Chương 70: Hải chiến

Vào sáng ngày 30 tháng 1 năm 2018, trong một hội trường lớn tại Tòa nhà Quốc hội Nhật Bản ở Chiyoda, Tokyo, ánh sáng từ những chiếc đèn chùm pha lê chiếu sáng những hàng ghế bọc nhung đỏ, nơi các quan chức cấp cao của Nhật Bản và các nhà báo quốc tế tụ họp. Thủ tướng Shinzo Abe, trong bộ vest xanh đậm với cà vạt đỏ, đứng trước bục phát biểu được trang trí bằng cờ Nhật Bản và huy hiệu hoa cúc hoàng gia. Ông điều chỉnh micro, ánh mắt nghiêm nghị quét qua đám đông, trước khi tuyên bố với giọng trầm nhưng đanh thép: "Nhật Bản, cùng với Đài Loan, hôm nay chính thức công bố Liên minh Quân sự Đông Á, một bước đi lịch sử để bảo vệ lãnh thổ và hòa bình khu vực trước sự xâm lược của Cộng hòa Nhân dân Triều Tiên tại Kyushu và Okinawa." Giọng nói của ông vang vọng qua hệ thống loa, được truyền trực tiếp trên NHK và các kênh quốc tế như CNN, BBC, và Al Jazeera.

Tại Đài Bắc, trong một phòng họp hiện đại tại Văn phòng Tổng thống Đài Loan, Tổng thống Thái Anh Văn xuất hiện qua cầu truyền hình, đứng trước một bức tranh lớn mô tả dãy núi Ngọc Sơn hùng vĩ. Bà mặc một bộ suit màu xanh đậm, tóc ngắn gọn gàng, và đeo kính gọng mỏng, toát lên vẻ tự tin nhưng đầy quyết tâm. "Okinawa không chỉ là vấn đề của Nhật Bản mà còn liên quan đến an ninh của Đài Loan," bà nói, giọng rõ ràng và kiên định. "Liên minh này là lời cảnh báo rằng chúng tôi sẽ không khoan nhượng trước các hành động bành trướng của Triều Tiên." Hình ảnh bà trên màn hình lớn tại Tokyo được các quan chức Nhật Bản vỗ tay hoan nghênh, trong khi các nhà báo ghi chép liên tục, máy ảnh chớp sáng không ngừng.

Liên minh này là kết quả của nhiều tháng đàm phán bí mật, bắt đầu từ các cuộc họp tại căn cứ quân sự Mỹ ở Guam, nơi các tướng lĩnh Nhật Bản và Đài Loan, dưới sự cố vấn của các sĩ quan Mỹ từ Hạm đội 7, đã soạn thảo kế hoạch phối hợp. Nhật Bản huy động một lực lượng hùng hậu: hơn 120.000 binh sĩ từ Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản (JSDF), bao gồm Sư đoàn 1 từ Hokkaido và Sư đoàn 8 từ Kyushu, được trang bị xe tăng Type 10 với giáp nano-crystal và súng trường Howa Type 89. Hải quân Nhật Bản triển khai 12 tàu khu trục lớp Kongo và Atago, được trang bị hệ thống Aegis, cùng với hai tàu sân bay trực thăng lớp Izumo. Không quân Nhật Bản đóng góp 80 máy bay F-15J, 40 máy bay F-2, và hàng chục trực thăng AH-64 Apache, tất cả được bảo dưỡng kỹ lưỡng tại căn cứ Misawa.

Đài Loan, dù nhỏ hơn, đóng góp một lực lượng đáng kể: 50.000 binh sĩ, bao gồm 20.000 lính hải quân và 10.000 lính không quân. Hải quân Đài Loan triển khai bốn tàu khu trục lớp Kidd, được Mỹ chuyển giao, và sáu tàu hộ tống lớp Kang Ding, được trang bị tên lửa chống hạm Hsiung Feng III. Không quân Đài Loan huy động 60 máy bay F-16A/B, được nâng cấp với radar AESA, cùng 30 máy bay Mirage 2000-5 từ Pháp. Mỹ, dù bị sa lầy trong cuộc thế chiến với Trung Quốc và Nga, hỗ trợ liên minh bằng cách cung cấp dữ liệu tình báo vệ tinh từ Cơ quan Tình báo Không gian Quốc gia (NRO) và triển khai tàu sân bay USS Ronald Reagan cùng hai tàu khu trục lớp Arleigh Burke neo đậu ngoài khơi Biển Hoa Đông, sẵn sàng yểm trợ hỏa lực nếu cần.

Tin tức về liên minh lan truyền nhanh chóng, làm dậy sóng truyền thông quốc tế. NHK đưa tin với tiêu đề "Nhật Bản và Đài Loan Thách Thức Triều Tiên," trong khi CNN gọi đây là "Bước ngoặt ở Đông Á." Tại Bình Nhưỡng, trong phòng họp chiến lược tại Nhà Xanh, Nam triệu tập một cuộc họp khẩn với các cố vấn thân cận. Căn phòng được bao quanh bởi các màn hình LED lớn hiển thị bản đồ số của Kyushu và Okinawa, với các chấm đỏ biểu thị vị trí quân địch. Tướng Kim Hyok-chol, mặc quân phục xanh đậm với ngôi sao vàng trên vai, báo cáo: "Thưa Chủ tịch, liên minh Nhật-Đài là mối đe dọa trực tiếp. Họ có sự hỗ trợ của Mỹ, và các đặc khu kinh tế của chúng ta, bao gồm nhà máy Sugarpova ở Busan, có thể bị ảnh hưởng nếu chiến tranh mở rộng." Cố vấn kinh tế Ri Jong-ho, trong bộ vest xám, lo lắng bổ sung: "Chiến tranh sẽ làm gián đoạn chuỗi cung ứng toàn cầu. Chúng ta cần củng cố liên minh với Nga và Trung Quốc ngay lập tức." Nam, ngồi ở ghế chủ tọa, ánh mắt sắc lạnh, gật đầu: "Họ muốn thách thức Triều Tiên? Chúng ta sẽ cho họ thấy hậu quả. Chuẩn bị mọi lực lượng!"

Vào lúc 3 giờ sáng ngày 1 tháng 2 năm 2018, bầu trời Kyushu bị xé toạc bởi tiếng động cơ gầm rú của các máy bay F-15J Nhật Bản. Từ căn cứ không quân Tsuiki, hơn 50 máy bay cất cánh, mang theo bom dẫn đường GBU-31 JDAM, nhắm vào các căn cứ quân sự của Triều Tiên tại Fukuoka. Những vụ nổ rung chuyển mặt đất, các kho vũ khí bốc cháy, tạo ra những cột khói đen cao hàng trăm mét, che khuất ánh bình minh. Hải quân Nhật Bản, từ ngoài khơi Miyazaki, bắn hơn 60 tên lửa Tomahawk từ các tàu khu trục lớp Kongo, phá hủy trung tâm chỉ huy của Triều Tiên tại Kumamoto. Tàu sân bay trực thăng JS Izumo, neo đậu cách bờ 50 km, phóng trực thăng SH-60K chở lính dù, nhảy xuống các vùng ngoại ô Kagoshima để thiết lập đầu cầu.

Trên mặt đất, Sư đoàn 8 của JSDF, với 15.000 binh sĩ và 200 xe tăng Type 10, tiến vào Kagoshima từ phía nam, sử dụng chiến thuật bao vây để cắt đứt đường tiếp tế của Triều Tiên. Các binh sĩ Nhật, trong bộ đồng phục ngụy trang Type III, di chuyển dưới sự yểm trợ của pháo tự hành Type 99, bắn liên tục vào các cứ điểm Triều Tiên. Tiếng nổ của đạn pháo 155mm vang vọng qua các cánh đồng lúa, khói bụi mù mịt, biến những con đường quê yên bình thành chiến trường hỗn loạn.

Cùng thời điểm, tại Okinawa, Đài Loan phát động chiến dịch "Giải Phóng Okinawa" với sự phối hợp chặt chẽ. Từ cảng Cao Hùng, bốn tàu khu trục lớp Kidd và sáu tàu hộ tống lớp Kang Ding vượt qua eo biển Đài Loan, tiến đến vùng biển gần Naha. Vào lúc 4 giờ sáng, các tàu này bắn hơn 40 tên lửa Hsiung Feng III, nhắm vào các pháo đài ven biển của Triều Tiên, phá hủy hai tháp radar và một kho đạn. Tiếng nổ làm rung chuyển thành phố Naha, cửa kính các tòa nhà vỡ vụn, cư dân địa phương hoảng loạn chạy vào các hầm trú ẩn.

Lực lượng đặc nhiệm hải quân Đài Loan, với 2.000 binh sĩ mặc đồng phục chống nước, đổ bộ lên bãi biển Kadena bằng thuyền cao su Zodiac. Họ mang theo súng trường T91 và súng máy T75, tiến sâu vào nội địa dưới sự yểm trợ của máy bay F-16A/B, thả bom dẫn đường vào sân bay Naha. Một vụ nổ lớn tại kho nhiên liệu làm bùng lên ngọn lửa cao hàng chục mét, chiếu sáng bầu trời đêm. Lính dù Đài Loan, nhảy xuống từ máy bay C-130 Hercules, chiếm các ngọn đồi phía tây Naha, thiết lập các trạm pháo cối để bắn phá các vị trí Triều Tiên.

Tại Kyushu, đại tá Choe Yong-min, thống đốc quân sự của Tỉnh Kyushu, chỉ huy từ một boongke ngầm ở Kumamoto, được xây dựng bằng bê tông cốt thép dày 2 mét để chống lại các cuộc không kích. Boongke được trang bị các màn hình radar hiện đại, hiển thị vị trí của máy bay và tàu chiến Nhật Bản. Choe Yong-min, trong bộ quân phục xanh với huy hiệu ngôi sao đỏ, ra lệnh qua bộ đàm: "Triển khai ngay các trung đoàn xe tăng K2 Black Panther và pháo tự hành Koksan! Đẩy quân Nhật ra biển trước khi chúng củng cố đầu cầu!" Tiếng loa vang vọng trong boongke, các sĩ quan tham mưu chạy đi truyền lệnh, không khí căng như dây đàn.

Hơn 100 xe tăng K2 Black Panther, được sản xuất tại Hàn Quốc trước khi thống nhất bán đảo, rầm rộ tiến ra từ các căn cứ ẩn trong rừng. Với giáp composite và hệ thống điều khiển hỏa lực tiên tiến, các xe tăng này vượt qua địa hình đồi núi, đối đầu trực diện với xe tăng Type 10 của Nhật Bản. Một trận chiến xe tăng ác liệt diễn ra tại ngoại ô Fukuoka, tiếng nổ của đạn xuyên giáp 120mm vang lên không ngừng, khói đen và lửa đỏ bao phủ cánh đồng. Quân Triều Tiên, với sự hỗ trợ của pháo tự hành Koksan, bắn đạn 170mm từ khoảng cách 30 km, phá hủy các cứ điểm Nhật Bản tại Kagoshima.

Hệ thống phòng không S-400, được Nga cung cấp, trở thành lá chắn bất khả xâm phạm. Các radar 91N6E của S-400 quét bầu trời, phát hiện máy bay Nhật Bản từ khoảng cách 400 km. Từng loạt tên lửa 48N6DM phóng lên, để lại những vệt khói trắng uốn lượn trên không trung, bắn hạ 35 máy bay F-15J và 12 trực thăng AH-64 Apache. Những mảnh vỡ kim loại rơi xuống như mưa, một số đâm xuống các cánh đồng lúa, tạo ra những hố sâu đầy nước. Tên lửa chống hạm Oniks, phóng từ các bệ di động gần Miyazaki, nhắm vào hải quân Nhật Bản, phá hủy ba tàu khu trục lớp Kongo và làm hư hại nặng một tàu sân bay trực thăng JS Izumo. Biển Hoa Đông ngập trong dầu loang và xác tàu, các thủy thủ Nhật Bản bơi trong tuyệt vọng giữa những con sóng lớn.

Quân Triều Tiên sử dụng chiến thuật du kích để tấn công hậu phương Nhật Bản. Các đơn vị đặc nhiệm, mặc đồng phục ngụy trang màu xám, ẩn mình trong rừng và các khu dân cư, sử dụng súng chống tăng RPG-29 và lựu đạn để phá hủy các kho hậu cần. Một cuộc phục kích tại ngoại ô Kumamoto dẫn đến việc bắt giữ hơn 2.000 lính Nhật, được dẫn giải về các trại tù binh tại Miyazaki. Đến chiều ngày 3 tháng 2, quân Nhật, mất khả năng phản kháng, rút lui về phía nam, để lại hơn 5.000 tù binh, 50 xe tăng Type 10 bị phá hủy, và hàng trăm khí tài khác. Choe Yong-min, đứng trên một ngọn đồi nhìn xuống chiến trường, báo cáo qua radio với giọng tự hào: "Thưa Chủ tịch, Kyushu vẫn là của chúng ta. Quân Nhật đã tan rã."

Tại Okinawa, thiếu tướng Ri Kwang-ho chỉ huy từ một căn cứ ngầm dưới dãy núi gần Naha, được trang bị hệ thống thông tin liên lạc mã hóa và máy phát điện dự phòng. Ông ra lệnh: "Sử dụng chiến thuật du kích kết hợp với tên lửa đạn đạo. Không để quân Đài Loan tiến vào nội địa!" Các đơn vị bộ binh Triều Tiên, ẩn mình trong các hang động đá vôi và rừng rậm nhiệt đới, sử dụng súng chống tăng RPG-29 và súng phóng lựu để phá hủy xe bọc thép của Đài Loan. Một cuộc tấn công vào đoàn xe Đài Loan tại Kadena làm nổ tung năm xe bọc thép CM-32, khói đen bốc cao che khuất mặt trời.

Tên lửa đạn đạo tầm ngắn Hwasong-11, phóng từ các bệ di động ẩn trong rừng, nhắm vào sân bay Naha, phá hủy ba máy bay F-16A/B và một kho nhiên liệu lớn. Vụ nổ tạo ra ngọn lửa cao hàng chục mét, chiếu sáng bầu trời đêm, có thể nhìn thấy từ các đảo lân cận. Tàu ngầm Kilo-class, với khả năng tàng hình dưới nước, phong tỏa cảng Naha, bắn ngư lôi Mark 48 vào các tàu tiếp vận của Đài Loan. Hai tàu hậu cần và một tàu khu trục lớp Kidd bị đánh chìm, các mảnh vỡ trôi nổi trên mặt biển, làm tê liệt tuyến tiếp tế của Đài Loan.

Phi đội Su-35 của Triều Tiên, dù mất năm máy bay trong đợt không kích đầu tiên, vẫn kiểm soát bầu trời. Trong các trận không chiến trên Biển Hoa Đông, các phi công Triều Tiên, được huấn luyện bởi cố vấn Nga, sử dụng tên lửa R-77 để bắn hạ sáu máy bay F-16 và ba máy bay Mirage 2000-5 của Đài Loan. Tiếng động cơ gầm rú, khói đen và lửa đỏ tô điểm cho bầu trời, tạo nên một khung cảnh hỗn loạn. Đến sáng ngày 4 tháng 2, quân Đài Loan, không thể duy trì đầu cầu tại Naha, rút lui về phía nam, bỏ lại 20 xe bọc thép, 10 khẩu pháo cối, và hàng trăm thiết bị liên lạc hiện đại. Thiếu tướng Ri Kwang-ho, đứng trên một ngọn đồi nhìn xuống cảng Naha, báo cáo: "Thưa Chủ tịch, Okinawa đã được bảo vệ. Quân Đài Loan không còn sức chiến đấu."

Trong phòng chỉ huy chiến lược tại Nhà Xanh, Nam, đứng trước bản đồ số khổng lồ hiển thị Đông Á, nhận được báo cáo chiến thắng từ Kyushu và Okinawa. Tuy nhiên, cậu biết rằng Nhật Bản và Đài Loan sẽ không từ bỏ dễ dàng. Để ngăn chặn liên minh tái tổ chức, Nam liên lạc trực tiếp với Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình qua một đường dây mã hóa, sử dụng thiết bị liên lạc vệ tinh do Nga cung cấp. Căn phòng cách âm, được lót thảm đỏ và tường gỗ tối màu, chỉ có Nam, hai vệ binh thân cận, và một sĩ quan liên lạc. Nam, giọng bình tĩnh nhưng đầy quyết tâm, nói: "Chủ tịch Tập, Nhật Bản và Đài Loan đã khiêu khích chúng ta quá mức. Tôi đề nghị phối hợp không kích Đài Loan để làm suy yếu liên minh, đồng thời mở rộng chiến trường sang Shikoku và Honshu để triệt hạ ý chí chiến đấu của Nhật Bản." Tập Cận Bình, qua màn hình, ánh mắt sắc bén, đáp sau một phút im lặng: "Chủ tịch Nam, Trung Quốc sẽ hỗ trợ. Chúng tôi sẽ triển khai phi đội J-20 và tàu chiến Type 055. Hãy cho họ thấy sức mạnh của liên minh chúng ta."

Ngày 5 tháng 2, Nam ra lệnh phát động chiến dịch không kích Đài Loan, nhắm vào các căn cứ quân sự chủ chốt tại Đài Bắc và Cao Hùng. Từ các bệ phóng di động tại Kyushu, hơn 20 tên lửa Hwasong-14 được phóng, bay qua Biển Hoa Đông với tốc độ siêu thanh, đâm trúng các mục tiêu chiến lược. Tại Đài Bắc, một kho vũ khí lớn ở căn cứ Không quân Tùng Sơn bị phá hủy, tạo ra một vụ nổ làm rung chuyển cả thành phố, cửa kính các tòa nhà cao tầng vỡ vụn, khói đen bốc cao che khuất mặt trời. Tại Cao Hùng, một trung tâm chỉ huy hải quân bị trúng tên lửa, ngọn lửa lan rộng, thiêu rụi các thiết bị radar và thông tin liên lạc. Dân chúng Đài Loan hoảng loạn, các cuộc biểu tình nổ ra trước Văn phòng Tổng thống, yêu cầu Thái Anh Văn đàm phán ngừng bắn.

Phi đội J-20 của Trung Quốc, với khả năng tàng hình và radar APG-77, phối hợp với Su-35 của Triều Tiên, kiểm soát bầu trời phía trên eo biển Đài Loan. Trong một trận không chiến kéo dài ba giờ, các máy bay J-20 bắn hạ 10 máy bay F-16 và năm máy bay Mirage 2000-5, sử dụng tên lửa PL-15 với tầm bắn 200 km. Tàu chiến Type 055 của Trung Quốc, neo đậu ngoài khơi, bắn tên lửa YJ-18 vào các cảng quân sự của Đài Loan, làm tê liệt khả năng triển khai tàu chiến. Chính quyền Thái Anh Văn rơi vào khủng hoảng, với các cố vấn quân sự đề xuất rút quân để tránh thiệt hại thêm.

Đồng thời, Nam phát động chiến dịch "Cơn Thịnh Nộ Phương Đông," nhắm vào đảo Shikoku và phía nam đảo Honshu của Nhật Bản. Từ các căn cứ không quân tại Kyushu, hơn 40 máy bay Su-35 cất cánh, được yểm trợ bởi 20 máy bay không người lái Orlan-10 của Nga và 15 máy bay không người lái Shenlong-2 của Trung Quốc. Các máy bay này không kích các thành phố Kochi, Matsuyama, và Hiroshima, thả bom dẫn đường KAB-500 của Nga vào các nhà máy công nghiệp và cảng biển. Một nhà máy đóng tàu ở Kochi bị phá hủy hoàn toàn, ngọn lửa lan rộng qua các khu công nghiệp lân cận, làm gián đoạn chuỗi cung ứng của Nhật Bản.

Lực lượng đặc nhiệm Triều Tiên, với quân số 12.000 người, đổ bộ lên bờ biển Shikoku bằng 20 tàu đệm khí Zubr-class và 10 tàu đổ bộ lớp Yulang. Các binh sĩ, mặc đồng phục ngụy trang màu xám, mang súng trường Type 88 và súng phóng lựu K11, tiến nhanh qua các cánh đồng lúa và khu dân cư, chiếm các thị trấn chiến lược như Takamatsu và Tokushima. Một trận đánh lớn diễn ra tại ngoại ô Matsuyama, nơi quân Triều Tiên sử dụng pháo tự hành Koksan để bắn phá các cứ điểm JSDF, phá hủy ba xe tăng Type 10 và hai khẩu pháo Type 99. Lính dù Triều Tiên, nhảy xuống từ máy bay Il-76, chiếm các ngọn đồi phía tây Shikoku, thiết lập các trạm radar và pháo cối để kiểm soát khu vực.

Tại phía nam Honshu, các cuộc không kích vào Hiroshima và Okayama phá hủy các ga Shinkansen và cảng biển, gây thiệt hại kinh tế ước tính hơn 10 tỷ USD. Một nhà máy sản xuất ô tô ở Hiroshima bị trúng bom, khói đen bốc cao hàng km, làm gián đoạn sản xuất công nghiệp. Tuy nhiên, Nam ra lệnh tạm dừng tiến quân vào Honshu, tập trung củng cố Shikoku để tránh kéo dài chiến tuyến. Đến ngày 6 tháng 2, Triều Tiên kiểm soát gần như toàn bộ Shikoku. Nam bổ nhiệm tướng Kim Hyok-chol làm thống đốc quân sự tạm thời của "Khu vực Shikoku," ra lệnh quốc hữu hóa các doanh nghiệp lớn, bao gồm nhà máy đóng tàu ở Kochi và các nhà máy điện tử ở Matsuyama, để phục vụ nỗ lực chiến tranh.

Ngày 7 tháng 2, Nhật Bản và Đài Loan nộp đơn khẩn cấp lên Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc tại New York, cáo buộc Triều Tiên "gây chiến tranh xâm lược" và yêu cầu áp đặt cấm vận toàn diện. Trong phòng họp hình tròn của Liên Hợp Quốc, đại sứ Nhật Bản, trong bộ vest đen, đứng trước hội đồng, giọng run rẩy vì giận dữ: "Triều Tiên đã biến Đông Á thành chiến trường, chiếm đóng Kyushu, Okinawa, và giờ là Shikoku. Thế giới không thể đứng nhìn!" Đại sứ Đài Loan, được mời với tư cách quan sát viên, bổ sung: "Hành động của Triều Tiên đe dọa an ninh toàn cầu. Chúng tôi cần hành động ngay!" Tuy nhiên, Nga và Trung Quốc, đồng minh chiến lược của Nam, sử dụng quyền phủ quyết. Đại sứ Nga, trong bộ suit xám, mỉm cười lạnh lùng: "Nhật Bản và Đài Loan đã khiêu khích trước bằng cách tấn công lãnh thổ hợp pháp của Triều Tiên. Họ phải chịu hậu quả."

Tại Bình Nhưỡng, Nam tổ chức một buổi phát biểu truyền hình toàn cầu từ Quảng trường Kim Nhật Thành, một không gian rộng lớn được bao quanh bởi các tòa nhà bê tông đồ sộ và tượng đài đồng khổng lồ. Đứng trên khán đài được trang trí với cờ Triều Tiên và biểu ngữ "Tự Lực Cánh Sinh," Nam mặc bộ quân phục đen, huy hiệu ngôi sao đỏ lấp lánh dưới ánh đèn sân khấu. Hàng chục ngàn người dân Bình Nhưỡng tụ tập, vẫy cờ và hô vang khẩu hiệu ủng hộ. Nam, giọng đanh thép, tuyên bố: "Nhân dân Triều Tiên sẽ không bao giờ khuất phục trước bất kỳ kẻ thù nào. Nhật Bản và Đài Loan đã chọn sai đối thủ khi tấn công Kyushu và Okinawa. Chúng tôi đã bảo vệ lãnh thổ của mình và sẽ tiếp tục làm như vậy!" Bài phát biểu được phát sóng trên CCTV, RT, và các kênh quốc tế, củng cố hình ảnh Nam như một lãnh đạo bất khuất trong bối cảnh thế chiến.

Sau bài phát biểu, Nam trở về tư dinh Ryongsong, ngồi trong phòng làm việc được trang trí bằng gỗ gụ và tranh phong cảnh núi Paektu. Cậu ra lệnh tăng cường lực lượng tại Okinawa, Kyushu, và Shikoku, triển khai thêm 20 bệ phóng S-400 và 30 bệ tên lửa chống hạm Oniks dọc bờ biển. Các boongke mới được xây dựng tại Takamatsu và Kochi, sử dụng bê tông cốt thép và được che phủ bằng lưới ngụy trang để tránh bị phát hiện từ vệ tinh. Nam cũng ra lệnh đào tạo thêm 5.000 lính đặc nhiệm để chuẩn bị cho các cuộc chiến kéo dài.

Trong khoảnh khắc thư giãn hiếm hoi, Nam nhận được một tin nhắn mã hóa từ Che Puan Nur Diana Petra qua ứng dụng liên lạc bí mật mà cô để lại trước khi rời Bình Nhưỡng. Tin nhắn, được gửi từ Istana Kelantan, viết: "Chủ tịch Nam, chiến thắng của ngài tại Kyushu và Okinawa thật sự ấn tượng. Ngài không chỉ là một lãnh đạo mạnh mẽ mà còn là một chiến lược gia xuất sắc. Tôi mong sớm gặp lại ngài để thảo luận thêm về hợp tác song phương, và có lẽ, cả những điều riêng tư hơn." Nam, ngồi trên ghế da, mỉm cười khi đọc tin, ngón tay lướt nhẹ trên màn hình điện thoại. Cậu trả lời: "Cảm ơn cô, Che Puan. Sự ủng hộ của cô là nguồn động lực lớn. Tôi mong chờ ngày tái hợp, cả về ngoại giao lẫn cá nhân." Sau đó, Nam ra lệnh cho cố vấn Ri Jong-ho đẩy nhanh triển khai Hiệp định Thương mại Tự do Triều Tiên-Malaysia, yêu cầu các doanh nghiệp Malaysia bắt đầu xây dựng nhà máy tại Busan trong vòng ba tháng, đồng thời chuẩn bị một gói viện trợ kinh tế để củng cố quan hệ với Kelantan.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro