Chương 74+75
Chương 74
Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.
Người đàn ông trung niên bị tức đến biến thành tang thi trước tiên, tài xế mấy chiếc xe tải đi theo phía sau bọn Trương Minh liền phát hiện ra vấn đề.
Vốn trong lòng bọn họ còn có nghi hoặc liệu Tiểu Mã ca đưa ra bài trắc nghiệm có phải thật sự kiểm tra ra được tang thi hay không, bây giờ nhìn thấy người đàn ông trung niên trên nóc xe đột ngột tru lên biến tang thi, tức khắc liền kinh ngạc không thôi đối với bài kiểm tra của Tiểu Mã ca.
"Ấy da, cậu trai không quá tinh thần đó thật đúng là lợi hại ghê! Cứ vậy mà thật sự kiểm tra ra tang thi ẩn mình, nếu lúc đó chúng ta không làm bài thi tìm ra hai người kia, nói không chừng loạn lớn luôn ấy."
Đây là lời một chú tài xế theo sát sau xe việt dã của Trương Minh, ông nói còn trừng mắt liếc nhìn thằng con mình bên cạnh một cái: "Thằng nhóc mày còn cảm thấy bọn họ không có nhân tình, cảm thấy bọn họ không nên trực tiếp trói người lên xe hả? Nếu không làm như vậy, lúc này cắn chính là thằng nhóc ngu dốt mày đó!"
Thanh niên kia nghe được lời này thì trên mặt ửng đỏ, nhưng còn có chút không phục mà quật cường: "Này cũng không phải trăm phần trăm chuẩn xác mà, trên nóc xe không phải chú đó biến dị biến thành tang thi sao? Linh Linh còn chưa biến chứ bộ!"
Chú tài xế nghe được lời này hận không thể tát một cái lên ót thằng con mình: "Một thay đổi rồi, một còn lại không thay à? Mày đừng có nhìn cô bé kia lớn lên đẹp, cười với mày vài cái thì mày ngu cả người! Nếu sau này gặp phải mấy tang thi đẹp mà chỉ số thông minh cao còn biết che giấu, mày làm sao hả?"
Chú tài xế nói đến đây thì có chút hận sắt không thành thép mà nhìn thoáng qua con trai mình: "Ba sinh mày còn không bằng sinh một cục xá xíu! Mày thật là làm ông đây mất mặt! Toàn đoàn xe mấy chục người ngay cả bác gái nội trợ người ta không biết chữ còn 60 điểm, còn mày 50 điểm! Trước kia mày học trong trường thành tích hạng mấy chục có phải đều là dùng tiền ba mày mua được hay không?'
dùng lão tử tiền mua tới?!"
Cậu con trai ngốc nhà địa chủ trong lúc vô ý bị lão ba đoán trúng sự thật: "……" Đây là một đề bài trí mạng mà.
Cố tình ngay lúc này, một người bị trói khác trên nóc xe Trương Minh tên là Linh Linh, tức là thiếu nữ thanh tú, cũng bắt đầu có biến hóa. Tuy rằng lúc cô biến hóa, tiếng kêu và giãy giụa không bằng ông chú trung niên kia, nhưng chiếc xe theo phía sau cũng có thể rành mạch nhìn thấy sự chuyển biến của cô.
Tức khắc, chú tài xế thổ hào bèn duỗi tay cho con trai mình một cú tát vào gáy, mà thiếu niên bị đánh cũng che ót mình lại không nói một lời, lần đầu không dám cãi lại ba mình ——
Dù sao trước đó, bởi vì cậu mà thiếu nữ thanh tú Linh Linh vẫn cùng một chiếc xe với bọn họ. Nếu lúc này không trói cô lại, bây giờ chiếc xe của bọn họ sợ là có người chết rồi.
Cậu thật ra không quá sợ chết, chỉ cần bị chết nhanh chóng không đau là được. Nhưng cậu cực kì chán ghét biến thành cái loại quái vật nửa chết nửa sống, muốn dựa vào ăn máu thịt con người mà sinh tồn này.
Mà ngay lúc này, trong lòng mọi người đã tôn sùng bài kiểm tra trí lực của Mã Lễ Ngạo lên đến đỉnh rồi. Trước tiên bọn họ móc bài kiểm tra của mình ra, cầm điện thoại tuy không thể gọi điện nhưng còn chụp hình bình thường chụp chúng lại, thậm chí có người trí nhớ tốt thậm chí còn học thuộc lòng bài kiểm tra này. Về sau nếu gặp phải tình huống không xác định, nói không chừng còn có thể cần dùng gấp một chút thì sao!
Mà ngồi trong xe, Trương Minh cùng Ấn Tiểu Nhã tất nhiên nhiên cũng nghe được động tĩnh trên nóc xe, Eustalia ngồi ở vị trí trước đó Thục Na ngồi, nâng mắt lên nhìn một chút về phía trước, ngón tay hơi ngưa ngứa.
Cô hơi muốn trực tiếp đưa đến hai luồng sét đánh chết hai tang thi kia, nhưng vậy có tạo thành khủng hoảng đối với loài người ở nơi này hay không? Dù sao trước đó cũng có sét đánh xuống, bây giờ sấm sét còn có thể tự động mà đuổi theo tang thi đánh nó, liệu có quá linh tính rồi không?
Thôi, Tiểu Mã nói cần biểu hiện bình thường một chút dung nhập đại đội, cô cứ ngẫu nhiên nhẹ nhàng một chút vậy.
Dù sao hiện tại trình độ tiến hóa của tang thi còn chưa cao, dù không dùng năng lực đặc biệt thì cô cũng có thể một mình đánh mười mống.
Mà lúc này, radio trong xe đang tự động tìm đài, tai nạn ngày mưa đỏ phát sinh cũng bất quá mới hai ngày, tuy rằng thành phố lâm vào hỗn loạn, nhưng cơ sở vật chất vẫn còn hoàn thiện, chưa bị phá hỏng. Phía chính phủ đang thông qua các con đường tin tức để trấn an lòng dân, hơn nữa công bố một việc cần mọi người chú ý, radio trên xe bắt được một đài quảng bá từ phía chính phủ.
【 Người dân thành phố Trung Châu xin hãy chú ý, bởi vì tai nạn mưa đỏ hồng mang đến hỗn loạn đang mở rộng phạm vi, lực lượng cảnh sát trị an thành phố Trung Châu không đủ nhân lực, xin người dân cố gắng tự cứu mình.
Nếu trong nhà dự trữ lương thực sung túc, người dân có thể tận ở yên trong nhà chờ đợi cứu viện trong tương lai, xin đừng tùy ý ra ngoài.
Nếu trong nhà không đủ lương thực nhưng có sức chiến đấu và phản ứng, người dân có thể lái xe đi đến căn cứ quân bộ phía tây thành phố Trung Châu. Nơi đó có hệ thống phòng hộ an toàn nhất và chặt chẽ nhất, có thể chống đỡ tang thi công kích.
Ngoài ra, trừ căn căn cứ quân bộ thành phố Trung Châu ra, trong thành phố còn có sáu điểm tập trung phòng ngự quân sự đã mở ra. Điểm tập trung có một số quân canh phòng, hơn nữa có dự trữ lương thực, vật tư chuẩn bị cho sinh tồn, người dân có thể căn cứ nhu cầu bản thân và khoảng cách xa gần để lựa chọn điểm tập trung tương ứng, tránh né tai nạn lần này.
Phía chính phủ trước mắt đang tăng mạnh nghiên cứu tai nạn mưa đỏ và virus tang thi do mưa đỏ mang đến, chúng tôi nỗ lực trong thời gian nhanh nhất được thuốc giải virus tang thi, cứu vớt đồng bào. Xin mọi người hãy tiếp tục kiên trì!
Cuối cùng, nếu đa số người dân trên đường gặp được nhân viên nghiên cứu virus sinh học, xin hãy tận hết khả năng đưa bọn họ an toàn đến viện nghiên cứu căn cứ quân bộ phía tây, những nhân viên nghiên cứu này là hy vọng của chúng ta.
Bọn họ phân biệt là giáo sư Lục Khải Minh, phó giáo sư Ấn Tiểu Nhã, tiến sĩ Zachtrow tiến sĩ…… nghiên cứu viên Tư Thương Vân……】
Eustalia nghe được hai cái tên quen thuộc trong số những nhiên viên nghiên cứu kia. Cô có chút kinh ngạc mà nhìn thoáng qua Ấn Thành Hoàng đang ngồi trên ghế phụ, không nghĩ tới địa vị của cô còn có vẻ rất cao. Quả nhiên Tiểu Mã là cây nấm nhỏ có phúc mà, nếu có thể đưa phó giáo sư này bình an tới viện nghiên cứu quân bộ, như vậy nhiệm vụ đầu tiên ải thành phố Tang thi "Chứng minh loài người cường đại hơn tang thi" hẳn là sẽ nhiều thêm một phần bảo đảm.
Mà tên một người khác lại khiến Eustalia cảm thấy ngoài ý muốn, thân phận của cô và Tiểu Mã ở thành phố Tang Thi đều là người thường râu ria. Nhưng căn cứ thông báo, vị đồng đội Tư Thương Vân này hình như lại có một thân phận tương đối đặc biệt. Có điều ngẫm lại cũng phải, đây vốn dĩ chính là nhiệm vụ vượt ải mà những dũng sĩ như bọn họ phải vượt qua, chuyện trọng đại như muốn nghiên cứu ra thuốc giải có thể trị liệu virus tang thi, kiểu gì cũng không có khả năng chỉ bắt loài người ở bản địa này tham dự.
Cứ như vậy, đội ngũ năm người đã có ba người muốn đi căn cứ quân bộ phía tây, một khi Lâm Phi Liêm nghe được tin tức phía chính phủ tất nhiên cũng sẽ đi đến căn cứ quân bộ phía tây, hội họp cùng Tư Thương Vân. Eustalia chống cằm nhìn nhìn ngoài cửa sổ, hiện tại chỉ còn lại thằng nhóc thiên phú cũng không tệ lắm chỉ là hơi khờ thôi.
Cũng không biết nó có biết phải đi căn cứ quân bộ phía tây không nữa?
Thông báo từ chính phủ làm toàn bộ đoàn xe Trương Minh đều vui mừng khôn xiết lên, cảm giác lúc này lực lượng của chính phủ còn chống đỡ mọi người thật sự là quá tốt. Vì thế, các xe chủ thông qua bộ đàm giao lưu, trực tiếp xác định muốn đi đến căn cứ quân bộ phía tây, hơn nữa càng thêm may mắn chính là con đường bọn họ đi là con đường tốt nhất—— ước chừng vào 6 giờ tối thì bọn họ có thể chạy đến chỗ giao giữa khu đông và khu tây rồi, một trong sau điểm tập trung là một kho dự trữ ngầm ở khu vực phía tây.
Cho nên kế tiếp bọn họ chỉ cần tới kho dự trữ ngầm ở khu tây, nghỉ ngơi cả đêm, sáng sớm hôm sau lại lái xe đi đến căn cứ quân bộ, hết thảy thuận lợi thì chiều ngày mai là bọn họ có thể đến căn cứ quân bộ phía tây thành phố Trung Châu rồi!!
Chờ tới căn cứ quân bộ rồi, bọn họ sẽ hoàn toàn an toàn!!
Sau khi xác định điểm này, bầu không khí của cả đoàn xe đều rất tốt, mà có lẽ là vì phản chiếu bầu không khí tốt đẹp mang theo hy vọng này, cả một buổi chiều đoàn xe đi đều tương đối thuận lợi.
Tuy rằng có mấy con đường bị không ít tang thi và xe phát sinh sự cố chặn đường, nhưng mà có support thần tiên Tiểu Mã ca cưỡi xe scooter dắt tang thi chạy ở đây, hơn nữa có sự ăn ý do cùng làm bài thi đánh tang thi, mấy chục người trong đoàn xe cảnh giới trợ giúp lẫn nhau, nhanh chóng xử lý tang thi và xe cộ chặn đường, cuối cùng chỉ sợ mà không nguy đến mục đích của họ vào lúc 7 giờ tối —— kho dự trữ ngầm phía tây.
Chỉ là có lẽ bởi vì tai nạn mưa đỏ thời gian phát sinh rất gần, mặc dù kho dự trữ bên này có lực lượng quân đội thủ vệ, bởi vì nhân số ít, thời gian ngắn, nơi này vẫn có một chút hỗn loạn.
Bốn phía kho dự trữ dâng lên lưới hợp kim thật lớn, ngăn cản tang thi đi tới. Các binh lính thủ vệ đứng trên đài phòng thủ cao không ngừng mà bắn về phía bọn tang thi đang điên cuồng ùa về bên này, miễn cưỡng mở ra một con đường cho người dân muốn tiến vào kho dự trữ.
Nhưng số lượng người dân muốn tiến vào kho dự trữ thật sự quá nhiều, không riêng gì con đường vào kho dự trữ gần như đã bị phá hỏng, ngay cả khoảng đất trống được lưới lưới hợp kim lại kia cũng sắp bị xe xếp hàng chờ tiến vào chiếm đầy.
Muốn tiến vào kho dự trữ, chỉ là xếp hàng thôi e là cũng phải xếp mấy tiếng đồng hồ.
Trường hợp như vậy là điều người của đoàn xe đều không nghĩ đến, chuyện này làm cho mọi người một đường mang theo hy vọng lại đây lòng hơi trầm xuống, bắt đầu ở giao lưu trong nhóm thương lượng xem kế tiếp nên làm như thế nào.
2 Xe lão Vương: 【 Người ở đây quá nhiều, muốn xếp hàng ít nhất phải vài tiếng đồng hồ, tôi cảm thấy còn không bằng chúng ta ở chỗ này nghỉ ngơi chỉnh đốn một hai giờ, sau đó lái xe suốt đêm đến căn cứ quân bộ. 】
6 Xe Custer: 【 Không được! Đi đêm quá nguy hiểm! Ban ngày chúng ta đi đã khó vậy rồi, trên đường vài chiếc xe cũng nổ lốp phải bỏ lại, nếu buổi tối lái xe gặp phải vấn đề, thậm chí cả tình huống xung quanh cũng không thể phòng bị, đến lúc đó là mạo hiểm xuống xe sửa xe hay là ngốc luôn tại chỗ không đi nữa? Không đi thì mấy xe khác đi hết, mấy người xe hư thì ở yên tại chỗ chờ chết sao? Các người ai có thể bảo đảm trên đường xe mình nhất định không gặp chuyện? Ai có thể bảo đảm nếu có người hư xe thì mọi người đều không đi, ở lại chờ người đó? 】
Không ai có thể bảo đảm được, cho nên lái xe suốt đêm đi căn cứ quân bộ thật sự là rất nguy hiểm.
Cuối cùng mọi người tranh luận một hồi, quyết định liền chắp vá bên ngoài lưới hợp kim một đêm rồi tính tiếp. Tuy rằng khu vực xếp hàng chờ đợi giăng lưới hợp kim không thể bảo đảm an toàn hoàn toàn, nhưng đại đa số tang thi đều bị ngăn lạo bên ngoài, dù khu này có người nào đột nhiên biến thành tang thi, bọn họ số người đông đảo cũng có thể ứng phó được.
Trước mắt, người của đoàn xe phần lớn là trước khi tai nạn phát sinh liền lựa chọn ứng đối, trên cơ bản đều là người dũng cảm có ý tưởng và sự quyết đoán của chính mình. Nếu bọn họ có thể vào thời điểm rất nhiều người đều ở trong nhà chờ cứu viện, chủ động đi tìm đường sống, tất nhiên cũng sẽ không bằng lòng dừng lại ở nửa đường.
Nếu đã đi rồi, vậy muốn đi đến nơi an toàn nhất!
Đây là ý tưởng của đại đa số người trong đoàn xe.
Đương nhiên còn có một vài người nửa đường theo tới thật sự là mỏi mệt khủng hoảng, quyết định ở lại điểm tập trung này. Ra ngoài đào vong đã hao phí hâug hết dũng khí của bọn họ, hiện tại thấy được ánh sáng an ổn, bọn họ thật sự là không muốn mạo hiểm nữa.
Vì thế, mười bảy chiếc xe có năm chiếc quay đầu bắt đầu xếp hàng.
Mà mười hai chiếc xe còn lại thì ngừng ở một nơi tương đối trống trải bên trong lưới hợp kim, mười hai chiếc xe miễn cưỡng làm thành hai tầng vòng phòng hộ, sau đó mọi người liền xuống hoạt động trong khu vực được phòng hộ, nghỉ ngơi một chút.
Bởi vì đội ngũ bọn họ thoạt nhìn rất có kết cấu riêng, tinh thần của mọi người cũng không quá hoảng loạn như những người khác, tự nhiên liền khiến cho không ít xe và nhân viên đang chờ bên cạnh chú ý. Lập tức liền có người tiến lên định tâm sự tìm hiểu một chút tin tức, nhưng khiến người hỏi thăm tin tức cạn lời chính là, bọn họ còn chưa kịp mở miệng nói chuyện đã bị chĩa một tờ giấy vô thẳng mặt?
Không hiểu ra sao mà bắt lấy này tờ giấy nhìn thoáng qua, mấy con chữ to bên trên quả thực chói mắt đến cực điểm ——
【 Bài kiểm tra trí lực 】?
Này là thứ kỳ ôn gì đây? Bọn họ chẳng qua là muốn ghé giao lưu cùng những người này một chút, tìm hiểu tin tức mà thôi, sao phải lưu lạc đến trình độ phải làm bài kiểm tra trí lực vậy? Đây chẳng lẽ là đang mịt mờ mà nói cho bọn họ hay, 'bọn này không nói chuyện với mấy người chỉ số thông minh thấp' sao?!
Bài kiểm tra trí lực tính thương tổn không lớn, nhưng hiển nhiên sức sát thương và sức làm nhục cực mạnh.
Có mấy tên côn đồ học dốt suýt chút nữa ngay lập tức không nhịn nổi định chửi ầm lên, cũng may trong đoàn xe có mấy người tương đối khéo đưa đẩy có thể nói chuyện, chẳng hạn như lão Vương thổ hào xe số 2, nhanh chóng giải thích một chút phát hiện của họ với những người này, còn đặc biệt kiêu ngạo tự hào mà chỉ chỉ vào va tang thi đang bất lực bị cột trên nóc xe việt dã của Trương Minh để chứng minh, tức khắc khiến cho lưu manh học dốt vừa rồi còn tức giận trợn mắt há hốc mồm, không thể tin tưởng, cuối cùng như chết cha chết mẹ.
Lúc này, ý tưởng tâm lý của đông đảo học sinh dở là giống nhau —— trời xanh ơi đất bằng ơi! Bây giờ tui quay lại chăm chỉ học hành còn kịp sao?! Sớm biết rằng tận thế còn phải sống sót bằng chỉ số thông minh, năm đó tụi tuu nhất định học hành chăm chỉ mà hu hu hu!!
Nhóm dũng sĩ dốt sắp quỳ tập thể đến nơi, cũng may đám người lão Vương nhanh chóng giải thích thêm một chút bài kiểm tra trí lực này cũng không hoàn toàn xem thành tích học tập.
Nhóm học dốt mới xem như hơi an tâm, sau đó tuy rằng người tìm hiểu tin tức cũng không phải quá tin tưởng lời bọn lão Vương nói, nhưng copy đề thi này một phần lấy về làm một lần cũng không ảnh hưởng cái gì, ít nhất có thể bảo đảm an tâm hơn, không phải sao?
Vì thế, rất nhanh từ đoàn xe Trương Minh ở đây bắt đầu phát tán ra phía ngoài, trên đất trống ngoài kho dự trữ có không ít người bắt đầu vò đầu bứt tai làm bài thi.
Cảnh tượng kỳ dị như vậy tức khắc đưa tới quân đội trong kho dự trữ chú ý, sau khi có chiến sĩ chạy chậm báo cáo chuyện này cho lãnh đạo cao nhất kho dự trữ, lãnh đạo kho dự trữ cũng đồng dạng phát hiện có vài tang thi có thể biến thành hình người che giấu thân phận, tức khắc liền vui mừng lên —— Đây thật đúng là cơn mưa đúng lúc!
Trời biết hiện giờ ông đang đau đầu chính vì chuyện này đây, trước mắt bọn họ có thể kiểm tra chính là trên người không thể có vết thương bị tang thi cào cắn, nhưng bị bọn họ phát hiện hơn nữa đánh gục mấy tang thi hình người kia, trước khi đột ngột cắn người thì không hề có vết thương nào cả, thậm chí ký ức và ý tưởng của bản thân cũng chưa thay đổi gì.
Chuyện này quả thực làm người ta muốc trọc đầu, mà ông lại không thể vì vậy nhốt tất cả mọi người ở ngoài kho dự trữ chờ bọn họ hiện hình, đã lo âu thật lâu vì chuyện này rồi.
Nhưng hiện tại tốt rồi, nếu bài kiểm tra trí lực này thật sự hữu dụng, chẳng sợ sẽ có một ít ngộ thương, chẳng sợ không thể hoàn toàn sàng chọn ra được tang thi ẩn giấu, nhưng có thể giảm bớt nguy hiểm cũng tốt mà. Tang thi ẩn giấu càng ít thì dù lúc bọn chúng động thủ giết người, người có phòng bị sẽ càng nhiều.
Vị lãnh đạo kho dự trữ này còn vì thế mà đặc biệt gọi điện thoại cho Mã Lễ Ngạo.
Sau đó, Tiểu Mã ca cực kỳ có lòng trách nhiệm lại cung cấp ba bộ đề kiểm tra trí lực không giống nhau, đưa cho lãnh đạo kho dự trữ.
"Thật ra phương pháp này chỉ có thể dùng lúc ban đầu tang thi tiến hóa, những tang thi tiến hóa kia không giống tang thi bình thường. Mỗi một lần chúng từ tang thi biến thành người lại biến thành tang thi, đại khái đều tăng trưởng năng lực một khoảng nhất định…… Chuyện này tôi cũng không chuyên nghiệp, có lẽ qua mấy ngày nữa, người của viện nghiên cứu phía chính phủ sẽ công bố phương pháp ứng phó."
"Ngài thủ vệ nơi này còn cần cẩn thận một chút. Những tang thi đó sẽ càng ngày càng xảo quyệt khó chơi."
Lãnh đạo kho dự trữ vô cùng cảm động, sau đó tặng Mã Lễ Ngạo hai thùng mì ăn liền và lương khô bánh nén quân dụng.
Mã Lễ Ngạo mỗi lần đều sẽ trộm thêm đồ ăn cho bản thân: "……"
Ở kho dự trữ bên này, vào thời điểm người chờ đợi bắt đầu buồn bực làm bài thi tập thể, làn đạn phát sóng trực tiếp bắt đầu nhảy lên.
Nền văn minh Tang Thi: 【 Ha! Mã Lễ Ngạo này còn không biết xấu hổ nói tang thi xảo quyệt khó chơi!! Trời ạ ta thật chưa thấy qua người mặt dày vô sỉ như thế! Nếu tang thi xảo quyệt vậy ngươi là cái gì?! Ta sống sắp 300 tuổi còn chưa thấy qua con người nào xảo quyệt khó chơi như ngươi á!! 】
Nền văn minh Tang Thi: 【 Trước đó tui còn là fan của Tiểu Mã ca này, bây giờ thì anti cả đời nha. Phi! Ông nội của tui nói nếu năm đó khi tiến hóa nhiều con hàng thiếu đạo đức như vậy, thì không còn tang thi bọn này rồi. 】
Nền văn minh Thực Vật: 【 Có mới nói nè, tôi cảm thấy loài người Trái Đất hình như còn khó chơi hơn tang thi một chút đó. Tuy rằng rất yếu, nhưng lực sinh mệnh còn rất mạnh. 】
Nền văn minh Động Vật: 【 Có mới nói nè, tôi cũng cảm thấy loài người Trái Đất khó chơi hơn tang thi đó, ải thể ý thức kia bọn họ qua khá tốt, tinh thần tập thể hướng về phía trước cũng không tệ. Hơn nữa so với thú nhân bọn tôi còn biết làm buôn bán không vốn hơn nữa - ví dụ như sờ Huyền Nhị lấy tin tức gì đó. 】
Nền văn minh Máy Móc: 【 Ai nói không phải đâu? Biết bọn này sùng bái Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl xong trực tiếp vẽ một Tiểu Lan phỏng chế cao ra luôn! Tôi còn rất nhiều lần nhìn thấy mấy loài người này quảng cáo sản phẩm trên làn đạn nữa chứ, chậc chậc chậc… Nhiều lần tổ chức Trò Chơi Dũng Sĩ như vậy, cũng chỉ có mấy con người này dám sau khi chúng ta buông xuống hai tháng đã dám ra vẻ rồi. Bọn họ vẫn có chút kỳ lạ, chỉ là thực lực yếu thôi. 】
Nền văn minh Thể Ý Thức: 【……】 Yếu cái rắm. Ải của ông đây sắp diệt sạch rồi, bọn nó yếu cái rắm á!
Khán giả Trái Đất nhìn thấy làn đạn mới cập nhật, một bên cảm thấy trên mặt có hơi nóng muốn hoảng, bên lại có chút vui sướng nho nhỏ không biết tên. Bọn họ đương nhiên không phải vui sướng khi mấy nền văn minh này nói bọn họ yếu xìu gì đó, bọn họ chỉ là từ giữa những làn đạn đó, tõ ràng mà cảm nhận được một ít biến hóa ——
Chẳng sợ biến hóa này vô cùng nhỏ bé, nhưng từ lúc bắt đầu tùy tùy tiện tiện nói những lời như【 Trái Đất mi tiêu rồi 】【 Loài người đều là gà yếu 】, đến bây giờ nói 【 Loaig người còn khó chơi hơn tang thi 】【 Lực sinh mệnh của con người rất mạnh 】【 Loài người lại kỳ lạ 】, tuy rằng trong giọng nói các nền văn minh đẳng cấp cao vẫn không tài nào che giấu sự lạnh nhạt, cao ngạo và ghét bỏ, nhưng bọn họ cũng đã bắt đầu có nhận thức và đánh giá mới đối với con người.
Con người vẫn nhỏ yếu, nhưng rốt cuộc đã làm những chủng tộc và sinh mệnh đó thấy được một vài sức mạnh và kiên trì mà bọn họ có thể tồn tại.
Tuy rằng thay đổi nhỏ bé này khiến con người trả một cái giá cực đắt, nhưng cũng chính nhờ thay đổi nhỏ bé này đã khiến càng nhiều con người Trái Đất ôm niềm tin và dũng khí càng thêm kiên định, tiến vào Trò Chơi Dũng Sĩ Trái Đất.
Ngày này là 28 tháng sáu.
Là ngày thứ 28 Trò Chơi Dũng Sĩ Trái Đất mở ra trên quả đất này.
Rồi sau đó ba ngày liên tiếp, người trên Trái Đất tự nguyện tiến vào Trò Chơi Dũng Sĩ Trái Đất mỗi ngày đều hơn 30 triệu.
Số lượng tham dự như vậy là đã lâu chưa xuất hiện sau "Ngày linh hồn vĩnh tồn"*.
(*ải thành phố Linh Hồn có đoạn đã tuyên bố câu đó và rất nhiều người cũng tiến vào Trò Chơi Dũng Sĩ)
Mà lúc này đây, người lựa chọn tiến vào Trò Chơi Dũng Sĩ Trái Đất không còn bởi vì trò chơi này có thể mang cho bọn họ tiền tài đếm không hết và sức mạnh cá nhân cường đại nữa.
Sử dụng sinh tử củ bọn họ tiến vào trò chơi không rõ này, là nhiệt huyết thiêu đốt trong lòng và hy vọng đi lên đỉnh cao của bọn họ!
【 Mẹ! Thể dục và đầu óc tôi đều còn tạm, dũng sĩ Trái Đất chúng ta số lượng quá ít, tôi đi góp cho đủ số! Cố gắng kiếm huân chương anh hùng quốc gia về!! 】
【 Thân chốn sa trường vì nước chết, cần gì da ngựa bọc thây về!! Thiên hạ hưng vong trách nhiệm mỗi người! Ông đây đi! Chớ có tìm tôi! 】
【 Tạm biệt Tổ quốc thân yêu, đêm nay ta phải đi xa. Núi cao đường xa không biết chỗ nào, nhưng ta mang theo nhiệt huyết và mộng tưởng. 】
……
Ngày 29 tháng 6 năm đầu tiên lịch vũ trụ, Trái Đất.
Trái Đất có 50 triệu người tiến vào "Trò Chơi Dũng Sĩ Trái Đất". Ba ngày sau, nhân số tham dự Trò Chơi Dũng Sĩ Trái Đất lại lần nữa đột phá trăm triệu.
Lịch sử gọi là "Anh hùng đi xa".
Mà đúng là một trăm triệu dũng sĩ lại lần nữa tiến vào Trò Chơi Dũng Sĩ Trái Đất này, trở thành cơ sở và hậu thuẫn kiên cố nhất cho Trái Đất ngày sau vững vàng tiến vào trung tâm của nền văn minh vũ trụ. Bọn họ dùng nhiệt huyết và niềm tin của chính mình, san bằng bụi gai khắp lối.
Một ngày này, cũng được người Trái Đất đời sau gọi lài "Ngày anh hùng nhân loại".
Tác giả có lời muốn nói: Sau đó, nền văn minh Trái Đất thăng cấp thành văn minh cấp 10, hung danh trong vũ trụ rất dữ dội——
Nền văn minh Tang Thi: con người lag một đám thiếu đạo đức.
Nền văn minh Động Vật: Lòng độc tay cay còn tham tiền!
Nền văn minh Máy Móc: Quá khó chơi lòng trả thù cực mạnh!!
Nền văn minh xx: Còn thích vẽ đồ lung tung rối loạn!!
Người Trái Đất : Bọn tui không phải bọn tui không có tất cả đều là Tiểu Mã á! Mấy bạn nhìn xem phẩm chất tốt đẹp của các dũng sĩ khác đi nè!
Hết chương 74.
▬▬▬▬▬𝓚𝓪𝓸𝓻𝓾𝓡𝓲𝓽𝓼▬▬▬▬▬
Chương 75
Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.
Tất cả người dân bình thường chờ tiến vào kho dự trữ đều đang hự hự làm bài thi trên bãi đất trống.
Ngay cả nhóm người dân vốn đã xếp hàng đến cửa kho dự trữ cũng phải làm bài thi trước, ra thành tích mới có thể tiến vào kho dự trữ.
Vốn mọi người đều không vui đối với việc phải làm bài thi chẳng hiểu tại sao này, cảm thấy giờ là lúc nào rồi còn phải làm bài thi? Kết quả sau khi kho dự trữ dùng loa công khai tác dụng phòng bị của bài kiểm tra trí lực, oán giận trong lòng các người dân trước tiên liền chuyển biến suy nghĩ.
Ý! Bài kiểm tra trí lực vậy mà có thể đề phòng tang thi sao?! Vậy cần phải làm nha! Hơn nữa lúc làm dù có thế nào cũng không thể để cho người khác sao chép đáp án của mình! Lỡ như người bên cạnh là tang thi đầu óc không dùng được thì sao?
Vì thế, mọi người làm bài thi gần như mỗi người đều tự động cách ra khoảng một cái bàn, thậm chí biểu hiện ra thái độ tương đương thiết diện vô tư*——
(*thiết diện là mặt sắt, vô tư là không thiên vị. Cụm từ này ai xem Bao Thanh Thiên là biết ngay)
Có một thiếu niên học tập không quá tốt duỗi đầu muốn nhìn đáp án người mẹ học giỏi của mình, sau đó bị mẹ ruột vỗ một cái bốp: "Trước kia không học giỏi giờ còn muốn chép đáp án của bà đây hả? Nếu mày không thi trên 60 điểm mẹ tự tay đánh chết mày!!"
Thiếu niên học dốt: "……"
Cũng may tuy mọi người làm bài thi có đủ loại đề nhưng là cũng không phải hoàn toàn là kiểu kiểm tra kiến thức, dù là không học vấn không nghề nghiệp hay học dốt, chỉ cần ngày thường đầu óc dùng được, trí nhớ cũng không tệ lắm là có thể được đến 60 điểm trở lên.
Khoảng sau nửa giờ, người dân chờ trong phạm vi lưới hợp kim đều đã làm xong bài thi, hơn nữa thống kê ra điểm của mình.
Vượt qua 50 điểm 60 điểm tất nhiên là vui quá trời quá đất, mà dưới 50 điểm thì có phần nơm nớp lo sợ.
Thậm chí cuối cùng có mấy người chỉ có 20-30 điểm, đã bị chiến sĩ kho dự trữ như có như không vây quanh lên, chiến sĩ đứng trên đài cao cũng đã cầm súng trong tay nhắm chuẩn ngay những người đó.
Một cụ bà nói ra tiếng lòng của mọi người: "Mèn đét ơi, ngoại trừ mất đứa nhỏ đầu óc thật sự có vấn đề ra, người bình thường cũng không thể chỉ đáp ra hai ba mươi điểm đi?"
Lúc này tất cả học sinh dốt qua được rồi đều đứng chung một chỗ, làm bộ như chính bọn họ là học bá mà gật đầu: "Đúng rồi đúng rồi cả bọn này cũng qua nè! Hắc, lúc trước thi cứ không đạt tiêu chuẩn không đó! Tôi còn qua được."
"Tôi làm toán chưa bao giờ hơn 30 điểm! Nhưng lần này tôi làm kiểm tra trí lực hơn 70 luôn!!"
"Ha ha tôi tốt hơn ông một chút, tôi học lệch nghiêm trọng luôn, hoá học vật lý thường xuyên ăn trứng ngỗng, nhưng văn học lịch sử đều là điểm rất cao luôn! Làm bài trí lực này cũng mới 80 thôi."
Nhóm học sinh dở hiếm khi có được thời gian và cơ hội Versailles*, lần này gặp tang thi thiểu năng trí tuệ các, bởi vì có thể quang minh chính đại nhướng mày thở mạnh khoe mẽ một hồi.
(*tiếng lóng. Mọi người có xem Hoa Hồng Véc Xây hoặc Mặt nạ thủy tinh, chưa xem thì có thể Google nhìn hình vẽ long la long lanh con mắt ngậm nước của mấy nhân vật nha)
Mà tám người bị vây quanh kia có mấy người khống chế không được trên mặt hiện ra kinh hoảng, nhưng còn có ba bốn người lại không thay đổi gì cả. Thoạt nhìn vừa giống kẻ ngốc lại vừa giống như đã định liệu trước cả rồi.
Nhưng dù kho dự trữ kiểm tra ra những người này điểm rất thấp cũng không có khả năng trực tiếp giết chết bọn họ.
Hơn nữa, đoàn xe bọn Mã Lễ Ngạo đều phát hiện một điều.
"Là lão Vương này ảo giác sao? Sao tôi cảm thấy những người bị vây quanh đó cứ như cố ý giả vờ thiểu năng trí tuệ?"
Trước đó khi thiếu nữ thanh tú Linh Linh và người đàn ông trung niên kia bị kiểm tra ra chỉ số thông minh thấp còn giảo biện vài câu, nhưng lúc này đây tám người bị tra ra thế nhưng không ai chủ động mở miệng nói cái gì. Tuy rằng có kinh hoảng trên mặt, có vẻ mặt dại ra, nhưng ông tuyệt đối không tin tám người này tất cả đều là đầu óc không tốt thiểu năng trí tuệ.
Trương Minh nghe được lời này, ở bên cạnh gật gật đầu: "Bọn họ hẳn là đang ngụy trang chính mình, nhưng hiện tại đã bị tìm ra, có ngụy trang như thế nào nữa cũng vô dụng."
Phàm là người thi có điểm thấp hơn 60 đều bị quân đội của kho dự trữ đưa tới một khu cách ly nhanh chóng dựng lên, dùng lưới hợp kim vòng lại.
Khu cách ly này dùng lưới hợp kim đan xen cách ly ra 25 khu vực cách ly nhỏ nữa, 19 người điểm thấp hơn 60 kia đã bị đưa vào đó.
Nhân viên kho dự trữ cũng không làm khó bọn họ, chỉ là để cho bọn họ ở chỗ này đủ một ngày là được.
Căn cứ theo tư liệu quân đội kho dự trữ lấy được và tin tức của Mã Lễ Ngạo, đại khái 24 tiếng đồng hồ là có thể đủ làm những tang thi tiến hóa đó bại lộ thân phận, bởi vì bọn chúng tiến hóa yêu cầu rất nhiều năng lượng máu thịt, vượt qua 24 tiếng đồng hồ không ăn cơm sẽ bắt đầu trở nên táo bạo điên cuồng thậm chí là bại lộ nguyên hình.
Cho nên khi mười chín người này bị nhốt vào khu cách ly, mọi người chờ đợi xung quanh kho dự trữ đều hoặc nhiều hoặc ít thả lỏng hơn.
Tuy rằng tang thi xuất hiện làm mọi người kinh hoàng không thôi, một đường đi tới cũng thấy được quá nhiều hình ảnh máu me và khủng bố, thể xác và tinh thần mỏi mệt. Nhưng con người luôn là hướng tới tương lai tốt đẹp, chỉ cần có thể nhìn thấy một chút hy vọng giải quyết chuyện này, nhân loại sẽ sinh ra rất nhiều dũng khí và kiên nhẫn.
Giống như bài kiểm tra trí lực hiện giờ, đã có người nhàm chán và lòng cảnh giác mạnh bắt đầu tự mình biên soạn các loại bài thi phụ kèm theo rồi.
Mấy giờ kế tiếp còn tính là an tĩnh bình thản.
Không biết là bởi vì bài thi có lực uy hiếp quá mạnh làm những tang thi ẩn giấu lòng mang ý xấu không dám nhúc nhích, hay là thật sự dựa vào bài thi kiểm tra ra tang thi ẩn giấu rồi, dù sao mãi cho đến hơn 10 giờ tối, tình huống kho dự trữ phía tây đều là yên ổn hòa bình.
Trên đường còn người dân và xe khác chạy đến đây, chiến sĩ của kho dự trữ chờ trước ở đâu đều rất nhiệt tình hữu hảo với những người đến sau, chỉ là quy định lúc tiến vào phải làm ba bộ bài thi trước này làm người ta muốn trọc luôn.
Buổi tối, người trong đoàn xe chia ra làm ba đợt gác đêm, Mã Lễ Ngạo cùng bảy tám người khác được chia nhiệm vụ thủ từ 11 giờ đến 1 giờ sáng.
Mọi người rất thực nghiêm túc cảnh giác.
Tiểu Mã ca thì ngồi bên đống lửa sờ mèo sờ rồng sờ lá cây, thoạt nhìn là mở tròn mắt ngồi ở chỗ kia, nhưng dáng vẻ anh vẫn không nhúc nhích cực kỳ giống dũng sĩ nào đó có năng lực ngủ mà mở mắt.
Thậm chí bởi vì anh liên tục nửa giờ cũng chưa cử động lần nào, con trai lão Vương cùng anh gác đêm còn cảm thấy là anh thật sự đang ngủ, làm lơ ánh mắt đừng có tìm đường chết của cha ruột, đặc biệt thiếu đánh mà lấy tay quơ quơ trước mắt Mã Lễ Ngạo, thấy tròng mắt và thân thể anh cũng không nhúc nhích chút nào, tức khắc liền cảm thấy suy đoán của mình tương đương chính xác rồi, bèn duỗi tay chuẩn bị vỗ đầu Mã Lễ Ngạo, muốn bảo anh đừng có lười biếng gác đêm đàng hoàng vào!
Sau đó, bàn tay cậu ta vung đến một nửa liền nhìn thấy mí mắt Tiểu Mã ca vẫn luôn mở to lại không nhúc nhích bỗng hơi nhìn sang cậu ta một chút, Tiểu Vương còn chưa kịp phản ứng lại đây, cả người liền ngơ ngác bay ra ngoài, sau đó cả người dang hình chữ X bị ném tới đất bằng cứng rắn, đau đến nhe răng nhếch miệng còn có điểm hoài nghi nhân sinh.
Lão Vương trơ mắt nhìn thằng con mình bay ra đập xuống đất, quay đầu liền gioe một ngón tay cái với Tiểu Mã: "Thân thủ xịn quá nhóc!"
Vô luận là động tác dứt khoát lưu loát vứt người ta ngoài hay là kỹ năng ngụy trang thành cây nấm có thể mở to mắt nửa ngày không nhúc nhích, đều là chuẩn cmnr.
Lúc này Mã Lễ Ngạo mới giật giật cái côt có điểm cứng đờ, sau đó đứng lên chuẩn bị hoạt động một chút: "Còn tạm. Tôi chính là tương đối thích ngốc yên không nhúc nhích hưởng thụ nhân sinh. Nếu có thể phơi nắng hứng gió, bên cạnh còn có một mâm trái cây đồ ăn vặt cô ca gì đó thì càng tốt……"
Lời này làm lão Vương cùng những người khác nghe mà sửng sốt. Lão Vương phú hào dốc sức làm nửa đời người cảm thấy vậy hình như hơi quá không biết tiến tới, nhưng ông lại đánh không lại nhóc này, chỉ có thể gật đầu tán đồng.
Kết quả Mã Lễ Ngạo đã bị tiểu kim long quấn trên cổ tay mình cắn ngón tay cái răng rắc một chút, làm đôi mắt Tiểu Mã nháy mắt mở lớn luôn, Mã Lễ Ngạo bắt đầu điên cuồng phủi tay: "Không phải chứ con làm gì đó? Sao tự dưng vô duyên vô cớ liền cắn người vậy?! Con có phải bé ba ngoan của ba nữa không?!" Mã Lễ Ngạo nói với tiểu kim long mang vẻ mặt không biết hối cải, duỗi tay liền hung hăng búng một chút cái sừng rồng dựng lên của nó.
Suýt chút nữa dẫn phát lửa giận khổng lồ của thần long.
Long Uyên bớt thời giờ liên kết ý thức: "……"
Cậu loài người này thật sự là quá lười, nếu sau này Trái Đất tiến vào văn minh vũ trụ, có cơ hội nhất định phải dạy cậu ấy cái gì là chăm chỉ làm việc.
Vào thời điểm Mã Lễ Ngạo và tiểu kim long lại bắt đầu chơi trò chơi cắn ngón tay hằng ngày (?), bỗng nhiên phía trước truyền đến một trận xôn xao, tiếng thét chói tai và tiếng đánh nhau nháy mắt làm bừng tỉnh rất nhiều đã mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ.
Mã Lễ Ngạo nhìn thoáng qua lối vào liền lập tức đứng lên, lấy tốc độ làm những người khác trong đoàn xe đều kinh ngạc, nháy mắt liền xông ra ngoài.
"Sao lại thế này? Cậu ấy nhìn thấy cái gì?"
Mã Lễ Ngạo nhìn thấy thằng nhóc Vương Khiếu Hổ kia.
Hơn nữa tình huống hiện tại của cậu trông như không quá tốt, tay phải cậu hiển nhiên là bị trọng thương như bị gãy, nhưng cho dù là như thế, tay trái cậu còn cầm cây gậy thật dài, đứng trong đội ngũ bên ngoài lưới phòng hộ.
Vào thời điểm Mã Lễ Ngạo chạy về phía cậu, thân thể Vương Khiếu Hổ tựa hồ đã duy trì không được nữa, sau khi cậu hung hăng đập đi một tang thi nhào đến từ bên cạnh, thân thể cũng lảo đảo một chút. Nên không chú ý tới một tang thi nhỏ linh hoạt đột nhiên vụt ra từ dưới gầm xe tải kế bên cậu.
Người cùng đoàn xe với cậu có người chú ý tới hét lên một tiếng, nhưng lúc này Vương Khiếu Hổ đã không kịp phản ứng rồi, vào thời điểm Vương Khiếu Hổ mặt mày tái nhợt tự hỏi có nên bại lộ năng lực đặc biệt của mình hay không, một thành trường đao dài nửa thước từ không trung cao cao xẹt qua, vẽ ra ánh sáng lạnh lẽo thẳng tắp đâm vào đầu tang thi nhỏ kia, ghim nó vào dưới xe!
Người trong đoàn xe kia đều sửng sốt, nhưng Vương Khiếu Hổ nháy mắt liền đỏ hốc mắt vào khoảnh khắc này, cậu đương trường liền grào lên một tiếng đặt mông ngồi cạnh xe tải, kêu lên về phía trường đao:
"Ô ô ô a a a! Đại ca, có phải đại ca không?!"
"Đại ca em tìm được anh rồi! Anh làm em tìm thảm muốn chết luôn đó hu hu hu!!"
Bước chân Mã Lễ Ngạo bốn chạy vội sang bên đây bởi vì tiếng kêu khóc mà khựng lại nửa giây.
Rồi sau đó anh chậc một tiếng, lúc chiếc xe tải lớn chưa mấy chục người tiến vào, nhẹ nhàng nhảy liền nhảy lên nóc xe, nhìn Vương Khiếu Hổ ngồi ở đuôi xe, mày nhíu càng sâu thêm một phân.
"Sao cậu lại thành cái dạng này?"
Vương Khiếu Hổ lúc này hoàn toàn mặc kệ người khác, dùng sức mạnh còn sót lại đẩy ra người trong xe, ngẩng đầu vẻ mặt ấm ức: "Đại ca em mệt muốn chết hu hu hu!"
Mã Lễ Ngạo: "Theo lý thuyết tố chất thân thể của cậu không đến mức lăn lê thành như vậy nha?"
"Hu hu hu đại ca em đói quá, em muốn ăn gà rán!"
Mã Lễ Ngạo: "……"
Chậc, con hàng ngu ngốc này còn có sức lực gào lên muốn ăn gà rán với anh cơ mà, một chốc một lát phỏng chừng cũng không chết được.
Sau đó Mã Lễ Ngạo hét lớn một tiếng: "Câm miệng!"
Vương Khiếu Hổ tức khắc im re.
Mã Lễ Ngạo nhảy xuống khỏi nóc xe: "Theo anh đi."
Vương Khiếu Hổ không nói hai lời liền muốn nhảy xe, lại bị mấy bác gái và thanh niên trong xe kéo lại thật chặt.
"Ấy, người thanh niên này sao lại thế? Dù nó là em trai cậu thì cũng là người của đoàn xe chúng tôi, là chúng tôi đưa nó đến nơi này, cậu bảo nó đi là nó có thể đi à?"
"Đúng vậy đúng vậy, trên đường cậu ta còn ăn không ít đồ ăn của chúng tôi, xe này còn là xe nhà tôi đây nè, cậu ta không thể đi, chính cậu ta nói muốn đưa chúng tôi đi đến căn cứ quân bộ phía tây mà!"
Mã Lễ Ngạo nhìn vài người gắt gao bắt lấy Vương Khiếu Hổ không bỏ còn mặt đầy dữ tợn, xem như biết nguyên nhân vì cái gì tên nhãi này rõ ràng thực lực cũng đủ lại lăn lộn bản thâ thành như vậy rồi.
Đây là mềm lòng không tàn nhẫn được với các bác gái? Hay là sức mạnh bản thân không có biện pháp đối kháng mấy bác gái trung niên thần kỳ đó?
Lúc Mã Lễ Ngạo đang giương mắt nghĩ bây giờ nên mượn cái đuôi tiểu kim long cách không tát vài cái hay là bảo Huyền Nhị đi lên cào vài cái, phía sau anh bỗng nhiên vang lên một tiếng rầm thật lớn. Những bác gái và thanh niên bắt lấy Vương Khiếu Hổ không bỏ đều bị kinh ngạc, sửng sốt một chút.
Mã Lễ Ngạo quay đầu nhìn xem, liền thấy Eustalia vung một chân đá vào vách một chiếc xe việt dã, sau khi trực tiếp đá vách xe rắn chắc kia ra một cái hố to, cô mới thu hồi chân dài rồi vuốt mái tóc dài đỏ lửa, sau đó liền ngoắc ngón tay với Vương Khiếu Hổ: "Lại đây."
Vương Khiếu Hổ ngao một tiếng liền nhảy xuống xe tiến lên.
Lệ nóng doanh tròng bổ nhào vào cánh tay của Eustalia: "Chị ơi hu hu hu!"
Eustalia vỗ vỗ đầu Vương Khiếu Hổ, nhìn những bác gái và mấy chiếc xe xếp trước, nói: "Người lớn trong nhà đến rồi. Lời nó nói còn tính cái rắm gì nữa."
"Có gì muốn nói, nói với bọn tôi đi."
Người trong xe tải nhìn Mã Lễ Ngạo mặt không biểu cảm và Eustalia một thân sát khí: "……"
Tác giả có lời muốn nói:
Eustalia: Tới, nói với tôi nè.
Mọi người: Bộ ngu hay sao mà nói!!
Hết chương 75.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro