Chap 62

⚔️

Hiện tại, Cadel cùng với Van, Lumen và Lydon đang trên đường đến "Bạch Quốc". Điểm đến này cũng là lựa chọn của Cadel, và sau khi có được sự đồng ý của mọi người, anh đã kiếm được hai con ngựa để di chuyển theo cặp.

Cadel ôm lấy eo của Lumen và cảm nhận được làn gió bình minh thổi tung mái tóc. Khi gió lạnh thổi qua đầu, những kế hoạch phức tạp trong tâm trí anh dần trở nên rõ ràng hơn.

'Khi Lydon đã tham gia, ưu tiên hàng đầu là phải tăng chi phí.'

Với sự tham gia của Hiệp sĩ hạng S, chi phí đã đầy nhanh chóng lên đến 8. Dù sao thì Lydon đã ở cấp độ tối đa nên không cần phải lo lắng về việc thức tỉnh, nhưng vấn đề là Lumen. Với chỉ 2 chi phí dự trữ còn lại, không thể đưa Lumen - một Hiệp sĩ hạng A vào đội.

'Cách tốt nhất là hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp Hội Hiệp sĩ ở Đế quốc Osma. Khi trở thành Hội Hiệp sĩ, chi phí sẽ tăng vọt. Nhưng...'

Để tiến hành nhiệm vụ thăng cấp Hội Hiệp sĩ, cần có danh tiếng và thông số cao. Anh còn nhớ đã thất bại và phải thử lại vô số lần trong quá khứ. Nếu không muốn mất đi mạng sống duy nhất, anh phải chuẩn bị kỹ lưỡng.

'Trước tiên, mình phải tiến hành nhiệm vụ chính ở Vương quốc Trắng. Sau khi hoàn thành, tôi sẽ tăng danh tiếng thông qua các nhiệm vụ phụ. Giải phóng phong ấn của Lydon sẽ là bước tiếp theo. Đối với Lumen, tôi chỉ có thể giữ cậu ấy làm thành viên tạm thời càng lâu càng tốt cho đến khi thăng cấp thành Hội Hiệp sĩ.'

Anh không thể mất Lumen. Anh đã nhận ra tầm quan trọng của anh ta sau thảm kịch ở "Khu rừng Ảo mộng". Công lực, tốc độ xuất sắc và giác quan nhạy bén của Lumen sẽ tỏa sáng trong bất kỳ tình huống nào trên chiến trường.

Sự hiện diện của Lumen là không thể thiếu cho tiến trình câu chuyện sắp tới.

'Mình phải tìm cách thuyết phục anh ấy ở lại bên cạnh. ...Có lẽ tặng quà sẽ tốt nhỉ? Dù không biết độ hảo cảm hiện tại là bao nhiêu, nhưng nhận quà thì độ hảo cảm chắc không giảm được.'

Vì không phải hiệp sĩ chính thức nên anh không thể xem được chỉ số của Lumen. Vì vậy, anh chỉ có thể ước tính độ hảo cảm. Trong khi Cadel đang mơ hồ suy nghĩ về món quà mà quý tộc có thể thích, Lumen nhẹ nhàng quay lại nhìn anh.

"Cậu không ngủ đó chứ? Nếu ngã sẽ bị thương đấy."

"Ngựa lắc lư thế này thì làm sao tôi ngủ được."

"Vậy thì ôm chặt hơn đi."

Kể từ khi rời khỏi khu rừng, Lumen thường xuyên kiểm tra tình trạng của Cadel. Trước đây, anh là kiểu người thoải mái tự do đi lại và làm bất cứ điều gì mình muốn, nhưng giờ đây anh lại không muốn rời xa Cadel.

Ngay cả bây giờ cũng vậy. Người mà trước đây có lẽ chỉ giúp đỡ Cadel khi anh sắp ngã và trêu chọc anh, giờ đây lại chủ động kiểm tra và lo lắng cho anh. Nhận ra sự thay đổi đó, Cadel chợt nghĩ đến một giả thuyết:

'Nếu độ hảo cảm đã đủ cao rồi thì sao?'

Họ đã đồng hành cùng nhau trong môi trường khắc nghiệt của Khu rừng Ảo mộng. Mặc dù đó là tình huống bất khả kháng, anh đã lựa chọn ở lại một mình bên trong kết giới vì Lumen.

Tình đồng đội, hợp tác, và hy sinh. Đó chẳng phải là những yếu tố hoàn hảo để tạo thiện cảm sao?

'Nếu Lumen chủ động yêu cầu gia nhập Hội Hiệp sĩ...'

Anh sẽ buộc phải từ chối. Bởi vì hệ thống sẽ không cho phép! Có thể sẽ có hình phạt vì vượt quá mức chi phí.

Nhưng anh cũng không thể giải thích tình huống này. Lumen kiêu ngạo có thể sẽ không chấp nhận việc bị từ chối và có thể sẽ bỏ trốn lần thứ hai.

Dù sắc mặt của Cadel ngày càng tái đi nhưng Lumen không thể thấy được. Đang lặng lẽ cưỡi ngựa, Lumen cất tiếng với giọng nói có chút khác lạ.

"Lãnh đạo."

"...Ừ?"

"Tôi biết những chuyện như thế này nên nói khi đối mặt trực tiếp, nhưng tôi nghĩ đây là cơ hội duy nhất."

"Cái, cái gì vậy?"

"Suy nghĩ của tôi về mối quan hệ của chúng ta."

Suy nghĩ về mối quan hệ của chúng ta? Bản năng của Cadel nhanh chóng cảnh báo nguy hiểm.

Hiện tại, mối quan hệ giữa anh và Lumen chỉ là "thành viên tạm thời" và "lãnh đạo tạm thời". Có gì để suy ngẫm về mối quan hệ đó?

Có hai khả năng: hoặc là muốn kết thúc mối quan hệ này, hoặc là muốn bỏ chữ "tạm thời" đi.

Đôi mắt đầy lo lắng của anh lướt qua. Lumen dường như không biết gì về nỗi lo trong lòng Cadel, cứ tự nhiên nói tiếp:

"Thành thật mà nói, lý do tôi chấp nhận mối quan hệ 'tạm thời' với lãnh đạo là vì tôi thấy thú vị. Không hẳn là mong đợi sự phát triển gì, mà chỉ đơn giản là thấy lãnh đạo là một người thú vị. Tôi nghĩ việc ở bên cạnh cậu cũng không tệ."

"Vậy, vậy à..."

"Nhưng sau khi suýt mất lãnh đạo ngay trước mắt, tôi nhận ra không thể tiếp tục mối quan hệ này chỉ vì sự thú vị nữa. Dù chọn gì, tôi cũng phải từ bỏ điều gì đó. Hoặc là quá khứ đã duy trì cuộc sống của tôi cho đến nay, hoặc là tương lai đang mạnh mẽ dẫn dắt tôi."

Khuôn mặt của Cadel dần trở nên cứng đờ. Biểu hiện rất khác xa với một đội trưởng đáng tin cậy đang lắng nghe tâm tư của cấp dưới. Anh cắn môi khi cảm thấy tình huống ngày càng căng thẳng.

"Hiện tại, tôi không tự tin rằng mình sẽ không hối hận dù chọn điều gì. Nhưng tôi cũng không muốn tiếp tục lưỡng lự đi theo lãnh đạo và bỏ lỡ cơ hội. Vì vậy..."

Đây là flag. Đúng là flag muốn gia nhập chính thức!

Cái flag rực rỡ không thể chối từ này đẹp đến mức khiến tôi nổi da gà.*

*Flag đại khái là một slang trong game/ truyện dùng để báo hiệu một điều gì đó sắp xảy ra, hay nghe mấy từ red flag hay death flag í. 

Trước khi Lumen nói ra "lời cấm kỵ" đó, Cadel vội vàng vỗ vào lưng anh ta. Bất ngờ trước cú đánh bất ngờ, Lumen ngậm miệng lại, và Cadel với sự tuyệt vọng muốn ngăn chặn bi kịch sắp xảy ra, hét lên khẩn thiết:

"Nhà, nhà vệ sinh! Tôi muốn đi vệ sinh!"

"Hả? Bây giờ?"

"Ối! Thật sự gấp lắm! Dừng lại nhanh! Tôi bảo dừng lại mà!"

Cadel không quan tâm nếu độ hảo cảm của Lumen có sụt giảm đi nữa. Không, trong tình huống hiện tại, việc nó giảm xuống thậm chí còn tốt hơn!

Nhờ vào lời kêu gọi về nhu cầu sinh lý thiếu tinh tế của Cadel, flag gia nhập của Lumen tạm thời bị gián đoạn.

... Ít nhất là tạm thời.

⚔️

Tăng thông số để hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp Hội Hiệp sĩ. Nâng danh tiếng của đội lính đánh thuê để chuẩn bị cho việc Lumen gia nhập. Giải phóng phong ấn để Lydon có thể làm tròn vai trò hiệp sĩ.

Dù Cadel còn vô số nhiệm vụ khác phải gánh vác, nhưng vấn đề nổi cộm nhất chính là:

"Tại sao thằng nhóc này phải ở chung phòng với chỉ huy? Nói là hình dáng thật là một người đàn ông trưởng thành cơ mà. Nếu đầu óc không phải trẻ con thì nó nên ở một mình chứ. Nếu tiếc tiền thì cho nó ngủ ngoài đường cũng..."

"Hừm? Cadel là người của ta nên đương nhiên phải ở cùng phòng với ta rồi."

"Ng-người của ngươi? Cadel? Ai cho phép ngươi tự tiện gọi tên chỉ huy một cách thân mật vậy hả?"

"Ta gọi Cadel bằng tên hay biệt danh gì là tùy ta! A ha ha!"

Việc Lydon gia nhập đội là quyết định của riêng anh với tư cách là đội trưởng. Mâu thuẫn giữa các cấp dưới phát sinh vì điều đó... nhưng trông giống như trẻ con cãi nhau hơn.

'Vốn dĩ Van và Lumen đã cãi vã liên tục, giờ còn thêm Lydon nữa. Lumen thì không sao nhưng đây là lần đầu Van thấy Lydon với hình dáng cậu bé dễ thương này mà? Tưởng cậu ấy sẽ đối xử dịu dàng hơn một chút... có lẽ là mình tham lam quá.'

Anh đã dự đoán rằng Van cũng sẽ có cảm giác thù địch vì cũng từng bị Elf hành hạ trong Khu rừng Ảo mộng. Nhưng anh vẫn hy vọng rằng với vẻ ngoài đáng kinh ngạc giống thiên thần của Lydon hiện tại - đây hoàn toàn là đánh giá chủ quan của Cadel vốn yếu lòng trước những đứa em nhỏ - Van sẽ bớt cảnh giác đi một chút, nhưng mong đợi của anh đã trở nên vô nghĩa.

'Thôi, Van còn là khá lắm. Ít nhất cậu ấy không động tay với Lydon. Lumen thì cứ thấy Lydon là túm lấy rồi quăng đi hoặc giả vờ vô tình đẩy ngã.'

Ngay cả bây giờ, nếu Lumen không đi tính tiền phòng khách sạn, có lẽ Lydon đã lăn xuống cầu thang rồi. May mắn thay, dù phải chịu đựng sự sỉ nhục đó, Lydon vẫn chỉ bận rộn thốt lên những lời kinh ngạc kiểu "Ồ! Ta bị đẩy dễ dàng vậy sao?". Nhưng Cadel thì cảm thấy rất không thoải mái khi nhìn thấy điều đó.

Sau khi tự ý biến hình dáng Lydon thành trẻ con, mỗi khi thấy Lydon bị bắt nạt, anh lại cảm thấy bồn chồn. Vì luôn bảo vệ Lydon như vậy, anh hoàn toàn không nhận ra rằng sự thù địch của thuộc hạ ngày càng tăng. Lần này, anh cũng vô tâm bênh vực Lydon.

"Không còn cách nào khác. Lydon không quen với thế giới bên ngoài, và hiện tại cậu ấy đang bị phong ấn một nửa sức mạnh. Cậu ấy có thể gặp nguy hiểm, hoặc có thể gây ra tai nạn nếu đi loanh quanh một mình, nên tôi phải bảo vệ cậu ấy."

"...Vậy để tôi làm. Bảo vệ."

"Hả?"

"Tôi sẽ ở cùng phòng với nó."

Nói xong, Van thô bạo kéo Lydon đi. Ánh mắt Van nhìn xuống Lydon toát ra một luồng năng lượng dữ dội phù hợp với việc "tiêu diệt" hơn là "bảo vệ".

Cadel đang bối rối gãi gáy thì ánh mắt chạm phải đôi mắt Lydon. Đôi mắt đỏ vốn chỉ toát ra sự điên cuồng giờ đây ẩm ướt và nhìn anh một cách đáng thương.

Tất nhiên, đó chỉ đơn giản là do LYdon buồn ngủ và ngáp, nhưng Cadel không thể biết được điều đó. Trái tim anh mềm nhũn hơn cả trái cây thối. Anh khẽ kéo tay Lydon và lẩm bẩm:

"Dù sao thì cậu ấy cũng sẽ cảm thấy thoải mái với tôi hơn..."

Trước lời nói rụt rè đó, đôi mắt Van bắn ra những tia lửa.

"Chỉ huy? Có gì đó không ổn à? Theo như tôi biết, tên Elf này đã hành hạ chỉ huy một cách khủng khiếp, và những tên Elf khác cũng đã nhiều lần cố giết chỉ huy. Tại sao lại bảo vệ nó? Dù buộc phải đưa nó theo, nhưng có cần quan tâm đến mức này không? Tôi hoàn toàn không hiểu!"

"Đ-điều đó!"

"Tôi cũng tò mò về điều đó. Đã đến lúc cậu nên kể chi tiết chưa nhỉ? Lãnh đạo."

Ánh mắt bối rối của Cadel hướng về Lumen đang leo lên cầu thang. Anh đổ mồ hôi đầm đìa dưới cơn giận lạnh lùng của hai thuộc hạ, cuối cùng anh đành đầu hàng.

"...Được rồi. Tôi sẽ giải thích."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro