Chương 102

Chương 102

Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.

Dù Vương Khiếu Hổ có khờ cũng không có khả năng đứng yên tại chỗ làm Mã Lễ Ngạo biến thành cái lưu tinh chùy bự đùng màu xanh lá kia đập để sọ não của mình.

Đầu óc cậu lại không phải cơ ngực bự của cậu, đặc biệt có co dãn chịu đập tốt, này một khi bị cây búa chùy đến chính là kết quả thảm thiết nhẹ thì trọng thương nặng thì mất mạng, vì không khiến lão đại cánh trên lưng tội danh mưu sát đàn em, Vương - tinh tinh Hổ phản ứng lại đây liền quay đầu bỏ chạy.

Bởi vì bản thân bị dị hoá cũng lợi hại lắm rồi, vừa chạy cậu còn vừa khinh thường cộng phẫn nộ rít gào với Mã Lễ Ngạo, làm chuyện mà hồi trước làm đàn em hoàn toàn không dám làm.

Đáng tiếc, đại tinh tinh khổng lồ cũng không tăng mạnh về mảng tốc độ.

Hơn nữa, đại tinh tinh cũng không lấy tăng trưởng về mảng trí lực luôn.

Cho nên chẳng sợ tinh tinh Vương Khiếu Hổ dùng bốn cánh tay to của cậu bảo vệ sọ não của mình kín mít không một kẽ hở, cậu vân, là ngã xuống đất sau một phút nổ lớn ——

Từ lúc bắt đầu mục tiêu của lưu tinh chùy - Mã Slime đã không phải đầu của Vương Khiếu Hổ, mà là chỗ động mạch nào đó gần sườn cổ của đại tinh tinh. Sau khi hung hăng nện xuống, tinh tinh Hổ trực tiếp bị bạo kích trí mạng, trợn trắng mắt liền ngất đi rồi.

Mã Lễ Ngạo lúc này mới yên tâm mà đáp xuống bên người Vương Khiếu Hổ, bắt đầu chuyển động xung quanh kiểm tra tình huống của cậu ta.

Haydoctruyentrenwattpad𝐊𝐚𝐨𝐫𝐮𝐫𝐢𝐭𝐬vawordpress𝐇𝐢𝐤𝐚𝐫𝐢𝐚𝐫𝐞

Tình huống thân thể Vương Khiếu Hổ còn không có trở ngại, hai ngày này thân thể cậu có thêm rất nhiều vết thương, hẳn là lúc chiến đấu với những dị hình khác trong thành lũy Dị Hình mà xuất hiện. Cũng may những thương tích này đó đều không nguy hiểm đến tính mạng, hơn nữa bản thân dị hình có tốc độ tự khôi phục cường hãn, cậu ta mới thoạt nhìn rất có tinh thần.

Nhưng nhìn những vết sẹo đó, trên cơ bản Mã Lễ Ngạo cũng đoán được, nguyên nhân Vương Khiếu Hổ tốc độ dị hoá nhanh như vậy —— đúng là hai ngày nay cậu ta đã điên cuồng chiến đấu.

Các dũng sĩ ngay từ đầu biến thành dị hình trên cơ bản đều có thể bảo trì lý trí nhất định, có lẽ tính cách sẽ bị ảnh hưởng do biến thành dị hình, nhưng cũng không đến mức thay đổi quá nhiều.

Nhưng chiến đấu sẽ làm các dũng sĩ không tự giác càng thêm ỷ lại sức mạnh và phương thức chiến đấu sau khi biến thành dị hình, này vô hình trung gia tăng tuần hoàn và ỷ lại vào "bản tính". Ngay cả bị thương phục hồi như cũ đều là đang sử dụng sức mạnh của "Dị hình", dưới tình huống như vậy nếu không có nhận tri tỉnh táo về bản thân và năng lực tự khống chế mạnh mẽ, là rất dễ dàng lâm vào tuần hoàn ác tính của dị hình: chiến đấu —— bị thương —— phục hồi như cũ —— chiến đấu.

Càng có sức mạnh thì càng muốn chiến đấu cắn nuốt đối phương, càng đánh đấu càng kích thích "bản tính", từ những vết thương trên người Vương Khiếu Hổ xem ra, hai ngày nay cậu ta tuyệt đối có không ít hơn mười trận chiến.

Thường xuyên, tùy ý bản tính thao tác hành động như vậy, nếu cậu ta không tăng tốc biến thành đại tinh tinh mới là không khoa học á.

Mã Lễ Ngạo nghĩ đến đây, sắc mặt hơi hơi trầm trầm.

Vương Khiếu Hổ xem như tên nhóc có lực ý chí bản thân tương đối yếu, cho nên trình độ dị hoá quá cao cũng coi như là phát triển bình thường, cùng lắm thì sau này anh vẫn luôn mang theo Vương Khiếu Hổ là được. Nhưng Vương Khiếu Hổ có thể đi theo anh một đường đi đến thành trì thứ năm, dù tính là kém cỏi nhất trong toàn bộ thành viên nhưng cậu ta cũng coi như là tới rồi.

Vương Khiếu Hổ trong vòng hai ngày dị hoá 93, như vậy, những dũng sĩ dị hoá thành dị hình có tính công kích rất mạnh kia, rình độ dị hóa sẽ là bao nhiêu kia chứ?

Mã Lễ Ngạo nhìn thoáng qua độ dị hoá của mình, hiện tại đã tới trị số hơi cao rồi: 68.

Trước ngày hôm nay, Mã Lễ Ngạo cảm thấy chiến thắng mười đối thủ dị hình mạnh dần lên xem như chỗ khó của ải này. Nhưng hiện tại xem ra, trình độ dị hóa mới là sát chiêu bí ẩn mà bọn họ phải chú ý nhất.

Có bao nhiêu người có thể trước khi điên cuồng dị hóa phát ra tín hiệu cầu cứu, lại có bao nhiêu người có thể được đến cứu giúp trước khi hoàn toàn dị hoá kia chứ?

Nhưng mà, hiện tại quan trọng nhất chính là, làm thế nào mới có thể hạ thấp trị số dị hoá.

Nếu bọn họ không có biện pháp tìm được một phương pháp hữu hiệu hạ thấp trị số dị hoá, vậy nhanh nhất ba ngày, chậm nhất năm ngày, sợ là đều phải thành quái vật dị hoá hết ráo.

Mã Lễ Ngạo âm trầm cả khuôn mặt ngồi xổm trước mặt tinh tinh Vương Khiếu Hổ, đầy đầu óc đều là làm sao giải quyết trình độ dị hóa.

Vương Khiếu Hổ bị lưu tinh chùy đập  choáng thật vất vả từ trong ngất đi tỉnh lại, vừa mở mắt nhìn thấy chính là đại ca nhà mình ngồi xổm trước mặt cậu, vẻ mặt âm trầm phảng phất như muốn gõ bể đầu cậu dùng sọ não của cậu làm một món ăn đáng sợ, suýt nữa lại đương trường bị dọa muốn xỉu.

Cậu dùng bốn cánh tay rắn chắc của mình nháy mắt ôm đầu cuộn lại cơ thể to đùng, dùng giọng nói to rõ vang dội nhận sai: "Grào! Đại ca em không dám! Anh đừng ăn thịt em! Đại ca em sai rồi, grào! Em không nên rống tới rống lui với anh, nhưng mà em khống chế không được chính mình á! Hu hu hu  đại ca em thảm lắm á hiện tại trình độ dị hóa của em cũng đã 93, nói không chừng rốt cuộc em không ra khỏi tòa thành này rồi, em cảm giác bây giờ em đặc biệt muốn ăn chuối! Hu hu hu, có phải em muốn hoàn toàn biến thành đại tinh tinh rồi hay không……"

Vương Khiếu Hổ ôm đầu khóc ngao ngao, khóc đến người xanh lá Mã Lễ Ngạo ngồi xổm trước mặt cậu trở nên không kiên nhẫn, đương trường tát một phát lên đầu cậu: "Câm miệng anh mày đang suy nghĩ biện pháp đây"

Kết quả lời này mới vừa nói xong, Vương Tiểu Hổ liền rung mạnh cả người một cái, tiếng khóc đột nhiên im bặt.

"Đại đại đại, đại… đại ca!! Anh lại tát rm một cái nhanh lên, lại tát em một cái xem thử đi! Trị số dị hóa của em giảm rồi giảm rồi! Ngay vừa rồi anh mới tát em một cái em giảm tận 3 điểm! Hiện tại em cảm thấy chuối cũng không tồi nhưng đùi gà rán cũng rất thơm?"

Mã Lễ Ngạo đương trường quăng một cái xem thường, lại tàn nhẫn tát vào đầu Vương Khiếu Hổ một cái.

Vương Khiếu Hổ grào một tiếng liền vui vẻ: "Đại ca đại ca lại giảm lại giảm rồi! Lần này giảm 5! Đại ca anh lại đánh em mấy chục bạt tay là em có thể giảm đến 0luôn, hiện tại em da dày thịt béo không sợ đau chỉ sợ biến thành tinh tinh thật thôi! Anh nhanh lên đánh em đi, tới! Đánh vô mặt nè! Như vậy có thể càng làm cho em trực quan cảm nhận được giáo dục của đại ca đối với đàn em! Em nhất định có thể dưới sự dạy dỗ của đại ca nên càng mạnh mẽ hơn nữa, sau đó đi lên đỉnh cao nhân sinh!!"

"Bốp!!"

Mã Lễ Ngạo rốt cuộc nhịn không được hung hăng lại tát cho Vương Khiếu Hổ một cú, sau đó vươn tay móc từ ba lô của mình ra một con cá khô khô khốc.

Vào khoảnh khắc Vương Khiếu Hổ cao hứng mở miệng thì trực tiếp đem cá khô nhưng nhét vào miệng tinh tinh Vương Khiếu Hổ, sau đó……

Không có sau đó.

【 Cá khô do Mã Lễ Ngạo vẽ: Trừu tượng, siêu mặn.

Thuộc tính công hiệu: dùng toàn bộ +100 sinh mệnh.

Những việc cần chú ý: Khi người chế tác vẽ ra vô cùng khát vọng "nhàn" xuống nghỉ ngơi, cho nên cá khô này tuy có thể bổ sung sinh mệnh hữu hiệu nhưng độ mặn cực cao, người có vị giác nhanh nhạy sau khi dùng sẽ dẫn phát trạng thái xấu tùy cơ: "Mặn ngu người" hoặc "Nổi trận lôi đình". Xin hãy cẩn thận dùng ăn. 】

Trên đầu Vương Khiếu Hổ lúc này chính là trạng thái xấu【 Mặn ngu người 】, toàn bộ tinh tinh Hổ đều chìm trong hương vị não bộ trống rỗng đầy đáng sợ.

 Bởi vì quá mặn, rốt cuộc cậu cũng không phun phèo phèo từ trong miệng ra cái gì "Đại ca đánh em đi" nữa, nhưng trong lúc nhất thời cũng đánh mất năng lực tự hỏi, nhìn dáng vẻ có chút thảm.

Mã Lễ Ngạo duỗi tay vỗ vỗ đầu cậu: "Hiện tại nói xem, trình độ dị hóa nhiêu rồi?"

Vương Khiếu Hổ đực mặt vài giây sau mới nhìn thoáng qua trạng thái người mini của mình, trừng lớn đôi mắt: "Anh…… con cá khô khi làm em mặn đến 60 luôn! Bây giờ em cảm thấy chuối không ngon bằng đùi gà rồi!!"

Mã Lễ Ngạo gật gật đầu, lại ra tay như tia chớp nhét vào miệng Vương Khiếu Hổ một cây nấm nhỏ màu nâu, tròn tròn.

Vương Khiếu Hổ: "……???"

【 Nấm độc do Mã Lễ Ngạo vẽ ra: mỹ vị hiếm thấy.

Thuộc tính công hiệu: -5 sinh mệnh. Đạt được trạng thái "Tang nhất cả nhà" 10 phút, lúc mang trạng thái toàn bộ thuộc tính giảm phân nửa và không hề có chiến ý, hận không thể làm một cây nấm. Sau khi bị đánh sẽ không có trạng thái "Vật cực tất phản" đi kèm, không phải mỗi người đều là Mã Lễ Ngạo.

Những việc cần chú ý: Nếu bạn nhìn ai không vừa mắt hoặc là quá nhoi, có thể mời người đó ăn nấm mỹ vị. 】

Hổ Tử vẫn luôn quá mức khỏe mạnh tinh thần nhoi nhoi sau khi ăn cái nấm này, lần thứ hai lâm vào trạng thái ngơ ngẩn, chẳng qua lần này thời gian ngơ ngẩn rất ngắn, không cần Mã Lễ Ngạo chụp cậu, cậu liền tự mình phục hồi tinh thần lại, nhưng tinh thần của cậu mắt thường có thể thấy được dùng tốc độ cao nhất uể oải xuống, trên mặt tinh tinh to đùng tràn ngập vẻ sống không còn gì luyến tiếc.

Hiện tại, trạng thái trên đầu người mini của cậu ta lại nhiều thêm một tag【 Tang nhất cả nhà 】 .

"…… Đại ca, em cảm thấy chuối và gà rán đều không cần ăn. Cứ để em ở chỗ này tự sinh tự diệt đi. Nhân gian không đáng."

Mã Lễ Ngạo: "……"

Ờm, lần đầu tiên nhìn người khác tang như vậy. Không hiểu sao có chút… ngứa tay.

【 Ừm, quả nhiên mình càng thích chính mình tang để cho người khác tung tăng nhảy nhót hơn. 】

Mã Lễ Ngạo cảm thán trong biển ý thức của chính mình.

Ba đứa nhỏ trả lời thập phần có nét đặc sắc vương giả:

Langdon Dahl cười khẽ một tiếng, Huyền Khiếu cười nhạo ra tiếng ha ha ha ha, cuối cùng vẫn là Long hoàng tử nói câu tiếng người, nhưng Tiểu Mã ca tình nguyện không nghe câu này tiếng người.

Long Uyên: 【 Chính cậu cũng đừng tang, làm việc nhiều hơn cố gắng nhiều hơn. Đừng đi làm một con cá khô. 】

Mã Lễ Ngạo làm bộ như không có nghe câu nói đó, lại vỗ vỗ mặt Vương Khiếu Hổ: "Hiện giờ thì sao? Dị hoá bao nhiêu rồi?"

Giọng điệu Vương Khiếu Hổ đặc biệt tang trả lời: "40. Em cảm giác đại não đặc biệt tỉnh táo. Chỉ là cảm thấy nhân gian không đáng."

Mã Lễ Ngạo liền nở nụ cười: "Không có việc gì, 10 phút sau, cậu sẽ lại là một con tinh tinh hổ to lớn tung tăng nhảy nhót."

Xác định cá khô và nấm hữu hiệu, chẳng sợ mang theo chút hiệu quả trái chiều, Mã Lễ Ngạo vẫn là quyết định vẽ nhiều một chút cá khô và nấm lưu trữ dự phòng. Lỡ đâu sau này gặp cũng dũng sĩ khác không có biện pháp dùng công kích vật lý trực tiếp hạ thấp trình độ dị hóa, vậy… đưa người đó một con cá và một đóa nấm đi.

Đây là anh làm đồng bào Trái Đất, tinh yêu đồng bào.

Sau đó, nhóm dũng sĩ ở thành lũy Dị Hình đồng thời run run thân thể, dự cảm điềm xấu không tên nào đó làm trình độ dị hóa của bọn họ tập thể giảm xuống 1 điểm.

Mà lúc này, trong thành lũy tối cao cũng hoa lệ nhất trong thành lũy Dị Hình, có một tên đang nở nụ cười đối với không trung.

"Hê hê."

Rồi sau đó, cuồng phong hỗn loạn mưa to, tầm tã trút xuống.

Hết chương 102.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro