Chương 53: Trận đấu quần vợt

Ngày 12 tháng 7 năm 2017, trong bối cảnh chiến tranh Mỹ-Trung bùng nổ dữ dội, với các cuộc không kích tàn phá Bắc Kinh, Thượng Hải, và bờ Tây nước Mỹ, Nam, Lãnh tụ tối cao của Cộng hòa Nhân dân Thống nhất Triều Tiên, quyết định tạm gác những căng thẳng địa chính trị để củng cố mối quan hệ với Maria Sharapova, một đối tác đầu tư quan trọng và cũng là người khơi dậy dục vọng mãnh liệt trong cậu. Nhà máy Sugarpova ở Busan, dù bị hư hại trong vụ không kích trước, vẫn là biểu tượng cho tham vọng kinh tế của Nam, và cậu muốn tận dụng sự hiện diện của Maria để đảm bảo cam kết đầu tư, đồng thời khám phá thêm sự thu hút giữa hai người.

Nam gửi một email chính thức, được soạn thảo cẩn thận bởi thư ký riêng trong văn phòng tại Nhà Xanh, đến Maria tại căn penthouse sang trọng ở Gangnam, Seoul: "Cô Sharapova thân mến, tôi rất mong được gặp lại cô tại tư dinh Ryongsong để thảo luận chi tiết về việc tái thiết nhà máy Sugarpova và khám phá các cơ hội hợp tác mới. Để làm không khí bớt căng thẳng giữa những ngày chiến tranh, tôi đề nghị một trận quần vợt thân thiện trên sân riêng của tôi, nơi cô có thể thể hiện kỹ năng từng làm nên tên tuổi trên sân Roland Garros. Hy vọng cô mang theo cây vợt Wilson và tinh thần thi đấu đỉnh cao. Trân trọng, Chủ tịch Nam." Maria, đang ngồi trên ghế sofa da trắng trong căn penthouse, đọc email trên chiếc iPad Pro, bật cười trước giọng điệu vừa trang trọng vừa thân mật. Cô trả lời ngay lập tức: "Chủ tịch Nam, tôi không thể từ chối một lời mời vừa hấp dẫn vừa thách thức như vậy. Hãy chuẩn bị thua trên sân, và tôi sẽ xem xét kỹ các kế hoạch kinh doanh của anh. Hẹn gặp tại Bình Nhưỡng!" Lời đáp của cô, với chút trêu đùa và tự tin, khiến Nam mỉm cười khi đọc được trong phòng làm việc, ánh mắt lấp lánh sự mong chờ.

Maria đáp chuyến bay riêng từ sân bay quốc tế Incheon đến sân bay quốc tế Sunan, Bình Nhưỡng, vào sáng sớm. Máy bay Gulfstream G650 hạ cánh nhẹ nhàng dưới bầu trời xanh trong, nơi đội vệ binh Triều Tiên trong quân phục xanh đậm, mũ lưỡi trai đỏ, đứng xếp hàng chào đón với sự nghiêm trang. Maria bước xuống cầu thang máy bay, mặc bộ đồ thể thao Nike màu trắng tinh khôi: áo croptop bó sát khoe vòng eo thon gọn và vòng ngực đầy đặn, quần short thể thao ôm lấy đôi chân dài săn chắc, và đôi giày Air Zoom Vapor trắng với đế cao su chống trượt. Mái tóc vàng óng ánh được buộc cao thành đuôi ngựa, kính râm Ray-Ban che đi đôi mắt xanh sắc sảo, nhưng nụ cười tự tin làm sáng bừng khuôn mặt cô, gợi nhớ hình ảnh một siêu sao quần vợt từng thống trị các giải Grand Slam. Cô mang theo cây vợt Wilson Burn, được thiết kế riêng với cán bọc da cao cấp, cùng một chiếc túi thể thao Nike chứa ba bộ đồ dự phòng, chai nước Evian, và khăn bông cá nhân. Nam, trong bộ vest đen may đo với huy hiệu vàng của Hội đồng Cách mạng Nhân dân, đích thân đón cô tại sân bay, đứng cạnh một chiếc Mercedes-Benz S-Class bọc thép, xung quanh là bốn chiếc SUV đen hộ tống. "Chào mừng cô đến Bình Nhưỡng, Sharapova," Nam nói, bắt tay cô với ánh mắt ngưỡng mộ không che giấu. "Sân của anh có làm cô ấn tượng không, hay tôi phải gọi kỹ sư từ Moskva để nâng cấp ngay bây giờ?" Maria, đẩy kính râm lên đầu, bật cười: "Chủ tịch Nam, nếu sân của anh tốt như lời mời, tôi sẽ tha thứ cho anh khi thua tôi hôm nay. Nhưng đừng mong tôi nương tay!"

Đoàn xe bọc thép, với động cơ gầm vang, đưa họ qua những con đường rộng lớn của Bình Nhưỡng, nơi các tòa nhà bê tông kiên cố xen lẫn với những khu vườn được chăm sóc tỉ mỉ, cây cối xanh mướt dưới ánh nắng. Tư dinh Ryongsong hiện ra với vẻ uy nghi: cổng chính bằng thép cao 5 mét, trang trí phù điêu hình đại bàng, mở ra để lộ khu vườn rộng lớn với hoa hồng đỏ thắm, hồ nước nhân tạo phản chiếu ánh sáng, và một sân quần vợt ngoài trời đạt chuẩn quốc tế, được xây từ thời Kim Jong-il. Sân có mặt sân cứng acrylic màu xanh dương, lưới trắng căng chắc, và khán đài nhỏ với 20 ghế bọc nhung đỏ, được che bởi mái che thép chống đạn. Nam ra lệnh cho đội vệ binh, do đại tá Choe Yong-min chỉ huy, đảm bảo an ninh tuyệt đối, chỉ cho phép sáu cận vệ đứng canh ở khoảng cách 50 mét, đảm bảo sự riêng tư. "Cô Sharapova, hôm nay chỉ có cô và tôi trên sân," Nam nói, ánh mắt lấp lánh sự tinh nghịch, như thể đang chuẩn bị cho một cuộc chiến không chỉ trên sân.

Trước khi bắt đầu trận đấu, Nam dẫn Maria vào một phòng họp nhỏ trong tư dinh, được thiết kế với sự sang trọng kín đáo: bàn gỗ óc chó dài 3 mét, ghế bọc da đen nhập từ Ý, và một màn hình LED 65 inch gắn trên tường, hiển thị bản đồ khu công nghiệp Haeundae ở Busan. Trên bàn, các tài liệu được sắp xếp gọn gàng trong thư mục da: bản vẽ chi tiết của nhà máy Sugarpova, kế hoạch tái thiết với ngân sách 200 triệu USD, báo cáo về hệ thống phòng không S-400 từ Nga, và phân tích thị trường xuất khẩu sang Đông Nam Á và Nga. Một khay bạc đặt ở góc bàn chứa trà xanh Matcha Nhật Bản, bánh gạo truyền thống Triều Tiên, và hai ly pha lê đựng nước khoáng Evian. Nam, đứng trước màn hình, trình bày với giọng tự tin, cử chỉ điềm tĩnh nhưng đầy quyền lực: "Cô Sharapova, nhà máy Sugarpova sẽ được tái thiết với công nghệ sản xuất kẹo tự động từ Đức và dây chuyền thiết bị Therabody được thiết kế riêng bởi các kỹ sư Nga. Chúng tôi dự kiến tạo 1.500 việc làm trong năm đầu, với 800 công nhân từ Busan và 700 kỹ thuật viên được đào tạo tại Moskva. Doanh thu dự kiến đạt 50 triệu USD trong năm 2018, với 60% xuất khẩu sang Việt Nam, Thái Lan, và Nga."

Maria, ngồi đối diện với tư thế chuyên nghiệp, chân bắt chéo, tay cầm bút ghi chú trên một cuốn sổ da, xem xét các con số với ánh mắt sắc sảo của một nhà đầu tư dày dạn. "Chủ tịch Nam, kế hoạch này rất ấn tượng, nhưng an ninh là vấn đề lớn nhất. Sau vụ không kích của Mỹ, làm sao tôi có thể chắc chắn rằng nhà máy sẽ không bị phá hủy lần nữa? Và chi phí tái thiết, tỷ lệ chia sẻ cụ thể là gì?" cô hỏi, giọng nghiêm túc, như thể đang đàm phán một hợp đồng trị giá hàng trăm triệu USD. Nam, ánh mắt kiên định, đưa cho cô một báo cáo dày 50 trang, được đóng bìa cứng với tiêu đề "Kế Hoạch Bảo Vệ Đặc Khu Kinh Tế Busan": "Chính phủ Triều Tiên sẽ chi trả 75% chi phí tái thiết, tương đương 150 triệu USD, bao gồm cả việc nâng cấp hệ thống phòng không. Chúng tôi đã triển khai bốn đơn vị S-400 quanh Busan, với phạm vi phủ sóng 400 km, cùng hệ thống radar Oborona-14 từ Nga để phát hiện máy bay tàng hình F-22. Ngoài ra, 500 lính đặc nhiệm được huấn luyện bởi cố vấn Nga sẽ bảo vệ khu vực 24/7. Cô có thể yên tâm về tài sản của mình."

Maria, xem xét báo cáo, gật đầu chậm rãi, ánh mắt lộ vẻ hài lòng nhưng vẫn thận trọng. "Chủ tịch Nam, anh rõ ràng đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Nhưng tôi cần gặp trực tiếp các kỹ sư Nga và kiểm tra hệ thống phòng không tại Busan trước khi ký hợp đồng tiếp theo. Chiến tranh Mỹ-Trung khiến tôi không thể mạo hiểm thêm." Nam mỉm cười, đặt tay lên bàn, ánh mắt giao với cô: "Cô Sharapova, tôi cam kết bằng danh dự của mình. Triều Tiên là nơi an toàn nhất cho đầu tư của cô trong thời điểm này. Tôi sẽ sắp xếp chuyến thăm Busan trong tuần tới, và cô sẽ thấy tận mắt hệ thống S-400 hoạt động." Maria, hài lòng với câu trả lời, đứng dậy, cầm cây vợt Wilson, ánh mắt lấp lánh sự thách thức: "Được rồi, Chủ tịch. Bây giờ, hãy xem anh có giữ được lời hứa trên sân quần vợt không."

Nam và Maria bước ra sân quần vợt, nơi ánh nắng trưa tháng Bảy chiếu rực rỡ, làm nổi bật cơ thể săn chắc của cả hai dưới lớp vải thể thao. Nam, thay bộ đồ thể thao đen với áo phông ôm sát khoe bắp tay rắn rỏi và quần short bó, cầm vợt Yonex VCore, cán bọc da đen, sẵn sàng đối đầu. Maria, trong bộ đồ Nike trắng, di chuyển nhẹ nhàng như một vận động viên đỉnh cao, đôi giày Air Zoom Vapor tạo âm thanh chắc chắn trên mặt sân acrylic xanh dương. Mái tóc vàng óng ánh của cô lấp lánh dưới nắng, đuôi ngựa đung đưa theo từng bước đi, và ánh mắt xanh thẳm đầy tự tin, như thể cô đang chuẩn bị cho một trận chung kết Wimbledon. Trước khi bắt đầu, Nam, đứng bên cạnh lưới, đề nghị một luật chơi táo bạo để tăng phần kịch tính: "Cô Sharapova, hôm nay chúng ta sẽ chơi khác đi. Sau mỗi set, người thua phải cởi bỏ một món đồ trên người. Nếu cô thắng, tôi sẽ cung cấp thêm 10 triệu USD cho nhà máy Sugarpova. Nếu tôi thắng, cô sẽ ở lại Triều Tiên thêm một tháng để giám sát dự án. Đồng ý chứ?" Maria, ban đầu ngạc nhiên, che miệng cười lớn, ánh mắt lấp lánh sự tò mò và thách thức. Cô nghiêng đầu, tay chống hông, dáng đứng đầy kiêu hãnh: "Chủ tịch Nam, anh đúng là biết cách làm mọi thứ trở nên... nguy hiểm. Được thôi, nhưng đừng hối hận khi tôi khiến anh thua trắng! Và tôi muốn thêm một điều kiện: nếu tôi thắng, anh phải đích thân đưa tôi đi thăm Busan." Nam, ánh mắt lấp lánh dục vọng, gật đầu: "Thành giao, Sharapova. Hãy bắt đầu!"

Trận đấu bắt đầu với sự chứng kiến của sáu vệ binh đứng ở khoảng cách 50 mét, đảm bảo không ai làm phiền. Maria, với kinh nghiệm của một cựu số 1 thế giới và 5 danh hiệu Grand Slam, mở đầu bằng một cú giao bóng ăn điểm trực tiếp (ace) tốc độ 180 km/h, bóng bay sượt qua lưới với độ xoáy hoàn hảo, đập xuống sân ngay góc chữ T, khiến Nam chỉ biết lắc đầu cười khổ. "Cô không nương tay chút nào, Sharapova," cậu nói, giọng pha chút ngưỡng mộ, khiến Maria bật cười từ bên kia sân, đôi tay chống hông, dáng đứng đầy tự tin: "Chủ tịch Nam, tôi không đến đây để thua!" Maria sử dụng lối đánh tấn công từ cuối sân, với các cú topspin mạnh mẽ từ cả hai cánh forehand và backhand, kết hợp với những quả lốp bóng tinh tế, khiến Nam phải chạy khắp sân để phòng thủ. Nam, dù không phải vận động viên chuyên nghiệp, dựa vào thể lực vượt trội từ thời sinh viên tại Mỹ, với các buổi tập gym và chạy bộ hàng ngày, để thực hiện các cú đánh phòng thủ chắc chắn, kéo dài các pha bóng nhằm làm Maria mệt mỏi. Một pha bóng kéo dài 12 lượt đánh kết thúc khi Maria tung cú smash từ trên cao, bóng đập xuống sân như một viên đạn, khiến Nam ngã ra sau trong nỗ lực cứu bóng. Maria, đứng bên kia lưới, vỗ tay trêu đùa: "Chủ tịch, anh cần tập thêm nếu muốn đấu với tôi!" Set đầu kết thúc với tỷ số 6-2 nghiêng về Maria sau 25 phút căng thẳng. Nam, theo luật, cởi áo phông, để lộ cơ thể rắn chắc với bắp tay săn chắc, ngực rộng, và những vết sẹo nhỏ từ vụ không kích ở Busan. Maria, ánh mắt thoáng nhìn cơ thể cậu, mỉm cười tinh nghịch: "Không tệ, Chủ tịch. Nhưng tôi chưa dừng lại đâu."

Set thứ hai, Nam điều chỉnh chiến thuật, chơi tấn công hơn với các cú forehand dọc dây sắc bén, tận dụng chiều cao 1m85 để tạo lực đánh mạnh. Cậu lên lưới thường xuyên, thực hiện các cú volley cắt bóng chính xác, khiến Maria phải di chuyển liên tục để đáp trả. Một pha lên lưới của Nam kết thúc bằng một cú volley góc hẹp, bóng lướt qua Maria chỉ cách vài centimet, khiến cô trầm trồ: "Chủ tịch Nam, anh tiến bộ đấy! Tôi phải cẩn thận rồi." Nam thắng set này 6-4 sau 30 phút, với một cú giao bóng ăn điểm trực tiếp ở điểm quyết định. Maria, với nụ cười tinh nghịch, cởi áo croptop, để lộ áo thể thao bó sát màu trắng, làm nổi bật vòng ngực đầy đặn và đường cong eo thon. Cô đứng thẳng, ánh mắt thách thức: "Chủ tịch, anh may mắn lần này thôi." Không khí trên sân trở nên ám muội, ánh mắt của cả hai giao nhau đầy ẩn ý, như thể trận đấu không chỉ là thể thao mà còn là một màn trình diễn dục vọng.

Set thứ ba, Maria lấy lại phong độ, sử dụng các cú backhand chéo sân chính xác, với độ xoáy khiến bóng bật cao, buộc Nam phải lùi sâu để phòng thủ. Cô kết hợp các cú đánh drop shot tinh tế, khiến Nam phải lao lên lưới trong vô vọng. Một pha bóng dài 15 lượt đánh kết thúc khi Maria tung cú passing shot dọc dây, bóng bay sát mép sân, khiến Nam chỉ biết đứng nhìn. Maria thắng set này 6-3 sau 35 phút, khiến Nam cởi quần short, để lộ quần lót đen ôm sát, làm nổi bật cơ thể rắn rỏi của cậu. Nam, cười lớn, giơ vợt lên: "Cô Sharapova, cô đang ép tôi phải chơi hết sức đấy!" Maria, ánh mắt lấp lánh, đáp: "Chủ tịch, anh chưa thấy hết khả năng của tôi đâu."

Set thứ tư, Nam chơi với sự quyết tâm hiếm thấy, tận dụng chiều cao và sức mạnh để đánh các cú forehand dọc dây, kết hợp với những lần lên lưới bất ngờ. Một pha cứu bóng ngoạn mục gần lưới, khi Nam lăn người trên sân để đánh một cú lob hoàn hảo, khiến Maria trầm trồ: "Chủ tịch, anh có chắc không phải vận động viên chuyên nghiệp không?" Nam thắng set này 7-5 sau một loạt pha bóng căng thẳng kéo dài 40 phút, với một cú smash từ giữa sân kết thúc set point. Maria, theo luật, cởi quần short, để lộ nội y trắng mỏng manh, cơ thể cao 1m88 lấp lánh mồ hôi dưới nắng, đôi chân dài và vòng hông hoàn mỹ khiến Nam không thể rời mắt. Cô đứng tự tin, ánh mắt thách thức: "Chủ tịch Nam, còn một set nữa. Anh sẵn sàng chưa?"

Set thứ năm, cả hai đều chiến đấu quyết liệt, không ai nhường ai. Maria sử dụng các cú giao bóng xoáy mạnh mẽ, với tốc độ lên đến 190 km/h, khiến Nam phải căng mình đáp trả. Nam, ngược lại, chơi phòng thủ từ cuối sân, kéo dài các pha bóng để tìm cơ hội phản công. Một pha bóng kéo dài 18 lượt đánh, với cả hai di chuyển khắp sân, kết thúc khi Maria tung cú topspin forehand hoàn hảo, bóng đập xuống góc sân, khiến Nam ngã ra sau trong nỗ lực cứu bóng. Maria thắng set này 6-4 sau 45 phút căng thẳng. Nam, cười lớn, cởi bỏ quần lót, để lộ cơ thể trần truồng, rắn chắc với những cơ bắp săn chắc, ánh mắt cậu không rời khỏi Maria. Maria, không chịu thua, thắng set thứ sáu 6-2 sau 30 phút, với một cú ace cuối cùng khiến Nam chỉ biết vỗ tay. Cô cởi bỏ nội y, để lộ cơ thể hoàn mỹ, làn da trắng mịn, vòng ngực căng tròn, và đôi chân dài săn chắc từ những năm tháng thi đấu quần vợt. Dưới ánh nắng trưa, cả hai đứng đối diện nhau trên sân, không còn rào cản nào, ánh mắt giao nhau đầy dục vọng và sự kích thích, như thể trận đấu đã vượt xa ranh giới của thể thao.

Nam, không kìm được dục vọng khi nhìn cơ thể Maria – cao 1m88, làn da trắng mịn lấp lánh mồ hôi, vòng ngực căng tròn, bụng phẳng lì với những đường cơ tinh tế, và đôi chân dài săn chắc như một tác phẩm nghệ thuật – ném vợt xuống sân, bước nhanh qua lưới, nắm tay Maria và kéo cô vào một căn phòng nhỏ cạnh sân. Căn phòng, được thiết kế để nghỉ ngơi sau các trận đấu, có không gian ấm cúng với ghế sofa bọc da đen mềm mại, bàn trà bằng kính trong suốt, và rèm lụa dày màu xanh đậm che kín cửa sổ, tạo nên một không gian kín đáo, tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Ánh sáng mờ ảo từ đèn trần bằng pha lê chiếu lên cơ thể Maria, làm nổi bật từng đường nét, từ xương quai xanh thanh mảnh đến vòng hông hoàn mỹ. Nam, ánh mắt cháy bỏng, kéo Maria vào lòng, hôn cô chậm rãi, môi cậu lướt qua môi cô, cảm nhận hơi thở ấm áp và vị ngọt nhẹ của son môi. Nụ hôn trở nên mãnh liệt hơn, môi cậu trượt xuống cổ cô, cắn nhẹ lên da thịt mịn màng, khiến Maria rên khẽ, đầu ngửa ra sau, mái tóc vàng xõa tung trên vai.

Nam, tay lướt chậm rãi qua cơ thể Maria, cảm nhận từng đường cong, từ vòng ngực đầy đặn đến vùng bụng phẳng lì. Cậu dừng lại ở núm vú, vân vê nhẹ nhàng qua làn da ấm áp, khiến Maria run rẩy, hơi thở trở nên gấp gáp, tiếng rên nhỏ thoát ra từ cổ họng. "Chủ tịch Nam..." cô thì thầm, giọng run run nhưng không đẩy cậu ra, ánh mắt xanh thẳm mờ đi vì dục vọng. Nam, không dừng lại, quỳ xuống, hôn lên vùng bụng cô, lưỡi lướt nhẹ quanh rốn, cảm nhận cơ thể cô căng lên vì kích thích. Tay cậu lướt xuống vùng âm đạo, mơn trớn chậm rãi, cảm nhận sự ẩm ướt và hơi ấm lan tỏa, khiến Maria rên rỉ lớn hơn, đôi tay siết chặt vai cậu, để lại những vết cào nhẹ trên da. Nam, ánh mắt đầy mê đắm, hôn lên vùng âm đạo, lưỡi cậu khám phá từng nếp gấp, cảm nhận hương vị ngọt ngào và hơi thở gấp gáp của Maria khi cô đạt cực khoái lần đầu, cơ thể run rẩy, đầu ngửa ra sau, tiếng rên vang vọng trong căn phòng kín.

Maria, không chịu bị động, kéo Nam đứng dậy, tay cô vuốt ve dương vật cậu, chậm rãi nhưng đầy khiêu khích, khiến Nam rên khẽ, cơ thể căng cứng. Cô hôn lên ngực cậu, lưỡi lướt qua những đường cơ, rồi xuống bụng, cảm nhận sức mạnh của cơ thể Nam dưới đầu lưỡi. Nam, không kìm được nữa, nâng Maria lên, đặt cô nằm ngửa trên ghế sofa, đôi chân dài của cô mở ra, mời gọi. Cậu nhấn dương vật vào lồn cô, từng cú thúc chậm rãi, sâu và đầy kiểm soát, như thể muốn kéo dài từng giây phút. Maria, ánh mắt nhắm nghiền, rên rỉ lớn hơn, đôi tay bấu chặt vào da ghế, cơ thể uốn cong theo nhịp điệu của Nam. "Nam... chậm thôi..." cô thì thầm, giọng lạc đi vì khoái cảm, nhưng cơ thể cô lại đáp ứng mãnh liệt, hông nâng lên để hòa nhịp với cậu. Cả hai hòa quyện trong nhịp điệu chậm, mỗi chuyển động kéo dài, đầy cảm xúc, như một điệu tango đầy dục vọng. Sau hơn 20 phút, cả hai đạt cực khoái lần thứ hai, Nam xuất tinh, hơi thở gấp gáp hòa lẫn với tiếng rên của Maria. Họ nằm dài trên ghế sofa, cơ thể lấm tấm mồ hôi, ánh mắt giao nhau trong sự thỏa mãn xen lẫn ám muội, như thể vừa chia sẻ một bí mật không thể nói ra.

Không ngờ, Ri Sol-ju, trong buổi chiều yên ả, quyết định đi dạo trong khuôn viên tư dinh cùng Kim Ju-ae để tận hưởng không khí sau những ngày bị giam giữ ở Bắc Kinh. Cô mặc một chiếc váy lụa màu xanh nhạt, mái tóc đen dài xõa xuống vai, bước đi chậm rãi bên hồ nước nhân tạo, nơi hoa sen nở rộ dưới ánh nắng. Ju-ae, trong bộ váy hồng phấn, nắm tay mẹ, vui vẻ kể về con búp bê mới mà Nam mua cho. Khi cả hai đi ngang qua căn phòng nhỏ cạnh sân quần vợt, Sol-ju vô tình nhìn qua khe hở của rèm lụa, nơi ánh sáng mờ ảo để lộ cảnh Nam và Maria trong khoảnh khắc thân mật. Cô thấy cơ thể trần truồng của Nam hòa quyện với Maria, tiếng rên của Maria vang lên rõ ràng trong không gian tĩnh lặng, và những chuyển động chậm rãi nhưng mãnh liệt của họ trên ghế sofa. Sol-ju, đứng sững như trời trồng, trái tim như bị bóp nghẹt, đôi tay run rẩy ôm chặt Ju-ae để cô bé không nhìn thấy. Nước mắt lăn dài trên má cô, nhưng cô cố kìm nén, cắn chặt môi để không bật ra tiếng khóc. "Mẹ ơi, sao mẹ khóc?" Ju-ae hỏi, giọng ngây thơ, đôi mắt to tròn nhìn lên mẹ, tay nhỏ bé nắm chặt tay Sol-ju. Sol-ju, giọng run run, lắc đầu: "Mẹ bị bụi bay vào mắt thôi, con yêu. Đi, chúng ta về phòng, mẹ sẽ kể chuyện cổ tích Triều Tiên cho con nghe." Cô dẫn Ju-ae rời đi, bước chân nặng nề, lòng đầy đau đớn và uất hận. Hình ảnh Nam, người cô từng yêu sâu sắc và hy sinh tất cả, giờ đây trong vòng tay một người phụ nữ khác, khiến Sol-ju cảm thấy bị phản bội sâu sắc. Những thay đổi trong tâm hồn cô sau thời gian ở Bắc Kinh, nơi cô mất đi phần nào sự đoan trang, càng làm nỗi đau thêm mãnh liệt, như thể cô không còn chỗ đứng trong trái tim Nam.

Sau khi đạt cực khoái, Nam và Maria thở hổn hển, cơ thể lấm tấm mồ hôi, nằm dài trên ghế sofa trong căn phòng nhỏ. Nam, ánh mắt vẫn còn cháy bỏng, đứng dậy, lấy khăn bông từ bàn trà, nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán Maria. Cô, ánh mắt xanh thẳm giờ đây dịu lại, mỉm cười yếu ớt, chỉnh lại mái tóc vàng rối bù. Cả hai mặc lại quần áo, Maria khoác bộ đồ Nike trắng, còn Nam trở lại với quần short và áo phông đen, như thể chưa từng có khoảnh khắc mãnh liệt vừa xảy ra. Họ bước ra sân quần vợt, ngồi xuống băng ghế gỗ dưới bóng cây sồi lớn, nơi không khí mát mẻ làm dịu cái nóng buổi trưa. Một vệ binh, trong quân phục xanh đậm, mang đến hai chai nước khoáng Evian lạnh và hai khăn bông trắng, đặt lên bàn đá cạnh ghế trước khi lặng lẽ rút lui.

Maria, nhấp một ngụm nước, ánh mắt lấp lánh như vừa trải qua một trận chung kết Grand Slam, cười lớn: "Chủ tịch Nam, tôi phải thừa nhận, luật chơi của anh thật sự... không giống ai. Tôi đã thi đấu ở Wimbledon, Roland Garros, nhưng chưa bao giờ nghĩ quần vợt có thể kích thích đến thế này. Anh đã làm tôi bất ngờ, không chỉ trên sân mà cả... trong căn phòng đó." Cô nghiêng đầu, mái tóc vàng đung đưa, giọng điệu pha chút tinh nghịch và khiêu khích. Nam, ánh mắt đầy dục vọng nhưng vẫn giữ phong thái lãnh đạo, đáp: "Cô Sharapova, cô làm mọi thứ trở nên đặc biệt. Trận đấu này không chỉ là quần vợt, mà là một trải nghiệm không thể quên. Lần sau, chúng ta sẽ tiếp tục, cả trên sân lẫn ngoài sân. Tôi muốn thấy cô thua lần nữa, và tôi sẽ nâng cược lên: 20 triệu USD cho nhà máy nếu cô thắng." Maria, với nụ cười táo bạo, gật đầu: "Chủ tịch, cứ chuẩn bị thua nữa đi. Tôi luôn sẵn sàng cho thử thách, dù là trên sân hay... bất cứ đâu. Nhưng lần tới, tôi muốn anh thêm một sân tập trong nhà máy để công nhân có thể chơi quần vợt." Nam cười lớn, giơ tay ra bắt tay cô: "Thành giao, Sharapova."

Cả hai quay lại bàn bạc công việc, ngồi dưới bóng cây sồi, nơi những cành lá xào xạc trong gió tạo nên âm thanh êm dịu. Maria mở iPad Pro, xem lại bản kế hoạch tái thiết nhà máy Sugarpova, với các bản vẽ 3D chi tiết hiển thị dây chuyền sản xuất kẹo cao cấp và thiết bị Therabody. Cô bày tỏ lo ngại sâu sắc về các cuộc không kích của Mỹ, đặc biệt sau vụ phá hủy công trường trước đó. "Chủ tịch Nam, tôi đã đầu tư hơn 30 triệu USD vào Sugarpova và Therabody. Nếu nhà máy ở Busan bị phá hủy lần nữa, tôi sẽ mất rất nhiều, không chỉ về tiền mà còn về uy tín. Anh có kế hoạch cụ thể gì để bảo vệ nó?" cô hỏi, giọng nghiêm túc, ánh mắt sắc sảo như khi đối đầu một đối thủ trên sân Australian Open. Nam, lấy từ túi áo một tài liệu dày 50 trang, được đóng bìa cứng với tiêu đề "Kế Hoạch Bảo Vệ Đặc Khu Kinh Tế Busan," đưa cho cô: "Cô Sharapova, đây là kế hoạch bảo vệ chi tiết. Chúng tôi đã triển khai thêm hai đơn vị S-400 quanh Busan, với phạm vi phủ sóng 400 km, cùng hệ thống radar Oborona-14 từ Nga để phát hiện máy bay tàng hình F-22. Lực lượng an ninh 24/7 bao gồm 500 lính đặc nhiệm được huấn luyện bởi cố vấn Nga, và chúng tôi đang xây dựng các hầm trú ẩn dưới lòng đất cho công nhân và thiết bị. Hơn nữa, với chiến tranh Mỹ-Trung làm phân tán sự chú ý của Mỹ, Triều Tiên đang trở thành nơi an toàn nhất cho đầu tư quốc tế." Maria, xem xét tài liệu, gật đầu chậm rãi, ánh mắt lộ vẻ tin tưởng nhưng vẫn pha chút lo lắng. "Tôi tin anh, Chủ tịch. Nhưng tôi cần gặp các kỹ sư Nga và kiểm tra hệ thống phòng không tại Busan trước khi ký hợp đồng tiếp theo. Tôi không thể mạo hiểm thêm," cô nói, giọng điềm tĩnh nhưng cương quyết.

Nam đồng ý, hứa sẽ sắp xếp một chuyến thăm Busan trong tuần tới để Maria trực tiếp kiểm tra hệ thống phòng không và gặp các kỹ sư. Cả hai nâng ly nước khoáng, như thể chúc mừng một thỏa thuận tạm thời. Maria, ánh mắt thoáng nhìn Nam, mỉm cười: "Chủ tịch Nam, anh không chỉ giỏi chính trị mà còn biết cách làm một trận quần vợt trở nên... đáng nhớ. Tôi mong chờ chuyến đi Busan, và có lẽ, một trận đấu khác." Nam cười lớn, ánh mắt đầy ẩn ý: "Cô Sharapova, cô là đối thủ đáng gờm nhất mà tôi từng gặp, cả trong lẫn ngoài sân. Chúng ta sẽ sớm gặp lại." Maria rời tư dinh, trở về penthouse ở Gangnam trên một chiếc xe bọc thép do Nam sắp xếp, trong khi cậu quay lại phòng làm việc tại Ryongsong.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro