Chap 61: Vô đề

Hỗn loạn, ồn ào và đầy điên cuồng.

Những trận chiến của các thủ hộ Vongola với Millifiore diễn ra vô cùng kịch liệt. Homura nheo mắt nhìn chúng diễn ra thông qua quả cầu trên tay.

Nói thật dù bị phản bội, dù cô có cảm thấy thất vọng hay đau khổ đi nữa nhưng họ vẫn là bạn cô. Họ vẫn cho cô cảm nhận được sự ấm áp và tươi vui của tình bạn.

Nhưng phần lớn hơn hết vẫn là sự hối hận, ăn năn mà họ dành cho cô. Phải rồi nhỉ, Homura khẽ cười, Madoka cũng từng nói đã là bạn thì có thể tha thứ lỗi lầm cho nhau. Vì thế đến lúc này đây cô sẽ bảo vệ cho họ.

Nhưng mà xem xét qua thì phần lớn mọi người vẫn ổn đấy chứ. Homura thích thú nở nụ cười, chân nhẹ nhàng đung đưa.

"Nè nè Homura, em đang làm gì vậy?"

Kyubey xuất hiện phía sau, tò mò đưa mắt nhìn quả cầu trong tay cô nhưng chỉ nhận được một nụ cười.

Hắn âm thầm thở dài, rõ ràng vài ngày trước tâm trạng cô còn đang rất hỗn loạn. Homura đã phá vỡ quả cầu và có ý định chạy đến chỗ của những người kia náo loạn một trận.

Nhưng vì lí do gì mà cô ngồi đây, an tĩnh đưa mắt nhìn bọn họ thông qua quả cầu. Còn tiện tay giúp đỡ bọn họ trong những lúc nguy cấp.

"Vì Madoka"

Như cảm nhận được sự thắc mắc của Kyubey, Homura đã lên tiếng. Cô đưa đôi mắt màu đỏ của mình nhìn chằm chằm Kyubey, nở một nụ cười thật ngọt ngào.

"Vì Madoka đã yêu cầu như vậy a. Cậu ấy nói ta không cần đến chỗ bọn họ ngay, nếu làm như vậy bọn họ sẽ không thể trưởng thành. Tất cả những điều Madoka nói đều là đúng cả. Bởi vì vậy ta sẽ nghe cậu ấy"

Kyubey lặng người, lát sau liền ngập ngừng lên tiếng:

"Chẳng lẽ là..."

"Phải! Không phải là Madoka của thế giới này. Mà là Madoka kia, cậu ấy đã đến gặp ta"

Cơn ớn lạnh nhanh chóng bao phủ toàn thân Kyubey. Chẳng lẽ Madoka đã xé rách không gian rồi chạy đến đây sao? Không thể nào, đó là chuyện không thể nào xảy ra.

Chẳng lí nào chỉ qua việc thực hiện điều ước của hắn để trở thành thần mà đạt được sức mạnh đó. Chắc chẳng có chuyện gì xảy ra đâu, đúng chứ?

Homura quay đầu lại, đưa mắt nhìn quả cầu, trong ánh mắt ấy toàn là ý cười. Madoka đã bảo ta tha thứ cho các ngươi, vậy thì các ngươi xem như hết tội.

----------------

Tsuna thắc mắc nhìn Spanner, đôi tay cậu đang bị còng lại nên hiện giờ chẳng thể ra ngoài. Trong lòng sự tràn ngập sự lo lắng, cậu lo mọi người sẽ gặp phải chuyện. Nhưng việc đang xảy ra trước mặt tại khiến cậu lo lắng hơn gấp bội.

Rõ ràng Spanner là thuộc hạ của Byakuran, vậy thì cớ gì anh ta lại đang ngồi ngay bàn làm việc và tìm cách giúp cậu hoàn thiện tuyệt chiêu của mình. Dù sao thì mọi người cũng đang đợi cậu, không thể ở đây mãi được.

"Xin lỗi. Tôi hỏi chút được không?"

Tsuna lên tiếng, ngập ngừng nhìn Spanner. Nhưng anh ta không trả lời, lát sau anh ta đột ngột trả lời lại.

"Chuyện gì?"

"Ưm... Những người đồng đội của tôi bên ngoài sao rồi? Anh có nghe được thông tin gì về họ không?"

Spanner dừng tay, gỡ kính ra đưa đôi mắt thắc mắc nhìn Tsuna. Sự lo lắng trong cậu càng nhiều hơn, cậu liền vội vàng hỏi anh ta.

"Thật sự thì tôi không hiểu những điều anh nói lúc trước. Tại sao anh lại giúp tôi hoàn thiện tuyệt chiêu? Anh chẳng phải người nhà Millefiore sao?"

Spanner lại tiếp tục với công việc của mình, nhưng anh vẫn trả lời câu hỏi của Tsuna.

"Đừng hỏi dồn dập như thế"

"Xin... Xin lỗi"

"Tôi chẳng phải đã nói rồi sao? Tôi giúp cậu hoàn thành tuyệt chiêu đó là vì tôi muốn xem. Tôi không giết cậu ở ngoài đó là vì cảm thấy có điều gì đó không đúng"

"Hở?"

Spanner dừng tay, đưa mắt nhìn Tsuna.

"Mà nói đến bên ngoài, ý cậu là bên ngoài căn phòng này á hả?"

"Đúng. Đúng thế"

"Không biết. Hình như Shouichi đang xem xét xung quanh"

Nghe đến đó Tsuna liền giật mình, cậu hét toáng lên.

"Shouichi... Ý anh là Irie Shouichi sao?"

"Trật tự"

Spanner cầm khẩu súng chỉa thẳng vào Tsuna, cậu vội vàng xin lỗi. Anh ta nói tiếp.

"Nhưng, tôi khuyên cậu không nên khiêu khích Shouichi. Cậu ta là một kẻ vô cùng đáng kinh ngạc"

Biểu tình lúc ấy của Spanner vô cùng nghiêm túc, điều đó khiến Tsuna cũng cảm thấy vô cùng áp lực. Chẳng lẽ Irie đáng sợ đến vậy sao?

--------------

Bên phía Ryohei, trận chiến vẫn đang diễn ra vô cùng gây cấn. Nhưng nhìn chung Ryohei có vẻ đang chiếm ưu thế hơn rất nhiều.

Ryohei đưa mắt nhìn con rắn khổng lồ đang lao về phía mình, giơ nắm đắm lên.

"Cực điểm Maximum Ing-ram"

Hàng loạt cú đánh nhắm thẳng vào con rắn không một chút nhân nhượng. Đánh bay cả thân hình của nó ra xa. Thân hình khổng lồ ấy từ trên cao rơi xuống, rơi vào cả chủ nhân của con rắn.

Trận chiến kết thúc, Ryohei đã chiến thắng. Nhưng điều ngạc nhiên mới xảy ra phía sau. Đột nhiên toàn bộ không gian rung lắc dữ dội. Cả căn cứ Millefiore đều đồng loạt rung lắc, người đã làm ra việc đó chính là Irie.

Cậu ta đã xử dụng hộp vũ khí của mình: Căn cứ Melone. Cậu ta liền xác định vị trí của từng người trong Vongola và tách họ ra.

Khiến ba người Yamamoto, Gokudera và Ryohei bị chia cắt. Gokudera và Ryohei liền một mình tiến vào căn phòng trước mặt. Nhưng ở căn phòng đó lại là Gamma.

Lúc đầu cả ba người vẫn còn rất yên ổn, dành ra cho nhau một chút thời gian để thảo luận sự việc kì lạ vừa xảy ra ban nãy.

Nhưng cũng từ đó Gokudera và Ryohei biết được lí do của sự việc kì lạ này từ miệng của Gamma. Đột nhiên hắn thay đổi ý định.

"Cũng cảm ơn vì sự thay đổi này. Bởi vì nó giúp ta gặp mặt các ngươi, đây cũng là lúc để đáp trả"

Ngay khi Gokudera định lao lên, Ryohei đã dùng hộp của mình biến ra dây trói trói chặt Gokudera. Cậu bắt đầu nổi khùng lên.

"Tên khốn, ngươi làm cái gì vậy hả?"

"Dây trói đã được gia cố bởi lửa Dying Will. Anh sẽ cởi trói cho chú ngay khi trận đấu kết thúc"

"Cái gì? Chẳng lẽ ngươi..."

"2 đánh 1 là không công bằng. Cứ để tên này cho anh"

Nghe vậy Gokudera nằm dưới đất bắt đầu giãy giụa.

"Cái gì? Nếu vậy để ta đánh"

Nhưng Ryohei lại kiên quyết từ chối cậu và lao vào tấn công với Gamma. Nhưng cuộc chiến chưa xảy ra bao lâu thì Ryohei đã bị hạ gục bởi một đòn tấn công bằng điện của Gamma.

------------------

Bên phía Tsuna, ngay khi cậu nhận ra găng tay và thuốc Dying Will đang ở gần mình liền có ý định cầm lấy nó và chạy trốn. Cùng lúc đó Reborn xuất hiện mang đến cho Tsuna sự kinh hỉ và bất ngờ.

"Reborn! Từ khi nào mà cậu... Ớ? Xuyên qua rồi"

Tsuna hoảng loạn đưa tay chạm vào Reborn nhưng lại bị xuyên qua. Spanner lập tức nhận ra sự kì lạ ấy.

"Hình ảnh ba chiều à?"

Đúng là hình ảnh ba chiều, chức năng này đã được cài đặt  bên trong tai nghe của Tsuna. Sau đó Reborn bắt đầu nói cho Tsuna nghe về tình hình bên phía hắn lẫn tình hình của những người bảo vệ của Vongola. Sự tình không khả quan một chút nào.

-----------------

"Tại sao nó lại?"

Gokudera tròn mắt nhìn con thú Kangaroo trong chiếc hộp vũ khí của Ryohei lao lên. Nhưng nó cũng không tránh khỏi những vết thương từ cú tấn công bằng điện của Gamma.

"Mẹ kiếp, đồ khốn"

Gokudera hét lên, sốt ruột đưa tay chạm vào hộp, chiếc hộp duy nhất hắn có thể chạm tới.

"Uri"

Con mèo Uri xuất hiện, ngồi lên trên người Gokudera. Hắn vội vàng kêu nó gỡ trói cho mình nhưng nó vẫn làm ngơ, bình thản liếm lông. Chỉ khi nhận thấy sự xuất hiện của Gamma, nó mới bật lên chế độ phòng thủ và tiến lên tấn công.

"Đồ mèo ngốc. Mày sẽ bị giết đấy"

"Ta nướng tái ngươi thôi nhé"

Gamma nở nụ cười, tay đưa ra chuẩn bị tấn công. Ngay khi con mèo sắp chạm tới dòng điện liền bị một cú đấm đánh bật ra.

"Lùi lại"

Gokudera giương mắt nhìn thân ảnh đưa tay chống đỡ những viên bi điện của Gamma, hét lên.

"Đầu rễ tre"

Gamma cảm thấy ngạc nhiên nhưng sau đó liền bình tĩnh lại. Bởi hắn biết Ryohei cũng đã đến giới hạn rồi.

"Nghe đây Gokudera..."

Ryohei cắn răng nói trong khi không ngừng chịu đựng sự đau đớn từ những vết thương mới xuất hiện.

"Một khi tôi bị hạ gục, sợi dây sẽ được tháo ra. Cậu cũng giống tôi, rất dễ nổi nóng. Phải biết giữ bình tĩnh"

Gamma ngay sau đó liền tấn công. Ryohei hạ tay xuống, cơ thể ngã gục.

"Làm phát nữa cho chắc"

Gamma nở nụ cười, nhẹ nhàng tung thêm một đòn về phía Ryohei. Nhưng dị biến xảy ra. Cú tấn công đó bị chặn lại bởi một đòn tấn công khác. Đó là một cái vòng (?) với hình dạng giống như những khúc xương tạo thành. Gamma đưa mắt nhìn thân ảnh đứng vững kia, là Gokudera.

"Ta... sẽ không tha cho mi đâu"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro