Chương 49: Trên bờ vực chiến tranh
Vào những ngày cuối tháng 6 năm 2017, mâu thuẫn giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, vốn đã căng thẳng đến cực điểm do sự mất tích bí ẩn của Tập Minh Trạch, con gái duy nhất của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, bùng nổ thành các cuộc giao tranh vũ trang trên Biển Đông, đẩy thế giới đến bờ vực của một cuộc chiến tranh toàn diện. Ngày 25 tháng 6, một sự kiện chấn động rung chuyển cộng đồng quốc tế khi tàu khu trục Type 052D Lữ Dương III của Trung Quốc, một con tàu hiện đại được trang bị radar tiên tiến và tên lửa HQ-9, đang tuần tra gần bãi đá Chữ Thập thuộc quần đảo Trường Sa, bị tàu tuần dương USS Lake Champlain của Mỹ bắn trúng bằng hai quả tên lửa chống hạm Harpoon trong một cuộc đối đầu bất ngờ. Vụ tấn công diễn ra vào lúc bình minh, khi sương mù dày đặc bao phủ mặt biển, làm giảm tầm nhìn xuống dưới 500 mét. Tên lửa Harpoon, với tốc độ siêu thanh, xuyên thủng thân tàu, gây ra một vụ nổ lớn khiến cột khói đen bốc cao hàng trăm mét, hòa lẫn với ánh mặt trời đỏ rực. Con tàu nghiêng mạnh, nước biển tràn vào các khoang, và chìm xuống đáy biển trong vòng hai giờ, để lại 12 thủy thủ thiệt mạng và 30 người khác bị thương, được cứu lên bằng các xuồng cứu hộ trong tình trạng hoảng loạn, quần áo rách nát, khuôn mặt lấm lem dầu và muội khói.
Trung Quốc, phẫn nộ trước hành động này, đáp trả bằng một cuộc tấn công táo bạo vào ngày hôm sau. Một tổ hợp tên lửa chống hạm YJ-18, được phóng từ căn cứ trên đảo Hải Nam, nhắm trúng một máy bay do thám P-8 Poseidon của Mỹ đang tuần tra cách bờ biển Trung Quốc 50 hải lý. Máy bay, với phi hành đoàn 8 người, bị nổ tung trên không trung, để lại những mảnh vỡ kim loại và mây khói trắng trôi nổi trên mặt biển lấp lánh ánh nắng. Vụ việc được ghi lại bởi một tàu cá gần đó, và đoạn video nhanh chóng lan truyền trên các nền tảng như X và YouTube, gây sốc cho dư luận toàn cầu. Các hãng truyền thông lớn, từ Reuters với bài viết "Biển Đông: Ngòi Nổ Chiến Tranh Lớn?" đến BBC với tiêu đề "Khủng Hoảng Biển Đông: Thế Giới Trên Bờ Vực Chiến Tranh," mô tả chi tiết cảnh các tàu chiến đối đầu trong sương mù, tiếng còi báo động vang vọng, và ánh sáng từ tên lửa cắt ngang bầu trời như những vệt sao băng chết chóc. Đài Truyền hình Trung ương Trung Quốc (CCTV) phát sóng liên tục bài phát biểu của Tập Cận Bình tại Đại Lễ đường Nhân dân ở Bắc Kinh. Ông, mặc áo vest đen với cà vạt đỏ, đứng trước lá cờ Trung Quốc rực rỡ, khuôn mặt nghiêm nghị, giọng nói trầm đầy giận dữ, cáo buộc Mỹ "thực hiện hành động khiêu khích không thể tha thứ" và đe dọa "trả đũa bằng mọi giá" nếu con gái ông, Tập Minh Trạch, không được thả an toàn.
Nhà Trắng, thông qua phát ngôn viên Bộ Ngoại giao, kiên quyết phủ nhận mọi liên quan đến sự mất tích của Minh Trạch, khẳng định cô biến mất sau khi tham dự một hội thảo học thuật về phát triển bền vững tại Đại học Columbia, New York, vào ngày 14 tháng 5. CIA và FBI triển khai một chiến dịch điều tra quy mô lớn, huy động hơn 300 đặc vụ, phân tích hàng terabyte dữ liệu từ camera an ninh, lịch sử giao dịch ngân hàng, và mạng lưới liên lạc của Minh Trạch, nhưng không tìm thấy bất kỳ manh mối nào. Đội đặc nhiệm Triều Tiên của Nam, được huấn luyện bởi các cựu điệp viên KGB và sử dụng các kênh liên lạc mã hóa qua vệ tinh Nga, đã thực hiện vụ bắt cóc với sự bí mật tuyệt đối, không để lại bất kỳ dấu vết nào, từ việc ngụy trang Minh Trạch trên một tàu ngầm Type 033 đến việc đưa cô đến cơ sở bí mật ở Wonsan. Trung Quốc, trong cơn thịnh nộ, tăng cường hiện diện quân sự ở Biển Đông và biển Hoa Đông, triển khai tàu sân bay Liêu Ninh và Sơn Đông, cùng 25 tàu chiến hiện đại, bao gồm tàu khu trục Type 055 với 112 ống phóng tên lửa và tàu ngầm Type 039A với khả năng tàng hình. Hơn 60 máy bay chiến đấu J-15 cất cánh từ các tàu sân bay, tuần tra liên tục trên bầu trời, trong khi các giàn khoan dầu của Trung Quốc ở Biển Đông được bảo vệ bởi lưới radar dày đặc và các tàu hộ tống.
Mỹ, không chịu lép vế, điều động Hạm đội 7 từ căn cứ Yokosuka, Nhật Bản, với hai tàu sân bay USS Ronald Reagan và USS Carl Vinson, được hộ tống bởi 18 tàu khu trục và tuần dương, được trang bị tên lửa Tomahawk, hệ thống phòng thủ Aegis, và máy bay F/A-18 Super Hornet. Các đồng minh của Mỹ, như Nhật Bản với tàu khu trục Kongo và Australia với tàu tuần tra HMAS Anzac, tăng cường tuần tra bằng máy bay P-3 Orion và tàu chiến, tạo thành một liên minh hải quân hùng mạnh ở Thái Bình Dương. Nga, đối tác chiến lược của Nam, công khai kêu gọi "kiềm chế" trong một bài phát biểu tại Liên Hợp Quốc, nhưng âm thầm chuyển giao thêm 12 tổ hợp tên lửa S-400, 50 xe tăng T-90, và 300 kỹ thuật viên đến Triều Tiên để hỗ trợ phòng thủ và huấn luyện lực lượng địa phương.
Tại Cộng hòa Nhân dân Thống nhất Triều Tiên, Nam triệu tập một phiên họp khẩn cấp của Hội đồng Cách mạng Nhân dân trong phòng họp chính tại Nhà Xanh, Seoul, vào sáng ngày 27 tháng 6. Nam, ngồi ở đầu bàn, lắng nghe báo cáo từ các cố vấn. Tướng Kim Hyok-chol, chỉ huy lực lượng phòng không, đứng dậy, mặc đồng phục quân đội với phù hiệu ba sao, giọng trầm nhưng rõ ràng: "Thưa Chủ tịch, hệ thống phòng không S-400 từ Nga đã được triển khai tại Bình Nhưỡng, Seoul, Busan, và Wonsan, với 12 tổ hợp tên lửa, 200 bệ phóng, và 300 kỹ thuật viên được đào tạo tại Moskva. Tuy nhiên, các cuộc không kích của Mỹ bằng F-22 Raptor và B-2 Spirit đã phá hủy ba kho vũ khí ở Kaesong, hai nhà máy sản xuất đạn dược ở Wonsan, và một căn cứ radar ở Hamhung, gây thiệt hại hơn 300 triệu USD, làm 45 binh sĩ thiệt mạng và 120 người bị thương. Chúng tôi đã tăng cường radar và triển khai thêm 50 máy bay không người lái do Triều Tiên sản xuất để giám sát bầu trời."
Cố vấn kinh tế Ri Jong-ho, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt nhợt nhạt và cặp kính gọng bạc, đứng dậy, giọng run run vì áp lực: "Thưa Chủ tịch, cấm vận quốc tế do Mỹ và Liên Hợp Quốc áp đặt đã khiến xuất khẩu than đá giảm 70%, hải sản giảm 80%, và kim loại quý như vàng và titan giảm 65%. Sự rút lui của các Chaebol như Samsung, Hyundai, và Daesang sau chiến tranh thống nhất đã làm chúng ta mất 2,5 tỷ USD doanh thu hàng năm. Các nhà đầu tư Nga và Ấn Độ đang do dự, và nếu xung đột Mỹ-Trung leo thang, đặc khu kinh tế ở Busan, bao gồm dự án nhà máy Sugarpova, có nguy cơ sụp đổ hoàn toàn."
Nam quyết định tập trung vào củng cố nội bộ. "Tăng cường sản xuất vũ khí tại các nhà máy ở Sinuiju và Chongjin, đẩy mạnh huấn luyện lực lượng đặc nhiệm, và đảm bảo an ninh cho các đặc khu kinh tế," cậu ra lệnh, giọng trầm nhưng đầy quyền lực. Cậu đứng dậy, bước đến cửa sổ lớn nhìn ra đại lộ Gwanghwamun của Seoul, nơi dòng người vẫn tấp nập bất chấp tin tức chiến tranh. Những chiếc xe buýt điện chạy dọc con đường, xen lẫn với các nhóm người dân mặc áo khoác mùa hè, tay cầm điện thoại, lướt qua các màn hình lớn trên phố phát tin tức về Biển Đông, với hình ảnh tàu chiến và máy bay chiến đấu lướt qua bầu trời. Nam nghĩ về Ri Sol-ju, ánh mắt dịu dàng của cô trong bức ảnh cưới, và trái tim cậu đau nhói. "Sol-ju, tôi sẽ mang chị về, nhưng tôi cần giữ đất nước này đứng vững trước," cậu thì thầm, ngón tay chạm vào chiếc nhẫn, ánh mắt đượm buồn nhưng kiên quyết.
Maria Sharapova, sau khi hồi phục tại Bệnh viện Đại học Quốc gia Seoul từ vụ không kích kinh hoàng ở Busan, quyết định trở về Mỹ để giám sát các khoản đầu tư của mình. Là một doanh nhân thành đạt, cô lo ngại rằng sự bất ổn tại Mỹ – với các cuộc biểu tình phản đối chiến tranh ở New York, Washington, và Los Angeles, cùng áp lực từ Trung Quốc qua các biện pháp trừng phạt kinh tế như áp thuế lên hàng hóa Mỹ và hạn chế xuất khẩu đất hiếm – sẽ đe dọa đến các dự án của cô. Sự bất ổn toàn cầu, với các thị trường chứng khoán như Nasdaq và S&P 500 sụt giảm 15% trong tuần qua, khiến Maria lo lắng rằng đội ngũ của cô ở Mỹ cần sự chỉ đạo trực tiếp để tránh thiệt hại tài chính.
Cuộc gặp diễn ra tại phòng chờ VIP của sân bay quốc tế Incheon, một không gian sang trọng với ghế sofa da màu kem, tranh nghệ thuật truyền thống Hàn Quốc vẽ cảnh núi Baekdu và sông Amnok treo trên tường, và cửa sổ kính lớn nhìn ra đường băng, nơi chiếc máy bay riêng Gulfstream G650 của Maria đang chờ, với động cơ gầm nhẹ và ánh đèn lấp lánh trong hoàng hôn. Maria, mặc một bộ suit xám thanh lịch do Moncler thiết kế, với áo blazer ôm sát để lộ đường cong tinh tế, quần tây cắt may hoàn hảo, và giày cao gót Louboutin màu đen, mái tóc vàng buộc cao trong một búi tóc gọn gàng, đeo kính râm Ray-Ban che đi ánh mắt lo lắng. Cô đứng cạnh vali Louis Vuitton màu bạc, tay cầm điện thoại, kiểm tra email từ đội ngũ Sugarpova ở New York. "Chủ tịch Nam, tôi cần trở về Mỹ," cô nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy căng thẳng. "Thị trường tài chính ở New York đang rung chuyển, Nasdaq giảm 500 điểm chỉ trong hai ngày, và đội ngũ của tôi cần tôi để đưa ra các quyết định chiến lược. Sugarpova và Therabody đang trong giai đoạn mở rộng, và tôi không thể để chúng thất bại."
Nam nắm tay Maria chặt hơn, ánh mắt sâu thẳm nhìn vào cô. "Cô Sharapova, Mỹ lúc này là một chiến trường tiềm tàng," cậu nói, giọng trầm đầy thuyết phục. "Các cuộc giao tranh ở Biển Đông có thể lan đến Thái Bình Dương, và New York không còn an toàn với các cuộc biểu tình phản đối chiến tranh và nguy cơ tấn công từ Trung Quốc. Hôm qua, một tòa nhà ở Manhattan đã bị đánh bom bởi một nhóm cực đoan, và tình báo của chúng tôi cho rằng Trung Quốc có thể nhắm vào các thành phố lớn của Mỹ. Hãy ở lại Triều Tiên, ít nhất cho đến khi tình hình ổn định. Tôi cam kết bảo vệ cô, tài sản của cô, và cả dự án nhà máy Sugarpova ở Busan bằng mọi giá."
Cậu chỉ tay về phía đội vệ binh tinh nhuệ đứng cách đó vài mét, mặc đồng phục đen, đeo súng trường K2C với ống ngắm laser, tai nghe liên lạc không dây, và ánh mắt sắc lạnh quan sát mọi chuyển động. "Chúng tôi đã triển khai hệ thống phòng không S-400 quanh Busan, với 4 tổ hợp tên lửa, 50 bệ phóng, và 50 kỹ thuật viên Nga giám sát 24/7," Nam tiếp tục, giọng mềm mỏng hơn. "Chúng tôi đã ký hợp đồng với Rosneft của Nga để cung cấp thiết bị sản xuất hiện đại cho nhà máy Sugarpova, bao gồm dây chuyền đóng gói tự động và hệ thống lên men tiên tiến. Ngân hàng Phát triển Triều Tiên sẽ cấp khoản vay 200 triệu USD với lãi suất 0% trong 5 năm để tái thiết nhà máy. Cô sẽ an toàn hơn ở đây so với New York hay London, và tôi sẽ đảm bảo dự án của cô thành công." Maria, ánh mắt dao động, cân nhắc lời đề nghị. Cô nghĩ về Alexander Gilkes, hôn thê của mình, đang ở London, và trách nhiệm với đội ngũ tại Mỹ, nhưng tin tức về vụ đánh chìm tàu khu trục Trung Quốc và máy bay do thám Mỹ bị bắn hạ khiến cô chùn bước.
Sau một phút im lặng, Maria gật đầu, cởi kính râm, để lộ đôi mắt xanh lục lấp lánh nhưng đầy lo lắng. "Được rồi, Chủ tịch Nam," cô nói, giọng nhỏ nhẹ nhưng kiên định. "Tôi sẽ ở lại, nhưng tôi cần anh đảm bảo rằng nhà máy của tôi sẽ được tái thiết và an toàn trước các cuộc không kích. Sugarpova và Therabody là tâm huyết của tôi, và tôi đã dành cả đời để xây dựng chúng. Tôi không thể để chúng thất bại." Nam mỉm cười, ánh mắt ánh lên sự hài lòng: "Cô có lời của tôi, Sharapova. Triều Tiên sẽ là nơi an toàn nhất cho cô, và tôi sẽ làm mọi thứ để dự án của cô thành công, không chỉ ở Busan mà còn trên toàn châu Á." Cậu ra lệnh cho đội cận vệ chuẩn bị một nơi ở xứng tầm cho Maria, với sự thoải mái và an ninh tối đa.
Nam chọn một căn penthouse sang trọng tại khu Gangnam, Seoul, từng là tài sản của gia đình chủ tịch tập đoàn Daesang trước khi được chính phủ Triều Tiên tiếp quản sau chiến tranh thống nhất. Căn hộ, nằm trên tầng 50 của tòa tháp kính Lotte World Tower, có diện tích 350 mét vuông, được thiết kế bởi kiến trúc sư người Ý Renzo Piano, nổi tiếng với các công trình như Trung tâm Pompidou ở Paris. Sàn gỗ óc chó bóng loáng phản chiếu ánh đèn chùm pha lê Swarovski, treo lơ lửng trên trần nhà cao 4 mét, lấp lánh như những vì sao trong đêm. Nội thất nhập khẩu từ Ý, bao gồm ghế sofa da Poltrona Frau màu xám bạc, bàn ăn bằng đá cẩm thạch trắng Carrara với các đường vân tự nhiên, và giường ngủ king-size với chăn lụa Frette mềm mại như mây. Hệ thống an ninh tiên tiến bao gồm camera 360 độ với công nghệ nhận diện khuôn mặt, cửa thép chống đạn dày 10 cm, và đội vệ binh canh gác 24/7, với 10 lính đặc nhiệm từ Lữ đoàn 525 luân phiên đứng gác ở cầu thang, thang máy, và lối vào tòa nhà. Từ ban công rộng lớn, với lan can kính trong suốt, Maria có thể ngắm nhìn sông Hàn lấp lánh dưới ánh đèn thành phố, những con thuyền nhỏ lướt nhẹ trên mặt nước, và xa xa là những ngọn núi mờ sương bao quanh Seoul, như một bức tranh hòa quyện giữa hiện đại và truyền thống. Một màn hình lớn trong phòng khách, tích hợp công nghệ OLED 4K, liên tục phát tin tức từ KCTV, cập nhật tình hình chiến sự ở Biển Đông, với hình ảnh tàu chiến và máy bay chiến đấu lướt qua bầu trời.
Khi bước vào căn penthouse, Maria không giấu được sự ngạc nhiên. Cô cởi giày cao gót Louboutin, bước chân trần trên sàn gỗ ấm áp, cảm nhận sự xa hoa của không gian. Cô đứng bên cửa sổ lớn, ánh mắt lướt qua đường chân trời Seoul, với những tòa nhà chọc trời như tòa tháp SK Telecom và các ngôi đền cổ kính như Gyeongbokgung, vẫn đứng vững qua chiến tranh. Cô mở một chai nước khoáng Evian từ quầy bar, nhấp một ngụm, rồi quay lại nhìn Nam, đang đứng ở cửa với nụ cười nhẹ. "Chủ tịch Nam, đây là một nơi tuyệt vời," cô nói, giọng pha chút trầm trồ, tay vuốt nhẹ mái tóc vàng. "Tôi không ngờ Seoul lại có một không gian như thế này, nhất là trong thời chiến. Anh thật sự biết cách làm tôi bất ngờ." Nam, mỉm cười, đáp: "Cô xứng đáng với những gì tốt nhất, Sharapova. Hãy nghỉ ngơi và cảm thấy như ở nhà. Tôi sẽ đến thăm vào tối nay để thảo luận thêm về dự án của chúng ta."
Tối hôm đó, Nam đến penthouse, mang theo một bữa tối được chuẩn bị cầu kỳ bởi đội ngũ đầu bếp từ nhà hàng fine dining Gaon ở Gangnam, nơi từng được trao ba sao Michelin trước chiến tranh và nổi tiếng với việc kết hợp ẩm thực truyền thống Hàn Quốc với phong cách hiện đại. Bàn ăn, đặt giữa phòng khách rộng lớn với cửa sổ kính từ trần đến sàn, được bày biện tinh tế như một tác phẩm nghệ thuật. Khăn trải bàn lụa trắng thêu hoa văn truyền thống Hàn Quốc, lấy cảm hứng từ hoa sen và chim hạc, lấp lánh dưới ánh sáng của 12 cây nến bạc đặt trên giá đỡ pha lê Baccarat, tạo nên những vệt sáng lung linh trên bề mặt đá cẩm thạch. Bộ dao dĩa bằng bạc từ Christofle, với tay cầm khắc hoa văn tinh xảo, được sắp xếp ngay ngắn bên cạnh đĩa sứ trắng của Royal Copenhagen, mỗi chiếc đĩa được vẽ tay với họa tiết hoa mẫu đơn. Một bình hoa thủy tinh chứa cẩm chướng đỏ và trắng, được hái từ vườn thực vật ở Seoul, đặt ở trung tâm bàn, tỏa hương thơm dịu nhẹ.
Thực đơn là một hành trình ẩm thực, được thiết kế như một câu chuyện kể qua từng món ăn, kết hợp giữa truyền thống Triều Tiên, Hàn Quốc, và sự tinh tế của ẩm thực phương Tây. Món khai vị là salad rong biển tươi, được thu hoạch từ vùng biển Wonsan, với những sợi rong biển xanh mướt, giòn tan, trộn với dầu mè thơm lừng, hạt thông rang vàng giòn, một chút nước cốt chanh Meyer để tăng độ tươi mới, và vài lát ớt đỏ Triều Tiên để thêm vị cay nhẹ. Món chính gồm cá tuyết nướng sốt miso, với lớp da cá giòn rụm, thịt cá trắng ngần tan chảy trong miệng, được phục vụ cùng rau củ nướng – cà rốt tím, củ cải Hàn Quốc, và măng tây – tất cả được tẩm ướp với dầu ô liu Ý và thảo mộc tươi. Món thịt bò Hanwoo áp chảo, được nuôi tại vùng đồng cỏ Gangwon, với lớp mỡ vân cẩm thạch tan chảy, được phủ sốt tiêu đen đậm đà và nấm truffle đen nhập từ Umbria, Ý, tạo nên hương vị đậm đà, thơm nồng, khiến thực khách phải nhắm mắt để cảm nhận trọn vẹn. Món tráng miệng là bánh gạo tteokbokki ngọt, một biến tấu độc đáo của món ăn đường phố Hàn Quốc, với lớp vỏ gạo dẻo mềm, nhân đậu đỏ ngọt ngào, phủ kem matcha mịn màng, điểm xuyết bởi những lát dâu tây tươi từ Jeju và một chút bột vàng 24K, mang lại sự cân bằng hoàn hảo giữa ngọt ngào và thanh nhẹ.
Một chai rượu vang đỏ Château Margaux 2010 từ Bordeaux, được cất giữ trong hầm rượu của nhà hàng Gaon, được rót ra hai ly pha lê Riedel, lấp lánh như ngọc dưới ánh nến. Hương rượu, với nốt hương của quả mâm xôi chín mọng, gỗ sồi lâu năm, vani, và một chút gia vị cay nồng như quế và đinh hương, lan tỏa trong không gian, hòa quyện với mùi thơm của các món ăn, tạo nên một bầu không khí quyến rũ, gợi cảm. Maria, mặc một chiếc váy lụa đen ôm sát của nhà thiết kế Dior, với đường cắt táo bạo để lộ vai trần trắng ngần và đường cong hoàn hảo của cơ thể cao 1m88, mái tóc vàng buông xõa thành từng lọn sóng mềm mại, lấp lánh như ánh nắng dưới ánh nến. Đôi môi cô, tô son đỏ đậm, cong lên trong một nụ cười nhẹ, và đôi mắt xanh lục lấp lánh như đại dương, phản chiếu ánh sáng từ đèn chùm. Nam ngồi đối diện cô, ánh mắt không rời khỏi gương mặt thanh tú của Maria, với hàng mi dài cong vút và đôi môi mọng đầy quyến rũ.
Cuộc trò chuyện bắt đầu với các chủ đề kinh doanh, khi Nam trình bày chi tiết kế hoạch tái thiết nhà máy Sugarpova ở Busan, với sự tự tin của một lãnh đạo đã chinh phục cả bán đảo Triều Tiên. "Cô Sharapova, chúng tôi đã ký hợp đồng với Rosneft của Nga để cung cấp thiết bị sản xuất hiện đại, bao gồm dây chuyền đóng gói tự động với công suất 10.000 sản phẩm mỗi giờ và hệ thống lên men tiên tiến cho các sản phẩm kẹo cao cấp," Nam nói, giọng đầy nhiệt huyết, tay chỉ vào bản thiết kế 3D của nhà máy trên iPad, với các tòa nhà kính hiện đại và hệ thống năng lượng mặt trời trên mái.
Maria, nhấp một ngụm rượu vang, cảm nhận vị ngọt đậm đà trôi qua đầu lưỡi, gật đầu, ánh mắt sắc sảo nhưng đầy cân nhắc. "Tôi đánh giá cao tầm nhìn của anh, Chủ tịch Nam, nhưng an ninh là vấn đề lớn nhất," cô nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy thách thức, đặt ly rượu xuống bàn, ánh sáng từ pha lê phản chiếu trên móng tay sơn đỏ của cô. "Vụ không kích ở Busan khiến tôi mất niềm tin. Nhà máy Sugarpova là tâm huyết của tôi, được xây dựng từ những ngày tôi còn thi đấu quần vợt, lấy cảm hứng từ tuổi thơ ở Nga, khi kẹo là niềm vui nhỏ bé trong những ngày khó khăn. Therabody cũng đang mở rộng, với các sản phẩm như Theragun đang cạnh tranh với Hyperice trên thị trường toàn cầu. Tôi cần đảm bảo rằng khoản đầu tư của mình sẽ an toàn trước cấm vận và chiến tranh."
Cô chia sẻ chi tiết về hành trình kinh doanh của mình, giọng nói tràn đầy đam mê nhưng cũng đầy thận trọng. "Khi tôi ra mắt Sugarpova năm 2012, tôi chỉ có một ý tưởng đơn giản: mang niềm vui đến mọi người qua những viên kẹo chất lượng cao. Nó đã đạt doanh thu 20 triệu USD mỗi năm, nhưng để mở rộng sang châu Á, tôi cần một môi trường ổn định. Therabody, với máy massage công nghệ cao, là một bước tiến lớn, nhưng tôi phải cạnh tranh với các gã khổng lồ. Tonal, Public.com, Supergoop, MoonPay, và Cofertility – mỗi dự án đều là một phần của tôi. Cofertility, với dịch vụ đông lạnh trứng, là tâm huyết nhân văn, giúp phụ nữ có cơ hội làm mẹ trong tương lai. Triều Tiên cần chứng minh rằng nó không chỉ là cơ hội kinh tế mà còn là một môi trường bền vững, an toàn, và đáng tin cậy."
Khi chai rượu thứ hai được mở, và ánh nến lung linh phản chiếu trên ly pha lê, không khí trở nên thoải mái hơn, cả Nam và Maria ngà say, ánh mắt giao nhau đầy ám muội, như thể rượu vang đã thắp lên một ngọn lửa trong lòng cả hai. Hơi thở của họ trở nên nặng nhọc, và không gian tĩnh lặng của căn penthouse dường như thu hẹp lại, chỉ còn hai người trong ánh sáng mờ ảo. Maria, trong một khoảnh khắc bộc phát, đứng dậy, bước chậm rãi đến gần Nam, đôi chân dài thanh thoát di chuyển như một vũ công trên sân khấu, chiếc váy lụa đen ôm sát cơ thể cô khẽ đung đưa theo từng bước đi. Cô quỳ xuống trước ghế của Nam, đôi tay thon dài với móng tay sơn đỏ thẫm chậm rãi kéo khóa quần cậu, để lộ sự cương cứng bên dưới lớp vải lụa mỏng của quần lót. Với sự táo bạo hiếm thấy, Maria cúi xuống, đôi môi mềm mại bao quanh dương vật của Nam, lưỡi cô lướt nhẹ, chậm rãi, như thể đang thưởng thức một ly rượu vang quý, tạo nên những cảm giác mãnh liệt khiến Nam rên khẽ, tay siết chặt thành ghế, hơi thở trở nên gấp gáp, lồng ngực phập phồng dưới lớp áo sơ mi trắng.
Maria di chuyển nhịp nhàng, với sự kiểm soát của một vận động viên từng thống trị sân quần vợt, đôi môi cô mơn trớn, lưỡi cô xoáy nhẹ quanh đầu dương vật, rồi lướt xuống thân, tạo nên những đợt sóng khoái cảm khiến Nam phải nhắm mắt, đầu ngả ra sau. Cô ngẩng lên, đôi mắt xanh lục lấp lánh nhìn vào Nam, vừa quyến rũ vừa đầy thách thức, như thể đang kiểm soát toàn bộ khoảnh khắc này. Sau vài phút, khi Nam không thể kìm nén thêm, cậu xuất tinh vào miệng cô, một luồng khoái cảm mãnh liệt khiến cơ thể cậu run lên, và Maria, với sự tự tin của một người phụ nữ từng đối mặt với áp lực trên sân đấu, nuốt xuống, đôi môi mỉm cười nhẹ, khuôn mặt đỏ bừng dưới ánh nến, ánh mắt lộ vẻ phức tạp giữa dục vọng, xấu hổ, và một chút kiêu hãnh.
Maria đứng dậy, chậm rãi cởi bỏ chiếc váy lụa đen, để nó trượt xuống sàn gỗ óc chó, tạo thành một vũng lụa đen lấp lánh dưới ánh sáng. Cô cởi nội y, để lộ cơ thể trần truồng, cao 1m88, săn chắc từ những năm tháng thi đấu quần vợt, với làn da trắng mịn như sứ, bầu ngực căng tròn, eo thon gọn, và đôi chân dài miên man, như một bức tượng sống được tạc bởi bàn tay của thiên nhiên. Nam, ánh mắt không rời khỏi cơ thể cô, đứng dậy, cởi bỏ vest, áo sơ mi, và quần, để lộ cơ thể rắn chắc, với những cơ bắp săn chắc từ thời sinh viên tập luyện võ thuật Taekwondo và Judo, làn da rám nắng tương phản với sự trắng ngần của Maria. Cậu bước đến gần, tay chạm nhẹ vào vai cô, cảm nhận sự mềm mại của làn da, và kéo cô vào lòng, môi cậu tìm đến môi cô trong một nụ hôn chậm rãi, sâu lắng, như thể đang khám phá từng góc nhỏ của tâm hồn cô.
Maria, với sự táo bạo của một người phụ nữ ngà say, trèo lên người Nam, ngồi lên đùi cậu trên ghế sofa da Poltrona Frau, dẫn dắt nhịp điệu với từng chuyển động chậm rãi, đầy ý thức, như một vũ điệu được biên đạo cẩn thận. Cô đặt tay lên vai Nam, móng tay đỏ thẫm cắm nhẹ vào da cậu, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể cậu lan tỏa qua từng đầu ngón tay. Cô từ từ ngồi xuống, để dương vật của Nam trượt vào lồn cô, từng centimet khiến cô rên khẽ, đôi mắt xanh lục nhắm nghiền, khuôn mặt đỏ bừng, mái tóc vàng tung bay như một dải lụa vàng. Nam, siết chặt hông Maria, tay lướt qua vùng bụng phẳng lì, lên đến bầu ngực căng tròn, ngón tay cậu mơn trớn núm vú cô, cảm nhận chúng cứng lại dưới sự kích thích. Anh di chuyển chậm rãi, từng cú thúc nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, như một nhịp điệu kéo dài, khiến cả hai hòa quyện trong sự bùng nổ cảm xúc, như hai nghệ sĩ đang biểu diễn một bản song tấu đầy đam mê.
Maria, bị cuốn vào nhịp điệu, ngả đầu ra sau, mái tóc vàng trải dài trên vai, lấp lánh dưới ánh nến, tiếng rên của cô hòa lẫn với hơi thở gấp gáp của Nam, tạo nên một bản giao hưởng nhục dục trong không gian tĩnh lặng của căn penthouse. Nam hôn lên cổ cô, lưỡi cậu lướt nhẹ qua làn da mịn màng, cảm nhận vị ngọt của mồ hôi và mùi nước hoa Chanel No. 5 thoang thoảng trên cơ thể cô. Anh cúi xuống, môi chạm vào bầu ngực cô, mút nhẹ núm vú, khiến Maria rùng mình, đôi tay siết chặt vai Nam, móng tay cắm sâu hơn vào da cậu. Cô di chuyển chậm rãi, hông lắc nhẹ, dẫn dắt dương vật của Nam vào sâu trong âm đạo cô, cảm nhận từng nhịp đập của cậu, như một nhịp tim thứ hai hòa quyện với cơ thể cô.
Nam, không vội vã, kéo dài khoảnh khắc bằng những cử động chậm rãi, tay cậu lướt xuống vùng bụng phẳng lì của Maria, rồi xuống dưới, mơn trớn vùng âm đạo, ngón tay kích thích điểm nhạy cảm, khiến cô rên to hơn, cơ thể run lên trong khoái cảm. Anh cúi xuống, môi và lưỡi khám phá vùng kín của cô, cảm nhận hương vị ngọt ngào và ấm áp khi cô đạt cực khoái, nước lồn chảy ra, hòa quyện với hơi thở gấp gáp của cô. Maria, trong cơn say đắm, kéo Nam trở lại, hôn cậu mãnh liệt, lưỡi cô quấn lấy lưỡi cậu, như thể muốn hòa tan vào nhau. Cô lại ngồi lên cậu, dẫn dắt dương vật của Nam vào sâu trong lồn cô, từng chuyển động chậm rãi, sâu sắc, như một vũ điệu kéo dài vô tận, khiến cả hai chìm vào một thế giới chỉ có dục vọng và cảm xúc.
Sau hàng chục phút, khi cả hai đã đẩy nhau đến giới hạn, họ cùng đạt cực khoái trong một đợt sóng khoái cảm mãnh liệt, hơi thở gấp gáp của Maria hòa lẫn với tiếng rên khàn của Nam, cơ thể lấm tấm mồ hôi dưới ánh sáng mờ ảo. Nam xuất tinh, cảm nhận cơ thể Maria run lên khi cô ôm chặt lấy cậu, như thể không muốn rời xa. Cả hai nằm dài trên ghế sofa da, cơ thể vẫn áp sát nhau, hơi ấm lan tỏa trong không gian tĩnh lặng. Maria, với mái tóc vàng rối bù, nép vào ngực Nam, hơi thở dần đều lại, đôi mắt nhắm nghiền, như đang chìm vào một giấc mơ. Nam, vuốt nhẹ tóc cô, cảm nhận sự mềm mại của từng lọn tóc, thì thầm: "Cô thật sự là một người phụ nữ đặc biệt, Sharapova. Tôi chưa từng cảm nhận được điều gì như thế này, như thể cả thế giới chỉ còn lại hai chúng ta."
Maria, ánh mắt phức tạp, không đáp, nhưng cơ thể cô vẫn nép vào cậu, như thể chấp nhận sự gần gũi này trong cơn say rượu và cảm xúc mãnh liệt. Nam, với sự dịu dàng hiếm thấy, đứng dậy, cẩn thận nhặt chiếc váy lụa đen trên sàn, kéo nó lên cơ thể Maria, che phủ làn da trắng ngần của cô, như một hành động để bảo vệ cô khỏi sự ám muội vừa xảy ra. Anh mặc lại áo sơ mi và vest, chỉnh trang như chưa có gì xảy ra, nhưng ánh mắt cậu vẫn không rời khỏi Maria, giờ đang ngồi trên sofa, đôi tay ôm lấy ly rượu, ánh mắt đượm buồn nhưng đầy sức sống. "Cảm ơn anh, Nam," cô thì thầm, giọng nhỏ nhẹ, như thể đang đấu tranh với chính mình.
Nam rời penthouse vào khuya, bước lên chiếc xe bọc thép Mercedes-Maybach, được hộ tống bởi đội vệ binh với súng máy K2C, đèn pha sáng rực, và xe máy dẫn đường gầm vang trong đêm Seoul. Cậu trở về tư dinh Ryongsong ở Bình Nhưỡng, tâm trạng lẫn lộn giữa dục vọng mãnh liệt và cảm giác tội lỗi sâu sắc khi nghĩ về Ri Sol-ju. Hình ảnh Maria, với cơ thể hoàn mỹ, mái tóc vàng lấp lánh, và sự táo bạo đêm nay, khiến cậu không thể ngừng nghĩ về cô, nhưng trái tim cậu vẫn đau nhói khi nhớ đến người phụ nữ cậu yêu và cô con gái Kim Ju-ae. Khi vừa bước vào phòng làm việc, với những bức tường ốp gỗ mun khắc hình rồng truyền thống Triều Tiên, bàn làm việc bằng đá granite đen, và màn hình lớn hiển thị bản đồ chiến lược của Biển Đông, tướng Kim Hyok-chol gọi điện qua đường dây bảo mật, giọng khẩn cấp: "Thưa Chủ tịch, cuộc đàm phán hòa bình giữa Mỹ và Trung Quốc tại Geneva đã sụp đổ hoàn toàn. Trung Quốc từ chối rút quân khỏi Biển Đông, và Mỹ đe dọa triển khai thêm ba tàu sân bay – USS Gerald R. Ford, USS Nimitz, và USS Dwight D. Eisenhower – đến Thái Bình Dương, cùng với các cuộc không kích mới vào các mục tiêu chiến lược ở Trung Quốc và các nước đồng minh. Nguy cơ chiến tranh toàn diện đang ngày càng rõ ràng."
Nam, ánh mắt lạnh lùng, ra lệnh: "Tăng cường phòng thủ tại các đặc khu kinh tế, đặc biệt là Busan, nơi có dự án của cô Sharapova. Triển khai thêm hai tổ hợp S-400 và 100 lính đặc nhiệm từ Lữ đoàn 525. Đảm bảo an ninh cho tất cả các nhà đầu tư, và tăng cường sản xuất vũ khí tại Sinuiju và Chongjin để chuẩn bị cho tình huống xấu nhất." Cậu gác máy, không nhắc đến việc gửi thông điệp cho Tập Cận Bình, mà thay vào đó tập trung vào việc củng cố nội bộ. Nam biết rằng con bài Tập Minh Trạch, đang bị giam giữ tại Wonsan, là một lợi thế lớn, nhưng cậu cần thời gian để đánh giá tình hình và chuẩn bị cho một cuộc đàm phán trực tiếp với Bắc Kinh, khi thời điểm chín muồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro