Chương 9
Chương 9: Phương thức tử vong ly kỳ!
Diệp Thiên Di vẫn luôn dùng tinh thần lực chú ý tình hình trong biệt thự, quả nhiên thấy có người từ trong rương lấy ra một cây súng, sau đó ở cạnh cửa sổ ngắm bắn tang thi phổ thông hành động vụng về xông vào biệt thự.
Đám tang thi phổ thông này tứ chi cứng đờ, đi đường chậm chậm chập chập, ưu điểm duy nhất chính là sức lực lớn, nhưng ưu điểm sức lực này nếu không chạm được người thì cũng không có cơ hội phát huy. Cho nên đám tang thi tốc độ chậm này chính là một đám bia ngắm, bị tay bắn tỉa trên lầu bắn vỡ đầu.
Trong khi hỏa lực trên lầu tập trung vào trên người đám tang thi phổ thông, Diệp Thiên Di lặng lẽ rút lui.
Nam nhân mặt sẹo sau khi giết hết đám tang thi lầu dưới, buông súng xuống nói với ông lão: “BOSS, đều giết sạch rồi.”
Ông lão chậm rãi hỏi: “Còn Diệp Thiên Di?”
Nam nhân mặt sẹo sửng sốt trong chốc lát, mới phản ứng lại ‘Diệp Thiên Di’ trong lời ông lão nói là con tang thi tiến hóa ra dị năng lôi điện, hồi đáp: “Hắn trốn thoát rồi.”
Gã đã sớm nhìn ra Diệp Thiên Di sợ súng bắn tỉa của gã, cho nên sau khi gã giết hết tang thi thì phát hiện không thấy Diệp Thiên Di đâu, càng khẳng định cảm giác Diệp Thiên Di là chạy trốn rồi. Tang thi tiến hóa biết sợ hãi, tự nhiên cũng biết chạy trốn.
Ông lão gật gật đầu, khi đang chuẩn bị nói cái gì đó, đột nhiên đôi mắt trợn to, sau đó thì ngã xuống đất, không còn tiếng động.
Những người khác đều hoảng sợ, khi nam nhân mặt sẹo muốn xông lên kiểm tra tình hình ông lão, đột nhiên cảm giác trong đầu như là bị chùy nặng hung hăng đập từng phát, ngay lập tức cả người choáng váng, những thứ trước mắt cũng nhìn không rõ nữa, rồi lâm vào trong bóng đêm.
Ông lão và nam nhân mặt sẹo, một là thủ lĩnh, một là cường giả mạnh nhất, hai người đều chết rồi, còn chết một cách ly kỳ như thế dưới mí mắt mọi người, tức khắc mọi người đều hoảng loạn không thôi, cảnh giác đánh giá bốn phía, chỉ sợ thần chết huyền bí nào đó sẽ lâm hạnh bọn họ.
Có người thông minh muốn nhặt lại cây súng bắn tỉa của nam mặt sẹo đã chết trên đất lên, nhưng vừa mới chạm vào cây súng, thì lăn đùng ra chết một cách khó hiểu như nam mặt sẹo và ông lão. Không ai dám đánh chủ ý lên cây súng lần nữa, đó gần như chính là điềm báo của cái chết.
Người muốn động vào cây súng đó khẳng định sẽ chết, nhưng người không động vào cây súng đó cũng chưa chắc sẽ không bị giết.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, một người lại một người ngã xuống chết như những người chết trước đó, chết một cách ly kỳ, trên người không có một chút vết thương, cứ như vậy ngừng hô hấp. Mọi người càng lúc càng sợ hãi, càng lúc càng hoảng loạn, bọn họ muốn bỏ trốn, nhưng bên ngoài biệt thự không biết từ lúc nào đã lần nữa tập hợp số lượng lớn tang thi khiến bọn họ chùn bước.
Diệp Thiên Di nhoài người trên vách tường bên ngoài biệt thự, tinh thần lực cảm nhận được cảm xúc khủng hoảng của đám nhân loại, sau đó âm thầm hấp thụ nỗi sợ của bọn họ, tăng cường tinh thần lực của bản thân.
Kể từ khi hắn thức tỉnh dị năng, bản năng đã biết làm thế nào để sử dụng dị năng.
Ví dụ như mới nãy chính là hắn dùng dị năng tinh thần lực chui vào đại não của mấy người kia, phá hủy tinh thần lực của bọn họ, khiến cho bọn họ chết một cách ly kỳ.
Tuy nhiên làm sao để dị năng thăng cấp, Diệp Thiên Di lại không biết, nhưng hắn dựa theo bản năng hấp thụ năng lượng có lợi cho mình, chẳng hạn như cảm xúc mãnh liệt trong tinh thần nhân loại, có thể khiến tinh thần lực của hắn gia tăng lớn mạnh.
Diệp Thiên Di tiếp tục lợi dụng tinh thần lực công kích, giết sạch đám thức ăn từng người một.
Nhưng khi hắn công kích nữ nhân có tâm tình vô cùng kích động âm thầm gào thét sắp sụp đổ, nhưng hắn vậy mà thất bại!
Một đạo tinh thần lực yếu ớt từ trên người nữ nhân đó phóng ra, cảm xúc của cô ta cũng ổn định trở lại.
Hiển nhiên, nữ nhân này bởi vì sợ hãi căng thẳng tột độ, đã thức tỉnh dị năng hệ tinh thần.
&&&&&&&&&&&&&&
Trong đầu nhân loại phổ thông cũng có tinh thần lực, nhưng tinh thần lực này cực kỳ yếu ớt, thậm chí không cách nào chống đỡ được một giây công kích của dị năng hệ tinh thần.
Mặc dù tinh thần lực của dị năng giả không thuộc hệ tinh thần cũng không thể giống dị năng giả hệ tinh thần phóng được ra ngoài, nhưng lại cường đại hơn người bình thường, đối với công kích của dị năng giả hệ tinh thần cũng có năng lực chống lại.
Tinh thần lực của nữ nhân này mặc dù yếu ớt, nhưng lại có thể phóng ra ngoài, đây là dấu hiệu thức tỉnh dị năng hệ tinh thần.
Diệp Thiên Di là tang thi dị năng hệ tinh thần cấp ba, hắn đương nhiên nhận ra nữ nhân cường đại đó còn có thể phóng rất nhiều tinh thần lực ra ngoài, nếu không cô ta cũng sẽ không sống khỏi lần công kích của hắn.
Hắn cơ hồ là theo bản năng gia tăng lực độ công kích của tinh thần lực, hắn chỉ biết, nữ nhân này đem đến cho hắn một ít cảm giác uy hiếp, nhất định phải diệt trừ, nếu không có thể sẽ trưởng thành đến mức uy hiếp được hắn.
Số lượng dị năng giả hệ tinh thần là cực kỳ ít ỏi, mà trong biệt thự này, một dị năng giả hệ tinh thần vừa mới thức tỉnh, đã bị Diệp Thiên Di dùng tinh thần lực cấp ba nghiền áp đến tinh thần lực sụp đổ, biến thành một kẻ ngốc.
Nữ nhân vừa mới thức tỉnh dị năng, thậm chí bản thân cô ta vẫn chưa nhận thức mình thức tỉnh dị năng, chỉ là đột nhiên cảm giác tai nghe rõ mắt sáng ngời hơn nhiều, đã bị Diệp Thiên Di dùng tinh thần lực cấp ba nghiền áp rồi.
Tinh thần lực của cô ta phòng ngự theo bản năng, tuy rằng bị đánh tan như cũ, nhưng cô ta lại không chết, mà là tinh thần lực sụp đổ biến thành đứa đần.
Khác thường của nữ nhân rất nhanh đã bị mọi người trong trạng thái thần hồn nát thần tính phát hiện, nhưng khi bọn họ phát hiện nữ nhân chỉ là biến thành đứa đần, thì cũng không thèm quan tâm cô ta nữa.
Trong mắt những người đó, loại hiện tượng của nữ nhân này chẳng qua là cô ta năng lực tâm lý thừa nhận quá kém, nên phát điên mà thôi.
Ở mạt thế tàn khốc này, nhân nhân tự nguy*, ai còn có tâm tình đi lo cho một kẻ điên. Ngay cả thời đại hòa bình trước mạt thế cũng không mấy người đồng ý quản.
(*人人自危: thành ngữ Trung Quốc, chỉ sự nguy hiểm, mô tả nỗi sợ hãi và lo lắng của mọi người.)
Sau khi Diệp Thiên Di dùng phương pháp như cũ giết thêm vài người, Tiểu Diệp Tử trước đó vẫn luôn ngoan ngoãn nằm trên đầu hắn đột nhiên vèo một cái lủi vào trong, tốc độ nhanh đến nỗi Diệp Thiên Di cũng chỉ có thể thấy được một cái bóng trắng.
Đám nhân loại khác trừ dị năng giả hệ phong có thể lờ mờ thấy được bóng dáng Tiểu Diệp Tử, còn lại đều không thấy rõ hình bóng của nó, chỉ cho rằng bản thân bị hoa mắt.
Tiểu Diệp Tử cũng rất thông minh, nó có lẽ đã biết dị năng giả hệ phong kia có thể nhìn thấy thân ảnh của nó, kẻ bị công kích đầu tiên chính là hắn ta.
Tiểu Diệp Tử lần này không biến lớn giống khi chặn xe thể thao lúc trước, mà lấy hình dạng một con mèo nhỏ tiến hành công kích, thịt cầu nhỏ vươn móng vuốt sắc bén, khi dị năng giả hệ phong còn chưa kịp phản ứng, vài cái móng mèo của Tiểu Diệp Tử đã lưu lại trên cổ hắn ta mấy vết máu thật sâu, máu tươi từ động mạch chủ phun trào ra.
Dị năng giả hệ phong đó theo ý thức che kín cổ mình, hắn ta còn có chút chưa phản ứng kịp —— Bóng trắng vừa nãy đó là cái gì? Còn cổ của mình sao đột nhiên lại phun ra máu?
Hai nghi vấn này hắn ta cũng không còn cơ hội được biết, hắn ta trợn trừng mắt ngã xuống trong vũng máu, xung quanh không ai dám đến gần.
Tiểu Diệp Tử sau khi giết xong dị năng giả hệ phong, chưa vội tiếp tục động thủ, mà là đáp xuống trên một bên quầy hàng cao cao, bước chân đi dạo vài nhịp ưu nhã, nó kiêu ngạo dùng đôi mắt màu ngọc lam khinh bỉ nhìn nhân loại đang hoảng loạn bên dưới.
Diệp Thiên Di bị một loạt hành động của Tiểu Diệp Tử làm cho giật mình, cũng vội vàng từ bên ngoài biệt thự tiến vào.
Mọi người trước đó bởi vì Tiểu Diệp Tử mà sợ hãi, nhìn thấy Diệp Thiên Di từ cửa sổ nhảy vào, càng trở nên hoảng sợ hơn.
Suy cho cùng so với vẻ đáng yêu của Tiểu Diệp Tử, dù biết nó vừa giết một dị năng giả, cũng rất khó nảy sinh tâm tư hoảng sợ, có điều đối mặt với Diệp Thiên Di tuy khuôn mặt rất soái nhưng lại màu xanh trắng trắng xanh, còn có mười cái móng tay vừa dài vừa đen, ai mà có thể không sinh lòng hoảng sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro