Chương 56

Chương 56

Edit: KaoruRits - Beta: Mèo Hói.HaydoctruyentrenwattpadKAORURITSvawordpressHIKARIARE

Trương Mãnh nằm trên mặt đất, khắp mặt mũi thân thể đều là vết thương bị chính chị ruột mình đánh mà ra, thoạt nhìn thật sự thảm không chịu nổi.

Vốn dĩ khoảnh khắc y nhìn thấy Eustalia khôi phục thần trí còn lộ ra biểu cảm kích động vui sướng, kết quả sau khi nghe được Eustalia phán một câu đánh giá "cùi bắp" xong, Trương Mãnh tức khắc liền cảm thấy tất cả kích động và vui sướng của mình bay sạch bách, biểu cảm trên mặt một lần nữa biến thành dáng vẻ đại ca thâm trầm lãnh khốc.

Thậm chí nhìn kỹ còn có thể nhận ra từ trên mặt y chút ủ rũ như Tiểu Mã ca nữa.

Biết làm sao bây giờ? Đánh cũng đánh không lại, lại là chị ruột của mình, thì...... chịu thôi chứ sao.

Trương Mãnh đối với chị mình thật cẩn thận mà trợn trắng mắt, trong khi đó Eustalia lại nhớ tới tất cả mọi chuyện phát sinh trong cái kho ngầm này, sự kinh ngạc và vui sướng vừa rồi khi nhìn thấy em trai nháy mắt bị dữ tợn và lạnh lùng lãnh khốc thay thế.

Cô xoay người nhìn người đàn ông cao lớn bị cô vặn gãy cổ trước đó giờ đang ngã trên đài giác đấu, hơi hơi nhắm mắt, sau đó cô ngồi xổm người xuống trước cơ thể anh ta rồi vuốt cho mắt anh ta nhắm lại.

Kế đến, toàn thân cô liền vang lên tiếng điện lưu đì đùng và điện quang màu tím, phảng phất như trở thành một tia chớp hình người đáng sợ.

Nháy mắt tiếp theo, hai chân dài của cô uốn lượn vung mạnh nhảy dựng lên từ trên đài giác đấu cao cao, vô cùng tinh chuẩn mà dừng ngay trước mặt hai dũng sĩ khuôn mặt dữ tợn tựa hồ đang đối kháng với thể ý thức xâm lấn não bộ mình. Sau đó, cô duỗi tay hung hăng bóp lấy cổ hai người kia!

Hành vi này làm Vương Khiếu Hổ và Kim Xán Xán nhìn mà phải hít vào một ngụm khí lạnh, cả Trương Mãnh mới vừa ngồi dậy cũng mang biểu cảm kinh hãi.

Chị y không phải đã khôi phục thần trí rồi sao? Tại sao còn giết hại lẫn nhau?!

Thật ra Mã Lễ Ngạo cùng Lâm Phi Liêm trước tiên đã hiểu ý của Eustalia, sau đó Tiểu Mã ca một bên ủ rũ lui về phía sau một bên lẩm bẩm tự nói: "Quá hung tàn, quá hung tàn......"

Đây tính toán là dùng điện trực tiếp giật cho đồng bạn và thể ý thức đến ngu người, nhân lúc biết năng lực thừa nhận điện của thể ý thức không bằng đồng bạn, coi như là đang biến tướng trợ giúp đồng bạn.

Nhưng mà, loại thủ pháp trợ giúp này thật sự là......

"Nữ trung hào kiệt nha."

Lúc này không riêng gì Mã Lễ Ngạo và Lâm Phi Liêm bọn họ ở hiện trường cảm thấy khiếp sợ lại bội phục với hành vi của Eustalia, khán giả Trái Đất đang xem phát sóng trực tiếp cũng cả đám muốn quỳ với chị gái này rồi.

【 A a a a Chụy ơi giết em đi! Mau dùng chân dài của chị kẹp chết em nè!! Em bằng lòng quỳ rạp xuống dưới vẻ đẹp và vũ lực của chị a a a! 】

【 Thật nóng bỏng a! Đây là người tình trong mộng của tui!! Nhìn xem diện mạo mỹ diễm sắc bén kia, nhìn xem tóc dài màu lửa đỏ diễm lệ kia! Còn có cả làn da khỏe mạnh cùng thân hình gợi cảm!! Tui có thể tui có thể tui có thể! 】

【 Hông cần chị phóng điện với tui, tui tự phóng điện trong lòng giật mình chết queo rồi! Hu hu hu đây là nữ vương bệ hạ trong mộng của tui á! 】

【 Có điều... phương pháp trị liệu này của chị hơi bị quá hung tàn rồi đúng không? Tiểu Mã ca khụ, không phải còn có máy hút bụi đầu rồng sao? 】

Làn đạn bởi vì một câu cuối cùng mà tĩnh lặng một chút, giống như mới nghĩ đến, tay Mã Lễ Ngạo còn cầm vương bài nha.

Mã Lễ Ngạo lúc này cũng phản ứng lại kịp, nhanh chóng lôi máy hút bụi gắn đầu rồng vàng chạy chậm tới trước mặt Eustalia, dừng lại ở vị trí cách khoảng hai bước, có chút chột dạ không rõ nguyên do mà ho nhẹ: "Khụ."

Eustalia đã giật điện hôn mê hai người, trong đó có một thể ý thức xâm lấn vào não dũng sĩ quả nhiên chịu không nổi công kích bằng điện cường độ cao mà bay ra khỏi não dũng sĩ bị hắn xâm nhập vào, kết quả nháy mắt vừa đi ra đã bị Eustalia giật điện biến thành bụi vũ trụ.

Chính vì nguyên nhân như vậy, một thể ý thức khác nhất quyết không đi ra, cho dù chết hắn cũng muốn lôi kéo dũng sĩ loài người này đi cùng!!

Hơn nữa, lúc này những dũng sĩ khác ngoại trừ một bộ phận còn đang cố căng chết, ước chừng có bảy tám chục người lại lục tục một lần nữa bị thể ý thức sinh mệnh xâm lấn rồi khống chế. Bọn họ cầm lấy vũ khí hoặc là vận dụng năng lực đặc biệt của chính mình xông về phía năm người Mã Lễ Ngạo và Eustalia, Eustalia thấy thế giữa tròng mắt xanh lục sẫm hiện lên sắc thái lạnh băng kiên quyết, dòng điện quanh thân càng thêm rõ ràng.

"Những người này bị bám vào người rồi rất khó đối phó...... Năm tên cùi bắp các người chắc chắn đều đánh không lại bọn chúng. Chờ một lát tôi dùng sức mạnh sấm chớp mưa bão bám trụ bọn chúng, các người mang theo đá quý linh hồn trên đài cao đi đi!"

Tuy rằng cô và Lâm Phi Liêm cũng không phải người cùng một đội ngũ cùng một quốc gia, nhưng lựa chọn vào thời điểm này lại tương đồng ngoài dự đoán.

Lâm Phi Liêm nghe được lời này thì nhẹ nhàng cong cong khóe miệng, sau đó y không nói một lời đi đến bên cạnh Eustalia, bày ra tư thế chiến đấu.

Vương Khiếu Hổ và Kim Xán Xán vào thời điểm này cũng nghiêm túc. Trương Mãnh trên đài giác đấu nhìn viên đá quý linh hồn rơi xuống mặt đất kia, nhanh như bay duỗi tay nhặt lên giấu vào trong ngực, sau đó cũng nhe răng trợn mắt mà từ trên đài giác đấu nhảy xuống, đi tới bên người đồng bạn.

Phản ứng của bốn người hoàn toàn khác những gì Eustalia tưởng, Eustalia một bên hung hăng mà bắt lấy hai người muốn công kích cô, một bên dựng thẳng lông mày lên: "Các người nghe không hiểu lời tôi nói sao?!"

Lâm Phi Liêm lúc này cũng chặn lại một dũng sĩ đang công kích, nhẹ giọng nói: "Cô không phải đang chiến đấu một mình."

Vương Khiếu Hổ đập một quả cầu lửa ra ngoài, hê hê cười tiếng: "Đúng rồi, chị phải tin tưởng sức mạnh của đồng bạn, còn phải tin tưởng vào Tiểu Mã ca của em nữa!"

Eustalia cảm thấy mấy người này đầu óc bị hư rồi. Trường hợp này cho dù là tiểu đội bọn họ mới vừa vào thành cũng không nhất định có thể ứng đối, cả năm tên này ngoại trừ Lâm Phi Liêm trông có vẻ ổn ra, mấy tên khác đều là gà yếu, làm sao cô tin tưởng sức mạnh của đồng bạn nổi?! Với lại Tiểu Mã ca là ai?

Cảm xúc táo bạo của Eustalia còn chưa bộc phát, đột nhiên liền nghe được một loạt âm thanh "Rột rột rột rột rột rột".

Cô nhăn mày nhìn sang hướng thanh âm bên cạnh, suýt nữa không khống chế kịp điện quang trong tay mình mà trực tiếp đi phá hư cái thứ yêu nghiệt đang gặm đầu người kia?!

"Này là thứ gì?!"

Chỉ thấy thanh niên tóc đen toàn thân trên dưới đều tang không chịu nổi, vừa nhìn là thấy đặc biệt không thể đánh nhau kia đang giơ lên một cái gì đó kỳ kỳ quái quái, như là......máy hút bụi (?) gắn thêm đầu thằn lằn màu vàng kim (?) từng chút từng chút mà hút lấy đầu dũng sĩ bị cô bắt lấy trong tay kia.

Hình ảnh này thật sự quỷ dị cộng thêm một lời khó nói hết làm Eustalia kiến thức rộng rãi cũng chưa thể phản ứng lại kịp, mà chờ đến khi cô bởi vì bị một dũng sĩ khác công kích mà tung một chân đá bay đối thủ và phục hồi tinh thần lại, cô liền nghe được một tiếng kêu thảm thiết không thể tin tưởng. Vài giây sau, dũng sĩ bị cô bắt lấy trên tay bị thể ý thức sinh mệnh xâm lấn toàn thân cứng còng, cặp mắt kia thế nhưng dần dần hiển lộ ra thần thái mà cô vạn phần quen thuộc.

Eustalia và cựu đồng đội này nhìn nhau một lát, trong tròng mắt xanh lục sẫm lộ ra thần sắc không thể tin tưởng, đến lúc này nữ chiến sĩ sát phạt quyết đoán mới hiển lộ ra một tia do dự và yếu ớt: "Bru...set*?"

(*Mình dịch tạm từ tên Hán là Bố Lỗ Tư Đặc, ai có bản đúng hơn comment mình sửa lại nha)

Chàng trai bị cô nắm cổ cả người đều là miệng vết thương dính đầy máu tươi, tròng mắt xanh lam sẫm hiện nhanh một tia dịu dàng.

Rồi sau đó, anh quay người tung một quyền liền đánh ngã dũng sĩ chưa tỉnh táo muốn công kích từ phía sau lưng anh, kiên định mà đi tới bên người Eustalia, dùng giọng nói trầm thấp lại khẳng định nói: "Là tôi, Eus. Tôi nhìn thấy em ở trên đài giác đấu, tư thế oai hùng, vô cùng đẹp đẽ mà cường đại."

"Lúc này đây, chúng ta cùng sóng vai chiến đấu đi."

Eustalia chưa từng nghĩ tới đồng bọn cô tưởng chừng như đã mất đi thế mà còn có thể trở về. Tâm tình phập phồng đi đến thung lũng tuyệt cảnh lại nhìn thấy hy vọng làm cô có chút không kềm chế được, sau đó đôi mắt mỹ lệ của cô liền gắt gao chăm chú nhìn Mã Lễ Ngạo đang tiếp tục dùng máy hút bụi đầu rồng hút đầu dũng sĩ, lúc này đây trong ánh mắt cô lóe ra ánh sáng soi rọi như sao trời:

"Đây là cái gì! Nó có thể làm các dũng sĩ khôi phục thần trí đúng không?! Nó là Thần Khí chuyên môn đối phó thể ý thức đúng không!!"

Mã Lễ Ngạo bị vị nữ vương tỷ tỷ này nhìn chằm chằm có điểm chịu không nổi, thoáng dịch ra một chút, dùng thân hình của dũng sĩ che che trước mình, sau đó mới gật đầu: "Ừm, vừa rồi tôi chính là muốn nói với chị cái này. Nhưng mà......"

Vừa rồi cảm xúc chị gái này quá kích động hành động cũng quá nhanh, anh thật sự là không có cơ hội mở miệng, dứt khoát bèn trực tiếp hành động luôn.

"Dụng cụ bắt giữ thể ý thức này bắt giữ một thể ý thức yêu cầu chừng một phút, trong lúc này tôi đại khái không thể, ặc..."

Mã Lễ Ngạo nói còn chưa nói xong, Eustalia đã dùng tốc độ nhanh đi tới bên người Mã Lễ Ngạo, hơn nữa dứt khoát lưu loát chặn lại dũng sĩ bên cạnh muốn công kích Mã Lễ Ngạo.

Lúc này Eustalia quả thực chiến lực siêu mạnh khí thế bức người: "Cậu chỉ lo cứu người là được! Chị ở đây sẽ không để bất luận một ai làm cậu bị thương!!"

Hiện tại trong mắt chị gái tóc đỏ, mười Trương Mãnh cũng không quan trọng bằng một Mã Lễ Ngạo!!

Không biết đánh nhau thoạt nhìn gà gà còn tang nữa thì sao?! Chỉ cần cậu ta có năng lực đặc biệt đối kháng thể ý thức, việc đánh nhau giao cho cô là được!!

Mã Lễ Ngạo nhìn Eustalia phảng phất như tiêm máu gà: "......"

Được rồi, bị người ta coi là gà yếu cũng khá tốt...... Gà yếu thì dễ làm cá khô cây nấm hơn không phải à?

Mã Lễ Ngạo vì thế còn đặc biệt cảm động gật gật đầu với Eustalia: "Cảm ơn chị ạ."

Eustalia cười: "Chúng ta đánh một trận phản kích nhanh đi!!"

Sau đó động tác của cô càng thêm lưu loát.

Trương Mãnh: "......"

Lâm Phi Liêm, Vương Khiếu Hổ, Kim Xán Xán: "......"

【 Ha ha ha ha nhìn biểu cảm của Mãnh ca xem, cười chết tui! Tui vậy mà thấy được ấm ức và chua xót trên mặt mãnh nam luôn! 】

【 Ha ha ha ha Tui không nhịn được, bọn họ không muốn nói thì tui nói! Chị ơi chị bị lừa rồi! Bị Tiểu Mã ca giả làm cá khô giả làm cây nấm giả làm kẻ yếu kia lừa rồi!! 】

【 Tuy rằng cậu ta thoạt nhìn vừa tang vừa gà, nhưng mà hung tàn lên một quyền có thể đánh bạo một cái thể ý thức luôn á! Ha ha ha ha!! 】

【 Tiểu Mã ca: Tui không phải tui không có mấy người đừng nói bừa. Tui chỉ thích chị gái bảo vệ tui. 】

Không khí ngay lúc này trở nên tốt hơn rất nhiều, tất cả mọi người cổ vũ khuyến khích cho các dũng sĩ trong lòng mình. Tuy rằng trải qua thống khổ và tuyệt vọng, nhưng hết thảy đều không phải là phí công.

Tình huống trong nhà kho ngầm càng ngày càng tốt hơn như mọi người nghĩ, càng ngày càng nhiều dũng sĩ bị thể ý thức xâm lấn khôi phục lại thần trí, bọn họ cơ hồ là vừa khôi phục thần trí trước tiên đã hiểu rõ hoàn cảnh vị trí và tình thế, từ kẻ công kích chuyển thành người thủ hộ và người phản kháng, ngăn cản sự công kích của đồng bạn vẫn còn chưa tỉnh lại, cũng tranh thủ thời gian cho bọn họ khôi phục.

Chỉ trong thời gian mười lăm phút thôi mà tình thế sáu người Mã Lễ Ngạo lấy sáu địch trăm vừa nãy đã đảo ngược lại. Nhà kho ngầm đã từng bị mấy trăm thể sinh mệnh ý thức chiếm cứ, mà nay chỉ còn lại 57 tên.

Những dũng sĩ đã từng bị khống chế như cái xác không hồn, lúc này lại mang theo một thân khí thế huyết sát, tinh thần tỉnh táo vây quanh tất cả người bị thể ý thức xâm lấn.

Hình ảnh yên tĩnh không tiếng động này lại mang theo một loại cảm giác áp bách làm toàn bộ thể ý thức kinh hoảng trầm trọng.

Không biết là thể ý thức nào không chịu nổi trước mà hét lên một tiếng, sau đó nhanh chóng thoát ly não bộ mà gã có ý đồ xâm lấn kia, rốt cuộc chúng không còn tìm thấy lạc thú gì từ cái nhà kho ngầm khổng lồ này, muốn thoát ra ngoài.

Đây như một cái tín hiệu, 57 thể ý thức sinh mệnh còn lại cũng trong nháy mắt này sôi nổi thoát khỏi não bộ của những dũng sĩ bị bọn chúng xâm lấn. Dẫu bọn chúng không muốn thừa nhận thì cũng ý thức được vị trí cực đoan và hoàn cảnh xấu hiện tại.

Bọn chúng lại tiếp tục ngây ngốc nữa sẽ chết, ngoài ra còn có một chuyện quan trọng nhất —— Sự tồn tại của dũng sĩ loài người cầm cái máy hút bụi (?) có thể chế tạo đạn năng lượng bóng tối kia, bất kể như nào bọn chúng cũng phải báo cho các đồng bạn thể ý thức khác!

Nó là loài người cần thiết phải giết chết!!

Tác giả có lời muốn nói:

Eustalia: Gà thì không có quyền lên tiếng!!

Mã Lễ Ngạo: Đúng. Tui ngồi chồm hổm ở đây.

Eustalia: Không sao hết chị bảo vệ cậu!

Mã Lễ Ngạo: Được, cám ơn tỷ tỷ! Hu hu hu

Trương Mãnh: Xì, phi!

Hết chương 56

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro