Chương 3

Chương 3: Sang tên.

Lâm An đời trước không biết chuyện nhà sẽ bị phá dỡ, khi bà còn sống, hai người thương lượng xem có nên tích góp tiền rồi đổi một căn phòng mới khá hơn chút hay không.

Nhà cũ đã ở mấy chục năm, nước sơn trên tường đều bóc ra, trang trí trong nhà càng thảm, cứ như của những lão nhân những năm chín mươi.

Chờ Lâm An cưới vợ, bà sợ vợ cậu không hài lòng.

Lâm Phú Quý đời trước cũng mở miệng hô ba mươi vạn, Lâm An cũng cảm thấy giá tiền không sai, bà khi còn sống cùng cậu tính toán, trong tay cũng không ít, cộng thêm ba mươi vạn thì đủ cho chính mình đổi một phòng ở tốt nên cuối cùng cũng đồng ý.

Lúc đó cậu cảm thấy, tiền tới tay mới an tâm làm thủ túc, vốn muốn nhà họ Lâm không vui, không nghĩ đến lão già kia nhanh nhẹn, chưa đến một tuần lễ, liền đem thủ tục làm xong hết.

Nhà họ Lâm có thể không vội sao, họ lo trễ một bước, tin tức tiểu khu quy hoạch truyền đi, thì cũng như không.

"Ba mươi vạn ?" Lâm An lập lại một lần nữa, nhìn Lâm Phú Quý.

Lâm Phú Quý cho là hắn động tâm, trong lòng mừng thầm, "Không sai, ba mươi vạn, một phần ta cũng không thiếu con, con thấy đó, trừ ta là ba con, thì ai trả cho con cái giá này, nếu không phải con là trai của ta...."

Lâm Phú Quý càng nói càng giống như hắn đang cố giúp đỡ Lâm An, trong lòng không biết vô tình hay hữu ý cố gắng nói, càng nói càng hào hứng.

"Con còn bé hận ta, tưởng ta không cần con, lớn thêm chút nữa, trường học một chút cũng không giảng đạo tình thân, hiện tại tốt rồi, đổi phòng mới còn không phải nhờ ta sao...."

Lâm An buông ánh mắt xuống, căn bản không thèm sửa lại lời nói của Lâm Phú Quý, nhếch miệng.

Người này cứ như chơi trò chơi đi, đại biểu, ta còn muốn ăn bát vàng, chỗ tốt hay danh tiếng đều muốn chiếm, xem ra đây là thói quen của lão.

Ba mươi vạn, nếu bọn họ ở nhà cũ, tầng trệt thấp diện tích lớn, đợi đến khi quy hoạch, tiền bồi thường cũng hơn chừng này, càng không cần phải nói dọn trở lại phòng (?). (Ta rối a rối =w=)

Lâm Phú Quý vì cậu là con trai, thương thậy hay tính toán, cậu đều rõ!

Vẫn là cố nhân thâm sâu, ngươi bất nhân đừng trách ta bất nghĩa, ngươi đã dám tính kế, thì đừng trách chính mình tài nghệ không bằng người.

Lâm An trên mặt vờ ra vẻ động tâm, càng hoài nghi hỏi: "Ba mươi vạn? Nhà ông sao không đi mua phòng mới, ngược là đến tìm tôi làm gì, tưởng tôi ngốc? Trong này có cái gì đáng giá đây ?"

"Nào có, chỗ này làm gì có đáng giá, con thật là, mắt mũi để vậy làm cho, ba mươi vạn ta đưa cho con, còn nói có gì đáng giá với không đáng giá chứ!"

"Thật sự?" Lâm An giả vờ một bụng nghi ngờ: "Vậy ta phải đi hỏi thăm một chút."

Lâm Phú Quý trong lòng có quỷ, chỉ lo cậu đi nghe ngóng được cái gì, khẩn trương đến độ lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi: "Này, có, có cái gì mà hỏi thăm! Đây không phải trong nhà thực sự không giàu có, đệ đệ ngươi kết hôn, nhà cũ còn có thể rẻ hơn một chút. Ta và mẹ con thương lượng, phòng ở cũ kỹ cũng rất tốt, hơn nữa diện tích còn lớn hơn...."

"Câm miệng." Lâm An lập tức lạnh mặt: "Loại quan hệ bấu víu gì chứ, mẹ của ta đã sớm qua đời, còn tên kia không quan hệ gì với ta, cái gì không sạch sẽ thì không xúc với mẹ ta." 

Lâm Phú Quý nghẹn một chút, sắc mặt trắng trắng xanh xanh, kìm nén lửa giận trong lòng, ngượng ngùng nở nụ cười: "Ta biết con năm đó là oán hận ta, là ta có lỗi với con, nhưng dù sao ta với con là cha con ruột thịt, ta sẽ không hại con. Con còn trẻ, lớn hơn chút nữa thì có thể kiếm tiền, thêm vào chỗ ba mươi vạn này, ngày sau kết hôn cũng không lo. Đợi đến ngày con kết hôn, ta lại cho con một ít, chúng ta đi trung tâm thành phố mua một căn mới cho con không phải tốt hơn sao ?"

Lời này tưởng như rất dễ nghe, trong lòng Lâm An ngược lại rất rõ ràng, Lâm Phú Quý một tiếng gọi cha, hai tiếng gọi cha, thực ra một ngón tay cũng không có đụng đến. https://lamngan1507.wordpress.com/

"Chuyện tương lai đừng có nói trước, ông hiện tại cũng đừng gào với tôi." Lâm An đánh gãy hắn, không nhanh không chậm mở miệng nói ra điều kiện: "Ba mươi vạn, tôi ngại ít, nhưng tôi cũng 'thân' với đệ đệ, phòng các ngươi muốn cũng được, năm mươi vạn, thiếu một phân liền đi nhà khác đi."

Mua nhà bán nhà la chuyện lớn, thường thường muốn xong cũng phải một hai tháng, nhưng Lâm Phú Quý không thể chờ lâu như vậy.

Không đến nửa tháng nữa, tin tức khu Lý Ngư Đường cũng chính thức công bố, đến lúc đó ai còn dễ dàng chịu bán cho hắn.

Lâm An biết Lâm Phú Quý không thể chờ quá lâu, liền không khách khí thét giá.

Lâm Phú Quý nghe xong uqar nhiên vừa giận vừa sợ, phút chốc trợn mắt lên mắng

"Thằng nhóc con ngươi dám thét giá? Bán căn phòng này ta còn phải tu tu sửa sửa mới có thể ở, cho mày ba mươi vạn coi như nhiều! Năm mươi vạn, sao không đi ăn cướp đi!"

Hắn đời này năm mưới vạn còn chưa được thấy!

Lâm An không đem Lâm Phú Quý để trong lòng, nhàn nhã dựa vào ghế salon, gật đầu nói:

"Ông nói không sai, phòng này cũng chỉ được ba mươi vạn, bất quá có khi một lão bản nào đó muốn đem nó phá dỡ nha.."

Không để ý Lâm Phú Quý biểu tình gì, Lâm An khẽ mỉm cười:

"Tốt thôi, nhà ông có thích mua hay không,, tôi đây còn không muốn bán, chờ thêm một hai năm phòng ở bị dỡ, tôi đây cầm một khoản bồi thường thanh thản ổn định mà chuyển đi nơi khác, còn không biết gấp mấy lần số tiền ba mươi vạn ?!"

"Mày.... nói hươu nói vượn cái gì? Ai nói cho ngươi nơi này bị dỡ bỏ." Lâm Phú Quý trên mặt căng thẳng, trong lòng hơi lo lắng một chút, giọng điệu nhất thời tăng lên:

"Cái chỗ này ai thèm để ý tới? Loại căn phòng này nếu bỏ lỡ nhà ta, sau đó mày lại bán cho người khác, hai mươi vạn còn chưa tới."

Lâm Phú Quý ngoài miệng nói kiên cường, thực tế thì đã bị Lâm An quăng ra tới chỗ nào.

"Hừ, đừng đánh đồng tôi đây với người khác." Lâm An lắc đầu một cái, cười mà chậm chạp nói: "Loại như ông có thể sớm biết tin tức, ta đây không thể biết sao? Cứ việc trì hoãn, tôi cũng không vội, chờ đến khi tin tức được công bố, chà chà, tiền lớn tới tay nha!"

Dứt lời, Lâm An liền bĩu môi, không có ý tốt nói: "Ông cũng đừng nghxi đi tìm người khác, có tin hay không tôi đi tìm hàng xóm công bố cái tim này, làm cho bọn họ cũng sớm cao hứng một chút."

Ý tứ, muốn mua nhà ở khu Lý Ngư Đườn này, trừ nhà của Lâm An ra, Lâm Phú Quý đừng mong tìm người khác.

Không có chuyện đó xảy ra!

Lâm An nói xong, không đợi Lâm Phú Quý nói gì, không khách khí đem người đuổi đi. Cậu thật sự không gấp, Lâm Phú Quý có thể trở về suy nghĩ thật kĩ.

Lâm An không vội nhưng Lâm Phú Quý cuống lên, một mặt là bọn họ muốn nhanh chóng mua nhà kết hôn, mặt khác tiền bôi thường, năm mươi vạn xem ra cũng không cao lắm, mặc dù là cho, nhà bọn họ cũng có thể chiếm không ít tiện nghi đi.

Dù sao khu Lý Ngư Đường chính là lão xã khu(?), cư dân đều ba bốn tầng lầu thấp, người bên quy hoạch tương đối yêu thích, khoản bồi thường cũng kha khá đi.

Lâm Phú Quý trở về lòng liền lo lắng, chỉ lo miếng thịt mỡ bay mất.

Hắn vội vã tìm đến bằng hữu trên bàn rượu kia, trái hứa phải hứa, lại đưa ra không ít quà cáp, cuối cùng cũng nhận được tin tức xác định —— nhà thầu kia còn cùng chính phủ đàm phán, tin tức quy hoạch có thể là chín mươi chín phần trăm.

Một nhà Lâm Phú Quý mới yên lòng, mừng tít mắt mở một cuộc họp gia đình, tính đi tính lại vẫn quyết định vay tiền để mua căn phòng của Lâm An.

Phải nhanh!

Chờ đến khi tin tức lộ ra, một chút lợi lộc cũng không chiếm được.

Người nhà họ Lâm e sợ đêm dài lắm mộng, thương lượng vẫn là đem giấy tờ kí tên mới chân chính yên lòng.

Lâm Phú Quý một lần nữa tìm đến Lâm An là năm ngày sau.

Cửa gỗ nhà Lâm An đã bị dỡ bỏ, trên tường có một tấm thép chống trộm mới tinh, gọi là cửa thực thế. Lâm An sau khi trọng sinh liền vung tiền, bởi vì ứng đối với khởi đầu tận thế.

Toàn bộ cửa dùng thanh thép ép lên, ván cửa cũn dùng tấm thép. Cánh cửa hai lớp thép bên trong bỏ thêm vào vật liệu giữ ấm, phòng hỏa, chống trộm, cách nhiệt cách âm. https://lamngan1507.wordpress.com/

Giá tiền tuyệt không ít, trên thị trường cũng là loại tốt nhất.

Lâm Phú Quý nhìn của nhà rắn chắn, không khỏi mê tít mắt.

Trên ban công cũng có mấy công nhân bảo trì lại ban công làm bằng inox, quét lên một lớp sơn màu bạc, nước sớn gay mũ toát ra toàn bộ nhà bếp cùng phòng khách.

Nhìn cửa phòng rắn chắc, lại nhìn đến cửa sổ ban công, Lâm Phú Quý trong lòng có chút hồi hộp, tư vị không rõ ràng, Lâm An thằng nhóc này chẳng lẽ không có ý định bán nhà, xem cách này là muốn trang trí lại!

Dựa theo quy định, xung quanh phòng ở càng tốt thì càng nhiều khoản bồi thường.

Càng nghĩ càng cảm thấy Lâm An đánh ý đồ này, Lâm Phú Quý vô cùng lo lắng mà đi vào tím cậu, liền mở miệng hỏi: "Sao tự dưng lại sửa chữa? Năm mươi vạn ta đã chuẩn bị xong, phòng này con đã bán cho ta, nhưng phải giữ lời. Đệ đệ con vẫn cần phòng ở để kết hôn đấy."

"Chờ kết hôn? Tôi xem các người là chờ phá dỡ đi." Lâm An ngồi trên ghế salon, giương mắt liếc Lâm Phú Quý, biểu tình nhàn nhạt: "Trang trí hay không cũng không đến lượt ông ý kiến, tôi nói liền giữ lời, tiền giao ra, chúng ta đi làm giấy tờ."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro