Chương 108
Chương 108
Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.
Muỗi nam đã sống mấy trăm tuổi, cho dù là ở thời kỳ ấu trùng gã nhỏ yếu nhất cũng chưa từng bị nhục nhã đến thế.
Chỗ lưỡi của hắn đã từng bị kẻ địch chém đứt, trong lúc nguy cấp chính mình đã từng từ bỏ, thậm chí còn từng bị đối thủ không màng tất cả tự bạo thiêu đốt.
Nhưng! Đầu lưỡi của gã trước nay! Không có! Bị người! Phun nước miếng! Mà phun đứt bao giờ!!!
Này quả thực như là cầm cái đồ xỏ giày không ngừng đập đập vào mặt gã, còn mắng gã là đồ ngu.
Muỗi nam cảm thụ được đầu lưỡi truyền đến đau đớn do bị ăn mòn kịch liệt, lại nhìn dũng sĩ loài người không lớn hơn hai cái đầu của gã là bao, nắm trong tay vợt điện tỏa sáng, không hiểu lại cảm thấy bị sỉ nhục lần thứ hai.
Phẫn nộ đến cực hạn, gã ngược lại nở nụ cười trầm thấp mà có chút biến thái.
Muỗi nam duỗi tay che lại mặt mình, đôi mắt thon dài không có bị tay che khuất kia gắt gao nhìn chằm chằm Mã Lễ Ngạo, giây tiếp theo thân hình gã nhanh chóng biến hóa kịch liệt —— gần như trong nháy mắt, trước ngực muỗi nam liền nứt ra một cái miệng to, rồi sau đó từ khe hở dài hẹp đó toát ra mười mấy đầu nhọn giống như đầu lưỡi trong miệng gã.
Mấy thứ ghê tởm này dùng sự thật nói cho nhân loại nhỏ yếu Mã Lễ Ngạo, cái gì kêu đánh một cái là đưa tới một đám.
Những cái vòi lưỡi màu đỏ tươi đó vừa xuất hiện liền điên cuồng duỗi về hướng Mã Lễ Ngạo bên kia, duỗi kéo đến thẳng tắp, phảng phất như muốn hút anh sạch sẽ không còn sót gì trong nháy mắt.
Mà lúc này, từng đoàn ấu trùng muỗi hút máu tuôn ra từ trong cơ thể trong óc của các dị hình và dũng sĩ, cũng đang chém giết lẫn nhau quyết ra thắng bại, cuối cùng thành mười sáu con muỗi to lớn, cao chừng nửa thước, từ phía sau đuổi theo đánh úp về phía Mã Lễ Ngạo.
Dưới trước sau bị giáp kích, tình cảnh của Mã Lễ Ngạo đã có phần không ổn.
Không nói đến mười sáu con muỗi hút máu thật lớn lập tức vây quanh anh ba tầng trong ba tầng ngoài, chỉ là công kích của muỗi nam sau phẫn nộ nhanh đến mức tận cùng đã khiến Mã Lễ Ngạo khó có thể chống đỡ, thường thường sẽ bị vòi* muỗi đâm một chút.
(*vẫn là cái lưỡi dài như ống hút đó nhưng đến đây thì nó đổi cách gọi thành vòi. Muỗi nam này lưỡi cũng là vòi hút máu của muỗi nha, mình note để tránh những đoạn chiến đấu sau tác giả đổi cách gọi mọi người vẫn hiểu) Haydoctruyentrenwattpad𝐊𝐚𝐨𝐫𝐮𝐫𝐢𝐭𝐬vawordpress𝐇𝐢𝐤𝐚𝐫𝐢𝐚𝐫𝐞
Tuy nói bản thân Mã Lễ Ngạo cũng tăng mạnh tốc độ, nhưng dưới sự áp chế của đẳng cấp, đối diện với muỗi nam đồng dạng tốc độ cực nhanh thì anh cũng khó có thể tinh chuẩn phòng ngự thành công hết lần này đến lần khác được.
Vợt muỗi như ý trong tay cũng chỉ là có lực sát thương trọng đại đối với mười sáu con muỗi kia thôi, nếu phải đối đầu với muỗi nam, hiển nhiên là sức mạnh của vợt muỗi vẫn chưa đủ.
Dưới tình huống như vậy, Tiểu Mã ca còn chưa bị này mười bảy con muỗi bự này hút sạch sẽ trực tiếp chết queo, cơ thể Slime của anh thật là công tích vĩ đại ——
Vào lúc mười sáu con muỗi hút máu to đùng ong ong vây quanh người anh, dùng cái vòi bén nhọn muốn hút máu anh, chúng nó chợt hơi ngơ ngác phát hiện, thân thể kẻ địch này là dạng thạch rau câu đàn hồi như keo, bản thân chính là một cục mềm mềm mà cứng cứng, dù cái vòi bén nhọn của chúng có đâm vào cơ thể kẻ địch này đi chăng nữa, thì…..
Hút… hút không ra gì hết á!!!
Không, không thể từ bỏ! Lại dùng gấp đôi sức lực, gấp ba sức lực hút! Thật vất vả rốt cuộc phát hiện có thể hút đến một chút gì đó, không đợi chúng nó cao hứng, người Slime không có võ đức này thế mà biến cơ thể của nó cứng lên rồi, cứng lên rồi a hu hu hu!!!
Đệt cmn, cái này làm cho vòi hút của bọn nó không dễ gì đâm vào nhưng cuối cùng đã đâm vào được, làm sao rút ra?!
Mười sáu con muỗi to đều đâm cái vòi thật dài vào cơ thể Mã Lễ Ngạo - Slime, nhưng kết quả khi Mã Lễ Ngạo lại biến cơ thể của mình thành khối thủy tinh màu xanh lá, bọn chúng cả đập cánh dùng hết sức rút vòi ra cũng không tài nào rút được.
Mười sáu con muỗi hút máu to bự ngay lúc này cảm nhận được phẫn nộ và nhục nhã vô tận, đồng thời đập cánh hướng về những hướng khác nhau rút miệng mình ra, kết quả…… Mã Lễ Ngạo sức lực nhỏ, bị bọn chúng như nhổ củ cải mà kéo trái kéo phải, không thể né tránh muỗi nam điên cuồng công kích, nhưng mà……
Anh thành công bẻ gãy luôn vòi của mười sáu con muỗi bự kia.
Ặc.
Thật ra này cũng không phải là sức mạnh của chính anh, mà là kết quả của đánh cờ nhiều mặt.
Mười sáu con muỗi bự không có miệng: “…… Hu hu hu hu hu!!”
Từ sinh ra đến bây giờ chúng nó chưa bao giờ bị nhục nhã cực kỳ đến vậy!!!
Loại cảm giác sỉ nhục oán niệm này quá nặng, thế cho nên bản thể của chúng - muỗi nam vào lúc này cảm nhận được điên cuồng vũ nhục lần thứ ba đến từ Mã Lễ Ngạo.
“Đám vô dụng! Đi chết hết cho ông!!!”
Muỗi nam vươn đôi tay hung hăng nắm chặt mười sáu con muỗi lớn, chỉ trong một ý nghĩa của gã mà đám muỗi bụp bụp bụp bụp nổ ra thành từng mảnh sương máu. Rồi sau đó, sương máu đều bị muỗi nam hấp thu vào trong cơ thể, làm khí thế của gã càng trở nên khủng bố.
Mà vòi lưỡi của muỗi nam thì lợi hại hơn mười sáu con muỗi to đã nổ tan thành sương máu kia nhiều.
Trong trong ba phút ngắn ngủi, trên thân thể người xanh lá của Mã Lễ Ngạo cũng đã xuất hiện rất nhiều lỗ nhỏ.
Chẳng sợ Mã Lễ Ngạo đã cố gắng làm cứng cơ thể thạch rau câu Slime đến cực hạn rồi, nhưng độ cường hãn thân thể của anh cũng kém muỗi nam quá nhiều. Muỗi nam phẫn nộ, sau khi phát hiện trong thân thể anh không có máu thịt để gã hút thì cười lạnh một tiếng, dứt khoát trực tiếp giống như châu chấu, gặm thực thân thể anh.
Mỗi lần cái vòi của gã đều chui thật sâu vào cơ thể người xanh lá, sau đó mang đi một chút thủy tinh trân châu nho nhỏ màu xanh lá.
Đây là thịt của Slime Mã Lễ Ngạo.
Mã Lễ Ngạo một bên nỗ lực dùng vợt muỗi như ý chiến đấu với muỗi nam, một bên liền nhịn không được cảm thán: “Bây giờ cuối cùng tôi biết vì tại sao mọi người đều thích miệng anh đào nhỏ chúm chím rồi.”
Bởi vì miệng anh đào nhỏ mặc kệ là ăn cơm hay là ăn người, đều chỉ có thể ăn từng ngụm một á.
Muỗi nam đã ghim lên người Mã Lễ Ngạo mấy trăm cái lỗ nhỏ, sắp chích anh thành cái sàng: “……” Lần thứ tư, lần thứ tư cảm nhận được vô cùng nhục nhã!!!
A a a a gã muốn dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất giết chết con người này a a a a!!
Nhưng, thân thể Slime thật mẹ nó làm muỗi bực bội!!!
Trong một nháy mắt như vậy, muỗi nam thậm chí cũng có chút hoài nghi dị hình sinh, chẳng lẽ, sau này gã thật sự phải luyện tập phương pháp làm vòi của mình mở rộng ra ư?!
Muỗi nam: “……” Phi!
Vì thế, cuộc chiến của Mã Lễ Ngạo và chiến sĩ dị hình cấp năm siêu đáng sợ liền tiến vào đánh giằng co.
Tuy rằng muỗi nam trên phương diện đẳng cấp có ưu thế tuyệt đối, nhưng phương pháp công kích lợi hại nhất của gã chính là ba loại: công kích trứng trùng, hút máu thịt, vòi châm chích. Ba loại công kích này bất kể là một loại nào đối phó cơ thể sống, dị hình hoặc kẻ địch đều là cực kỳ đáng sợ, nhưng mà ý hả…… Đối phó Mã Lễ Ngạo không có bất luận máu thịt gì chỉ là một cục thạch rau câu mà nói, thật sự là có chút cảm giác 'con hổ ăn con nhím', không tài nào hạ miệng được.
Đặc biệt là muỗi nam vài phút trước phẫn nộ mổ hơn một ngàn cái lỗ trên người Mã Lễ Ngạo, sau một phút Mã Slime liền quát lên, điên cuồng dùng dịch dinh dưỡng và nước suối năng lượng bổ sung thể lực linh lực, ba giây là lấp hết tất cả lỗ hổng, tuy rằng thoạt nhìn so với trước đó nhỏ hơn chút xíu, nhưng anh vẫn là một Mã Slime đáng đáng yêu yêu.
Mà muỗi nam dùng vòi công kích không có tác dụng lớn gì, gã ý đồ dùng tinh thần lực công kích, lại suýt nữa bị rừng nấm hồ cá khô đáng sợ trong biển tinh thần của Mã Lễ Ngạo làm phản phệ, thế cho nên ánh mắt cuối cùng muỗi nam nhìn về phía Mã Lễ Ngạo đều không đúng rồi.
【 Ờmmmm…… Cái này, khụ, nói như thế nào nhỉ. Tôi nghĩ tới mở đầu, lại không nghĩ đến kết cục. 】
【 Má tui hỏi tui tại sao vừa khóc lại cười, quỳ xem di động. Tui hằng ngày kêu một câu Tiểu Mã ca 6666!! 】
【 Slime làm sao vậy?! Từ hôm nay trở đi Slime chính là vua của tui!! Slime chính là bé cưng dị hình trâu bò nhất!!! 】
【 Một giây trước tui đã chuẩn bị tâm tình trầm trọng xem quyết chiến cuối cùng, hiện tại đang mặt không biểu cảm cầm vợt điện đập muỗi đây nè. 】
【 Tuy rằng hiện tại Tiểu Mã ca có sức chiến với muỗi nam đáng sợ này một trận, nhưng vẫn là phiền toái lắm đó! Tiểu Mã ca dùng vợt muỗi không thể tạo thành tổn thương trí mạng cho muỗi nam, mà muỗi nam lại đang dùng mấy cái lưỡi vòi ghê tởm của nó ghim thịt Tiểu Mã ca? Giờ qua được mười phút rồi, cơ thể Tiểu Mã ca đã dùng mắt thường có thể thấy được nhỏ hơn một vòng! 】
Làn đạn không có người nói nữa, bởi vì mọi người đều biết hiện tại loại tình huống lạc quan này không có khả năng vẫn luôn liên tục mãi. Dù là người xem hoàn toàn không biết cấp bậc chiến sĩ vũ trụ cũng có thể nhìn ra lực lượng của muỗi nam, tốc độ, lực công kích vân vân các phương diện áp chế Mã Lễ Ngạo, dưới tình huống bị áp chế, chỉ cần Mã Lễ Ngạo có một đinh điểm thả lỏng là sẽ bị điên cuồng đuổi theo đánh ngay. Mà sức mạnh của Mã Lễ Ngạo cũng không phải vẫn luôn kéo dài mãi.
Không sai biệt lắm vào lúc muỗi nam đơn phương ẩu đả Mã Lễ Ngạo hai mươi phút, cơ thể thủy tinh Mã Lễ Ngạo vẫn luôn căng chặt lập tức trở nên mềm mại xuống, trên mặt anh cũng thực rõ ràng lộ ra thần sắc mỏi mệt.
Muỗi nam đang điên cuồng nghẹn hơi nhìn đến anh biến hóa cùng biểu cảm như vậy, trong nháy mắt gã rốt cuộc cười ha ha lên, “Đồ người slime đáng chết nhỏ yếu! Dù mày có thể kiên trì đến bây giờ thì sao? Tinh thần lực và sức mạnh thân thể của mày cũng không có khả năng chống lại tao!!”
“Nhưng mày có thể kiên trì đến bây giờ cũng coi như là mạnh hơn mấy con kiến rất nhiều, nhưng, hiện tại! Tiếp nhận vận mệnh bi thảm bị tao hoàn toàn hút hết, trở thành chất dinh dưỡng của tao đi!!”
Muỗi nam cười lớn kêu gào, vòi có hình lưỡi dài chừng ba mét trong cơ thể kia bắn ra ngoài như rắn, hung hăng cắn lên cơ thể như thạch rau câu của Mã Lễ Ngạo.
Mà trong làn đạn kinh sợ thét chói tai, Mã Lễ Ngạo vẫn luôn cụp mi hạ mắt nhìn rất không có tinh thần bỗng nhiên lại giương mắt cười nhạo một tiếng.
Trong nháy mắt này, muỗi nam tựa hồ cảm nhận được cái gì cực hạn nguy hiểm đánh đến nơi, gã theo bản năng muốn triệt lui về phía sau nhưng lại phát hiện mười mấy cái vòi của mình lại một lần bị người slime này hung hăng cô đọng lại, rồi sau đó cái vợt điện kỳ quái kia vậy mà bắt đầu to dần lên?!
"Lớn, lớn, lớn nữa! Lớn lên cho ông đây!!"
Chỉ trong khoảnh khắc, vợt muỗi trong tay Mã Lễ Ngạo trở nên to dần đến cỡ một chiếc giường đôi loại bự nhất, mà trên vợt cũng sáng lên lôi quang màu tím có thể chiếu sáng đến cả toàn bộ hoàng hôn.
Mã Lễ Ngạo trở tay liền bắt lấy mười mấy đầu lưỡi của muỗi nam giật mạnh về phía mình, mà chân biến thành dạng xoắn ốc nhảy lên cao cao, trong tốc độ cực hạn mà muỗi nam cũng chưa kịp phản ứng, hung hăng mà đem vợt muỗi thật lớn trong tay đập lên người muỗi nam!
Bùm! Đoàng đoàng tách tách!
“A a a a a a!”
Cùng với tiếng muỗi nam phẫn nộ lại mang theo hoảng sợ thét gào, Mã Lễ Ngạo thở phì phò kéo xuống mười mấy cái vòi cháy đen của gã.
“…… Mày đánh tao hơn hai mươi phút, cũng chưa chú ý tới việc ông đây từ đầu tới đuôi cũng chưa dùng linh lực sao?”
Nạp điện hai mươi phút, chỉ chờ đập mày lần này đó!
Phi!
Tác giả có lời muốn nói:
Mã Lễ Ngạo: Ngươi có thể hút chết ta, coi như ta thua.
Muỗi nam: A a a a ong ong ong hu hu hu!!!
Thế giới Dị hình sắp kết thúc òi.
Hết chương 108.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro