Chương 10+11
Chương 10
Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.
(Cám ơn Mèo Hói đã giúp mình beta)
Hình ảnh Lianca hung tàn lại lạnh băng trong đêm tối kia làm tất cả dũng sĩ vượt ải ở đây, cùng với những người xem phát sóng trực tiếp đều bị thương tổn tâm linh thật lớn.
Không nói đến chuyện nhóm người vượt ải nhìn đến một màn kia xong là một đám sắc mặt trắng bệch thân thể run nhè nhẹ, làn đạn phát sóng trực tiếp trước đó rất là náo nhiệt cũng lập tức an tĩnh lại.
“…… Giỡn cái gì vậy? Đây là nói giỡn đúng không! Sao chúng ta có thể đánh thắng được người máy đáng sợ như vậy?! Đây căn bản không phải là bảo chúng ta vượt ải, đây là trực tiếp bảo chúng ta đi chịu chết!! Mấy người ngoài hành tinh đáng ghét kia chính là muốn cho chúng ta đi tìm chết à?!”
Bên cửa sổ phòng, chú Tống thấy được toàn bộ quá trình vào thời điểm này rốt cuộc không nhịn được phải rống lớn. Cho tới nay chú ta đều là dáng vẻ trầm mặc ít lời, sau khi tổ đội cùng Trương Mãnh, Kim Xán Xán cũng không nói chuyện nhiều, có một loại hình tượng tuy rằng không biết ăn nói lại ổn trọng thành thật, lúc này đột nhiên rống to lên thật ra lại làm Trương Mãnh, Kim Xán Xán và Miêu Miêu hoảng sợ.
Kim Xán Xán cho rằng chú Tống là trong lúc nhất thời bị người máy xe tải đáng sợ kia dọa tới rồi, liền nhanh chóng mở miệng an ủi cảm xúc của chú ta: “Chú Tống chú đừng kích động, tuy rằng mấy người máy đó dáng vẻ thoạt nhìn rất hung tàn, nhưng trước đó cũng có rất nhiều tiểu đội dũng sĩ đánh bại bọn chúng qua được ải mà! Chúng ta chỉ cần có thể gom đủ đội viên, đến lúc đó mọi người cùng nhau đánh nó hẳn cũng có thể đánh qua… A!”
Lời an ủi Kim Xán Xán nói còn chưa nói xong đã bị chú Tống đẩy mạnh sang một bên, còn kém một chút là đụng vào tường.
“Con nhỏ này mày đang mở to mắt nói dối hả! Người máy kia đơn giản như vậy là giết chết hơn bốn mươi người, chúng tao phải gom đủ bao nhiêu người mới có thể giết chết nó?! Mày đừng khi dễ tao tuổi lớn không hiểu cái gì chơi trò chơi, nhưng tao cũng biết hơn bốn mươi cá nhân kia cộng lại đánh nó, cũng mới làm giá trị sinh mệnh của nó giảm xuống 12 điểm!!”
“Tao chỉ có 78 giá trị sinh mệnh, tao lấy cái gì đánh với nó? Trò chơi đáng chết này chính là âm mưu của bọn người ngoài hành tinh! Bọn chúng chính là muốn chúng ta bi thảm chết đi! Bọn chúng chính là không muốn để chúng ta tồn tại!!”
Chú Tống phẫn nộ rít gào, phảng phất như muốn đem tất cả cảm xúc đều phát tiết ra. Thậm chí chú ta còn căm tức nhìn Kim Xán Xán, chờ xem cô còn có thể nói ra lời gạt người gì nữa.
Nhưng mà Kim Xán Xán hoàn toàn không tiếp tục an ủi chú ta, vừa rồi còn mang theo biểu cảm quan tâm lúc này lại trở nên vô cùng lạnh băng, thậm chí có chút trào phúng: “Người ngoài hành tinh vốn dĩ chính là tàn khốc như vậy, từ khi bọn họ buông xuống Trái Đất chú nên biết rồi mới đúng. Khoa học kỹ thuật phát đạt hơn chúng ta, sức mạnh cường đại hơn chúng ta, thậm chí động động ngón tay là có thể toàn diệt chúng ta. Tồn tại cường đại lại đáng sợ như vậy, chú còn trông cậy vào bọn họ coi chúng ta như bảo bối mà thương yêu chiều chuộng à?”
“Chú sẽ đi sủng ái hoặc là cung phụng một con kiến tùy tay chú đều có thể ấn chết hay sao?”
“Hơn nữa, có ai bức chú tiến vào trò chơi sao? Trò Chơi Dũng Sĩ toàn cầu đều là tự nguyện tiến vào, trước khi tiến vào nên có giác ngộ có khả năng vĩnh viễn không thể quay về Trái Đất nữa. Chú à, chú cũng hơn bốn mươi tuổi rồi, chính mình có bản lĩnh hay có năng lực tiến vào trò chơi hay không, trong lòng không rõ ràng sao?”
“Nếu vào rồi thì không nên ép bức. Hoặc là sống hoặc là chết, chú cho rằng còn có lựa chọn khác ư?!”
Kim Xán Xán nói một phen trực tiếp bật lại chú Tống vô năng cuồng nộ đến mặt mũi đỏ rần, lại làm mọi người xem phát sóng trực tiếp của cô bình luận một hàng 666 và khen nói hay lắm.
Hơn nữa Kim Xán Xán nói xong lời này còn trực tiếp nghiêm túc nhìn chằm chằm không khí trước mặt, nói: “Mọi người cũng thấy được tình huống hiện giờ rồi đấy. Cho nên, tôi lại nhắc nhở một câu, nếu không có đủ quyết tâm hẳn phải chết, xin đừng tùy ý tiến vào trò chơi. Tuy rằng nó gọi là Trò Chơi Dũng Sĩ Trái Đất, nhưng đối với con người trên Trái Đất mà nói, đây là một hồi đánh cờ sinh tử.”
Lúc Kim Xán Xán nói lời này, Mã Lễ Ngạo trên tầng lầu trên, ở trong phòng xa hoa cũng đang thở dài khuyên người.
“Chuyện vừa rồi hẳn mọi người đều thấy được hết đúng không, cho nên xin các vị phụ huynh trông coi kĩ con cái nhà mình, thiếu niên nhiệt huyết khống chế được trái tim mình, không cần vì những năng lực đặc biệt kia mà dựa vào một bầu nhiệt huyết vọt vào đây, bằng không cuối cùng có khả năng cả toàn thây cũng không giữ được đâu.”
Dựa vào một bầu nhiệt huyết vọt vào - Vương Khiếu Hổ cảm thấy mình phảng phất như bị sức mạnh ngôn ngữ đánh cho một quyền: “Vậy lão đại ơi, chúng ta thật sự giết không chết xe tải lớn kia sao?”
Mã Lễ Ngạo liền dùng một loại ánh mắt mười phần thần kỳ nhìn về phía cậu: “Là cái gì cho cậu dũng khí và tự tin, làm cậu cho rằng chúng ta có thể giết chết nó?”
Vương Khiếu Hổ ặc một tiếng, hồi lâu mới nói: “Nhiệm… nhiệm vụ quy định?”
Vô luận tội phạm máy móc cấp D thoạt nhìn có đáng sợ hung tàn như thế nào, nhiệm vụ của bọn họ chính là cần giết chết một người máy cấp D, nếu là không hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng cũng phải chết, trốn tránh là không có bất luận tác dụng gì.
Mã Lễ Ngạo nhìn Vương Khiếu Hổ.
Nhìn người ta đến sắp nổi da gà rồi mới thở dài một hơi: “Cậu nói rất đúng. Mặc kệ nó có lợi hại như thế nào, vẫn là phải làm chết nó mới được.”
Vương Khiếu Hổ ngay lập tức gật đầu, “Vậy chúng ta nhanh lên đi đến tòa tháp vàng kim ở trung tâm thành phố Máy Móc đi! Dũng sĩ toàn thế giới tham gia cửa thứ nhất đều cam chịu tập hợp ở đó, đến lúc đó chỉ cần ở tháp trung tâm tìm được một đội ngũ nhân số đủ nhiều, chỉ bằng năng lực hai ta, chắc chắn có thể giết chết một tội phạm máy móc cấp D!”
Mã Lễ Ngạo nghe được lời này lại không trả lời Vương Khiếu Hổ, mà chỉ một chút phòng tắm: “Đi tắm rửa sau đó ngủ đi, đừng quấy rầy anh, anh muốn tự hỏi một chút nên làm sao qua được trận này, còn trả phí phòng nữa.”
Vương Khiếu Hổ vừa nghe Mã Lễ Ngạo muốn tự hỏi liền lập tức thần sắc trịnh trọng lên, không nói hai lời xoay người vào phòng tắm ngay, chuẩn bị tốc chiến tốc thắng.
Loại người không động đầu động óc như cậu nhất định không thể quấy rầy người động não tự hỏi, bằng không cậu chính là tội nhân! Cũng may cậu có một thiên phú là vừa ngủ là sẽ ngủ yên tĩnh chẳng khác gì người chết, nhất định có thể cung cấp cho đại ca không gian tự hỏi độc lập nhất, yên tĩnh nhất!
Chờ sau khi Vương Khiếu Hổ mất năm phút tắm rửa theo kiểu chiến đấu, sau đó trực tiếp nằm vào khoang ngủ đông thay thế cho giường, ngụy trang mình thành một thi thể xong, Mã Lễ Ngạo còn ngồi bên cửa sổ nhìn ra bóng đêm bên ngoài.
Trong khoảng thời gian ngắn, thời gian tựa như dừng lại ở đây.
Nhưng mà, vào lúc mọi người xem phát sóng trực tiếp đều cho rằng Mã Lễ Ngạo vẫn luôn không nói một lời ngồi mãi như như vậy, mới bỗng nhiên nhìn thấy anh nửa gục mí mắt xuống, cười lạnh một tiếng.
Rồi sau đó, anh vươn ngón tay thon dài gõ gõ mặt bàn kim loại: “Bản đồ thành phố Máy Móc và quy tắc công dân.”
Theo tiếng nói anh rơi xuống, trước mặt liền xuất hiện một tấm bản đồ cực kỳ kỹ càng tỉ mỉ thành phố Máy Móc Tội Ác, cùng với năm điều quy tắc công dân đơn giản của thành phố Máy Móc.
【 Bản đồ thành phố Máy Móc Tội Ác đã được đưa vào. Chế độ phát giọng nói đã bị khóa, có thể thu nhỏ lại ở góc trái phía trên. 】
Mã Lễ Ngạo gật gật đầu: “Thu nhỏ lại vào góc trái phía trên.”
Nói xong, Mã Lễ Ngạo mới nhìn về phía 《 Quy tắc công dân thành phố Máy Móc 》xuất hiện ngay chính giữa tầm mắt anh.
Mà lúc này mọi người ở Trái Đất nương theo thị giác của anh, rốt cuộc sau hai tháng vượt ải, đầu tiên thấy được bản đồ toàn bộ thành phố Máy Móc, cùng với 《 Quy tắc công dân thành phố Máy Móc 》cũng quan trọng tương đương kia.
【《 Quy tắc công dân thành phố Máy Móc 》
1- Tội phạm cũng có quyền lợi giao dịch công bằng, kẻ vi phạm phải chết.
2- Yêu quý thành phố Máy Móc của công từ chúng ta làm nên, kẻ phá hư kiến trúc công cộng yêu cầu bồi thường phí dụng gấp đôi kiến trúc đó.
3- Rác vứt không thể chồng chất đầy kho hàng, thùng rác, không cho phép ném rác bừa bãi.
4- Hết thảy công bằng trật tự đều vào ban ngày.
5- Tất cả công dân thành phố Máy Móc Tội Ác đều yêu nhất Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl và hết thảy mọi thứ của ngài ấy. 】
Khi mọi người nhìn đến Quy tắc công dân thành phố Máy Móc này, cuối cùng cũng xác định được lý do một vài người vượt ải trước kia vì sao lại không thể hiểu được màn hình đen thui hoặc là tử vong ——
Bọn họ phần lớn là trái với ba điều đầu của quy tắc công dân, nên vào ban ngày mới bị những người máy đó giết chết.
Lúc này, phía chính phủ các đại quốc gia toàn cầu đều ghi chép nội dung Quy tắc công dân thành phố Máy Móc xuống, có quy tắc công dân này rồi, ít nhất nhóm dũng sĩ sau khi tiến vào cửa thứ nhất có thể càng thêm an toàn tồn tại ở thành phố Máy Móc.
Bộ trưởng Đồ lúc này nhìn gương mặt tang của Mã Lễ Ngạo kia cũng cảm thấy đặc biệt thuận mắt lên.
Tuy rằng Trò Chơi Dũng Sĩ Trái Đất đã mở ra được hai tháng, nhưng bởi vì trò chơi có mười ải lớn, một năm cần phải xông qua, cùng với cảm giác áp bách lặng băng của bản thân thành phố Máy Móc, các dũng sĩ tinh anh của quốc gia ban đầu bị phái vào trò chơi chỉ tận sức với việc làm sao dùng tốc độ nhanh nhất thông qua thành phố Máy Móc Tội Ác, mà không hy sinh vô vị và thăm dò.
Cho nên, chẳng sợ bọn họ phỏng đoán đến trong thành phố này có khả năng có manh mối khác, cũng không có lãng phí thời gian đi tra sâu hơn —— không có biện pháp ở khách sạn cũng không sao, dù sao có kho hàng rác rưởi mà, không phải sao?
Kể từ đó, họ đã bỏ lỡ tin tức nhặt rác rưởi đổi đá năng lượng, vào ở khách sạn.
Mà dũng sĩ con người bình thường đại đa số là 15 tháng 5 về sau mới bắt đầu vào trò chơi, bản thân bọn họ kém hơn dũng sĩ tinh anh rất nhiều, nên càng không dám tùy ý thăm dò thành phố Máy Móc, chỉ nghĩ làm sao ở điểm an toàn tránh thoát sáu ngày, sau đó một ngày cuối cùng tập hợp nhân số giết chết một người máy cấp D thôi. Cho nên phương pháp dừng chân ở khách sạn vẫn không được phát hiện ra, thẳng đến hôm nay.
Có lẽ theo thời gian trôi qua, nhân số tăng nhiều, điểm này cuối cùng sẽ bị phát hiện, nhưng hôm nay người này xuất hiện ở Hoa Quốc, vẫn khiến Bộ trưởng Đồ mười phần vui mừng.
Đồng thời, Bộ trưởng Đồ cũng bắt đầu nghĩ lại trò chơi dũng sĩ này, có lẽ bọn họ không nên chỉ vì vượt ải mà vượt ải. Đây cũng không chỉ là mười trạm kiểm soát nguy hiểm trí mạng lại không thể không qua, mà là cuộc va chạm cùng mười loại nền văn minh ở các đẳng cấp cao khác nhau, đi nhiều hiểu biết nhiều, tìm nhiều hơn một ít manh mối, có lẽ càng có thể có trợ giúp dũng sĩ vượt ải.
Chỉ là các tinh anh phái ra đã ngừng ở cửa thứ ba, hiện tại liệu những dũng sĩ bình thường này có thể tìm được một con đường không cần nhân số chồng chất, vượt qua thành phố Máy Móc hay không?
Bộ trưởng Đồ nhìn thanh niên Mã Lễ Ngạo lại lâm vào trầm tư ủ rũ trên màn hình, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười.
Có lẽ ông có thể chờ mong thanh niên này mang đến chút thay đổi.
“Bốn điều đầu tôi đều hiểu, cái cuối cùng là sao vậy?” Mã Lễ Ngạo nhìn Quy tắc công dân thành phố Máy Móc, trên đỉnh đầu toát ra vài cái dấu chấm hỏi nhỏ.
“Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl? Đây là ai? Trò chơi có thể cho cái giới thiệu được không?”
Vào lúc Mã Lễ Ngạo hỏi ra tên này, người Trái Đất đang xem phát sóng trực tiếp liền nhìn thấy trên màn hình phát sóng trực tiếp của bọn họ dần hiện ra một cái làn đạn màu xanh biếc thật lớn.
【 Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl là dũng sĩ siêu cấp cường đại nhất, cũng mỹ lệ nhất trong quốc gia Sinh Mệnh của nền văn minh cấp chín Thực Vật của bọn ta!! Anh ấy là tồn tại có thể đơn đả độc đấu với tướng quân Liên Minh và Đại hoàng tử của đế quốc Thần Long!!! 】
Làn đạn này qua đi lập tức liền có một làn đạn màu đỏ tươi xông ra.
【 Không không không, Langdon Dahl không có năng lực so sánh với tướng quân Huyền Khiếu của nền văn minh Động Vật bọn ta! Y chỉ là cái cây đá quý lớn lên trông đẹp mà thôi! 】
Sau đó, làn đạn màu đỏ tươi và làn đạn màu xanh lá liền bắt đầu battle thần tượng của nền văn minh Thực Vật và Động Vật, cuối cùng bị làn đạn màu đen viền vàng chiếm toàn bộ màn hình ngăn lại.
【 Đế quốc Thần Long: Ha ha. 】
Chỉ hai chữ, nhưng lực sát thương thật lớn mà kinh người.
Sau đó người Trái Đất ngơ ngác mới biết được, hóa ra nền văn minh đẳng cấp cao cũng sẽ có chiến tranh làn đạn giữa fan của các thần tượng với nhau.
Cùng với, thật quá đáng, tại sao làn đạn của loài người chữ nhỏ như vậy còn không thể có màu?! Đây là kỳ thị văn minh!!
Cũng may lúc này, mọi người lại bị phát sóng trực tiếp của Mã Lễ Ngạo hấp dẫn ánh mắt ——
Anh tiêu phí một mảnh lá cây bạc nhận thưởng của nền văn minh Thực Vật, đổi lấy tư liệu giới thiệu kĩ càng tỉ mỉ về Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl.
Bỏ qua một bên chiến tích kinh người, hình ảnh tốt đẹp đến không giống cá nhân… không nói, Mã Lễ Ngạo nhìn hình ảnh nguyên hình của Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl cứ như tự mang hiệu ứng xoay tròn trước mắt này, rốt cuộc cũng hiểu rõ vì cái gì tất cả công dân thành phố Máy Móc đều yêu nhất Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl và hết thảy về y.
Bởi vì trước mắt, cây đại thụ bừng bừng sức sống, chói lọi rực rỡ này, nó kết không phải trái cây, mà là các loại đá năng lượng thoạt nhìn thôi đã thấy rất quý nha!
Ngay cả lá cây của nó cũng lóe các loại màu sắc sáng rọi, đại biểu cho các loại năng lượng cao khác nhau.
Mã Lễ Ngạo nhìn cây đá quý này, chân thành mười phần mà cảm thán một câu: “Không dối gạt các bạn, bây giờ tôi cũng yêu Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl và hết thảy của ngài ấy rồi.”
Này quá đáng giá mà.
Muốn.
Ngón tay ngo ngoe rục rịch.
Hết chương 10.
-------゚°☆☆° ゚゚°☆☆° ゚-------
Chương 11
Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.
Khi Mã Lễ Ngạo thành khẩn si mê như vậy (lầm to) mà làm trò trước mặt phát sóng trực tiếp toàn vũ trụ thổ lộ với Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl, chính anh nhìn không tới làn đạn, nhưng tất cả người Trái Đất lại thấy được nền văn minh Thực Vật hung tàn đáng sợ trong lòng bọn họ, nghĩ một đằng miệng một nẻo ——
Bọn họ một bên dùng làn đạn chữ to màu xanh biếc tỏ vẻ:
【 Tất cả mọi người yêu Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl, một con người hèn mọn như mi nhất kiến chung tình với anh ấy cũng không phải chuyện to tát gì hừ~】
【 Mi thích Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl đó là vinh hạnh của mi, nể mặt mi biểu hiện cũng không tệ lắm, bọn ta liền miễn cưỡng đồng ý cho mi cùng thích anh ý. 】
【 Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl là của ta, không cho phép con người nhỏ yếu như mi thích anh ấy! 】
【 Con người này đừng vọng tưởng trèo cao sinh mệnh thực vật bọn ta, bọn ta không tiếp thu con người và thực vật sinh sản tạp giao đâu! 】
Bên kia lại điên cuồng mà rải lá cây vàng lá cây bạc cho phòng phát sóng trực tiếp của Mã Lễ Ngạo, phảng phất như chờ Mã Lễ Ngạo nói thêm vài câu thổ lộ nữa, biểu hiện ra vẻ mỹ lệ và sức hấp dẫn của nền văn minh Thực Vật của bọn họ.
Sau đó, người Trái Đất vây xem đều bị lá vàng lá bạc đầy màn hình kia làm đến hoa mắt. Lại nghĩ đến một mảnh lá cây bạc của nền văn minh Thực Vật cấp chín có thể đổi hàng thành giá trị thế nào ở Trái Đất, người Trái Đất không phải bị làm hoa mắt nữa, mà là bị ghen ghét đến đỏ mắt.
Phảng phất chua lè chua lét như ăn một tấn chanh vậy.
Cũng may là khán giả Hoa Quốc còn có thể từ trong chua mang theo chút ngọt tự hào, nhưng người xem nước ngoài cũng chỉ có thể chua thôi.
Mà tầng lớp cao các quốc gia nước ngoài thậm chí quyết định, chờ sau khi dũng sĩ quốc gia mình quay về Trái Đất, nhất định phải nhắc nhở bọn họ lúc vượt ải phải nói nhiều lời hay khen người ngoài hành tinh một chút, nói không chừng là có thể đủ giống thằng nhóc gian xảo Hoa Quốc kia, được đến một cọc lớn tiền đánh thưởng của người ngoài hành tinh, để cho bọn họ nghiên cứu thậm chí là giao dịch.
Mã Lễ Ngạo thổ lộ thâm tình xong lại lâm vào yên lặng phát ngốc, phảng phất như trạng thái tự hỏi nhân sinh.
Mọi người cho rằng anh lại đang tang như thông thường, nhưng kỳ thật là anh đang tuần tra giá trị linh lực hiện có của mình, cũng tự hỏi có thể tay vẽ một Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl phiên bản thấp hơn được không.
Anh đương nhiên biết lấy giá trị linh lực của mình hiện tại là không có biện pháp vẽ ra Langdon Dahl hoa lệ, sức sống bừng bừng, kết đầy đá quý và lá cây năng lượng như vậy.
Nhưng mà ấy à, làm người yêu cầu không thể quá cao, cuộc sống cũng nói cho anh biết phải thấy đủ. Nếu không chiếm được một Langdon Dahl phiên bản hoàn chỉnh, vậy tới một phiên bản phỏng chế cấp thấp lại cũng khá tốt.
Chỉ cần anh vẽ ra tới cây đá quý có thể có một nửa thậm chí một phần ba như lá cây Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl, như vậy đừng nói giết chết một tội phạm máy móc cấp D, dù mười cái một trăm cái thì anh cũng có biện pháp hoàn thành.
Cho nên, vấn đề bây giờ chính là làm sao vẽ Langdon Dahl? Vẽ Langdon Dahl bao lớn? Vẽ Langdon Dahl vào mùa nào? Cùng với vẽ Langdon Dahl có bao nhiêu lá cây?
Mã Lễ Ngạo giá trị linh lực của mình biểu hiện là 10, cảm thấy có chút khó khăn.
Một cái áo mưa trừ của anh 50 linh lực, một con da ăn mang gai nhọn trừ 30 linh lực, một Langdon Dahl… 10 điểm linh lực liệu có thể vẽ ra được một mảnh lá cây của anh ta không?
Nói như thế nào cũng phải bổ sung đầy giá trị linh lực, mới có thể vẽ Langdon Dahl được.
Nhưng làm sao bổ sung đầy lại giá trị linh lực kia chứ?
Mã Lễ Ngạo nghiêm túc mà nghĩ nghĩ, cuối cùng đem ánh mắt đặt ở một khoang nghỉ ngơi xa hoa khác trong phòng.
Cái này hẳn là hữu dụng.
Vì thế, tất cả người chú ý phát sóng trực tiếp của Mã Lễ Ngạo liền nhìn thấy anh chậm rì rì mà đi vào phòng tắm tắm rửa, sau đó vào 8 giờ tối đã chui vào khoang nghỉ ngơi xa hoa ngủ mất. Nhưng tình huống khác với Vương Khiếu Hổ sau khi vào khoang thì không phản ứng gì, sau khi Mã Lễ Ngạo tiến vào một lát thì khoang của anh nhấp nhoáng ánh sáng đủ mọi màu sắc, giống như mở ra chức năng gì.
Mọi người xem khoang nghỉ ngơi sáng long lanh kia, đều đặc biệt muốn biết Mã Lễ Ngạo rốt cuộc đang làm gì.
Sau đó trên làn đạn phát sóng trực tiếp vô cùng chăm sóc mà hiện lên chữ to màu kim loại của nền văn minh Máy Móc, thậm chí còn mang theo chút ý vị đặc biệt.
【 Khoang nghỉ ngơi đẳng cấp của nền văn minh Máy Móc, lựa chọn tốt nhất của tất cả sinh mệnh cacbon! Tự mang theo chức năng mát xa, chăm sóc làn da, xoa dịu tinh thần vân vân, các loại chức năng chất lượng tốt phục vụ bạn, giá rẻ nhất chỉ cần 999 đồng năng lượng vũ trụ là có thể mang về nhà! 】
Toàn người Trái Đất: “……” Được rồi, hiện tại tụi này biết Mã Lễ Ngạo đang làm gì rồi.
Ánh sáng đủ mọi màu sắc kia đều giống như màu vàng chanh ý. Chua.
Nhìn khoang nghỉ ngơi của Mã Lễ Ngạo lóe ba lần màu sắc, cuối cùng quy về yên lặng, người Trái Đất cũng không tiếp tục xem phát sóng trực tiếp cảnh anh ngủ nữa.
Nhưng có không ít người trước khi đóng cửa phát sóng trực tiếp đều cài đặt nhắc nhở, bọn họ còn muốn nhìn một chút vị Tiểu Mã ca - người đầu tiên vào nằm khoang nghỉ ngơi cao cấp của nền văn minh Máy Móc này, sáng sớm mai làm sao trả phí phòng cho người máy màu hồng, sợ là hình ảnh người máy hồng trực tiếp đánh chết cũng nên.
Mà Bộ khoa học kĩ thuật dũng sĩ Hoa Quốc căn bản là không đóng cửa phát sóng trực tiếp của Mã Lễ Ngạo, 24 giờ một ngày đều có người ghi chép cũng như quan sát phát sóng trực tiếp của anh.
Sau đó, người đặt chuông báo chợt bị điện thoại của mình đánh thức vào lúc rạng sáng 4 giờ.
Một đám ngơ ngáo mà bắt lấy điện thoại của mình nhìn xem, phát hiện Tiểu Mã ca ủ rũ đã từ khoang nghỉ ngơi bò ra, hơn nữa hiếm thấy mà dùng nước đá rửa mặt một phen, lộ ra dáng vẻ tinh thần hơn vài phần, rồi ngồi bên cửa sổ bắt đầu…… vẽ tranh?
【 Trời ạ, Tiểu Mã ca đây là thao tác gì? Rạng sáng 4 giờ thức dậy vẽ tranh?! 】
【 So với chuyện 4 giờ sáng dậy vẽ tranh, tui càng bội phục chính là anh ta thế nhưng có thể dậy nổi lúc 4 giờ sáng đó! Tui mới vừa tu tiên ngủ chưa đến một giờ nữa á!!! 】
【 Hẳn là thông qua nghỉ ngơi nên giá trị linh lực của cậu ấy đã khôi phục đầy rồi, nên cậu ấy mới dậy. Chắc là cậu ấy muốn vẽ một thứ tương đối quan trọng hoặc là đáng giá, yêu cầu giá trị linh lực đầy mới có thể động thủ. 】
Làn đạn thứ ba được mọi người tán đồng, dù sao lúc này tỉnh cũng tỉnh rồi, người xem phát sóng trực tiếp cũng lười ngủ lại lần nữa, bèn trực tiếp cầm điện thoại nằm trong ổ chăn xem vị người vượt ải không giống bình thường này muốn vẽ ra thứ lợi hại gì.
Lúc này, Mã Lễ Ngạo hít sâu một hơi, trạng thái hiện giờ của anh rất tốt. Hơn nữa bởi vì sử dụng khoang nghỉ ngơi của nền văn minh Máy Móc, tất cả giá trị thuộc tính đều được thêm 10.
Nói cách khác, bây giờ giá trị linh lực của anh là đầy là 90+10. Vừa vặn 100 điểm giá trị linh lực, nói như thế nào cũng có thể liều một lần xem sao.
Mã Lễ Ngạo vươn ngón trỏ của mình, bắt đầu vẽ Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl giữa không trung.
Đầu tiên anh vẽ một đường thẳng đứng cao cỡ một người, vẽ đường thẳng xong anh phát hiện giá trị linh lực của mình trực tiếp bị rút ra 80.
Mã Lễ Ngạo hít ngược một hơi khí lạnh, nhanh chóng phất tay đánh tan đường thẳng đứng kia thu hồi lại giá trị linh lực, mặt tang thở dài, cuối cùng đem đường thẳng đứng cao cỡ một người đổi thành đường nghiên chỉ khoảng một cánh tay, lúc này giá trị linh lực bị rút ra 10.
Sau đó, Mã Lễ Ngạo theo đường nghiêng kia nhanh chóng mà vẽ ra một hình tam giác cực gầy, nhìn thấy 100 điểm linh lực còn lại 70, anh một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, vẽ thêm trên mũi nhọn hình tam giác 8 đường thẳng duỗi ra ngoài như hình cánh quạt, lúc này linh lực của anh chỉ còn lại 6 điểm cuối cùng. Trên mặt Mã Lễ Ngạo lộ ra biểu cảm vô cùng đau đớn, ủ rũ về đến nhà, ngón tay run rẩy trên đường thẳng đứng chính giữa nhất, vẽ ra một chiếc lá cây nho nhỏ.
Đến tận đây.
Giá trị linh lực vốn đầy của Mã Lễ Ngạo về 0.
Anh lại thở thật dài lần nữa.
Anh đánh giá cao chính anh, xem nhẹ Langdon Dahl. Đừng nói một phần ba lượng tóc của Langdon Dahl, à không phải là lượng lá cây mới đúng, anh gần như rút ra tất cả lực lượng của mình, cuối cùng cũng chỉ làm ra một chiếc lá cây.
Vạn mẫu đất đai chỉ một mầm cây. Còn là cái loại phiên bản thu nhỏ như này.
Anh thật sự là quá khó khăn.
Mà lúc này, làn đạn phát sóng trực tiếp của anh đã có dấu hiệu nổ mạnh.
【 Không phải, Tiểu Mã ca đang vẽ cái gì đó? Sao tự dưng tui có dự cảm điềm xấu vậy? 】
【 Từ ngoại hình xem ra, cứ như là…. một cái…. cây? 】
【 Lầu trên xóa câu "cứ như" đây là một cái cây đi, nhưng mà, chắc là cành cây khô hả? Cây này, tất cả nhánh cây cộng lại cũng chỉ có một chiếc lá thôi. 】
【 Nhưng cậu ta vẽ một cái cây làm chi? Lập tức trời sẽ sáng, cậu ta có năng lực sao không vẽ chút đá năng lượng gì đó chứ? Cậu ta thiếu người máy nhà người ta tiền phòng kia kìa! 】
【……Đệt. Đột nhiên tui có một phỏng đoán đáng sợ. Hoảng sợ.jpg】
【 Ôm lấy lầu trên! Run bần bật! Tui mẹ nó cũng đoán được a a a a! Mấy người bên nền văn minh Thực Vật bây giờ ngủ rồi sao?! Bọn họ không có thói quen thức khuya của con người đi a a a a!! Đù má tui sợ sau khi cái cành khô này ra thì chúng ta sẽ bị nền văn minh Thực Vật trực tiếp xâm lấn, giết chết toàn bộ đó a a a a a! 】
【 Lầu trên phản ứng vậy là sao, Tiểu Mã ca còn không phải là vẽ một cái cây thôi sao? Này còn có thể làm nền văn minh Thực Vật thế nào, ặc!!!! 】
Lúc này, cành cây khô chỉ có một chiếc lá nhỏ bị Mã Lễ Ngạo dùng ngón tay nhẹ nhàng vẽ ra kia chậm rãi hiển lộ thân hình ra giữa không trung.
Nó có thân cây lấp la lấp lánh cùng tám cái nhánh cây lóe bất đồng màu sắc khác nhau, nhánh cây ở chính giữa nhất, chổ đỉnh cao nhất thân cây có một chiếc lá con vàng sáng lấp lánh, hình dạng có phần bất quy tắc.
Mã Lễ Ngạo lộ ra một nụ cười mỉm vừa yêu thương vừa tang, duỗi tay bắt lấy cái cây nhỏ này: “Tuy rằng có hơi nhỏ một chút còn hơi trọc một chút, nhưng mà không sao đâu, Tiểu Lan à, chúng ta còn có thể tiếp tục sinh trưởng mà. Ba ba yêu cầu không nhiều lắm, mỗi ngày mọc ra tám cái lá năng lượng con con thôi là đủ rồi.”
Tất cả người Trái Đất đang xem phát sóng trực tiếp: “A a a a a a a a!!!!” Mau câm miệng mau dừng tay buông cái Tiểu Lan kia ra đi!! Nếu Trái Đất lập tức bị nền văn minh Thực Vật tiêu diệt, anh chính là tội nhân thiên cổ của toàn Trái Đất đó có biết không a a a a a!!!
Sau đó, trong làn đạn đột nhiên xuất hiện một làn đạn chữ to trông đặc biệt cao cấp, phảng phất như lóe sáng màu xanh lá:
【 Langdon Dahl V:…… Cây này, tôi thấy. 】
Nháy mắt, làn đạn nổ tung.
Hết chương 11.
-------゚°☆☆° ゚゚°☆☆° ゚-------
Lời của editor Kaoru Rits: không liên quan lắm mà bạn nào nhảy từ bộ Bần cùng sang đây thì tui thông báo xíu, tui đang edit phiên ngoại, nên mấy bồ khoan gỡ truyện ra nha :)))
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro