chương 21
Tóc đếm không hết, bầu trời sao càng không đếm được, Park Jimin yêu Go Hye Sun bao nhiêu cũng không thể cân đong đo đếm được.
Go Hye Sun nghe Park Jimin nói vậy, nhịn không được bật cười. Cô quay đầu, nhìn ra chỗ khác, bởi vì xấu hổ, không nói gì.
Jimin ôm lấy cô xong đắp chăn cho cô, "Mệt à?"
"Ừm."
"Ngủ đi." Anh hôn lên trán cô, ôm cô vào trong ngực.
-
Sáng sớm sớm hôm sau, Park Jimin đến công ty đi làm ngày đầu tiên sau nghỉ tết, anh mang theo Go Hye Sun cùng đi.
Từ trên xe bước xuống, Hye Sun ngáp một cái, phàn nàn nói "Anh đi làm, tại sao còn kéo em đi theo làm gì?"
Buổi sáng cô muốn ngủ thêm một lát, anh nhất định phải mang cô đi cho bằng được.
Jimin nói "Đợi lát nữa đến phòng làm việc, em có thể từ từ ngủ."
Hai ngày nay anh rất quấn quýt với cô, lúc nào cũng muốn đem cô mang theo bên người.
Cô không muốn đến công ty,anh nhất định mè nheo, nhất định cô phải tới, cự tuyệt không được, liền đi theo.
"Park tổng." Người của công ty chào hỏi anh.
Park Jimin gật đầu một cái, quay đầu lại, nắm tay Go Hye Sun, dắt cô đi vào trong.
Chuyện bọn họ đính hôn, hiện tại mọi người đều biết, cũng biết Park Jimin cưng chiều Go Hye Sun như thế nào.
Nhất là khi anh chủ động dắt tay cô càng ngọt ngào vô cùng.
Mở cuộc họp, Park Jimin mới mang theo Go Hye Sun trở lại phòng làm việc.
Vừa vào phòng làm việc, chỉ có hai người bọn họ, Go Hye Sun liền nằm xuống ghế salon.
Park Jimin nhìn cô không nhịn được dương khóe miệng lên.
Anh cởi áo khoác ra, thả ở trên ghế, chỉ mặc áo sơ mi đen, đi tới trước mặt cô, nhìn lấy cô, "Mệt?"
"Ừm." Hye Sun nhắm mắt lại, ôm lấy một bên đệm dựa.
Park Jimin sắn tay áo sơ mi lên, ngồi xuống ghế sa lon, "Sunnie, anh có một vấn đề muốn hỏi em."
"Vấn đề gì?" Hye Sun hỏi.
Jimin nói "Sau khi tốt nghiệp, em có muốn tới công ty đi làm cùng anh không?"
Go Hye Sun nhìn Park Jimin, dừng một chút, bỏ qua một bên quan hệ của mình và anh mà nói, có thể vào tập đoàn Park thị, quả thực là một cơ hội vô cùng hấp dẫn.
Coi như trường của cô là một trường đại học nổi tiếng đi nữa, cũng không thiếu sinh viên giỏi coi vào Park thị coi là mục tiêu cuộc sống.
Hye Sun nói "Em mới học năm thứ hai đại học, còn sớm chán, làm sao anh đột nhiên hỏi cái này?"
"Anh thấy em hình như chưa có định hướng, cho nên muốn đề cập với em thôi." Jimin nói "Anh lấy thân phận của ông chủ chứ không phải lấy thân phận của ông xã."
Anh biết Go Hye Sun công tư phân minh, cũng không muốn lấy quan hệ ép cô.
Hye Sun nhìn lấy Park Jimin, "Nếu anh tuyển em vào đây anh sẽ bị người ta nói là thiên vị bởi vì có rất nhiều người có trình độ học vấn tốt hơn em nhiều."
Jimin nói "Anh đương nhiên là tin tưởng em nên mới nói như vậy."
Đồng thời, cũng là giúp cô hoạch định một tiền cảnh, hy vọng cô có thể có một mục tiêu.
Hye Sun nói "Em sẽ suy nghĩ một chút."
Jimin ngồi ở một bên, nhìn lấy cô, "Vậy em cứ suy nghĩ đi. Công ty bên kia đã coi như đi vào quỹ đạo rồi, anh cảm thấy em có thể tạm thời buông xuống chuyện bên kia, nửa năm sau đến công ty anh thực tập, anh sẽ giúp em sắp xếp một công việc. Như vậy chờ lúc tốt nghiệp, cũng sẽ có kinh nghiệm. Em cảm thấy thế nào?"
Hye Sun nhìn lấy Park Jimin, "Tốt thì tốt, chỉ là... Người khác sẽ không nói em đi cửa sau chứ?"
Jimin nói "Đi cửa sau thì làm sao, em phải biết lợi dụng tài nguyên chứ."
Cô muốn cùng anh phân rõ, nhưng mà mãi không phân rõ được, nhất là bây giờ, anh để cho mọi biết quan hệ của bọn họ. Nhân sinh của cô nhất định phải cùng anh buộc chung một chỗ.
Hye Sun dựa lên ghế salon, "Đằng nào vẫn còn sớm, anh để cho em suy nghĩ đã."
Jimin chỉnh nhiệt độ điều cao phòng làm việc hơn một chút, nói với cô, "Em ngủ đi."
Hye Sun nhìn anh, "Ừm."
Park Jimin thấy cô nhắm mắt lại, cầm áo khoác của mình qua giúp cô đắp lên người.
Go Hye Sun ngủ một hồi, bị tiếng nói chuyện trong phòng làm việc đánh thức, lúc mở mắt ra, nghe được âm thanh nghiêm túc của Park Jimin, "Lúc đó ông đã bảo đảm với tôi ra sao? Hiện tại xảy ra vấn đề này, ông còn bảo tôi phải nói cái gì?"
"Park tổng." Người Nói chuyện chính là Kang tổng, ông ta cẩn thận từng li từng tí đứng ở trước mặt Park Jimin, không dám lớn tiếng, "Tôi nhất định sẽ nhanh chóng tìm ra kẻ đó."
"Coi như ông tìm về được, vậy những tổn thất kia có thể bù đắp được sao?" Jimin nói "Tôi bắt đầu bắt đầu hối hận vì đem hạng mục này giao cho ông."
Kang tổng nói "Park tổng, xin cậu cho tôi thêm một cơ hội, tôi sẽ cố gắng hết sức."
Hơn một năm nay ông ta đem tất cả tinh lực đều đưa vào bên trên cái hạng mục này nếu như lúc này Park Jimin đề xuất giải ước, ông ta chỉ cần trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng cũng có thể bồi đến táng gia bại sản.
Mặc dù thời gian Park Jimin bước chân vào thương trường chưa gọi là lâu, nhưng mọi người đều biết tính tình của anh, về mặt công việc, anh là một người nghiêm khắc đến gần như biến thái, không cho phép người khác phạm sai lầm.
Kang tổng cũng không nghĩ tới, sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Park Jimin nói "Tôi không thích cho người khác cơ hội thứ hai bao giờ, ông đi ra ngoài đi."
"Park tổng." Kang tổng nghe xong, thiếu chút nữa quỳ xuống ở trước mặt anh, "
Xin anh cho tôi thêm một cơ hội, tôi nhất định sẽ cố gắng, chuyện lần này, tôi cũng nhất định sẽ xử lý tốt. Xin anh tha thứ cho tôi lần này."
Kang tổng này làm việc luôn rất khéo đưa đẩy, hiếm khi nhìn thấy thấy ông ta có dáng vẻ kinh hoảng như vậy, lại cộng thêm thấy thái độ tức giận như vậy của Park Jimin, Go Hye Sun cơ hồ có thể kết luận, ông ta đã gây họa không nhỏ.
Jang Hyuk nhìn Park Jimin một cái, thấy Park Jimin không có ý tứ thay đổi quyết định, nói với Kang tổng "Kang tổng, mời về cho."
Một khi Park Jimin đã quyết định chuyện gì, thì sẽ không có khả năng tùy tiện thay đổi. Jang Hyuk trực tiếp mời Kang tổng đi ra ngoài!
Quả thật là vô tình.
Go Hye Sun ngồi dậy, Park Jimin ngẩng đầu lên, nhìn thấy cô mới vừa tỉnh ngủ, một mặt lười biếng "Làm ồn đến em rồi hả?"
Lúc đối mặt với Go Hye Sun, hoàn toàn là một sắc mặt khác.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Hye Sun hỏi.
Ở trước mặt cô, Park Jimin thoạt nhìn phá lệ ôn nhu "Chuyện công việc thôi. Chúng ta đi ăn cơm đi."
Anh đi tới, đem giày cầm đến trước mặt.
Hye Sun nhìn người đàn ông trước mắt này, "Kang tổng làm gì chọc tới anh rồi hả?"
Cô cũng đã ăn cơm với Kang tổng mấy lần, cũng coi như có giao tình với Kang tổng.
Nhưng bây giờ nhìn lại, Park Jimin lại muốn cùng ông ấy giải ước rồi?
Jimin cau mày nói "Chuyện công việc. Chưa từng thấy người không đáng tin cậy như vậy, anh từng căn dặn ông ta nhiều lần, trong hiệp ước viết rõ rõ ràng ràng, vậy mà ông ta cũng có thể phạm sai lầm."
Mặc dù là cấp dưới của ông ta gây ra, nhưng Park Jimin lại rất tức giận.
Vừa nhắc tới chuyện này, chân mày liền nhíu lại.
Hye Sun đưa tay ra, vuốt lên lông mày của anh, "Bộ dạng tức giận của anh xấu xí chết đi được."
Xấu xí?
Park Jimin nhìn về phía Go Hye Sun, vợ anh lại nói anh xấu xí?
Anh nhìn lấy Go Hye Sun, vừa giúp cô mang giày, vừa nói "Làm sao, em lại ghét bỏ anh rồi hả?"
Go Hye Sun nhìn người đàn ông ngồi xổm ở trước mặt mình, cũng không tranh cãi gì thêm, chỉ chủ động hôn lên mặt anh một cái.
Park Jimin dừng một chút, có chút ngoài ý muốn nhìn lấy Go Hye Sun, chỉ thấy Go Hye Sun cúi đầu ở trước mặt anh, âm thanh nhu mì "Tức giận sẽ nhanh già đấy, cho nên em không muốn thấy anh tức giận."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro