3
[Nhân vật mới bước lên sân khấu là thiếu niên tóc ngắn màu trắng, khỏe mạnh.]
"Anh hai!" Sasagawa Kyoko nhìn thấy Sasagawa Ryohei trên sân thượng, cười tươi chào hỏi, mặc kệ người trong màn hình có nhìn thấy hay không.
"Ồ! Đến lượt ta sao." Sasagawa Ryohei nói.
[Đối mặt với câu hỏi ngạc nhiên của Tsuna, Sasagawa Ryohei gật đầu nói:
"Ừm, đây là Kyoko chính tai nghe được từ Chrome. Sáng sớm sau khi ngủ dậy thì phát hiện một tờ giấy "Ngươi hãy rời đi" cùng với đồng phục trung học Namimori. Toàn bộ Thiên đường Kokuyo đã người đi nhà trống." ]
"Quá đáng..." Cảm nghĩ chung của Kyoko và Haru.
"Ồ, bội bạc sao?" Bianchi nheo mắt, lòng bàn tay bắt đầu phát ra lửa tía quỷ dị.
"Chị già..." Cho dù có kính bảo hộ che, Gokudera Hayato cũng bắt đầu cảm thấy dạ dày không dễ chịu.
"Em quá yếu ớt, Hayato." Bianchi liếc ngang hắn một cái, vô tình nói.
["Mukuro hắn... khó khăn lắm mới trở về, tên đó vì sao phải làm ra loại chuyện này." Thiếu niên tóc nâu có chút bất mãn.]
Trở về? Rokudo Mukuro nắm bắt được từ ngữ then chốt.
Lại nói, người này là ai vậy, làm gì mà giống như rất quen thuộc với hắn vậy.
[ "Cái tên Mukuro đó," Gokudera Hayato bĩu môi, "Bởi vì cuối cùng cũng ra khỏi nhà tù, Chrome đã không còn giá trị lợi dụng đối với hắn." ]
Đám đông tức khắc ồ lên. Ra ngoài? Giá trị lợi dụng? Chẳng lẽ cô gái này tương lai sẽ giúp Rokudo Mukuro trốn thoát khỏi Nhà tù Báo thù sao! Ánh mắt bắn về phía Nagi xen lẫn vài phần bất mãn, bởi việc để phần tử nguy hiểm như Rokudo Mukuro ra tù chẳng có lợi lộc gì cho thế giới.
"Oya Oya?" Bản thân Rokudo Mukuro thì lại nhớ ra điều gì đó. Hắn cẩn thận đánh giá thiếu nữ tóc tím đối diện vài lần, rồi hướng về phía cô nở một nụ cười ôn hòa đầy ẩn ý.
Mặt Nagi đỏ lên, cô mím môi, khẽ gật đầu đáp lại ý chào.
[ "Sao có thể!" Thiếu niên tóc nâu nửa tin nửa ngờ.
Gokudera Hayato tiếp tục châm ngòi ly gián: "Tên đó chính là loại người đó!" ]
Rokudo Mukuro liếc nhìn về phía Gokudera Hayato. Gokudera Hayato nhận thấy ánh mắt của hắn, "hừ" một tiếng, không hề yếu thế trừng mắt lại.
[ "Thôi nào, thôi nào" Yamamoto Takeshi hòa giải ở bên cạnh.
Giọng em bé vang lên ngoài hình ảnh: "Dù thế nào, trong tình huống hiện tại này, chúng ta chỉ có thể để Chrome gia nhập Namimori thôi."
"Reborn!" Thiếu niên tóc nâu vội vàng quay đầu, lo lắng nói: "Ngươi đã chạy đi đâu từ sáng sớm vậy!"
"Ta vì chuyện của Chrome đã tìm Mukuro rồi. Mukuro bọn họ cần phải xuất ngoại đi Pháp một chuyến để tranh giành Fran là một thuật sĩ. Trong khoảng thời gian này, hãy cứ gửi Chrome ở Namimori trước đã."
Reborn còn lôi ra chi phí sinh hoạt cho Chrome. Sau đó, mấy người thảo luận một chút, cuối cùng quyết định để Chrome ở nhờ tại nhà Sasagawa Kyoko. ]
Nagi lại lặng lẽ nhìn Sasagawa Kyoko một cái. Vừa vặn Sasagawa Kyoko cũng nhìn về phía cô vào lúc này
"Lúc nào cũng hoan nghênh nha." Cô cười tủm tỉm nói. Mặt Nagi lập tức đỏ bừng, "Không... không cần." Cô nói, giọng nhỏ đến hầu như không nghe rõ.
[Sau đó, theo ý kiến của Reborn, mọi người quyết định tổ chức tiệc hoan nghênh cho Chrome.]
Tiệc hoan nghênh dành riêng cho mình sao... hơi ghen tị, mình trong tương lai. Nagi nghĩ.
[Chủ đề kết thúc, mấy người đang định tản ra, thiếu niên tóc nâu lại nghĩ đến điều gì đó, bước chân chậm lại, quay đầu nhìn về phía Reborn đang muốn nói chuyện, Gokudera Hayato ở cách đó không xa thấy cậu chưa đuổi kịp liền hét lên với cậu: "Juudaime, người không qua đi học sao?" ]
Một câu gây ra một sự chấn động lớn.
"Rầm!" Đây là tiếng động lớn phát ra khi Xanxus đá vào bàn dài trong cơn giận dữ cực độ. Vì sức lực quá lớn, giống như toàn bộ căn phòng đều rung chuyển theo.
"Tạm dừng." Reborn quả quyết nói.
"Tôi không nghe lầm chứ" Dino trợn mắt há hốc mồm, "Nói cách khác, cái đứa trẻ trông nhỏ nhắn gầy gò này chính là Giáo phụ tương lai sao?"
Reborn thì lại không hề ngạc nhiên. Rốt cuộc, việc một người có thể khiến bản thân ở lại bên cạnh lâu dài chỉ có một vài khả năng ít ỏi. Hơn nữa, gần đây hắn có nghe được một vài lời đồn...
Để phòng ngừa bất trắc, hắn vẫn xác nhận với Yamamoto Takeshi:
"Người này" hắn chỉ vào thiếu niên tóc nâu trong hình ảnh tạm dừng đang quay lại nhìn Gokudera Hayato, "Hắn có phải họ Sawada không?"
Kozato Enma đột nhiên ngước mắt lên.
Mặc dù Yamamoto Takeshi không hiểu đầu đuôi sự biến cố vừa rồi, nhưng hắn vẫn thành thật đáp lời: "Đúng vậy, cậu ấy tên là Sawada Tsunayoshi."
"Sawada..." Xanxus niệm ra từng âm tiết một, như thể muốn dùng răng nghiền nát hoàn toàn cái họ này.
"Ha! Sawada Iemitsu có giả vờ an phận đến mấy, chẳng phải cũng ôm lòng thèm muốn cái vị trí kia sao!" Hắn nổi trận lôi đình, giống như một con dã thú đầy thương tích bị nhốt trong lồng sắt.
Squalo lo lắng nhìn về phía BOSS của mình.
Trong một góc không ai chú ý, Kozato Enma siết chặt nắm đấm, "Sawa, da, Ie, mitsu." Hắn cũng thì thầm từng âm tiết trong lòng.
Reborn đỡ đỡ chiếc mũ của mình, bình tĩnh mở lời: "Chuyện tương lai chẳng ai nói trước được, Xanxus, ngươi thất thố rồi."
Khuôn mặt Xanxus vặn vẹo, vẫn muốn mở miệng nói điều gì đó, nhưng lại đột nhiên khựng lại. Hắn không nói được lời nào.
Giọng nói vô cảm vang lên trong phòng: "Xanxus, la hét lớn tiếng, cấm ngôn mười phút."
Xanxus chỉ dùng ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm một nơi nào đó trên không trung, hé miệng, im lặng nói: "Các ngươi là một lũ."
Việc xem tiếp tục.
[ Tranh cãi ngoài màn hình không ảnh hưởng chút nào đến cảnh tượng trên màn hình. Thiếu niên tóc nâu, Sawada Tsunayoshi đáp lời:
"Không sao đâu, cậu cứ đi trước đi, tớ tìm Reborn có một vài chuyện."
"Hửm... chuyện gì?" Reborn hỏi.
"Cái đó... nên nói thế nào nhỉ," Sawada Tsunayoshi có chút lúng túng, lắp bắp, "Tớ gần đây có một việc rất để tâm!"
"Arcobaleno, rốt cuộc là cái gì?" ]
"Ngươi không nói gì với Tsuna sao?" Dino tò mò hỏi.
Đã "Tsuna" "Tsuna" gọi thân mật rồi ư? Reborn liếc Dino một cái, không để tâm đến hắn.
[ Reborn trong màn hình cố ý nói quanh co, "Làm gì vậy, sao ngươi đột nhiên hỏi như thế."
"Chẳng phải là bảy đứa trẻ sơ sinh mạnh nhất sở hữu bảy chiếc núm vú giả với bảy màu khác nhau của cầu vồng sao." ]
"Hóa ra Arcobaleno luôn được nhắc đến là cái này à!" Yamamoto Takeshi bừng tỉnh nhận ra.
"Ha hi, mạnh nhất, trẻ sơ sinh..?" Miura Haru lẩm bẩm.
"Dường như càng đáng yêu hơn."
[ "Cái này... Cái này tôi đương nhiên biết!" Sawada Tsunayoshi không bị cho qua loa, "Nhưng Arcobaleno của Varia kia đã nói qua chuyện lời nguyền gì đó.
Nghĩ kỹ lại, tôi mới phát hiện tôi căn bản không rõ ngọn nguồn!"
"Ngươi là nói, ngươi muốn làm rõ tất cả chuyện này?"
"Là vậy đó, vì chúng ta vẫn luôn hành động cùng nhau, có thể nói, xin hãy nói cho tôi biết đi!" ]
Mấy người ngoài màn hình vốn không hiểu rõ Arcobaleno là gì cũng lặng lẽ dựng tai lên nghe.
["... Là như thế à," Reborn nói, "Ta nghĩ, cũng gần như đến lúc nên nói rõ với ngươi rồi."
Hình ảnh Sawada Tsunayoshi rõ ràng trở nên căng thẳng.
"Nhưng mà," Reborn đổi lời, "Ta còn muốn xác nhận sự trưởng thành của ngươi thêm chút nữa."
"Xác nhận cẩn thận?"
"Ừ ừ, trước tiên..."
"Ngươi hãy đoạt lấy giải quán quân bắt chước ở Đại hội hoan nghênh Chrome cho ta đi." ]
Tiếng bàn bị đá, tiếng chén trà đổ, tiếng sặc nước... phòng hội nghị hỗn loạn một mảnh người ngã ngựa đổ không rõ ràng.
Dino đột nhiên run rẩy, sống lưng lạnh toát khi nhớ lại chuyện cũ bi thảm về những tra tấn mà mình từng phải chịu đựng dưới tay Reborn.
Sasagawa Kyoko thì vẫn như cũ ngây thơ, "Quán quân bắt chước sao, dường như rất thú vị!"
[ "Ngươi, ngươi yêu cầu quái quỷ gì vậy!" Sawada Tsunayoshi cũng ngớ người một chút, nhưng rất nhanh phản ứng lại, xem ra cậu tiếp thu tốt với những tình huống vô lý như thế này.
Reborn lờ đi lời buộc tội của cậu, tiếp tục nói: "Chrome là thuật sĩ Sương Mù, chắc chắn rất rành món cải trang nhỉ. Chính vì vậy nên tiệc hoan nghênh mới cần tổ chức cuộc thi bắt chước đó."
Ai hỏi ngươi cái này vậy!
Reborn leo lên diều lượn, "Ta cũng đã nói với những người khác rồi, cho nên ngươi hãy cố gắng biểu diễn để đạt được xuất sắc đi."
"Ngươi thắng thì ta liền kể cho ngươi rõ ràng tường tận."
"Cái gì, ngươi đợi ta một chút Reborn!"
Nhưng Reborn đã rời đi.
Sawada Tsunayoshi nói trong lúc gục trên lan can: "Làm cái gì vậy, rốt cuộc mình vẫn bị hắn đánh lừa rồi sao?!"
Màn ảnh tiếp theo chính là tiệc hoan nghênh Chrome. Biểu ngữ sáng rực màu sắc được kéo lên, trên đó viết:
"Chrome Dokuro hoan nghênh đến Namimori Trung học." Chrome mặc đồng phục Namimori đứng trước biểu ngữ, thật ngượng ngùng. Kyoko và Haru đứng hai bên cô.]
"Ha hi, Haru rốt cuộc lên sân khấu rồi sao." Miura Haru vui vẻ nói.
"Chrome Dokuro? Đây là cái tên cổ quái gì vậy." Có người chê bai.
[ Reborn đảm nhiệm vai trò chủ trì nói: "Vậy thì tiếp theo, chúng ta sẽ bắt đầu cuộc thi bắt chước ngay lập tức. Người xuất sắc sẽ nhận được phiếu ưu đãi cơm chiên kèm bánh bao chiên do I-pin làm."
Mọi người dưới bục vui mừng hớn hở nói: "Oa, thật tốt quá!"
"Món ăn I-pin làm rất ngon đó." Đứng sau lưng Sawada Tsunayoshi và Yamamoto Takeshi lại chính là thành viên gia tộc Simon! ]
"Adelheid, Julie, Shitt-P, mọi người, sao lại ở đây!" Kozato Enma đột nhiên đứng lên.
"Những người này là ai vậy, cũng là thế giới sao?"
"Không quen biết, chắc là gia tộc nhỏ không mấy nổi bật nào đó thôi."
[ "Cái tên cuối cùng" Reborn đổi lời.
"Sẽ làm phó cho Chrome một năm!" ]
Chrome và Nagi trong và ngoài màn hình đồng thời kinh hãi.
Mặc dù đã bị cảnh cáo nhiều lần, Dino vẫn không nhịn được liếc nhìn Reborn - Tên này, chơi thật sự vui vẻ nha.
[Tiếng rên rỉ khắp nơi. Reborn nhìn như không thấy.
"Giám khảo là ta, điểm tối đa là mười điểm. Người lên sân khấu đầu tiên chính là Lambo."
Đứa trẻ mặc đồ bò sữa hùng hổ bước lên sân khấu.
"Con rối nhô ra từ trên đầu sao."
"Đây là cái gì...?"
Lambo hít sâu một hơi, làm ra vẻ mặt khổ sở rũ mắt quá lố: "Tsuna-kun, mau tránh ra~!!"
Hình ảnh nhảy chuyển đến Kozato Enma và Sawada Tsunayoshi. Thiếu niên tóc đỏ vẻ mặt xấu hổ:
"Lẽ nào lại..."
Sawada Tsunayoshi tiếp lời ngạc nhiên ở bên cạnh: "Là Enma BH!?" ]
"Tôi?" Kozato Enma hơi hoang mang, BH là gì vậy.
[Lambo vẫn đang tiếp tục biểu diễn:
"Tsuna ~ kun, mau ~ trốn ~" ]
"Tuy rằng không rõ lắm, nhưng đây là hai người từng gặp nguy hiểm sao? Ha hi, có chút cảm động, Haru bị cảm động rồi."
"Quan hệ tốt thật đấy!" Yamamoto Takeshi cười nói.
"Ồ, tình bạn giữa những nam tử hán cực hạn!" Sasagawa Ryohei cũng rất tán thưởng.
"Không." Kozato Enma mặt âm trầm phản bác. Mình sao có thể trở thành bạn bè với con trai của Sawada Iemitsu, nhưng cậu vốn không phải người khéo ăn nói, vì thế sau khi thốt ra câu này thì im lặng.
Reborn thì lại nhận ra điều gì đó, đăm chiêu nhìn Kozato Enma một cái.
[ "Đủ rồi," Reborn đá văng Lambo bằng một cú đá, "Bởi vì quá nhiều người không biết cái trò này bày ra là lấy từ đâu, nên bốn điểm."
"Tiếp theo lên sân khấu chính là Gokudera." ]
Gokudera Hayato tinh thần rung lên.
[ Gokudera Hayato đội mũ lưỡi trai, tay cầm gậy bóng chày, cố tình bày ra dáng vẻ cười ngây ngô, ngu ngốc: "Ha ha ha ha, ha ha ha ha, tôi chính là thằng ngu bóng chày, ha ha ha ha!!"
"Cái này chắc không phải bắt chước mình đâu nhỉ..." Yamamoto Takeshi vẻ mặt không thể tin được.
Ngay sau đó Sawada Tsunayoshi đưa ra lời giải: "Tuyệt đối không sai vào đâu được, cậu ấy đang bắt chước Yamamoto!!" ]
"Đó là tình cảm dành cho bạn bè đấy, Hayato." Bianchi ôm mặt, vẻ mặt hạnh phúc nói.
Không, nhìn kiểu gì cũng là sự thù địch mà.
Có người lặng lẽ chê bai trong lòng.
[Gokudera vẫn tiếp tục, "Cơ thể tôi là cơm sushi, trong óc chứa đầy wasabi!!" ]
"Quá đáng thật.." Yamamoto Takeshi mặt cún con tủi thân, thành công nhận được sự thương cảm của các cô gái và Lussuria ở đây.
Gokudera Hayato đứng ngồi không yên. Không phải vì hắn ngượng ngùng với Yamamoto Takeshi, mà là mình trong hình ảnh, khi thực hiện màn bắt chước nực cười và quá khích đó, tổng cảm thấy... vô cùng vui vẻ.
Mình đã tìm thấy ý nghĩa để sống tiếp sao? Hắn mơ hồ nghĩ.
[Reborn tương tự đột nhiên một cú đá "Không giống một chút nào!"
"Bởi vì ý đồ công kích ác ý của người bắt chước quá nặng, hai điểm."
"Tiếp theo là Ryohei." ]
"Phụt -" Tiếng phun nước hết đợt này đến đợt khác lại vang lên. Hibari Kyoya nhíu mày dời ánh mắt không nỡ nhìn.
Yamamoto Takeshi cũng có chút kinh ngạc: "Tiền bối?"
[Trên màn hình rõ ràng là Sasagawa Ryohei mặt nghiêm túc với búi tóc tết ngược lên trời.]
"Đây là bắt chước cô bé kia nhỉ." Người có trí nhớ nổi bật nhắc đến.
[ "Ôi trời!" Cô bé bị bắt chước ngượng ngùng che mặt.
Tiếng cười vui vẻ vang lên hết đợt này đến đợt khác, nhưng Sasagawa Ryohei không dừng lại ở đó.
"Cái thứ hai," hắn chia bím tóc trên đầu thành hai lọn, cuộn ra một đôi thái dương khiến mọi người trong phòng hội nghị sởn gai ốc ở hai bên mặt.]
Trong phòng vang lên một tràng ho khan rất lớn ,đó là Dino bị nước bọt của chính mình sặc dù không uống nước.
"Hừ?" Reborn mỉm cười với ý vị khó tả.
[ Sawada Tsunayoshi và Kozato Enma lộ ra khuôn mặt kinh hãi giống hệt động vật nhỏ.
"Kia... đó là ai!? Cái gì!?"
"Là... Là bắt chước Reborn sao!?"
Phe nữ giới vẻ mặt không nỡ nhìn thẳng.
"Hoàn toàn không hiểu đang làm gì!!"
"Thật đáng sợ!!" Lời của Sasagawa Kyoko) ]
Cảm thấy chính mình dường như đã gây ra ô nhiễm tinh thần tương đối lớn cho mọi người trong và ngoài màn hình, Sasagawa Ryohei gãi đầu, nghi hoặc nói:
"Tôi thấy vẫn ổn mà?"
Ta không cần ngươi thấy, ta muốn chúng ta cảm thấy.
[ "Ngươi hãy cực hạn biến mất khỏi mặt đất đi." Cú đá của Reborn ác liệt hơn so với hai người trước.
"Ta cực kỳ tức giận nên chỉ có một điểm."
Sasagawa Ryohei bất mãn: "Kia mới không hề đáng sợ!"
Mọi người trên màn hình cùng nhau nở nụ cười. ]
Không ít người ngoài màn hình cũng bị không khí này lây nhiễm, nhếch khóe miệng lên.
[Chỉ là Sawada Tsunayoshi cười cười, nhìn về phía Chrome đang đứng bên cạnh Kyoko, Haru, cười với vẻ mặt hạnh phúc, đột nhiên hiện ra ánh mắt lo lắng.]
_________________
*(Ghi chú của người viết: Máu nóng dâng lên nên viết ba chương một ngày, cảm giác cơ thể đã bị đào rỗng (kiệt sức).
Không rõ khi nào sẽ viết đến cảnh Mukuro và Xanxus quay xe (thật lòng), tôi vừa ôn tập vừa viết, rất nhiều tình tiết ở phía sau đều đã quên hết, cũng không nhớ rõ có hay không cảnh phát đường (tình cảm) của 6927 và X27. Dù sao cũng nhất định phải viết đến đoạn mọi người bị 27 (Tsuna) lay động. Thể hiện qua thân thể người đại diện (Chrome) không ổn, nên tôi chọn lọc viết một vài đoạn văn chương ở phía trước.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro