Chương 4

Chương 04: Chuẩn bị.

Lâm Phú Quý treo tim lên cổ họng giờ mới thả xuống, trong lòng mừng như điên, giấy tờ hợp đồng liền phảng phất bay tới trước mắt.

Hắn là một giây đồng hồ cũng không muốn chờ lâu, liên tục thúc dục: "Chúng ta liền đi, hiện tại liền đi, tiền đón xe ta trả."

Lâm An thấy Lâm Phú Quý xoắn xuýt liền lạnh giọng nói: "Ông còn muốn tôi trả hả? Phí thủ tục cũng là các ông trả, không muốn việc này coi như xong."

Bị thúc cuống lên, Lâm An thẳng thắn đứng dậy, từ trong ngăn kéo lấy ra giấy tở công chứng sở hữu bất động sản, Lâm Phú Quý thấy được liền sáng mắt, thân thủ liền muốn đoạt tới.

Lâm An liền đem đồ cất về, mắng: "Cướp đoạt trắng trợn là thế nào? Phòng ở không phải sẽ là của ông sao?"

"Ấy, con cầm đi, cầm đi." Lâm Phú Quý ngượng ngùng thu tay về, không bởi vì chút chuyện mà chọc Lâm An. Thằng nhóc con hỉ nộ vô thường, vạn nhất nó đổi ý thì biết làm sao.

Lâm An đem tất cả giấy tờ để vào một cái túi, liếc Lâm Phú Quý một cái, ung dung thong thả nói, "Ông cũng thấy đấy, phòng này vốn tôi cũng không có dự định bán, thanh thản ổn định chờ phá dỡ tốt hơn. Chính là tôi cũng có một 'thân' đệ đệ, liền có ý tốt, đưa tiện nghi cho mấy người."

Lâm Phú Quý nào dám không nâng cậu, liên thanh đáp lời: "Đúng đúng, lời nay nói đúng. Tiểu An con là đứa trẻ tốt, đến cuối cùng vẫn có tâm để ý người nhà, là ta trước kia không đúng, xin lỗi ngươi, sau này nhất định ta sẽ thay đổi..."

Chỉ cần chân chính chiếm tiện nghi, những lời tốt ngại gì không nói ?

"Câm miệng, đừng nói với tôi những lời vô dụng. Phòng ở bán cũng được, ngược lại tôi có một điều kiện." Lâm An không muốn nghe hắn giả mù sa mưa, cau mày đánh gãy lời hắn: "Phòng là tôi đồng ý bán, bất quá chờ sau khi tìm được nhà mới, khoảng một tháng, chậm rãi thu nhập dọn nhà."

Lâm Phú Quý lập tức không vui: "Cái gì, còn muốn ở lại sao, như thế không hay cho lắm, phòng ở cũng là thuộc về chúng ta, chuyện này...."

Còn không nhanh chóng chuyển đi, còn muốn ở lại là sao ?!

Ẩn ý của hắn, Lâm An cầm tiền xong mau chóng cút khỏi đây, nhượng cho oắt con này ở một tháng, lỡ như đến lúc chính sách quy hoạch vừa đưa ra, tên nhóc đổ mắt lại không chuyển đi thì làm sao.

Lâm An làm sao không biết Lâm Phú Quý nghĩ gì, trong lòng cười lạnh, nhàn nhạt nói, "Dọn nhà cũng không phải muốn dời có thể dời, tôi vẫn phải dọn dẹp một chút, tìm một phòng thích hợp để ở."

Lâm Phú Quý vẫn không vui, do do dự dự nói: "Cái này..... tìm chỗ nào đó thuê phòng dùng một tháng..."

Lâm An nhíu nhíu mày, tiếp tục này: "Ông cũng thấy đấy, phòng này cửa chính đa đổi, ban công cũng thế, đều là vật liệu quý nhất trên thị trường. Chỉ là hai thứ đồ này tính cả tiền nhân công, liền bỏ ra gần hai vạn, tôi không tính thêm số tiền này, chỉ cần nhượng lại ở thêm một tháng, ngày đó xem như là tiền thuê nhà, rồi sẽ về của ngươi hết thôi."

Lâm Phú Quý tâm khẽ động, hơi mềm ra. https://lamngan1507.wordpress.com/

Hơn hai vạn một tháng tiền thuê nhà, kẻ ngu mới không chấp nhận.

Vừa thông suốt, lập tức thoải mái mà đáp ứng, ngoài miệng còn nói: "Chúng ta cũng không là người xa lạ, không chỉ một tháng, có ta làm chủ, con liền thanh thản ổn định ở, chậm rãi tìm phòng thích hợp."

Đạt được mục đích, Lâm An lười cùng Lâm Phú quý nói nhảm, trực tiếp đón xe đi ban ngành liên quan làm thủ tục, đợi hai ngày liền thông tri, hai người liền gặp nhau một lần, một tay giao tiền một tay giao phòng, chuyện coi như xong.

Không cần nói đến Lâm Phú Quý cầm giấy tờ về nhà, người nhà họ Lâm vi sướng đến mức độ nào, cả ngày tính toán chi phí bồi thường thời điểm đó xài như thế nào.

Nhìn lại Lâm An, trong tay cầm năm mươi vạn, nói ít không ít, nhiều cũng không nhiều, tiền này sử dụng như thế nào, cần phải lên kế hoạch tỉ mỉ.

Hai ngày sau, đưa tiền cho đội trang trí, Lâm An đánh cửa thép rắn chắc mới tinh cùng ban công phòng ngủ ngoài cửa sổ đặc biệt gia cố chống trộm đồ bảo hộ, càng ngày càng thở phào nhẹ nhõm.

Có hai thứ đồ này, đối phó tận thế sơ kỳ cấp một tang thi đã là đầy đủ. Đợi đến thời điềm cấp hai tang thi xuất hiện, cậu đã sớm rời đi Cẩm thị, đi tới căn cứ an toàn.

Một đời trước, lúc bắt đầu Cẩm thị là nơi sớm nhất xuất hiện cấp hai tang thi, động đất bạo phát, cũng là nơi đầu tiên trở thành thành chết. Địa phương lớn, nhân khẩu dày đặc, ô nhiễm môi trường, nơi này là cố hương nơi cậu lớn lên, sau tận thế năm thứ hai liền trở thành một thành chết tàn tạ.

Muốn hỏi tại sao cậu không thừa dịp đi bây giờ, đến chỗ mà đời trước biết là địa phương an toàn?

Đơn giản, tận thế bộc phát thì thế giới nơi nào cũng đều như nhau, đặc biệt là sau khi thành lập căn cứ, căn cứ vừa mới xây nguy hiểm hơn nhiều, người nhiều tang thi nhiều, thị phi cũng nhiều, còn không bằng tại chỗ này trốn đã.

Trốn thì trốn, nhưng cũng phải tích trữ lương thực.

Lão thiên quan tâm câu, chính là cho cậu mang theo dị năng không gian trở về trước tận thế.

Dọ năng không gian, dựa theo đánh giá chính là hệ cấp hai đỉnh cấp, có không tới ba trăm mét vuông không gian chứa đồ tồn tại bên người.

Dị năng giả không gian cũng dễ đánh giá đẳng cấp, cấp một hay sơ cấp liền mở ra không gian bảy mươi thước vuông, mỗi lần tăng lên thì tăng một lần, cấp hai sơ cấp thì đến 150 thước vuông. Như Lâm An là cấp hai đỉnh cấp, không gian cũng có thể gần như cấp ba, gần ba trăm mét vuông.

Toàn bộ không gian đồ vậy có thể tùy tiện nhưng ngươi không thể vào, dị năng giả dùng tinh thành lực đặc thù tạo thành một không gian đa chiều, cưỡng ép mở ra một khối lãnh địa. Không gian tồn tại bất đồng, thời gian bất động, không có không khí di chuyển.

Nhưng đối với cậu, bấy nhiêu đây cũng đủ rồi.

——————— đường phân cách khuẩn ———————

Ở thế hệ trước, khi con người ta còn chưa biết dùng đến nhà kính, thì người phương bắc đã có thói quen dự trữ bắp cải thảo vào mùa đông. Bắp cải thảo chịu được mùa lạnh, cộng thêm hương vị của nó tươi mới giòn ngọt, lại có thể chế biến được rất nhiều món ăn. Cho dù là hiện giờ, bắp cải thảo cũng vẫn là thứ rau củ trọng yếu, không thể thiếu vào mùa thu đông ở các chợ thực phẩm.

Nhưng năm nay, dân trồng rau ở vùng ngoại thành rất lo lắng.

Mùa màng năm nay bội thu, bắp cải thảo được mùa, người trồng rất nhiều, sản lượng rất lớn, nhưng lại thành tai họa.

Chợ thực phẩm một chiếc rồi một chiếc xe rau cải trắng, từ trong huyện đi ra, bán hơn một ngày nhưng bắp cải còn hơn một nửa, dân trồng rau không vội mới là lạ.

Hiện tại điều kiện sinh hoạt tốt, mùa đông khắc nghiệt bất cứ lúc nào đều có thể ăn rau dưa, muốn ăn liền đi ra chợ, siêu thị. Nếu không dự định muối dưa, nhà ai cũng không giống từ trước mua mấy chục hũ mà để trong nhà muối cải trắng. https://lamngan1507.wordpress.com/

Trơ mắt nhìn rau dưa héo rũ tràn lan trên đết, dân Cẩm thị không khỏi đau lòng. Một là đau lòng món ăn ngon tràn làn trên đất từ từ héo rũ, càng lo lắng hơn là gia đình khổ sở lâu như vậy, bây giờ lại bỏ phí.

Đài truyền hình địa phương cũng nhiều lần đưa tin, kêu gọi mọi người mua nhiều rau dưa giúp nông dân vượt qua cửa ải khó khăn lần này. Bất quá cũng không phải ai cũng ăn món này hằng ngày đi ? Bắp cải ế vẫn là ấn đề rất lớn. Nhất là mấy mươi hộ ở Hưng Hoa Thôn chỉ sợ là năm nay không xong.

"Cậu cả, cậu cả, trong nhà có người ghé, mợ gọi cậu nhanh về nhà!"

Ngô Bảo Căn ngày ngày nhìn vài mẫu bắp cải chính mình chăm sóc mà phát sầu.

Đang than thở, thì tại ruộng nghe được cháu trai hô lớn, Ngô Bảo Căn có chút buồn bực: Năm này không lễ không hội, khách đến cái gì mà khách?

Bất quá, ông vẫn buông cuốc hô: "Ai tới vậy?"

Tiểu tử kia hét lớn: "Đại khách nhân, đại khách nhân! Người nọ muốn mua bắp cải thảo."

Ngô Bảo Căn nghe mà sững sờ, trong lòng vừa mừng vừa vui, cũng không lo đến cái cuốc, chạy như bay theo cháu trai về nhà.

Trong lòng ông cũng không nghĩ ra trước mắt còn có ai muốn mua rau dưa, nếu thật như cháu trai nói, vậy coi như cũng khá tốt. Bắp cải nhà ông không bán được, để nó thối rữa trên đất thì đau lòng biết bao nhiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro