chương 5.1


Ngoài biệt thự đen nhánh một mảnh ánh trăng sáng tỏ ở trên bầu trời , trời đã không còn sớm .

Sau khi diễn xong cảnh đầu thì tinh thần Khương Khương trở lại như cũ , hai tròng mắt vọng lại ánh trăng so với bầu trời còn sáng hơn , đôi mắt trong veo không hề có chút mệt mỏi. 

Đoàn làm phim chuẩn đang dọn dẹp chuẩn bị đi về , nhìn tiểu gia hoả tinh thần hoạt bát , mọi người đều bị chọc cười .

Liêu Tinh Hà sờ nhẹ đầu Khương Khương , cười hì hì mở miệng " Khương Khương , ngày mai anh và Lý Duyệt Duyệt có cảnh diễn cùng em , đừng diễn quá doạ người nha ."

Khi Khương Khương và Phó Chước đang diễn , hắn cùng Vân Yên đứng cạnh đạo diễn xem .

Không thể không nói . Ở trong màn ảnh , tiểu gia hỏa ngay lúc đó cong môi cười nhạt , quá mức quỷ dị . Hắn đứng đó mà bị doạ cho nổi da gà .

" Cậu cũng thật có tiền đồ . " Trần Du nghe Liêu Tinh Hà nói , hừ một tiếng , tỏ vẻ vô cảm .

Mặt khác mấy người khác nhìn hắn , cũng không thể lý giải , mặt đầy dấu hỏi chấm .

Lý Duyệt Duyệt mở to hai mắt , không thể tưởng tượng " Liêu Tinh Hà , lá gan của anh cũng nhỏ quá !"

Liêu Tinh Hà không hề xấu hổ , vẻ mặt hợp tình hợp lý " Đúng vậy , lá gan của tôi nhỏ , lêu lêu lêu ."

Nói xong , hắn liền ngồi xổm trước mặt Khương Khương , chớp mắt vô tội mà vô sỉ nhìn chằm chằm mặt cô bé , quả thật là đang làm nũng .

Khương Khương ngẩng mặt nhìn anh trai trước mặt , đôi mi nhỏ dài run rẩy .

Khuôn mặt trắng nõn lộ ra thần sắc siêu nghiêm túc , sau đó vươn tay nhỏ xoa xoa quả đầu xoăn của Liêu Tinh Hà .

Trong ánh mắt chờ mong của hắn , Khương Khương lộ ra nụ cười ngọt ngào , nhưng lại trả lời một cách " Lãnh Khốc Vô Tình " .

Chỉ nghe cô bé nghiêm trang nói  :" Không được nha ! Em là tiểu quỷ hài siêu hung siêu khủng bố !"

" Không khủng bố thì không phải là em !"

Tiểu nhãi con nói chuyện giòn tan , Trần Du cùng 3 người khác trong đoàn vai chính nhìn Liêu Tinh Hà " bị thương " mà lộ ra thần sắc đáng thương , mọi người không hẹn mà cùng nhau cười lớn .

Không khỏi nghĩ thầm , bộ dáng Khương Khương nghiêm trang từ chối Liêu Tinh Hà thật là đáng yêu muốn chết !

Nghĩ vậy , 2 người Vân Yên và Lý Duyệt Duyệt cũng không nhịn được cười , thật là muốn hôn khuôn mặt trẻ con dễ thương của Khương Khương 1 cái !

Hai chị gái xinh đẹp , một người đáng yêu năng động , một người xinh đẹp lạnh lùng.

Khương Khương bị kẹp ở giữa , đồng thời được hai người hôn má , khuôn mặt trắng nõn từ từ ửng hồng , thoạt nhìn thẹn thùng muốn chết !

Vân Yên cùng Lý Duyệt Duyệt nhìn bé con xấu hổ mà trái tim hoá thành nước .
_

Hôm nay nhiệm vụ quay chụp đã kết thúc , mọi người đều chuẩn bị rời khỏi phim trường .

Mà Khương Khương cùng các anh chị vai chính chào tạm biệt , liền nắm bàn tay to của Trần Du , nhảy nhót đi ra khỏi biệt thự .

Ban đêm rừng núi hoang vắng , yên tĩnh không tiếng động . Trừ tiếng gió , cánh cây thì còn có tiếng kêu của cú mèo .

Cho nên hiện tại bầu không khí có chút đáng sợ , trong lòng Trần Du thấy không dễ chịu lắm , chỉ muốn nhanh chóng đưa Khương Khương quay trở lại cô nhi viện .

Trần Du không khỏi đi nhanh hơn , thẳng đến khi âm thanh của Khương Khương vang lên , hắn dừng lại bước chân , xấu hổ cười .

Chỉ thấy tiểu gia hoả ngẩng đầu nhỏ , bé chớp đôi mắt xinh đẹp , khuôn mặt tò mò hỏi :

" Chú Trần Du , chú sợ ạ ?"

Trần Du : "....."

Đúng vậy , nhưng hắn sẽ không thừa nhận .

Trần Du ho khan 1 tiếng , sờ đầu bím tóc trên đầu cô bé , mặt không đổi sắc hỏi " Khương Khương, con có sợ không ?"

" Không sợ ." Khương Khương tự hào nói , giọng nói cực kì nghiêm túc " Khương Khương có lá gan siêu lớn , con siêu lớn mật !"

Trần Du nhìn bộ dáng kiêu ngạo của tiểu cô nương , không nhịn được cười , duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ , cười nói " Được , bạn nhỏ Khương Khương siêu lớn mật , chúng ta đi tiếp !"

Hắn mỉm cười nói , ở trong bóng đêm cảm giác được giọng nói sủng nịnh .

_ _ _ _ _ _ _ _
Ps : Đạo diễn Trần Du siêu sủng Khương Khương luôn . Ước gì ngoài đời cũm có ai vậy với mình 😓

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro