunayoshi-kun!"

"Oya!" Rokudo Mukuro nói đầy thâm ý, "Thật là ánh mắt đáng sợ, so với vừa rồi, cứ như là thay đổi một người khác vậy."

"Đây là... sư đệ tương lai của ta sao?"
Dino lẩm bẩm, "Này, Reborn, cậu thấy rồi chứ?"

"À," Reborn đáp, "Ngọn lửa khổng lồ và chói mắt. Vongola tương lai sẽ có một vị thủ lĩnh cường đại!"

Toàn thể Varia thần sắc ngưng trọng, ánh mắt Xanxus không thể kiểm soát dính chặt lên huy hiệu Vongola đang sáng rực kia.

"Thật xinh đẹp..." Futa nhìn ngọn lửa đó, khẽ nói.

"Ngọn lửa... Tại sao lại có thể phun ra lửa từ trên đầu chứ!" Irie Shouichi ôm đầu, rơi vào sự hoang mang của một người bình thường.

Gokudera Hayato vẻ mặt ngây ngẩn, hai nắm tay siết chặt, im lặng không nói.

Mắt Spanner không thể rời khỏi những trang bị đó, "Sư tử... là nhảy ra từ nhẫn." Hắn lầm bầm.

"Ách, nói đi cũng phải nói lại,"
Yamamoto Takeshi gãi đầu, "Không chỉ tính cách, mà ngay cả Tsuna và Kozato hình thức chiến đấu cũng rất giống nhau luôn đó!"

Miura Haru không hiểu chuyện chiến đấu, cô đã sắp bị Nuts (con sư tử) làm cho tan chảy vì quá dễ thương.

[ "Ừm ừm,"
Sawada Iemitsu vẫn thành thạo nói, "So với khi chiến đấu với Varia, thì mạnh hơn nhiều." ]

Toàn bộ Varia lập tức cảnh giác.
"Cái gì, đã đánh nhau rồi ư?"

Reborn trầm ngâm suy nghĩ, Xem ra, hai phần ba đó lại có thể xác định được một cái nữa.

[ Sawada Tsunayoshi trông càng thêm phẫn nộ.

"Nói cái gì mà mạnh hơn!? Ông cái tên suốt ngày vứt tôi ở nhà, không thèm trở về thì biết gì về con!!"

Sawada Iemitsu cười cười, tung chiếc cuốc trên tay về phía trước. Tiếng gió rít của cây côn dài lúc này nghe vô cùng rõ ràng, "Con chính là con trai do ta và mẹ yêu quý của con sinh ra."

"Con trai." Chiếc cuốc rơi xuống đất, phát ra tiếng "Phanh" nặng nề.

Hắn kéo vành mũ xuống, "Như vậy còn chưa đủ sao?" ]

"Cái gì với cái gì, cái người này nói chuyện thật khiến người ta phát hỏa." Gokudera Hayato, người cũng có vết thương lòng về gia đình, không nhịn được mở lời.

"Hoàn toàn là hỏi một đằng trả lời một nẻo." Yamamoto Takeshi cũng thở dài, có chút lo lắng nhìn người bạn thân tương lai trên màn hình.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro