Chương 18+19
Chương 18
Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.
(Cám ơn Mèo Hói đã giúp mình Beta)
Từ ba cái làn đạn đặc biệt kia mà dẫn đến người xem ngoài hành tinh dùng lời khen cầu vồng và tưởng thưởng che trời lấp đất giằng co chừng năm phút.
Bởi vì trường hợp quá mức chấn động, thế cho nên khán giả Trái Đất đang xem phát sóng trực tiếp đều ngây ra như phỗng, không dám lên tiếng. Mặc dù bọn họ nghẹn một bụng vấn đề và muốn bà tám, nhưng mọi người đều tự mình hiểu lấy, thảo luận này trước mắt là bọn họ không tham dự vào được.
Chỉ có thể chờ đánh thưởng và khích lệ đầy màn hình kia đi qua, mới có một người Trái Đất dùng giọng điệu yếu xìu hỏi một câu:
【 À ờm, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Sao các vị bạn bè ngoài hành tinh đều kích động như vậy? 】
Bạn bè ngoài hành tinh đại đa số đều không quan tâm lời nhắn này, nhưng vẫn có nền văn minh Thực Vật và Máy Móc có tâm địa tương đối thiện lương, tương đối chính trực phổ cập khoa học một chút.
【 Ba vị vương giả chiến đấu cấp cao nhất của Liên bang văn minh vũ trụ cùng nhau xuất hiện, này chẳng lẽ còn không đủ để làm bọn tôi kích động sao? 】
【 Dũng sĩ Trái Đất mấy người cũng không biết là được cái vận cứt chó gì, thế mà đồng thời được ba vị vương giả cùng nhau nhìn thấy, còn khen ngợi cậu ta nữa chứ. 】
【 Nói như thế, nếu cậu ấy có thể thành công sống đến một ải cuối cùng hoặc là một năm sau, chỉ bằng vào ba tiếng khen ngợi này là cậu ấy có thể trực tiếp tiến vào quân hộ vệ tối cao của ba vị vương giả rồi. Đó chính là vinh quang khó lường luôn!! 】
【 Là đội quân hộ vệ mà tất cả sinh mệnh văn minh trong vũ trụ đều muốn gia nhập đó! 】
Người Trái Đất cuối cùng đã hiểu vì cái gì làn đạn lập tức kích động điên cuồng như vậy, này đại khái là kiểu bay vọt như nô bộc dự bị đang nỗ lực muốn chuộc lại khế bán thân của mình, đột nhiên biến thành hộ vệ bên cạnh hoàng đế đi.
Xác thật rất đáng kích động. Nhưng mà ấy hả......
【 Khụ, nhưng mà tui cảm thấy lấy kiểu ủ rũ của Tiểu Mã, anh ấy có khả năng sẽ nguyện ý về nhà nằm như xác chết trồng khoai lang đỏ hơn......】
Người xem ngoài hành tinh: 【......】
Muốn phản bác làn đạn này, nhưng mà lấy đầu óc thông minh của mình tự hỏi một phen, thế nhưng cảm thấy vô pháp phản bác là chuyện như thế nào?!
Người xem ngoài hành tinh: 【 Vũ trụ này không có khả năng có người không có chí hướng như vậy! 】
Sau đó, Mã Lễ Ngạo dùng bạo kích xử lý Lianca liền dùng hành động thực tế chứng minh, anh chính là người không có chí hướng như thế đó.
"Đại ca! Đại ca anh thế nào rồi?! Trời ơi phía sau lưng anh còn chảy máu không ngừng kìa, trời ơi trời ơi trời! Ở đâu có thuốc cầm máu anh ơi, em nên làm cái gì bây giờ a a a!"
Vương Khiếu Hổ ở bên cạnh Mã Lễ Ngạo gấp đến độ xoay quanh, sợ đại ca của cậu vừa mới soái khí hoàn thành nhiệm vụ cứ như vậy trọng thương không trị được.
Kết quả Mã Lễ Ngạo nằm trên mặt đất, hai mắt vô thần nhìn về phía không trung, đột nhiên liền nhếch miệng cười cười.
"Hệ thống vừa mới nhắc nhở anh thu được mức thưởng thật lớn từ người xem các nền văn minh, còn có ít nhất 80 triệu nhân dân tệ vào túi."
"Mọi người chắc chắn bị tư thế oai hùng vừa nãy của anh mê hoặc rồi."
Sau đó Mã Lễ Ngạo liền thở dài: "Thật là quá thảm, nếu không phải vào trò chơi nhất định phải tiếp tục đi tới thẳng đến qua ải, anh có được một số tiền lớn như vậy là có thể bao một cái trang viên bên bờ biển, nằm luôn đến chết rồi."
Vương Khiếu Hổ: "???"
"Đại ca anh còn đang chảy máu đó, anh khoan nghĩ tới trang viên bờ biển gì, trước hết nghĩ làm sao cầm máu trị liệu đi a a a a!"
Mã Lễ Ngạo tiếp tục tang: "Đánh người máy vượt ải quá mệt mỏi, nếu không phải anh còn có hai lão kia cần nuôi, anh thật sự muốn tự sát ngay và luôn, kiếp sau làm một cây nấm."
Vương Khiếu Hổ quay vòng vòng bên cạnh Mã Lễ Ngạo vô năng cuồng nộ.
Mà người xem Trái Đất nhìn Mã Lễ Ngạo từ ngầu bá cháy đến tang cực kỳ chỉ đổi trong một giây, biểu cảm lúc này một lời khó nói hết.
【 Cho nên, trong vũ trụ vẫn là có người không có chí hướng như vậy. 】
【 Cho nên, trong vũ trụ vẫn là có người không có chí hướng như vậy. 】
【 Không, không chí hướng chỉ là về nhà trồng khoai lang đỏ mà thôi...... Cậu ta thậm chí cũng không muốn đi trồng khoai, cậu ta muốn làm cây nấm. 】
【 Cái khác không nói, tôi cảm thấy mấy cấp cao của Hoa Quốc chúng ta có phải nên nhanh chóng đi đón hay bảo vệ ông nội và ba Mã Lễ Ngạo hay không vậy, lỡ đâu bọn họ.... Khụ, liệu Tiểu Mã ca có thật sự...... Khụ. 】
Làn đạn trong nháy mắt này, tràn ngập dấu chấm than khiếp sợ cùng dấu ba chấm cạn lời của người Trái Đất. HaydoctruyentrenwattpadKAORURITSvawordpressHIKARIARE
Sau đó, Bộ trưởng Đồ liền trước tiên nhận được mệnh lệnh từ cấp trên, vệ sĩ phái đến nhà họ Mã đổi thành bộ đội đặc chủng cao cấp nhất, còn phải phái ra nhiều thêm hai người.
Tuy rằng thằng nhóc Mã Lễ Ngạo kia có khả năng chỉ ủ rũ oán giận hằng ngày một chút, nhưng mà lỡ đâu mạch não của nó kỳ kỳ, thật sự không muốn nỗ lực đi tự sát làm cây nấm thì sao?!
Biểu cảm của Bộ trưởng Đồ thúi miễn bàn.
"Thằng nhóc này trở về còn phải tiếp nhận giáo dục yêu nước và giải tỏa tâm lý mới được!! Sao nó có thể muốn đi làm một cây nấm!! Nấm đó!!!"
Mà lúc này Mã Lễ Ngạo tang xong rồi rốt cuộc hô một tiếng câm miệng với Vương Khiếu Hổ.
Sau đó anh run run rẩy rẩy, nhe răng nhếch miệng mà vươn ngón trỏ của mình, ở không trung vẽ một cái chai lớn giống thuốc sát trùng, vào lúc mọi người đều không hiểu ra sao không biết anh rốt cuộc muốn vẽ cái gì, anh trực tiếp viết bốn chữ to trên chai nước sát trùng kia —— linh dược Vân Nam.
Sau đó bảo Vương Khiếu Hổ duỗi tay bắt lấy.
Sau khi Vương Khiếu Hổ từ không trung đón được bình linh dược Vân Nam to đùng này, trên mặt tất cả đều là biểu cảm một lời khó nói hết: "Anh à, linh dược Vân Nam không có bình lớn như vậy đâu, bọn họ thường đều là bình đỏ nhỏ cỡ bàn tay với bình trắng nhỏ dùng phối hợp thôi à."
Mã Lễ Ngạo trợn trắng mắt: "Anh mày nói có thì có. Cầm máu cho anh đi, anh lại vẽ cái băng vải bự." Sau đó Mã Lễ Ngạo vẽ một cái bằng vải siêu bự như là một cái bánh cuốn ngàn lớp.
Mà lúc này làn đạn điên cuồng xông ra linh dược Vân Nam kích động nhắn lại:
【 Linh dược Vân Nam chúng tôi đặc biệt đẩy ra bình xịt hỗn hợp công hiệu đặc biệt phiên bản dũng sĩ Mã Lễ Ngạo Tiểu Mã ca nói có thì nhất định có!! 】
【 Cảm tạ Tiểu Mã ca đã đánh giá cao đối với linh dược Vân Nam! Chúng tôi nhất định sẽ tiếp tục hướng về nhãn hiệu thuốc nổi danh vũ trụ mà nỗ lực!! 】
Người Trái Đất: 【......】
Mấy người học của nền văn minh Máy Móc đúng không, quảng cáo này đánh đến cũng quá trôi chảy rồi nha?
Mà không ít nhãn hiệu nổi tiếng Hoa Quốc khác lại bắt đầu tự hỏi làm sao liên hệ một chút với Tiểu Mã ca, hứa trích phần trăm lớn, bảo anh trong lúc mạo hiểm cố ý vô tình mà đánh một cái quảng cáo vẽ một cái sản phẩm của bọn họ, chẳng sợ kỹ thuật vẽ của anh thật sự là không dám khen tặng, nhưng miễn hữu hiệu là được!!!
Dù sao nói như thế nào đi chăng nữa thì bình xịt linh dược Vân Nam giống như thuốc sát trùng kia thật sự rất hữu hiệu, đã cầm được máu sau lưng Mã Lễ Ngạo. Lưng Mã Lễ Ngạo bị Vương Khiếu Hổ bao thành cái bánh chưng to bự xấu xí, sau đó anh lại sai bảo Vương Khiếu Hổ đặt mình lên ghế nằm ở hoa viên lộ thiên, lúc này mới xem như sống yên ổn nhẹ nhàng thở ra.
Vương Khiếu Hổ rốt cuộc có tâm tình cùng Mã Lễ Ngạo kể ra một chút niềm vui thăng cấp và đánh quái của cậu.
"Đại ca đại ca! Trò chơi nhắc nhở em thăng cấp!! Em thăng cấp rồi! Em từ cấp một lên tới cấp hai! Tất cả giá trị thuộc tính của em đều tăng gấp bội luôn! Bây giờ sinh mệnh của em có 184/200, sức mạnh 18, phòng ngự 18, tốc độ 14, công kích 16, giá trị linh lực 100!! Huhu cảm giác thăng cấp thật tốt quá, em cảm thấy bây giờ em thậm chí có thể cứng rắn đối đầu với tội phạm máy móc cấp F một phen luôn á!"
Mã Lễ Ngạo nghe Vương Khiếu Hổ nói, cũng sực nhớ xem xét một chút thuộc tính cùng cấp bậc của mình, sau đó anh liền phát hiện, hình như anh và Vương Khiếu Hổ không quá giống nhau.
Hiện tại thuộc tính của anh như sau:
【 Tên họ: Mã Lễ Ngạo
Chủng tộc: Người Trái Đất, nhân chủng Hoa Hạ
Cấp bậc hiện tại: 2
Sáu loại thuộc tính (cấp 2 giá trị cao nhất là 20, giá trị sinh mệnh cao nhất là 200):
Sinh mệnh: 175/180 (bị thương, đang khôi phục)
Công kích: 12 + 6 ( 1- Do chủ lực đánh chết tội phạm máy móc cấp D Lianca của thành phố Máy Móc, tạo thành hiệu quả uy hiếp, trong bảy ngày công kích đối với sinh mệnh máy móc tăng gấp bội. 2- Lực công kích thêm vào khi phân giải nhược điểm công kích +6 )
Phòng ngự: 18
Lực lượng: 12 (khi bùng nổ tăng gấp bội)
Tốc độ: 20 (Cộng thêm né tránh đến chết)
Linh lực: 180
Đánh giá hiện tại: Bạn vẫn là một con kiến nhỏ yếu không đủ để chống cự một cái tát của con dân đế quốc Thần Long, nhưng là một con kiến tương đối lợi hại. Cùng với, xin hãy đối xử tử tế với Tiểu Lan. 】
Mã Lễ Ngạo nhìn chằm chằm ba nội dung thêm sau công kích, lực lượng, tốc độ hơi hơi nhướng mày, đây là đánh dấu lúc cấp một anh không có, mà Vương Khiếu Hổ tuy rằng cũng lên tới cấp hai, nghe cậu thuật lại cũng không có loại thêm vào như này.
Cho nên, đánh dấu thêm vào này hẳn là trò chơi căn cứ biểu hiện lúc anh đánh chết Lianca mà cấp ra đánh giá và khen thưởng càng tiếp cận với thực lực chân thật của anh. Hiển nhiên, so với một đám người đánh hội đồng dùng số lượng đè chết tội phạm máy móc, số ít người chủ lực, công kích hữu hiệu mới là cách thức vượt ải trò chơi đáng được đề cử hơn. Bằng không cũng sẽ không cho thêm khen thưởng như vậy.
Nếu đổi lại là dũng sĩ khác phát hiện điểm này, phỏng chừng sau này đều sẽ càng thêm chủ động đi vượt ải cùng đánh chết kẻ phạm tội. Nhưng sau khi Mã Lễ Ngạo nghĩ thông suốt điểm này rồi, liền tiếp tục làm cá khô nhìn lên sao trời. Anh còn đem Tiểu Lan đặt lên ngực mình, an tường phảng phất như một tử thi.
Haizz, đánh chết một người máy cũng đã phiền toái thống khổ như thế, tại sao còn muốn chủ động đi tìm việc chứ?
Nằm không bộ không ngon hơn sao?
Vương Khiếu Hổ: "???" Sao đại ca lại đột nhiên tang lên vậy?
Nhưng bây giờ cậu đặc biệt hưng phấn a a a, lại rèn luyện thân thể làm mấy cái hít đất với squat đi!
Vì thế, khán giả xem phát sóng trực tiếp liền thấy được hai thằng con giai biểu hiện hoàn toàn bất đồng trên hoa viên tầng thượng, một cá khô ủ rũ một tinh lực tràn trề.
Một làn đạn nói ra tiếng lòng của mọi người.
【 Nếu không phải tui tận mắt nhìn thấy Tiểu Mã ca xử lý Lianca, đánh chết tui tui cũng không tin cái người an tường uể oải nằm như xác chết tang thương kia sẽ là dũng sĩ tui vừa mới muốn quỳ! 】
Hầy, ai mà không vậy kia chứ.
Mà lúc này, chỗ sâu trong một điện phủ ở tinh cầu xa xôi ngoài vũ trụ, một người đàn ông cao lớn mặc quân trang, màu tóc đỏ rực như lửa, toàn thân tràn ngập dã tính đang vỗ cái bàn linh thạch trước mặt gã cười to: "Ha ha ha ha! Nhìn xem bộ dáng tên không có chí lớn kia kìa! Cậu ta quả thực so với người ốc sên nước bọn ta cũng không bằng! Langdon Dahl ông vậy mà bị cậu ta vẽ ra cây đá quý sinh mệnh có liên hệ thần hồn! Ha ha ha ha, đây là chuyện cười hề hước nhất tôi từng thấy luôn á!"
"Cậu ta còn ôm cái cây cành khô nhỏ bé kia kìa! Langdon ông có cảm giác gì?"
Langdon Dahl nhìn cái tên vui sướng khi người gặp họa này, cảm xúc bình tĩnh: "Vũ trụ to lớn, năng lực thần kỳ dạng gì cũng có. Không có gì không tốt."
Người đàn ông cao lớn ha một tiếng, sau đó mặt đầy cười nhạo nói: "Nếu tôi là ông, mặt mũi cũng mất hết rồi. Chắc chắn giây đầu tiên là khiến cái cây cành khô kia vỡ vụn liền! Quyết không cho bất luận kẻ nào có cơ hội nhìn thấy nó nữa."
Langdon Dahl nhướng nhướng lông mày màu vàng kim lên, không nói gì.
Rồi sau đó, người đàn ông ngồi giữa hai người bọn họ, ngón tay giao nhau bỗng nhiên mở miệng: "Tôi nhớ rõ, cửa thứ hai Trò Chơi Dũng Sĩ chính là thành phố cuồng thú nhân đi?"
Huyền Khiếu đầy mặt cười cợt trong nháy mắt này đột nhiên im bặt, ngồi thẳng thân mình: "Không phải chứ, ông có ý gì?!"
Người đàn ông hơi hơi cong cong khóe môi, lại không trả lời gã.
"Nói đến đâu rồi? Tiếp tục đi."
"Long Uyên!! Ông đừng có trù ẻo tôi!! Tôi bắn ngược lại đó biết không?!"
Hết chương 18.
-------゚°☆☆° ゚゚°☆☆° ゚-------
Chương 19
Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.
Từ sau khi Mã Lễ Ngạo xử lý tội phạm máy móc cấp D Lianca xong, thời gian đã qua ba ngày.
Khán giả vây xem Tiểu Mã ca cũng từ hưng phấn không rõ lý do ban đầu, nhắn lại 666 đến sau đó mỗi ngày đánh thưởng, cho tới hôm nay trên cơ bản đã không ai liên tục chú ý phát sóng trực tiếp của Mã Lễ Ngạo nữa.
Không phải mọi người đột nhiên chán ghét Tiểu Mã ca, mà là ba ngày này, phát sóng trực tiếp của Tiểu Mã ca quá mức cá khô và nhây nhớt, làm mỗi một người ra sức dành thời gian nhìn thấy anh là một lần tim như bị đâm, đâm nhiều lại chua nhiều, riết rồi mọi người cũng không thèm đi tìm kích thích nữa.
Không thể trách mọi người mang trái tim thủy tinh được.
Có thì phải kể đến ba ngày này của Mã Lễ Ngạo quả thật quá-cá-khô.
Cả quãng thời gian anh giống như là mấy tên trạch nam bình thường nhất trên Trái Đất, ở khách sạn nằm suốt ba ngày. Ban ngày anh nằm trên ghế dài ở hoa viên lộ thiên tầng thượng, híp mắt phơi nắng; buổi tối anh nằm trong khoang nghỉ ngơi máy móc, mát xa phơi ánh trăng.
Ngoại trừ ăn cơm đi WC và ngẫu nhiên lúc linh lực đầy tùy tay vẽ vẽ luyện tập kỹ năng, anh cứ an tường mà ôm Tiểu Lan nằm ở đó, hoàn toàn là dáng vẻ có thể trực tiếp bỏ vào quan tài mang đi luôn.
Mà mỗi khi đến giờ ăn cơm, liền bắt đầu làm khán giả đang trên đường về nhà ăn tối chua đến thấu trời ——
Mã Lễ Ngạo giá trị linh lực tăng gấp bội bèn bắt đầu vẽ các loại món ngon hội họa.
Gà rán cả thùng, tôm hùm Úc, thịt bò thượng hạng, còn có gan ngỗng và trứng cá muối, quá đáng nhất chính là người này còn chuyên môn vẽ ra một cái nồi uyên ương! Cách màn hình phát sóng trực tiếp không kiêng nể gì mà ăn lẩu! Dưới loại tình huống này, cho dù là mỹ thực Mã Lễ Ngạo vẽ ra kia nhìn kiểu gì cũng không đủ tinh tế, giống như bộ dáng méo méo móp móp khi bị vận chuyển bạo lực, nhưng cũng làm người ta siêu thèm á!!
【 Tui chỉ cần tưởng tượng đến Tiểu Mã ca có thể duỗi tay vẽ tôm hùm, tùng lộ, cá hồi, thịt bò thượng hạng và các loại sơn trân hải vị là có loại xúc động muốn trực tiếp vọt vào trò chơi ngay! Huhuhu ăn ngon như vậy còn ăn đồ đắt như vậy, thế mà lại không cần bỏ tiền mua! Tại sao tui không vào trong trò chơi phấn đấu chứ?! 】
【+1, đồ tham ăn tôi đây hai ngày này đã rất nhiều lần muốn vào trò chơi, tôi có tiền mà có đôi khi cũng mua không được hải sản tươi sống nhất và tùng lộ gan ngỗng trứng cá muối! Không có ăn, tôi cần cái mạng này thì có tác dụng gì?! 】
【 Vậy lầu trên sao không đi đi? 】
【...... Bởi vì mẹ tôi làm một bữa xương sườn kho tàu thơm nức rồi nè. 】
Vì thế, trong vòng 3 ngày, bạn bè ngoại quốc toàn Trái Đất liền kiến thức được nhân dân Hoa Quốc có bao nhiêu nhiệt tình yêu thương mỹ thực. Cũng tỏ vẻ, hoàn toàn không thể lý giải, dựa vào ăn có thể vượt ải thành công sao?!
Sau đó đối thoại của Mã Lễ Ngạo và Vương Khiếu Hổ hôm nay liền phảng phất như thêm một đoạn tâm linh tương thông:
"Đại ca à, chúng ta chắc là ổn qua thành phố Máy Móc rồi. Em biết ải tiếp theo là thành phố Thú Nhân Điên Cuồng, nghe nói ở đó tất cả đều là tội phạm thị huyết cuồng bạo của nền văn minh Động Vật, hình như có không ít dũng sĩ đi đến thành phố Thú Nhân Điên Cuồng còn sẽ bị ăn mất, đại ca anh có ý tưởng gì không?"
Mã Lễ Ngạo một bên nhét tôm hùm nướng vô miệng, một bên chậm rì rì mà nhai. Chờ cậu nói xong mới ừ một tiếng.
"Ờm...... Cậu quay đầu lại tra thử tư liệu trên official website, nhìn xem......"
Vương Khiếu Hổ lập tức liền có tinh thần lên: "Nhìn xem cái gì ạ? Đại ca anh bảo em tra cái gì em đều sẽ trăm phần trăm hoàn thành!"
"Nhìn xem, những thú nhân đó có thể ăn được hay không đó?"
Biểu cảm Vương Khiếu Hổ ngốc ra: "Hả?"
Mã Lễ Ngạo thần sắc nghiêm túc: "Nhìn xem những thú nhân đó có thể ăn được hay không...... Nếu là ven đường nhìn thấy một con heo, chúng ta lên hay là không lên?"
"Còn nữa, nếu không thể ăn thì da lông có thể bán lấy tiền không?"
Vương Khiếu Hổ: "......"
Người Trái Đất: 【!!! 】 Muốn quỳ. Tiểu Mã ca anh có cần chấp nhất với heo vậy hay khôngggg!!
【 Ăn cmn chứ ăn, Trái Đất các ngươi tiêu rồi!! Sinh mệnh nền văn minh Động Vật bọn ta tuy rằng tiến hóa từ động vật, nhưng sau khi tự có ý thức thì chính là người sống sờ sờ đó được không!! Dù anh ta ở trước mặt ngươi biến nguyên hình là một con heo hay là một con trâu một con gà, đó cũng là người!! Ngươi ăn bọn họ, là muốn gây nên Star Wars sao?! 】
Sau đó, người xem Trái Đất nhanh chóng cho đáp lại.
【 Nước Mễ bọn tui không ăn bậy! 】
【 Nước Nga bọn tui cũng không ăn bậy! 】
【 Toàn bộ Trái Đất bọn tui đều sẽ không ăn bậy! Ngoại trừ người Hoa Quốc á! 】
【......Bọn tui, khụ, cũng chỉ là ăn đồ có thể ăn mà thôi. Bọn tui bảo đảm không ăn người của nền văn minh Động Vật! 】
Nhìn một câu cuối cùng, không biết còn tưởng rằng người Hoa Quốc lợi hại đến cỡ nào đâu, cả người của nền văn minh Động Vật cũng dám ăn.
Langdon Dahl nằm trước ngực Mã Lễ Ngạo: "......" May là Huyền Khiếu không thấy được một màn này, bằng không, sợ là muốn lật trời luôn.
Mã Lễ Ngạo nói một câu làm Vương Khiếu Hổ cùng khán giả vây xem đều hết chỗ nói rồi, nhưng nói xong lời này thì anh cuối cùng không nói mấy lời kì quái khác. Thậm chí rốt cuộc còn từ trên ghế nằm ngồi dậy.
Vương Khiếu Hổ thấy Mã Lễ Ngạo đột nhiên ngồi dậy, lộ ra thần sắc kinh ngạc: "Đại ca? Sao tự dưng anh dậy? Bây giờ cũng sắp 6 giờ tối rồi."
Mã Lễ Ngạo đem cây khô Tiểu Lan đặt sang một bên, sau đó lên tầng thượng nhìn sang kho hàng đối diện bên cạnh.
Từ ba ngày trước, sau khi tội phạm máy móc cấp D Lianca bị giết, kho hàng đối diện cả ba ngày không có người máy tới nữa. Nơi đó tạm thời thành cứ điểm "tuyệt đối an toàn", nhưng ai cũng không biết kẻ kế nhiệm Lianca khi nào sẽ xuất hiện, vì thế tất cả dũng sĩ tránh ở nơi đó đều chú ý cẩn thận.
Nhưng từ sau khi biết 1 đồng năng lượng có thể đổi lấy một đêm nghỉ chân rẻ nhất ở đây, nhóm dũng sĩ mới tiến vào trò chơi sau ba ngày này đều sẽ đem hết toàn lực ở vùng ngoại ô bắt gà giết thỏ, chỉ cần bắt đủ 6 con gà hoặc là 6 con thỏ đổi 6 đồng năng lượng, bọn họ ở thành phố Máy Móc này 6 buổi tối có thể đủ bảo đảm an toàn cơ sở. Sau đó lại đem vận khí tập thể đè chết tội phạm máy móc cấp D nữa, ải thành phố Máy Móc Tội Ác này thật sự không có khó khăn tử vong gì lớn.
Cũng chính vì vậy nhóm dũng sĩ đối với việc thăm dò thành phố Máy Móc Tội Ác bị trì trệ không tiến, sẽ không còn người nào bởi vì tánh mạng đi tìm kiếm hoặc phát hiện những điều mới mẻ nữa.
Nhưng đây là nhân chi thường tình, vì nơi này không phải là game online không có thời gian hạn chế, hay có thể vô hạn chết đi rồi reset. Chết ở đây là cái chết thật sự, ai cũng không muốn chết.
Cho nên ba ngày trước khi nhìn thấy hai người Mã Lễ Ngạo và Vương Khiếu Hổ cầm súng laser, chỉ dựa vào hai người đã hợp lực giết chết tội phạm máy móc cấp D, mấy chục dũng sĩ may mắn còn sống đã có không ít người động tâm tư trong lòng.
Sau khi bọn họ bình yên vượt qua một đêm, ngày hôm sau ban ngày bèn trực tiếp ở dưới khách sạn Ký Ức Màu Hồng điên cuồng kêu tên Mã Lễ Ngạo và Vương Khiếu Hổ, dùng các loại ngôn ngữ và phương pháp muốn được Mã Lễ Ngạo trợ giúp. Hoặc là có người dứt khoát trực tiếp hỏi bọn họ đòi muốn súng laser, ngụ ý chính là, dù sao các người cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, mấy khẩu súng laser không cần kia có thể tặng cho bọn này mà! Chúng ta đều là đồng bào Hoa Quốc và Trái Đất, các người không đến mức ích kỷ máu lạnh như vậy đi?
Vương Khiếu Hổ bị giọng điệu như vậy làm tức chịu không được, nhưng Mã Lễ Ngạo lại hoàn toàn không có phản ứng.
Tùy ý để bọn người kia đứng trước cửa khách sạn đầu tiên là tận tình khuyên bảo hiên ngang lẫm liệt nói hết một buổi sáng, sau đó lại phẫn nộ không thôi chửi ầm lên một buổi trưa, dù sao Mã Lễ Ngạo cứ nằm trên hoa viên tầng thượng phơi nắng, không cho bất luận đáp lại nào.
Cũng bởi vì cách làm như vậy, có một ít người xem phát sóng trực tiếp cảm thấy hành vi của Mã Lễ Ngạo tuy rằng không sai, nhưng vẫn có chút máu lạnh vô tình.
【 Bọn họ xác thực đã hoàn thành nhiệm vụ rồi mà, súng laser còn lại cũng không thể mang đi, còn dư mấy chục cây ......】
【 Một người lợi hại chung quy là có hạn, cậu ta như vậy tôi cảm thấy không tốt lắm. 】
【 Cứ trơ mắt nhìn đồng bào gặp phải nguy hiểm tử vong mà mặc kệ sao? 】
Tuy rằng những làn đạn kia đều bị người đầu óc tỉnh táo hung hăng mà phản bác lại, nhưng những người đó bèn dán cho Mã Lễ Ngạo cái nhãn máu lạnh vô tình. Còn có người cảm thấy anh có khả năng trời sinh thiếu hụt tình cảm, có chút tật xấu, bằng không vì cái gì ngày thường tang như vậy, đánh nhau lại đột nhiên điên cuồng?
Người xem tranh luận suốt ba ngày.
Mã Lễ Ngạo lại nhìn không tới làn đạn, thoải mái nằm hết ba ngày.
Lúc này anh lại đứng lên, nhìn mấy chục dũng sĩ dưới lầu còn đang khẩn cầu hoặc mắng mỏ, xì một tiếng.
"Nguyên nhân chính là vì sắp đến 6 giờ nên anh mới muốn dậy đây."
"Thu dọn đồ đạc một chút, tối hôm nay chúng ta đi về hướng tháp vàng kim ở trung tâm."
Vương Khiếu Hổ sửng sốt, sau đó trên mặt đột nhiên lộ ra thần sắc hưng phấn, grào một tiếng bèn chạy xuống lầu.
Cậu còn tưởng rằng đại ca muốn ở chỗ này làm nấm đến phút chót luôn cơ, mấy ngày nay cậu ngây ngốc ở khách sạn quả thực cũng sắp rỉ sét rồi! Hiện tại ngon rồi, rốt cuộc có thể tiếp tục tiến lên!
Mà chờ tới lúc Vương Khiếu Hổ thu dọn đồ đạc, dự tính xong việctrong mười phút, mới đột nhiên phát hiện, lão đại làm cá khô cây nấm ba ngày của cậu, thế nhưng trong lúc lơ đãng vẽ nhiều đồ ăn như vậy. Thế nên ba lô không gian của hai người cũng hơi nhét không đủ, có mấy chục khối chocolate năng lượng cao đành để tạm trong túi áo mưa của Mã Lễ Ngạo.
Chờ đến thời điểm bọn họ cáo biệt người máy màu hồng lưu luyến không rời cùng Tiểu Lan chụp chung một tấm hình cuối cùng, thời gian là 5 giờ 59 phút.
Khi tiếng chuông thật lớn kia lại lần nữa vang lên, Mã Lễ Ngạo cùng Vương Khiếu Hổ trong ánh mắt không thể tin tưởng của mấy dũng sĩ dựa vào kẹt cửa kho hàng đối diện chết ăn vạ không đi, chạy nhanh qua như một cơn gió.
"Đệt! Hai thằng nhóc đáng chết máu lạnh kia chạy rồi!!"
"Sao có thể? Đây chính là buổi tối mà! Khắp nơi đều là tội phạm máy móc, bọn nó tìm chết sao?!"
"Hừ, trong tay bọn nó có súng laser đó! Có súng laser, còn sợ cái gì nữa."
Những dũng sĩ trong kho hàng nhịn không được hùng hùng hổ hổ, nhưng bọn hắn lại không dám chạy vội trong đêm đen như Mã Lễ Ngạo và Vương Khiếu Hổ.
Mà Mã Lễ Ngạo và Vương Khiếu Hổ chạy vội trong đêm đen không cầm súng laser trong tay như bọn họ tưởng, mà là mỗi người đều chứa đầy một túi thuốc viên và chocolate năng lượng cao –--- thành quả hội họa của Mã Lễ Ngạo làm cá khô cây nấm suốt ba ngày.
【 Thuốc viên trị liệu do Mã Lễ Ngạo vẽ ra: Hình dạng bất quy tắc, hương vị cực đắng và chua.
Công hiệu: +7 sinh mệnh, +2 linh lực.
Những việc cần chú ý: Vì vị cực kém, kiến nghị không dùng nhiều, có khả năng gây ra hiệu quả trái chiều. 】
【 Chocolate do Mã Lễ Ngạo vẽ ra: Không mềm mịn, ngọt đến tận cổ. Nhưng chung quy còn tốt hơn thuốc viên trị liệu.
Công hiệu: +5 sinh mệnh, +1 linh lực.
Những việc cần chú ý: Thận trọng, ăn nhiều là béo! 】
Sau đó, vào lúc bọn họ gặp phải một tội phạm máy móc cấp F đầu tiên trong một hẻm nhỏ oan gia ngõ hẹp, Vương Khiếu Hổ hét lớn một tiếng rồi trực tiếp vọt lên.
Đây là một tội phạm máy móc cấp F có giá trị sinh mệnh 200, đôi tay không có lưỡi hái thật lớn, nhưng là năm đầu ngón tay hai bên trái phải đều có thể mở ra, bắn ra công kích laser nguy hiểm. Dưới laser công kích dày đặc, dù Vương Khiếu Hổ trốn có nhanh thì trong khoảng thời gian ngắn vẫn rớt mất 35 điểm máu.
Mỗi lần tội phạm máy móc công kích bằng laser có thể bắn rớt 5 điểm máu. Lúc Vương Khiếu Hổ vọt tới trước mặt hắn, đã rớt 60 điểm máu.
Nhưng trong tay cậu đã tụ tập năng lượng mãnh liệt, theo tiếng hét to của cậu, quả cầu lửa lớn hơn nắm tay hai vòng thẳng tắp mà đánh lên mặt tội phạm máy móc này, nháy mắt khiến thanh máu trên đỉnh đầu hắn liền từ 200 hạ xuống còn 130.
Vương Khiếu Hổ vừa thấy thì cười to, hả họng nắm một nhúm thuốc viên nhét vào, nghĩ thầm chờ ông đây lại đến hai cú rồi xử lý mày!!
Sau đó, cậu suýt chút nữa chết vì mùi vị vô cùng đáng sợ của thuốc viên trị liệu kia.
Vào lúc Vương Khiếu Hổ và F bé nhỏ đánh lộn, Mã Lễ Ngạo liền đứng ở trong một góc làm cây nấm.
Có một bóng đen lặng yên không một tiếng động tới gần cậu từ phía sau, vào lúc thanh chủy thủ sắc bén sắp xẹt qua cổ Mã Lễ Ngạo, Mã Lễ Ngạo nháy mắt xoay người, dao ăn trong tay hiện ra ánh sáng lạnh lẽo, thẳng tắp mà thọc vào mắt điện tử của tội phạm máy móc nhỏ gầy này! Rầm một tiếng, đâm dính nó lên tường.
Thanh máu của tội phạm máy móc cũng là cấp E này từ 200, trực tiếp giảm xuống 30.
【 Đệt. 】
【 Mỗi lần nhìn thấy Tiểu Mã ca đánh lộn, em đều kích động mà muốn thét chói tai. 】
Hết chương 19.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro