Chương 101
Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.
Haydoctruyentrenwattpad𝐊𝐚𝐨𝐫𝐮𝐫𝐢𝐭𝐬vawordpress𝐇𝐢𝐤𝐚𝐫𝐢𝐚𝐫𝐞
Bướm nữ ngã xuống đất không hề báo trước, gần như là chân trước cô ta còn đang vô cùng phẫn nộ mà thét chói tai vùng vẫy hai cái cánh to của mình, sau đó liền cứng đờ toàn thân, cả người thẳng tắp ngã ngửa ra sau.
Rõ ràng Mã Lễ Ngạo biến thành cầu gai nhảy đánh không có đập đến bất luận một chỗ trí mạng nào trên người cô ta, nhưng cô ta cứ như vậy thẳng tắp ngã xuống, thoạt nhìn giống như là… đã chết ý?
【 Đậu má? 】
【 Ặc…… Không phải đâu, là giống tôi tưởng đúng không? Sao tôi cứ cảm thấy dị hình bướm nữ bộ dáng lợi hại này hình như đã chết thì phải? 】
【 Lầu trên không riêng gì bồ cảm thấy, tui cũng cảm thấy như vậy đó! Nếu cô ta còn sống, kiểu gì cũng không có khả năng để hai cái cánh to nhăn dúm dó cứ vậy mà bị đè lên đi? 】
【…… Vừa rồi tôi có cẩn thận quan sát ngực cô ta không nhúc nhích! 】
【 Cho nên đây là thật sự chết rồi hả? Nhưng vị thần tiên nào có thể nói cho em dị hình bướm nữ rốt cuộc là chết như thế nào được không? Ngàn vạn đừng nói với em cô ta bị cầu gai đâm chết nha, tuy lag em không quá thông minh nhưng cũng không phải thiểu năng trí tuệ đâu á!! 】
Người xem nền văn minh khác nhìn người Trái Đất mang dáng vẻ chưa hiểu việc đời này, nghẹn một hồi lâu rốt cuộc nhịn không được mở miệng.
【 Thật là đồ người Trái Đất nhà quê chưa trải đời, này vừa thấy chính là lọt vào phản phệ công kích tinh thần rồi! Trên Trái Đất mấy người chẳng lẽ không có tình huống thân thể còn sống đại não đã chết sao? Đây là tử vong tinh thần! 】
【 Thật là ra trong dự kiến, Tiểu Mã ca có tinh thần lực rất cao nha. Nhưng nếu tinh thần lực cậu ấy không cao thì cũng không có khả năng vẽ ra bản mô phỏng dạng thú con của ba vị vương giả. Ờm, này đại khái còn mạnh hơn năng lực hiện thực hóa sự vật nhỉ? 】
【 Nền văn minh Trái Đất còn chưa tiến vào Liên Bang vũ trụ, cho dù là dũng sĩ tham dự trò chơi cũng chưa được kiểm tra đo lường tinh thần lực. Nhưng giá trị năng lực đặc biệt kia cũng bày ra rồi, giá trị năng lực đặc biệt của anh ta nhất định rất cao, không phải chín thì cũng là mười. 】
Sau đó, người xem Trái Đất đã biết thêm một chút, sau khi gia nhập đại liên minh vũ trụ thì bọn họ đại khái đều phải thí nghiệm tinh thần lực và năng lực thân thể.
Nhưng hiện tại bọn họ cũng mặc kệ nhiều việc như vậy, chỉ cần xác định Tiểu Mã ca thật sự thắng dị hình bướm thoạt nhìn rất lợi hại kia là đủ rồi! Vốn cho rằng sẽ đoàn diệt, kết quả thế nhưng lại trâu bò một hồi, quả nhiên đối với Tiểu Mã ca chỉ cần kêu 666* là được!
(*hàm ý của từ này là để khen ngợi một người quá giỏi và có khả năng cực kỳ “trâu bò”.)
Ngay cả bản thân Mã Lễ Ngạo cũng có phần khiếp sợ, anh vậy mà có thể phản sát lại bướm nữ.
Cho nên rõ ràng bướm nữ đã ngã xuống đất xác nằm vài phút, Mã Lễ Ngạo cũng như đang phòng bị đứng yên tại chỗ, để ngừa bướm nữ đột nhiên vùng dậy hoặc là tự bạo.
Nhưng một hồi lâu bướm nữ cũng chưa có phản ứng, mười mấy cầu gai khép lại thành một quả cầu gai lớn, Mã Lễ Ngạo còn đang nghi hoặc, thân thể đã bị móng vuốt của Long Uyên vỗ hai cái.
【 Đừng sững sờ nữa, biến trở về đi. Cô ta đã chết rồi. 】
Vẻ mặt Mã Lễ Ngạo không thể tin tưởng: “Cô ta chết rồi, cô ta cứ như vậy mà chết rồi? Này chết cũng hơi bị dễ dàng quá đi?”
Nhưng chờ lúc Mã Lễ Ngạo tiến lên kiểm tra thử lại phát hiện bướm nữ là thật sự hoàn toàn không có tiếng động, cả thân thể cô ta cũng bắt đầu cứng đờ lên.
Long Uyên vươn vuốt rồng vàng kim của mình hơi hơi trảo trên cơ thể bướm nữ một cái, rất nhang cơ thể bướm nữ liền tiêu tán giữa không trung, rồi sau đó một quả cầu ánh sáng màu tím liền xuất hiện trên móng vuốt nhỏ nhỏ của Long Uyên. So với vài dị hình quái thú Mã Lễ Ngạo đã chiến thắng trước đó, căn nguyên năng lượng mà bướm nữ có được hiện ra sáng hơn rất nhiều, chẳng qua lớn cỡ cây đậu như này có phải hơi tấu hài không?
“Bướm nữ này hẳn là đối thủ lợi hại nhất mà tôi chiến thắng đi, tại sao căn nguyên năng lượng của cô ta chỉ có chút xíu vậy? Tôi cảm thấy ít nhất hẳn là lớn cỡ quả trứng gà mới đúng?”
Long Uyên nghe được lời này nhưng không trả lời nghi vấn của Mã Lễ Ngạo, chỉ là duỗi móng vuốt đem hạt đậu sáng ngời màu tím kia nhét vào trong thân thể Mã Lễ Ngạo, làm anh hấp thu cắn nuốt. Nhưng Langdon Dahl vẫn là trả lời nghi vấn của anh trong biển tinh thần: 【 Căn nguyên năng lượng của cô ta xác thật hẳn là lớn cỡ quả trứng gà, chẳng qua cậu đã trước tiên cắn nuốt căn nguyên tinh thần cô ta rồi, vừa rồi tinh thần lực phản công và cắn nuốt, chẳng lẽ cậu không cảm thấy biển tinh thần của mình có điều tăng lên sao? 】
【 Long Uyên chỉ là giúp cậu lấy ra những sức mạnh còn thừa lại mà thôi. 】
Mã Lễ Ngạo nghe được lời này thì sửng sốt một chút, sau đó gật gật đầu. Nói như vậy thì anh hiểu, cái loại đánh đấm um sùm xong cảm thấy thần thanh khí sảng, thậm chí còn có cảm giác ăn no căng là từ đâu tới rồi. Hóa ra anh đã cắn nuốt căn nguyên tinh thần của bướm nữ trước rồi ư?
“…… Hê.” Nghĩ như vậy hình như anh cũng rất lợi hại, hơn nữa tinh thần cường đại gì đó, quả nhiên ba và ông nội tồn tại cũng không phải hoàn toàn vì hố chết anh ý nhờ.
Nhưng, nếu có thể nói, anh vẫn là lựa chọn sống bình đạm.
Giải quyết bướm nữ chạy tới đuổi giết, Mã Lễ Ngạo nhịn không được nhẹ nhàng thở ra từ trong nội tâm. Chẳng qua phần nhẹ nhàng này vào thời điểm nhìn thấy thanh nhiệm vụ của mình, nháy mắt liền biến thành lòng tràn đầy mắng đồ phá hoại —— lúc này anh chiến thắng số lượng dị hình là 5/10, vốn dĩ hoàn thành một nửa thì hẳn nên cảm thấy cao hứng, nhưng bướm nữ chính là thực lực tổng thể vượt qua chiến sĩ cấp bốn vũ trụ đó!
Nếu không phải bướm nữ này ngay từ đầu đã khinh địch xem thường anh, đối với công kích tinh thần của anh không có phòng bị, anh tuyệt đối không có khả năng nhẹ nhàng chiến thắng được bướm nữ này. Mà căn cứ nhiệm vụ vượt ải của thành lũy Dị Hình, anh còn phải tái chiến thắng 5 dị hình càng cường đại hơn bướm nữ nữa….
Ủ rũ toàn thân Mã Lễ Ngạo liền bắt đầu tụ tập lại.
Đây là cái thảm kịch nhân gian gì?
Vào lúc Mã Lễ Ngạo đang đắm chìm trong loại thảm kịch nhân gian này, một khu vực nào đó trên không thành lũy Dị Hình bỗng nhiên nổ tung pháo hoa màu hồng phấn. Âm thanh pháo hoa nổ tung làm Mã Lễ Ngạo còn đang bận tang chợt chấn động cả người, anh bằng tốc độ nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía trước, liền thấy được một chữ "Vương" to to màu hồng nhạt trên không thành lũy Dị Hình.
Mã Lễ Ngạo biến sắc, đeo ba lô trên lưng liền phóng về phía trước.
Mà vào lúc anh chạy gấp về phía trước, phía sau người màu xanh lá vậy mà chậm rãi kéo ra hai cái cánh bướm thủy tinh xanh biếc, cực mỏng cực nhẹ, sau đó hai chiếc cánh nhanh chóng đong đưa, lúc Mã Lễ Ngạo chạy vội liền mang anh bay lên không trung —— hiện tại Mã Slime, đã là Mã Slime - bướm.
Từ không trung đi khoảng cách thẳng tắp tất nhiên là nhanh hơn chạy trên mặt đất rẽ trái rẽ phải rồi.
Vào thời điểm Mã bướm bay vọt về phía Vương Khiếu Hổ phóng đạn cầu cứu, trong đại điện nào đó giữa vũ trụ, vẫn như là mấy đầu lĩnh kia đang thương nghị.
“Tôi nói này Strans, con bướm vừa mới bị nhân loại kia đánh đến thất điên bát đảo, không phải chính là kẻ đuổi giết mà ông nói muốn cho bọn chúng kiến thức đến ‘địa ngục’ đấy chứ? Ngàn vạn ông đừng gật đầu nhé, bằng không tôi cũng cảm thấy cái mặt cũng mất rồi. Hơn nữa, nếu năng lực hành động của ông cũng chỉ là cái dạng này, tôi đây thật sự phải tự hỏi kĩ càng một chút có nên tiếp tục hợp tác với ông không đấy.”
Trong giọng nói của đầu lĩnh Trùng tộc này mang theo châm chọc không chút nào che giấu, mấy đầu lĩnh khác có hình chiếu trong đại điện này cũng đều lộ ra biểu cảm châm biếm. Thật sự là bướm nữ kia bị đánh bại quá nhanh quá dễ dàng, đừng nói mang đến thương tổn trọng đại gì cho con người mang theo ba sản phẩm phỏng chế kia, cô ta thậm chí cũng chưa làm rách được một chút da giấy của dũng sĩ đó. Này thật đúng là quá buồn cười.
Nhóm đầu lĩnh ở đây hoàn toàn không cho rằng một dũng sĩ loài người sẽ mạnh được bao nhiêu, có lẽ dũng sĩ loài người này tinh thần lực thoáng cao một ít, nhưng có cao như thế nào đi chăng nữa thì cậu ta cũng bất quá là một con người mới vừa tiến vào Trò Chơi Dũng Sĩ mà thôi, có thể mạnh được bao nhiêu cơ chứ?
Cho nên, loài người không mạnh, vậy chỉ có thể là kẻ đuổi giết bị phái đi quá yếu.
Strans bị nói móc trào phúng nghe được chúng đầu lĩnh cười nhạo, trong lòng tức giận, nhưng bản thân hắn cũng cảm thấy thật sự là bướm nữ quá không biết cố gắng. Lúc trước vì cái gì hắn lại tìm bướm nữ này làm kẻ đuổi giết?! Bướm nữ nói đến cùng cũng chỉ biết một cái mị hoặc công kích tinh thần mà thôi, nếu là đụng tới mấy tên cảm thấy cô ta xấu không tiếp thu cô ta mị hoặc, chết cũng là tất nhiên.
Nhưng may mắn hắn còn chuẩn bị cả hai tay rồi.
Tuy rằng yêu cầu người sau hành động phải trả giá cao hơn rất nhiều, nhưng chỉ cần tên kia ra tay, đừng nói dũng sĩ loài người tên Mã Lễ Ngạo này, chính là tất cả dũng sĩ loài người ở thành lũy Dị Hình cũng sống không nổi!
Cho nên hắn hừ lạnh một tiếng: "Bướm nữ này đương nhiên không phải kẻ đuổi giết tôi phái ra rồi, cô ta chẳng qua là thử thôi. Kẻ chân chính kia chính là chiến sĩ cấp năm hàng thật giá thật, hơn nữa hắn chính là tồn tại tà ác có tinh thần lực và sức chiến đấu đều đạt tới cấp năm, đó mới là át chủ bài của tôi.”
Mấy thủ lĩnh khác nghe được lời này từng người liếc nhau, rồi sau đó biểu cảm không đồng nhất: “Chúng tôi đây xin rửa mắt mong chờ.”
Strans hơi hơi trầm ánh mắt xuống, bắt đầu liên lạc với kẻ điên xảo quyệt kia.
Mà lúc này Mã Slime - bướm đã quạt đôi cánh xinh đẹp của anh đi đến không trung mà Vương Khiếu Hổ phóng đạn cầu cứu, anh mới vừa bay đến nơi này cũng đã thấy được hai dị hình thật lớn đang chiến đấu bên dưới. Mà một cái trong đó chính là tinh tinh Vương Khiếu Hổ mọc ra bốn cánh tay, thân cao đã lẻn đến hơn mười mét, cả người mọc đầy lông đen.
Lúc này, này tinh tinh Vương Khiếu Hổ bốn tay lông đen dùng bốn cánh tay thô tráng hữu lực của cậu ta đang phẫn nộ hung hăng đấm đánh vào ngực mình, sau đó dưới cái nhìn chăm chú của Mã Lễ Ngạo, hai quyền liền hung hăng đấm dị hình đối diện có đầu voi mình người và bốn chân voi đối diện cậu ta nằm sấp xuống.
Nhưng dị hình người voi này bị đập nằm sấp xuống cũng không cam lòng yếu thế, từ mũi hắn thế nhưng phun ra rậm rạp vụn băng bay thẳng đến đầu Vương Khiếu Hổ, bốn cái chân voi thô tráng còn hung hăng đá qua tinh tinh Vương Khiếu Hổ!
Tinh tinh Vương Khiếu Hổ trước tiên liền vươn bốn cánh tay khổng lồ ra chắn hết thảy công kích đến kín mít, sau đó cậu vung lên bốn cánh tay tựa như bốn cái Phong Hỏa Luân đáng sợ lên, sau đó nhảy lên cao cao, mang theo bốn cái Phong Hỏa Luân hung hăng rơi xuống, trực tiếp liền đập đến dị hình chân voi này chết tươi.
Mã Slime - bướm: “……”
Không phải, này không phải rất hung tàn bạo lực sao? Đã như vậy tại sao còn muốn phát đạn cầu cứu làm chi?
Hơn nữa, đừng có dùng bốn cái cánh tay kia đập vô ngữ nữa, còn nện nữa chờ ải này qua rồi, anh sợ cơ ngực chú mày đều sẽ bị chú đập bự hơn một vòng đó.
Kiêu ngạo, lấy được thắng lợi, dùng sức đập ngực - tinh tinh Hổ ngẩng đầu liền thấy được Slime lão đại màu xanh lá đang bay trên bầu trời.
Cậu sửa lại bộ dáng đàn em ôm đùi tiêu chuẩn cung kính sùng bái ngày xưa, đi lên liền đầu tiên là một trận tinh tinh rít gào và đập ngực ra oai. Sau khi cậu phun khẩu khí hai ngày không đánh răng lên đầy mặt Mã Lễ Ngạo, cậu mới miễn cưỡng hồi phục vài phần lý trí, sau đó gian nan mà hộc ra mấy chữ:
“Grào! Đại, đại ca grào! Em… em93!”
Sắc mặt Mã Lễ Ngạo vốn còn không để ý chút nào đột nhiên biến đổi.
Này bất quá hai ngày mà thôi, Vương Khiếu Hổ dị biến liền đạt tới 93, lại thêm 2 điểm, cậu nhóc phải hoàn toàn biến thành dị hình!
Mã Lễ Ngạo trầm tư một lát, sau đó anh lại lần nữa bắt đầu Mã Slime biến hình.
Rất nhanh, người xanh lá cánh bướm xinh đẹp giữa không trung liền biến thành một cây lưu tinh chùy thật lớn màu xanh lá, bắt đầu chuyển động.
(*ảnh lưu tinh chùy cuối chương)
“Đứng yên chỗ đó đừng nhúc nhích. Đại ca làm đầu óc chú thanh tỉnh hơn một chút.”
Vương - tinh tinh Hổ: “……”
Không phải, đại ca anh đây không phải muốn em thanh tỉnh một chút, anh là muốn em chết nhanh một chút đúng không?!
Hết chương 101.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro