Chương 4 : Tiêu chuẩn chọn vợ chọn chồng
"Trăn Trăn, đang nói chuyện phiếm với ai vậy??"
Kiều Trăn quay đầu, thấy Ninh Ngữ Mông ngồi ở trên giường nhìn về phía này chớp chớp ánh mắt, cười không có chút ý tốt
"Có phải là đang cùng hội trưởng bạch tuộc của chúng ta không? Trò chuyện lâu như vậy, xem ra là có tiến triển rồi"
Kiều Trăn đưa điện thoại đập xuống một cái, đi tới bồn rửa mắt nói "Không phải rồi"
"Aizz, bọn cậu tiến triển chậm quá ấy! Suy nghĩ một chút thì phòng 405 chúng ta, đường đường là bốn tiểu tiên nữ, lại đều là cẩu độc thân, cũng quá thảm quá đi!!" Ninh Ngữ Mông thở dài thở ngắn
Lục Đan Ngưng chịu không nổi, đập một cái gối đến giường của Ninh Ngữ Mông "Có thể nói chủ đề khác được không?? Xin đừng so sánh tớ với hai vị thiếu nữ thanh khiết kia"
Thiếu nữ thanh khiết chỉ là Hà Thu Yến cùng Kiều Trăn
Nhà Hà Thu Yến là ở thành phố nhỏ phía Bắc, đeo mắt kiếng gọng đen, tóc màu đen ngắn, chưa bao giờ để ý tới lối ăn mặc. Nhìn dáng dấp chính là học bá giản dị. Coi như bây giờ đã lên đại học, cô vẫn kiên trì mỗi ngày đi thư viện, hằng năm quyết tâm lấy học bổng. Cô không nói chuyện yêu đương một chút cũng không kỳ quái
Có điều Kiều Trăn xuất thân là thành phố, dáng dấp đẹp mắt, gia cảnh gia đình bậc trung, tính cách lại khiến người ta thích. Bạn bè cùng phòng cũng kỳ quái là làm sao cô đến bây giờ ngay cả mối tình đầu cũng không có
"Tớ nói này Trăn Trăn, cậu nói cha mẹ không cho cậu yêu sớm. Vậy cậu len lén cũng không được sao?" Ninh Ngữ Mông tò mò, cô chính là như vậy mà đã cùng bạn trai cũ kéo dài tận ba năm yêu đương
Kiều Trăn rửa mặt xong, dùng khăn bông vải lau khổ
"Không được a, không lừa được. Tớ với hàng xóm tớ học chung một trường. Chiều nào tiết tự học buổi tối đều cùng nhau về nhà, không có thời gian yêu đương"
Lúc Hàn Tư Hành học lớp mười, buổi tối tự học rõ ràng so với mình ngắn hơn. Có điều lần này tới lần khác cậu không đi, cứng rắn là ở lại ở phòng học, cùng các học sinh nội trú học thêm một tiết tự học buổi tối, sau đó sẽ đi đến lớp mười một, ở nơi đó chờ Kiều Trăn cùng nhau về nhà
Dưới sự giám thị nghiêm ngặt của cậu, Kiều Trăn căn bản không có cơ hội có "Gian tình"
"Hàng xóm?? Nam hay nữ??" Lục Đan Ngưng đánh hơi được một tia không bình thường
Kiều Trăn "Phốc, phốc" bật cười một tiếng, một bên hướng về gương nhìn chính mình bôi mỹ phẩm dưỡng da, vừa nói "Hàng xóm của tớ kém hơn tớ bốn tuổi, là em trai, nghĩ gì thế??"
"Vậy sau này lên đại học thì sao?? Tớ nhớ có mấy người theo đuổi cậu mà" Ninh Ngữ MÔng suy nghĩ một chút nói
"Ví dụ như lớp chúng ta, Tào Mỗ Mỗ ??" Cô thử ra ví dụ
"Quá thấp quá gầy, ôm lấy Kiều Trăn phỏng đoán chân cậu ta muốn gãy đến nơi" Lục Đan Ngưng cười đáp
"Quốc Mậu TRần??"
"Quá béo. Cậu muốn cậu ta ở đây đè chết Kiều Trăn à??"
"Vậy Vật Triệu??"
"Quá ngu ngốc. Đã vào trường đại học S vậy mà cuối kỳ lại bị treo mấy môn. Cậu muốn đứa con tương lai của Kiều Trăn di truyền loại chỉ số thông minh như vậy??"
"Trời ạ, Đan Ngưng miệng cậu cũng quá ác độc chứ??" Ninh Ngữ Mông kêu to, ném chiếc gối Lục Đan Ngưng trở về "Nào có khoa trương như vậy"
"Theo cậu nói như vậy, toàn bộ trường học cũng không có mấy người lọt vào mắt"
"Cho nên đó là lý do mọi người độc thân, còn bình an là tốt lắm rồi" Lục Đan Ngưng nhún vai
"Còn Quách học trưởng ngành kiến trúc thì sao?? Tướng mạo với vóc dáng cũng dược, thành tích cũng không tệ" Ninh Ngữ Mông nhớ tới
"Nhà cậu ấy là nông thôn, nghèo thì không nói, nhà em trai em gái nhiều như thế, Kiều Trăn gả đến thì phiền lắm"
"Nói yêu đương thui mà, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì chứ?? Càng không nói tới việc vừa tốt nghiệp liền chia tay nữa chứ??" Ninh Ngữ Mông đối với quan điểm Lục Đan Ngưng rất chi là không hiểu
"Vậy cậu hỏi Kiều Trăn làm gì rồi không được đáp ứng" Lục Đan Ngưng lắc đầu, quả nhiên là quá ngây thơ rồi
Hai người cùng đưa ánh mắt tạp trung lên người Kiều Trăn
Kiều Trăn cứng họng "Ngạch..."
Cái này làm cho cô không biết nên nói thế nào nha
"A, cậu cũng là cảm thấy nhà cậu ấy nghèo quá, cùng cậu không môn đăng hộ đối ư" NInh Ngữ Mông thấy mặt Kiều Trăn đang bị làm khó, suy đoán nói
"Không phải...Không phải nguyên nhân này"
Trên khuôn mặt trắng nõn của Kiều TRăn liền hiện ra một tầng nhàn nhạt ửng hồng
"Cậu đỏ mặt cái gì" "Lão sư" Lục Đan Ngưng nghĩ tới những suy nghĩ không trong sáng "Chẳng lẽ cậu cảm thấy cậu ta 'Không được'??"
"Cái gì 'Không được'... cậu chớ nói bậy bạ" Kiều Trăn gấp đến độ giẫm chân, trên mặt càng ngày càng đỏ
"Rốt cục là cái gì chứ?? Nói ra đi rồi chúng tớ sẽ cố vấn" Ninh Ngữ Mông nóng nảy
"Ai nha" Kiều Trăn hai tay che mặt, tự giận mình nói "Chính là..."
"Tớ có chút thanh khống"
Đối với âm thanh phá lệ có chút để ý, vẫn là trong nội tâm của cô có một bí mật nhỏ
Cô từ nhỏ chỉ thích sang nhà ông bà nôi chơi. Ông bà không có sở thích gì, bình yên uống các loại trà hoa, nghe radio hoặc xem báo
Vào buổi chiều mùa hè, Kiều Trăn liền nằm ở chân bà nội, mỗi người đọc tờ báo. Gặp phải chữ nào không biết, Kiều Trăn sẽ ngẩng đầu hỏi bà nội, bà nội liền đeo lên kiếng lão, nói cho cô cái chữ này phát âm thế nào cùng với ý nghĩa của nó
Bên cạnh là tiếng đài radio thời xa xưa. bên trong thỉnh thoảng truyền tới âm thanh của nhân vật nam chính giàu có. Bên tai là một kiệt tác bài hát cũ, bà nội thỉnh thoảng sẽ hát theo một số lời. Chóp mũi là mùi hương báo chí cùng mực in nhạt. Đứng ở một bên là quạt máy kiểu xa xưa dùng được mấy thập niên, cho ông cháu hai người một mùa hè mát rượi
Có lúc, đọc báo chí chán rồi, Kiều Trần sẽ đi tới tủ sách của ba cô để lại, võ hiệp ngôn tình đều có. Thỉnh thoảng, bà nội dùng giọng nói già nua cùng với sự chậm rãi kể cho cô nghe câu chuyện của ba cô khi còn bé, nói cho cô nghe câu chuyện tình yêu giữa hai ông bà
Đi đôi với những âm thanh này cùng báo sách, lần lượt kỳ nghỉ hè của Kiều Trăn đều thư giãn như vậy
Không có điều hòa không có TV cũng không có internet, thời gian cổ xưa nhưng lại mãn nguyện
Dù đã qua trôi qua rất nhiều năm, mỗi lần nhớ tới tiểu thơ, Kiều Trăn vẫn như cũ mà hoài niệm cô và ông bà nội đã cùng nhau trải qua thời gian như thế nào
Có lẽ là đã nghe máy thu thanh nhiều, về sau Kiều Trần dần dần phát hiện mình đối với những người có âm thanh dễ nghe sẽ phá lệ có ấn tượng rất tốt, đặc biệt là giọng nói dịu dàng ấm áp chân thật, giọng nam trầm thấp
Hồi đó ở trường cấp ba, cô có ấn tượng tốt với những nam sinh chính là như vậy. Đáng tiếc nàng có kẻ gian giảo quyệt, Hàn Tư Hành bên cạnh đe dọa cô cho nên không có thành công. Sau đó nam sinh kia rất nhanh có bạn gái, cô cũng chỉ hoàn toàn đánh gãy tâm tư
Cái người Quách học trưởng là người tốt vô vùng, nhưng khẩu âm của cậu không đúng tiêu chuẩn mà lại mang khẩu âm của quê hương, còn có chút mồm miệng không rõ. Cái này thật ra thì không tính là khuyến điểm, nhưng đối với Kiều Trần thanh khống như vậy mà nói, quả thật có chút không chấp nhận được
Cô xin lỗi người ta thât, chỉ có thể tìm lý do khác khéo léo từ chối cậu ta
Sau khi Kiều Trăn nói mình là tahnh khống, tách hai ngón tay che mặt ra, chỉ lộ ra hai con mắt
Trên giường hại người nghe được lý do này, đều lộ ra biểu tình ngạc nhiên
Trong phòng lâm vào một loại lúng ta lúng túng trầm mặc
"Cái gì?? Cậu là thanh khống?? Tại sao không nói sớm a??" Ninh Ngữ Mông đột nhiên phản ứng kịp "Cậu ban đầu không nên đi gia nhập cái gì mà "Tin tức S", phải cùng tớ tham gia radio đài mới đúng"
"Tính toán một chút, tớ sẽ giúp cậu ở trong đài xem xét một chút. Bên đài radio toàn có những âm thanh dễ nghe, để tớ hỏi thăm bọn họ có bạn gái hay chưa" Ninh Ngữ Mông nói xong nháy mắt mấy cái "Yên tâm, khẳng định dẽ nghe, có thể để cho lỗ tai của cậu mãn nguyện"
Kiều Trăn "..."
"Không cần đâu Ngữ Mông, loại chuyện này thì tùy duyên đi. Tớ cũng không nhất định phải tìm một người có giọng nói dễ nghe, chỉ cần không quá khó nghe là được" Kiều Trăn cảm thấy không cần phải vậy, âm thanh chỉ là ngoài lề, nhưng quan trọng hơn vẫn là nhân phẩm tính cách
"Vậy là anh chàng à?? Biểu hiện của anh ta rất rõ đấy" Lục Đan Ngưng nhớ tới người theo đuổi gần đây nhất của Kiều Trăn
"Cũng đúng" Ninh Ngữ Mông cũng gật đầu "Bạch tuộc học trưởng âm thanh tuy không thể nào so với những người trong đài, nhưng so với Quách học trưởng tốt hơn nhiều. Cậu trước thử cùng người ta tiếp xúc đi, tớ cũng không tự tiện mà chủ trương đâu"
Chương Du sao?? Nói là đang cùng anh ta tiếp xúc, nhưng bất quá là thỉnh thoảng chỉ trò chuyện một hồi qua tin nhắn. Trong lời nói chỉ là đang nói chuyện với bạn học bình thường, cũng không có gì bất đồng
Mấy ngày nay, Kiều Trăn thường xuyên canh giờ mà đi tới sân trường nhìn đám sinh viên đang huấn luyện quân sự, sẽ giúp lớp trưởng mua nước phát cho cả lớp, lúc nghỉ ngơi liền trả lời những câu hỏi ở trong trường của mọi người
Để cho cô vui mừng nhất chính là, Hàn Tư Hành đúng là ngoan ngoãn huấn luyện, không có nửa đường bị phạt
Có điều cô không biết là, người nghe lời trong mắt cô gần đây tâm tình cũng không tốt
"Hôm nay, mỹ nữ bên ngành kế toán không đến a" Lúc nghỉ ngơi, Hàn Tư Hành nghe được phía trước có người nói
Ngành IT cùng ngành kế toán huấn luyện gần nhau, mỗi lần Kiều Trắn tới bọn họ cũng nhìn thấy
Lúc nghỉ ngơi, trong lớp nam sinh không tự chủ thì sẽ đưa ánh mắt để ở trên vị học tỷ xinh đẹp này, cái này làm cho cậu rất không vui
"Vì cái gì mà ngành chúng ta đều là nam?? Không thể tìm một học tỷ tới đây được sao??"
"Có nha, lớp năm ba cũng có nữ"
"..."
"Cái đó... lớp ba đó các bạn nam đều phân chia ra sao??"
"..."
Trước mặt nam đang nghị luận thỉnh thoảng sẽ truyền tới lỗ tai Hàn Tư Hành, hai tay cậu nắm quyền, ánh mắt gao gao nhìn chằm chằm về hướng sân trường
Hôm nay quân huấn cũng sắp kết thúc, cô còn chưa tới
Một ngày cũng không thấy cô
Thật là phiền, cô lúc nào mới thuộc về mình chứ ??
Cậu nhảy hai lớp, vẫn chỉ là kém cô một tuổi
Cậu vốn muốn ở cấp ba nhảy thêm một lớp, nhưng trường học nói gì cũng không đồng ý, cậu không thể làm gì khác đành phải từ bỏ
Thật vất vả chịu đựng đến khi huấn luyện kết thúc, Hàn Tư Hành lập tức cầm điện thoại gọi điện cho Kiều Trăn
"Tu Hành ?? Chuyện gì thế ??" Giọng nói Kiều Trăn tương đối ôn nhu, nói ra còn thích thêm, a, các loại giọng nói thê này, nghe vào còn cảm thấy có mang theo một chút nũng niụ
"Tôi muốn cùng chị ăn cơm tối" Hàn Tư Hành cúi đầu, cả mình đều đầy mồ hôi, phải thay quần áo khác
"Được thui. Em vừa kết thúc luyện huấn à?" Kiều Trăn đáp ứng rất sảng khoái
"Ừ. Tôi muốn thay quần áo khác" Cậu sợ trên người cậu có mùi khó ngửi
"Vậy em thay đồ xong nữa rồi gọi lại cho chị, chị mời em đi ăn ở phòng ăn phía Tây"
Khu căn tin phía Tây là nơi có đồ ăn giá cả đắt tiền, đã gọi món thường là chủ. Rất nhiều xã đoàn hoặc lớp liên hoan liền chọn chỗ này
Kiều Trăn ở dưới lầu thấy Hàn Tư Hành, cậu mặc áo thun trắng với quần đen, giống như một cây bạch dương tựa như đang đứng ở luống hoa bên cạnh. Đến gần mới phát hiện, tóc cậu hơi ướt, trên người còn có mùi hương nhàn nhạt
"Em còn tắm nữa à??" Kiều Trăn bất ngờ. Tự nhiên thích sạch sẽ vậy à
Hàn Tư Hành gật đầu
"Vậy tóc nhớ lau khô ấy, nếu không bị gió thổi thì dễ bị nhức đầu. Bây giờ còn là mùa hè, mùa đông như vậy sẽ cảm mạo" Kiều Trăn dặn dò. Coi như là học tỷ và hàng xóm, cô cảm thấy mình nên chăm sóc người này một chút
Hàn Tư Hàng rũ mắt xuống, nhìn môi của cô khẽ mở khẽ đóng, những câu đứt quãng cũng không lọt vào tai
Cô hôm nay mặc váy màu tím nhạt, làm làn da càng trắng hơn. Lông mi của cô rất dày, cằm xinh xắn mượt mà, cổ thon dài, lúc ngẩng đầu sẽ có độ cong đẹp mắt. Cô không thích mang giày cao gót, đỉnh đầu chỉ tới bả vai của mình
Nếu như muốn hôn cô, cậu phải cúi người xuống, cúi đầu...
"Nghe chưa??" Kiều Trăn thấy Hàn Tư Hành không phản ứng, ngẩng đầu hỏi, trong mắt mang sự ân cần
Cái gì cơ ??
Không có nghe
"Biết rồi" Thu hồi suy nghĩ không an phận, cậu liền khàn giọng nói
Ừ, vẫn là nghe lời
Kiều Trăn cảm thấy thoải mái hơn
Đến khu tây căn tin, cũng không có nhiều người. Kiều Trăn gọi ba món ăn một món canh, sau đó ngồi đối diện với Hàn Tư Hành chờ kêu số
Lúc đang rảnh rỗi chờ thức ăn, lối vào phòng ăn đột nhiên truyền tới một trận huyên náo
Kiều Trăn nhìn sang, là có một đoàn tới ăn chung, nam nữ cũng chừng mười mấy người
Trong đó, còn có bạn cùng phòng Ninh Ngữ Mông, Kiều Trăn liền biết, vậy hẳn là đài radio đi ăn chung với nhau
Đang suy nghĩ, lúc này đã gọi số của bọn họ, Hàn Tư Hành đứng dậy đi lấy bữa ăn
"Trăn Trăn" Ninh Ngữ Mông vừa vảo cửa liền phát hiện bạn cùng phòng với mình đang cùng một nam sinh tới dùng cơm, hơn nữa nam sinh dường như còn rất tuấn tú. Vì vậy hào hứng chạy tới chào hỏi
"Đây là ai vậy ??" Ninh Ngữ Mông nhỏ giọng hỏi
Hàn Tư Hành vừa vặn lấy được bữa ăn, đang bưng mâm hướng về phía này
Ninh Ngữ Mông hít một hơi "Đẹp trai như vậy! Khoan, tớ cảm thấy có chút quen mắt"
Kiều Trăn hạ thấp giọng "Giống Lưu Xuyên Phong"
"A, đúng rồi" Ninh Ngữ Mông cũng nhớ ra "Hai người biết nhau ??"
Kiều Trăn gật đầu nhẹ một cái
"Vậy mà không nói cho tớ! Hừ"
"Cậu bây giờ đã biết rồi, sau này tớ sẽ cùng cậu nói sau" Mắt thấy Hàn Tư Hành cách hai người càng ngày càng gần, Kiều TRăn vội vàng nói nhỏ. Cô kéo kéo quần áo Ninh Ngữ Mông ra hiệu
"Hi" Ninh Ngữ Mông đứng dây, đi tới bên cạnh Hàn Tư Hành chào hỏi
Hàn Tư Hành gật đầu một cái, nhìn về phía Kiều TRăn
"Ách.. đây là bạn cùng phòng với chị" KIều Trăn đơn giản giới thiệu hai người lẫn nhau một chút
"Em trai học ngành gì??" Ninh Ngữ Mộng một chút cũng không thấy ngại, trực tiếp hàn huyên
"IT"
"Oh, không sai, có tiền đồ. Trường chúng ta chuyên ngành máy tính rất tốt nhé"
"Ngành các cậu có bao nhiên nữ sinh??"
"8 người"
.....
NInh Ngữ Mông cười híp mắt hỏi mấy vấn đề, sau đó liền tiến vào chủ đề chính
"Ngày mốt là hội đoàn chiêu mộ tân sinh viên, cậu có muốn tham gia gì không?? Chị cảm thấy âm thanh của cậu rất tốt. tới radio đài của tụi chị đi"
Kiều Trăn mặt đầy kinh ngạc nhìn Ninh Ngữ Mông
Hóa ra cô nàng nói không ngừng như vậy là muốn nghe giọng nói của Hàn Tư Hành ??
Ninh Ngữ Mông vỗ lên vai Kiều Trăn, hướng tới Hàn Tư Hành nói "Cậu suy nghĩ cân nhắc thật kỹ. Có ý định thì mai mốt tới quảng trường báo danh. Không quấy rầy hai người ăn cơm nữa"
Cô nói xong cũng đi người radio đài ăn cơm
Kiều Trăn hỏi Hàn Tư Hành có muốn tham gia hội đoàn gì không
Cậu lắc đầu "Không hứng thú"
"Năm thứ nhất đại học môn học không tính là nhiều, nếu như muốn tiếp xúc nhiều bạn học hoặc là rèn luyện kỹ năng, có thể cân nhắc tham gia hội đoàn"
Động tác Hàn Tư Hành ngừng một lát, tựa hồ đang suy tư gì đó "Sẽ cân nhắc|
Vừa dứt lời, điện thoại để trên bàn reo lên một tiếng
Kiều Trăn cầm lên, là tin nhắn của Ninh Ngữ Mông
-- Cậu không phải là thanh khống sao?? Trước mắt đã có sẵn thí sinh, hãy nắm chặt vào *âm hiểm**âm hiểm*
--Hắc hắc hắc
-- Đây tuyệt đối có thể làm cho cậu mềm nhũn bởi âm thanh
Đằng sau còn kèm theo một ô icon không mấy trong sáng
Kiều Trăn nóng đến nỗi từ cổ lên đỉnh đầu, mặt ửng đỏ lên
Người này, đang suy nghĩ gì đấy ??
Buổi tối, trở lại phòng ký túc xá, Kiều Trăn không tránh được một màn tra hỏi của Ninh Ngữ Mông
Kiều Trăn đem hết tất cả sự thật về Hàn Tư Hành cho cô nghe, chú trọng nhấn mạnh cậu năm nay mới mười sáu tuổi, là so với các cô là kém bốn tuổi
"Mới mười sáu a??" Ninh Ngữ Mông tiếc "Âm thanh của cậu ấy rất dễ nghe, một chút khẩu âm cũng không có, còn tự mang âm hưởng có hiệu quả. Lấy kinh nghiệm nhiều năm ở đài radio, âm thanh của cậu ta trải qua ống nói radio sẽ càng dễ nghe hơn. Trăn Trăn mau khuyên cậu ta gia nhập vào radio đài đi. Chúng tớ cần một tiểu học đệ đẹp trai như vậy"
"Nói tới âm thanh, tớ nhớ rồi. Tớ trước kia có quen một người bạn trai, kết quả vừa lên giường hắn kích động nói ra khẩu âm ở nông thôn, thiếu chút nữa tớ cười phun" Lục Đan Ngưng đột nhiên mở đề tài
"Sau đó thì sao??" Ninh Ngữ Mông trợn to hai mắt tò mò
Lục Đan Ngưng phác họa đôi mắt phượng hoàng màu đen liếc một cái, môi đỏ mọng khẽ mở
"Hắn liền mềm nhũn"
"Phốc"
"Ho khan một cái" Đang uống nước Kiều Trăn thiếu chút nữa bị sặc
Ở một bên Hà Thu Yến làm bài tập không có gia nhập đề tài của bọn cô, trên mặt nổi lên một tia đỏ ửng không tự nhiên
"Cho nên là âm thanh dễ nghe của đàn ông lúc ở trên giường càng có cảm giác sao??" Ninh Ngữ Mông tò mò bảo
"Ừ" Lông mày Lục Đan Ngưng cau lại, suy nghĩ một chút trả lời "Khá tốt. Bất quá..."
Lục Đan Ngưng đột nhiên mỉm cười, nhìn rất tà ác "Đối với thanh khống mà nói, phỏng đoán người ta vừa thở dốc một cái liền có cảm giác, đúng không??"
"Thập, cái gì..." KIều TRăn lắp ba lắp bắp, mặt đỏ ửng như nhuộm máu "Tớ, tớ chưa từng nghĩ tới chuyện này. Các cậu có thể không suy nghĩ bậy bạ như thế có được không??"
Mình chỉ thích những thanh âm dễ nghe, tại sao lại bị Lục Đan Ngưng nói giống như mình sẽ thịt, là nhân vật nữ chính biến thái thế này??
Thấy Kiều TRăn sắp không có đất dung thân, bạn cùng phòng cũng liền thu lại tâm tư đùa giỡn
"Bất quá nói thật, Trăn Trăn, cậu vẫn không phát hiện ra em trai hàng xóm của ngoài trừ tuổi còn nhỏ một chút, âm thanh thật rất phù hợp với những tiêu chuẩn của cậu sao??" Ninh Ngữ Mông hỏi
Kiều Trăn khẽ run
Giọng nói của Hàn Tư Hành
Mình từ nhỏ đã nhìn thấy cậu ta lớn lên, từ lúc đầu mới bắt đầu càng về sau giọng thiếu niên, đến tận bây giờ
Cô đã nghe tám năm, tự nhiên trở thành thói quen, lại chưa từng chú ý tới giọng nói của cậu thay đổi khi nào
Kiều Trăn mở trang web ra. tìm kiếm
"Nam sinh đổi giọng từ khi nào??"
- Tác giả nói ra suy nghĩ của mình
Hành Hành : Tôi cảm thấy tôi đã là một nam nhân chín chắn, có âm thanh rất chi chín chắn
Trăn Trăn : Không, em không phải. Em không có
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro