Phần 1: H

Yến Sâm đang nấu canh, cậu đã mang bầu được ba tháng nhưng bụng tròn xinh giống như bầu chín tháng.

Yến Sâm là một cây trúc thành linh đã mấy trăm năm của Lục trạch. Sau này lại biến thành nhân dạng rồi kết đôi với gia chủ Lục trạch - Lục Hoàn Thành. Tuy vậy, Lục Hoàn Thành chỉ là một người phàm, tránh không khỏi sinh lão bệnh tử. Từ khi người kia qua đời, Yến Sâm cũng ôm sự mất mát mà ngủ vùi suốt ba trăm năm trong gốc trúc, từ đó không còn xuất hiện nữa. Trong từ đường nhà họ Lục chỉ còn lại một tấm bài vị, vẽ hình một gốc trúc xanh.

May mắn thay trời cao thương xót, sau ngàn năm xa cách âm dương, đôi tình lang này lại tương phùng trong viện tử của Lục gia. Lúc này, cậu và Lục Hoàn Thành sao tránh khỏi củi khô bốc lửa, tình tự cháy rụi thành than hồng, làm bao lần cũng không đủ, thêm nữa Hoàn Thành kiếp này có thêm nhiều đồ chơi khiến hai người càng hứng khởi. Nghĩ đến đây gò má Yến Sâm ửng hồng, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ xấu hổ. Mặt khác, bé con càng hấp thụ tinh thủy càng lớn nhanh, vì thế nuôi ba tháng mà bụng đã lớn chẳng khác gì phụ nữ nhà bình thường mang thai chín tháng.

Yên Sâm đỡ lưng, ưỡn bụng khuấy canh, khi cậu vừa đặt muôi xuống bát con bên cạnh thì Lục Hoàn Thành đã lạch cạch mở cửa bước vào nhà.

Yến Sâm phụ linh trong gốc trúc mấy trăm năm, tâm lý vẫn không khác gì người cổ đại. Cậu vẫn thích để tóc dài búi tó, chỉ có trang phục là đã thay đổi để phù hợp với người hiện đại. Lục Hoàn Thành lúc này thấy Yến Sâm đang một tay vén mái tóc dài sang một bên vai, một tay đỡ chiếc bụng tròn ủng, mặc áo phông trắng của mình đeo tạp dề nấu ăn, kí ức hai kiếp hòa làm một thân ảnh, bỗng chốc liền thấy người kia phát ra một phong vị riêng. Trúc linh vốn hơn anh không biết bao nhiêu trăm tuổi này, lại đã hai kiếp sinh con cho mình, người này cả thân lẫn tâm đều là của anh! Miệng khô lưỡi khô, cả cơ thể rạo rực như kiến bò chảo lửa.

Kiếp này, Lục Hoàn Thành là sinh viên y khoa, năm nay 25 tuổi.Hiện tại anh đang hoàn thành nốt chương trình đào tạo bác sỹ chuyên khoa sản tại một trong những trường Đại học Y khoa đứng đầu cả nước.

Mặc dù có một profile đáng mơ ước của nhiều người, tuổi thơ của Lục Hoàn Thành đời này lại không hề yên bình. Trải qua nhiều biến cố lớn, tính cách Lục Hoàn Thành có một chút bất ổn, dần dần hình thành nên sở thích SM. Tất nhiên SM trong phạm vi đạo đức, không ép buộc và với điều kiện cả anh và bạn tình đều đạt khoái cảm. Trước khi nhớ lại ký ức kiếp trước anh chỉ có bạn giường, gặp rồi tan, cho đến ngày anh quen biết người bạn học tên Lục Huy.

Ban đầu, Lục Hoàn Thành còn ngỡ rằng mình đã gặp được chân ái đời mình, một người vừa gặp mặt đã cảm thấy thân thuộc, lại có chút cảm giác muốn bảo vệ lâu dài. Cũng may mọi chuyện đều chưa đi đến mức không thể cứu vãn, Lục Hoàn Thành sớm lấy lại kí ức, nhanh chóng vạch rõ quan hệ với Lục Huy. Mặc dù Lục Hoàn Thành đã chuyển thế đầu thai, về cơ bản không hề có quan hệ huyết thống gì với nhà họ Lục, thế nhưng nếu tính ra, người kia phải gọi Lục Hoàn Thành là cụ cố tổ, cảm giác suýt thì tỏ tình với cháu chắt này quả thật khó tả, Lục Hoàn Thành không dám tưởng tượng tiếp.

Lần đó, là Lục Huy rủ hắn đến nhà chơi. Vừa vào tới cổng tò vò, nhìn tòa kiến trúc vừa quen vừa lạ này khiến Lục Hoàn Thành như lâm vào một màn sương mù. Chỉ thấy trời đất đảo ngược, sơn thủy quay cuồng, mọi thứ trước mắt tua lại như một cuộn phim trong đầu, kí ức kiếp trước của Lục Hoàn Thành ào ạt trở về như lũ bão.

Khoảnh khắc này, Yến Sâm vốn ngủ đông trong thân cây trúc bấy lâu cũng cảm nhận được hơi thở quen thuộc của người kia mà thức tỉnh. Năm xưa, sau khi Lục Hoàn Thành mất, trước khi quyết định phong bế linh thức của mình, Yến Sâm đã hạ một tấm huyết chú lên người anh và lên chính bản thân mình. Lần này không phải là một tấm huyết chú bình thường, che mắt - bịt tai - dối lòng như năm nào nữa, mà là một huyết chú liên kết linh hồn. Lấy hồn kết ấn, lấy hồn khai ấn. Chỉ khi nào Lục Hoàn Thành xuất hiện trong phạm vi trăm mét xung quanh Lục trạch, bấy giờ huyết chú mới được cởi bỏ.

Yến Sâm yêu Lục Hoàn Thành, dù cho kiếp này anh là Lục Hoàn Thành nhưng cũng không hoàn toàn là Lục Hoàn Thành, trong sự ôn nhu đã thêm một chút khoái cảm vặn vẹo của sự bạo hành. Nhưng vậy thì đã sao, Lục Hoàn Thành dù đời nào kiếp nào vẫn là người yêu Yến Sâm bằng cả sinh mạng, cho nên Yến Sâm nguyện ý thử cùng anh trải nghiệm một cung bậc khác của tình yêu.

Tình dục, tình yêu và đồ chơi, ba thứ hoà hợp khiến Yến Sâm nhanh chóng đạt cao trào trong cực khoái. Thêm nữa, Yến Sâm đợi hắn, đợi ngàn năm, thành ra bị nhiễm tính ngược, bị S một chút càng thăng hoa hơn, nước trúc nhiễu ra càng ngày càng nhiều. Lục Hoàn Thành hứng lấy từng giọt trúc thủy tinh khiết nhất, linh thiêng nhất của người yêu. Ban đầu, Lục Hoàn Thành đưa chiếc lưỡi của mình ra liếm láp như con hổ thưởng thức con mồi ngon, sau cùng liền há miệng dùng cả hai cánh môi ngậm lấy, dùng sức hút mạnh, sỗ sàng một cách lịch thiệp, tham lam một cách từ tốn. Từ khi gặp lại Yến Sâm, anh sớm đã ăn đến nghiện, lúc nào đi học về cũng phải thưởng thức cao lương mỹ vị mang theo hương trúc thanh thuần của Yến Sâm rồi mới có thể ăn tối.

Lục Hoàn Thành đời này chính là hình tượng cao phú soái, phú nhị đại điển hình trong tiểu thuyết thiếu nữ, cực kì được người khác hâm mộ. Đồ anh mặc luôn là đồ hiệu limited, nhà cũng nằm trong khu vực dành cho giới nhà giàu. Yến Sâm lần đầu chuyển đến đây cùng Lục Hoàn Thành quả thực không thể nào quen được. Từng thứ trong nhà đều là đồ điện tử và những thứ mà cậu không hề hiểu công dụng, chỉ có căn bếp là tương đối quen thuộc với cậu. Dù sao thì, cậu hoàn toàn có thể sử dụng các công cụ đơn sơ là đủ để cho ra những món ăn tuyệt hảo. Vì lý do này nên Yến Sâm cũng đặc biệt yêu thích căn bếp nhà Lục Hoàn Thành.

Lục Hoàn Thành bước vào bếp, cúi người cắn lên vai phải của Yến Sâm. Đang là đầu mùa mưa, Yến Sâm càng dễ gợi tình, cậu run rẩy liên hồi theo từng cái chạm nhẹ khiêu khích như lông vũ lướt qua của Lục Hoàn Thành.

"A..Hoàn Thành..." Tiếng rên khẽ khàng mang theo chút đau đớn tựa như một chú mèo nhỏ càng kích thích máu bạo ngược của Lục Hoàn Thành. Anh liền thô bạo lột tạp dề trên người Yến Sâm, lôi xềnh xệch cậu vào phòng.

Yên Sâm hơi mất trọng tâm, bị Lục Hoàn Thành cắn một cái cũng gợi lên ham muốn tình dục, ánh mắt mê man, không biết là người lớn hay người nhỏ đang thể hiện sự kháng nghị, chỉ thấy bụng bầu run lên nhè nhẹ.

Đẩy Yến Sâm xuống đệm mềm, Lục Hoàn Thành say đắm nhìn Yến Sâm. Tại sao đã bao nhiêu năm trôi đi, dù là kiếp trước hay kiếp này, Yến Sâm vẫn mãi một dáng vẻ thanh thuần như vậy? Cậu mỏng manh, da dẻ trắng nõn như bánh mật, khuôn mặt trẻ măng búng ra sữa. Bị tình dục khơi gợi, gò má Yến Sâm đỏ ửng, ánh mắt mê ly, đầu gối như vô tình lại như cố ý cọ nhẹ vào hông Lục Hoàn Thành.

Người yêu mời gọi như vậy, Lục Hoàn Thành nào chịu được, trong đầu ầm một tiếng, vội vã cởi bỏ áo sơ mi của mình rồi mạnh bạo lột áo phông của Yến Sâm.

"Hoàn Thành!" Giọng Yến Sâm trong trẻo, ngọt ngào, nói nhỏ như nỉ non, còn Lục Hoàn Thành thô bạo, tạo thành hình ảnh đối lập đầy hứng khởi. Cả căn phòng ngập tràn mùi tính dục.

Lục Hoàn Thành bị kích thích càng trở nên thô bạo hơn. Mắt anh dần xuất hiện tơ máu như con hổ đầy đói khát đang chực lao tới con mồi, gặm cắn từ thịt tới xương, dung nhập người dưới thân vào trong cơ thể mình. Anh gấp gáp lột cà-vạt đen trói hay tay Yến Sâm thẳng trên đầu. Yến Sâm bị thô bạo càng hứng tình, lấy chân ấn vào phía trước xương mu của Lục Hoàn Thành cào cào.

Không rõ là do trời đang vào mùa mưa khiến bản năng loài trúc của cậu không ngừng đòi khát được thỏa mãn, không cần biết là thô bạo đến đâu, tất cả đều u mê theo bản năng được lấp đầy, hay là, Yến Sâm đã quen với việc hy sinh tất cả cho người kia, dâng hiến trọn vẹn bản thân mình? Chỉ biết rằng, dù là đời này, Lục Hoàn Thành không còn nhẹ nhàng dịu ngọt như năm xưa thì chỉ cần là anh, Yến Sâm vừa nghĩ đến thì cả cơ thể đã cương cứng chảy mật ngọt.

"A, Hoàn Thành..." Giọng nũng nịu, ủy khuất, như tức phụ bị oan ức, nức nở nỉ non.

Lục Hoàn Thành là tên đã lên dây, lao đến Yến Sâm như dã thú thấy nạn nhân, liền lập tức cúi người hôn lên ngực Yến Sâm. Tuy thần thái dữ dằn nhưng nụ hôn rất ngọt, nhẹ nhàng, mơn trớn, môi anh hơi ráp, cọ nhẹ lên ngực Yến Sâm, khiến cả người cậu ngứa ngáy, không yên.

"Hoàn Thành, đừng trêu đùa em." Yến Sâm khó chịu nức nở.

Không biết ai đang trêu đùa ai, giọng nỉ non của Yến Sâm khiến Lục Hoàn Thành càng mất lý trí, anh liền hạ người, dùng răn khẽ cắn lấy đầu vu' đầy nhạy cảm của Yến Sâm.

Đầu vu' là nơi có nhiều đầu mút thần kinh, lại có dẫn truyền chung với hạ thể cùng dươn vậ. Đau đớn ở đầu vu' kích thích, hạ thể nóng rực, Yến Sâm cựa quậy càng mạnh, chiếc bụng bầu nhiều nước ối cũng lắc lư theo nhịp vặn vẹo của y.

Lục Hoàn Thành cắn mạnh hơn, hai bờ răng sắc, vừa cắn anh vừa lấy đầu lưỡi ấn mạnh khiến Yến Sâm hứng khởi, phải cong người để chống chịu cơn sóng tình trào dâng như vỡ đê. Bụng bầu cũng theo đó mà dập dìu, phập phồng lên xuống theo từng hơi thở nặng nhọc và tiết tấu đẩy đưa của chiếc lưỡi linh hoạt kia.

Lục Hoàn Thành mặc sức tàn sát nhưng rất chú ý, cẩn thận không đè lên bụng Yến Sâm. Hắn cắn đã, liền nhả hai bên núm vú ra, nước bọt tạo thành một sợi chỉ bạc tựa như tơ hồng nối giữa hai người. Tuy là nam, không có ngực nhưng chịu kích thích của núm vú, hai bên ngực của Yến Sâm cũng dần trở nên căng cứng.

"Ha..."

Người Yến Sâm nóng rực, bắt đầu ra mồ hôi. Lục Hoàn Thành mặc kệ, mơn trớn vùng xương ức, dọc theo đường trắng giữa, anh liền lấy cằm dụi dụi vào lồng ngực Yến Sâm, cằm râu hơi rậm, cọ trên da mềm ngứa ngáy khó chịu.

"Hoàn Thành, cho em!"

Yến Sâm vặn vẹo, ga giường phẳng phiu đã nhăn nhúm, hai tay cậu ôm lấy cổ Lục Hoàn Thành, kéo anh lại gần mình hơn.

Lục Hoàn Thành càng chơi càng hăng, hôn dọc theo đường trắng giữa*, hôn lên đỉnh bụng bầu của Yến Sâm, ở phần rốn hơi lồi ra, anh liền khẽ há miệng cắn xuống. Bụng bầu mỏng manh dễ bị kích ứng sao chịu nổi. Yến Sâm cảm thấy có một dòng điện chạy thẳng từ chỗ bị Lục Hoàn Thành cắn lên đại não, khiến đại não cậu tê dại, cơn hứng tình lan dọc theo cổ sang hai vai rồi xuống đầu ngón tay làm tay Yến Sâm không tự chủ được mà run rẩy nắm chặt ga giường. Phía dưới dươn vậ đã hơi ngẩng lên, hậu huyệt rỉ ra nước.

[*Đường trắng giữa: đường ảo dọc giữa trước ngực và bụng, thường dùng để xác định đường mổ trong y khoa.]

Nước của Yến Sâm không hề giống nam nhi bình thường, y là trúc linh, nước rỉ ra cũng là trúc lịch, trong suốt như suối, thanh mát như tách trà được hãm từ sương mai trên đỉnh Thiên Sơn.

Lục Hoàn Thành bị cơn hứng tình của Yến Sâm kích thích, bàn chân cậu để ở hạ vị của Lục Hoàn Thành, day day như trêu ngươi rồi mới thình lình ấn mạnh. Cả người Lục Hoàn Thành đều nóng rực như hòn than, nhưng nóng nhất là vị trí mấy ngón chân xinh đẹp trắng trẻo mà Yến Sâm để vào.

Lục Hoàn Thành tự đung đưa người để mấy ngón chân mát xa thụ động cho phần nhạy cảm của Yến Sâm. Ngón chân xinh đẹp của người kia tựa như chiếc cời lửa, đi đến đâu liền hun nóng người ta đến đấy.

"A!" Lục Hoàn Thành ưỡn người, cảm nhận cơn khoái cảm.

"Yến Sâm! Yến Sâm! A Sâm!" Lục Hoàn Thành gầm nhẹ tên cậu, hai tay bấu chặt vào hai cánh tay Yến Sâm, để lại năm vệt đỏ rõ ràng. Lục Hoàn Thành càng bạo ngược hơn, anh cắn mút tất cả các vị trí trên người Yến Sâm, tựa như dã thú xẻ thịt con mồi. Yến Sâm đau đớn cùng khoái cảm, nước mắt trào ra, giọng nức nở.

"Hoàn Thành, em đau quá."

Mỗi lời nức nở của Yến Sâm là một lần Lục Hoàn Thành đứt dây cương, động tác của anh càng nhanh và bạo lực. Lục Hoàn Thành chồm lên người Yến Sâm, không màng tất cả mà cắn nuốt cậu vào trong bụng, cắn tới tận xương.

Như cắn xé chán chê, Lục Hoàn Thành lại chuyển sang dịu dàng, bàn tay vuốt ve bụng bầu của cậu, êm ái lại có chút ngứa ngáy.

Yến Sâm bị dày vò, vừa đau vừa ngứa, không kìm được mà run rẩy.

"Đừng...dừng lại, Hoàn Thành... A!" Lục Hoàn Thành chơi xấu, gãi gãi hạ bộ, Yến Sâm đang mang bầu cực kì mẫn cảm, nào chịu được sự chơi đùa cùng chà đạp của Lục Hoàn Thành.

Lục Hoàn Thành rướn người lên, hôn sâu Yến Sâm, nụ hôn kiểu Pháp điển hình, môi lưỡi cuốn vào nhau, như loài rắn không ngừng quấn nhau giữa mùa giao phối.

Hôn xong, Lục Hoàn Thành liền đứng dậy, đi về phía tủ đồ chơi của mình lôi ra một cuộn dây da, trói buộc bụng bầu đủ tháng. Dây da đen tương phản với làn da trắng của Yến Sâm càng Làm Lục Hoàn Thành hứng khởi.

Lục Hoàn Thành cầm roi da trên tay. Roi da vốn là đồ chơi tình dục được cải tiến từ chiếc roi quất ngựa thời trung cổ. Khuôn mặt Lục Hoàn Thành ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt hơi hất lên nhìn xuống người bên dưới như kị mã nhân đang thuần phục thú cưỡi của mình. Nhìn từ dưới thấp chiếu lên, Lục Hoàn Thành có một vẻ thách thức, y đứng nhìn Yến Sâm với ánh nhìn của một vị chúa tể. Một chân đứng dưới đất, một chân trèo lên giường, tay quật mạnh roi xuống đất.

"Bá" Một tiếng to.

Sau đó, Lục Hoàn Thành dùng đầu roi, mơn trớn bụng nhỏ của Yến Sâm.

"Phục hay không phục?" Lục Hoàn Thành hất cằm, hỏi.

Yến Sâm bị tiếng quật roi làm cho sợ hãi, nói bằng giọng mũi.

"Sợ, chủ nhân!" Miệng nói là thế nhưng chân lại không hề yên phận, mon men lần theo bờ ngực của Lục Hoàn Thành, tay cậu bị trói, cậu chỉ có thể dùng chân để trêu đùa anh.

Lục Hoàn Thành khẽ cười, ánh mắt ác ý.

Anh lột quần của Yến Sâm, để chân cậu gác lên vai mình, nơi tư mật bị ép buộc bộc lộ, càng tiết ra nhiều nước, dươn vâ cương lên, hai hòn bi lủng lẳng như quả bóng nhỏ, được bơm đầy tinh thủy, dần dần cứng theo.

"Đừng..." Yến Sâm cầu xin.

"Em không còn lựa chọn nào khác cả!" Lục Hoàn Thành ép buộc, anh còn độc ác xoa bóp hai bên háng của cậu, nhịp điệu khi nhanh khi chậm, khi tiến khi lùi, khi đều đặn khi bất thình lình bấm sâu, khiến cậu càng chịu không nổi, cả hai chiếc lỗ nhỏ đều không ngừng rỉ xuống trúc lịch.

"Cho em, Hoàn Thành, cầu xin anh cho em, em không chịu nổi!" Yến Sâm cầu khẩn trong cơn hứng tình, hơi thở của cậu nóng rực, cả người cậu đều đang khao khát được Lục Hoàn Thành cắn nuốt chà đạp.

"Không cho em!" Lục Hoàn Thành khiêu khích nói, anh liền tách rộng hai bắp sen trắng ngần, đặt môi hôn lên hai bắp đùi nõn nà, mềm mại của Yến Sâm.

Yến Sâm không chịu được dày vò, cả người vặn vẹo khó chịu, thế nhưng Lục Hoàn Thành lại chỉ khiêu khích chứ không thoả mãn cậu. Yến Sâm bị tình dục làm mờ ý chí, càng cuốn chặt Lục Hoàn Thành đòi măng. Lục Hoàn Thành thấy cậu khao khát liền lấy tay nghịch hai hòn bi của Yến Sâm. Dương hoàn bị người nắn bóp, dươg vậ càng hùng dũng cứng lên.

Tay Lục Hoàn Thành mon men đến điểm mẫn cảm của Yến Sâm, điểm ở giữa gốc dươn vậ và hậ huyệt.

Đó là một điểm mà niêm mạc bộc lộ hoàn toàn, non mềm nhất, dễ chà đạp nhất. Một ngón tay của Lục Hoàn Thành day ấn lên, điểm mẫn cảm của Yến Sâm càng bị kích thích, cậu càng vặn vẹo dữ dội.

"Ưm..." Yến Sâm nhắm chặt mắt, mồ hôi ứa ra càng nhiều.

Đầu móng tay Lục Hoàn Thành gãi gãi, điểm mẫn cảm vừa đau vừa ngứa.

"Mạnh lên, Hoàn Thành, chà dạp em!" Yến Sâm cầu xin người phía trên mình.

Máu bạo ngược của Lục Hoàn Thành càng hăng, tay anh cấu véo vào điểm mẫn cảm, Yến Sâm rên rỉ càng ác liệt. Tiếng rên rỉ, nức nở yếu ớt của Yến Sâm vang vọng khắp căn phòng càng khiến Lục Hoàn Thành hứng tình, hai hòn bi của anh cũng ngẩng cao đầu như kiếm tuốt khỏi vỏ, dươg vậ cương to lên, máu dồn về càng nhiều.

Không quan tâm hậu huyệt của Yến Sâm đã mở đến đâu, anh cứ thế trực tiếp đi vào. Yến Sâm sau một hồi kích thích cũng đã ra nhiều nước, ấy vậy mà lúc Lục Hoàn Thành đi vào cũng có chút khó chấp nhận được.

"Lớn quá! Hoàn Thành! Từ từ đã! Ưm....a!" Lục Hoàn Thành đã mất không chế mà không ngừng cưỡi ngựa kỵ mã. Dươg vâ của Lục Hoàn Thành ra vào, ma sát vào thành niêm mạc hậ mô nõn nà, nhạy cảm. Niêm mạc yếu ớt làm sao chịu đựng được, liền thắt chặt lấy dương vật của Lục Hoàn Thành bài trừ dị vật xâm lấn chiếm đoạt. Dươg vậ bị sự ấm áp bao bọc cành căng cứng, Lục Hoàn Thành cảm thấy bản thân sắp nổ tung! Tốc độ đưa đẩy, thúc vào rút ra càng nhanh, dươg vâ của Yến Sâm cũng theo đó dựng đứng, ứa ra tih dịc.

Lục Hoàn Thành một tay chống trên giường, hạ thể chăm chỉ cày sâu cuốc bẫm, tay còn lại độc ác cấu véo điểm G của Yến Sâm. Yến Sâm bị chinh phạt, các cơn cực khoái đua nhau xuất hiện, chưa hết đợt này lại có đợt khác trào lên, gấp gáp khiến cậu không thở nổi, không khống chế được mà tuôn lá trúc khắp giường.

Bị khoái cảm làm mê man, Yến Sâm thả mình theo nhịp ra vào mãnh liệt của Lục Hoàn Thành, ôm lấy cổ anh, bất giác rướn cao người hơn, bản năng muốn được sát tới gần nguồn khoái lạc. Lục Hoàn Thành cũng gần đạt cực khoái, tốc độ càng nhanh. Cả hai khao khát nhau, cả hai muốn hoà làm một, thăng hoa trong tình yêu, thăng hoa trong tình dục.

"Mạnh nữa....Hoàn...Thành...nhanh...hơn...nữa!" Yến Sâm tranh thủ giữa những rung cảm cực khoái đang chiếm trọn từng tế bào, ngắt quãng yêu cầu Lục Hoàn Thành.

Lục Hoàn Thành kiếm phong càng ác liệt, mồ hôi nhỏ xuống đệm chăn ướt đẫm.

"A!!!"

Khi móng tay của anh bấu sâu vào điểm G của Yến Sâm, Yến Sâm hét lên đau đớn đồng thời hai người cũng cùng mất khống chế mà bắn ra tinh khí. Xong, cuộc rong ruổi tình thú vẫn chưa kết thúc.

Hết hiệp một, Lục Hoàn Thành đứng dậy, lấy nến, đốt nến, sáp nến nhỏ lên bụng, nóng nóng, rát rát, ngứa ngứa. Cơn hứng tình lại được châm ngòi, các cơ bắp co chặt trong cực khoái.

Ngoài cửa sổ, lại là một màn mưa.

Mưa, đối với Yến Sâm mà nói, chính là còn hơn trăm vạn loại thuốc kích dục liều nặng nhất mà con người có thể mua được. Nước mưa thấm xuống lòng đất, nước mưa xối lên vách trúc, làm ướt từ trong ra ngoài, khiến cả người Yến Sâm như lâm vào ham muốn tột đỉnh.

"Nữa, Hoàn Thành, em muốn nữa...." Yến Sâm khẩn khoản cầu xin trong cơn khát dục tột cùng. Cậu chỉ có một ham muốn được lấp đầy mà thôi, còn lại không sót chút suy nghĩ gì khác.

Lục Hoàn Thành như ý nguyện, lật sấp Yến Sâm. Ý định muốn chuyển Yến Sâm thành tư thế nằm sấp, nhưng vì vướng bụng nên mông Yến Sâm chổng lên cao. Tư thế này thật quyến rũ đến chết người.

Ánh mắt của Lục Hoàn Thành ngập tràn tính dục, hắn với tay lấy từ hộc tủ cạnh giường một chiếc hộp gỗ, mùi trúc từ hộp gỗ như ẩn như hiện. Trong đó, một đoạn trúc đã được Lục Hoàn Thành đặt hàng riêng nên thiết kế đặc biệt tinh tế,, đầu nhọn, trơn nhuận.

Anh lấy tay tách hai bờ mông mây mẩy của Yến Sâm ra, ngậm khúc trúc vào miệng, cúi đầu, từ từ nhét đoạn trúc kia vào hậu môn của Yến Sâm.

"Ư...ư..." Yến Sâm vừa quẫn bách vừa rên rỉ vì kích thích. "Hoàn Thành, em muốn anh."

Khúc trúc man mát, ra vào nhịp nhàng nhưng sao bằng da thịt ấm nóng, Yến Sâm bị trêu đùa, khát khao càng cháy bỏng, Ham muốn tột cùng, từng tế bào đều đang kêu gào đòi Lục Hoàn Thành, đòi hắn tới bức hiếp mình, nuốt mình vào bụng.

Lục hoàn thành thấy Yến Sâm kích thích càng chậm chạp, anh càng thấy thú vị khi nhìn người yêu vật lộn với cơn khát tình.

Đầu ngón tay đang vì kích thích mà cào cấu khắp người Lục Hoàn Thành của Yến Sâm không khống chế được linh lực, không ngừng hóa ra lá trúc lớn nhỏ.

Lục Hoàn Thành chơi đủ liền thay thế khúc trúc bằng dương vật của mình, ra vào tàn bạo.

"Aaaaa!!!" Hai kẻ yêu nhau hét lên trong cực đỉnh lần thứ hai. Yến Sâm xụi lơ, mệt và thoả mãn.

Chợt bụng cậu căng cứng, đau buốt, cơn đau đâm thẳng lên não khiến Yến Sâm chợt bừng tỉnh từ cơn đê mê do tình dục.

"A...a..a Hoàn Thành! Khoan đã! Bụng...bụng của em đau quá!" Yến Sâm bất chợt hét lên thất thanh. Lục Hoàn Thành vội kiểm tra thì thấy ga giường dưới thân Yến Sâm đã ướt đẫm. Lúc nãy hai người đều có chút mờ mịt thả trôi cơ thể theo bản năng, cũng không để ý trúc lịch của Yến Sâm đang tuôn ra là thứ gì, bây giờ nhìn lại mới rõ, Yến Sâm vỡ ối rồi! Cũng đúng thôi, ai bảo hai người chăm chỉ, tinh thủy nuôi bé con đầy đủ, lớn rồi tự khắc đòi ra khỏi bụng cha.

"A..aaaaa!" Yến Sâm theo bản năng, gò người theo cơn đau, phía dưới cũng bất giác nắm chặt gối đầu mà dùng sức. Nhưng có lẽ là do Yến Sâm đã ngừng trồng măng trong nhiều năm, cậu đã quên mất, làm sao sinh nở có thể dễ dàng như vậy? Mới vỡ ối thời gian đầu, dù có dùng sức thế nào thì hậu huyệt cũng không cách nào mở ra được.

.

.

Hết phần 1

Sau đây là Tiểu kịch trường "Chuyện thường ngày" của Raph và Gió:

.

.

Tiểu kịch trường (1)

Raph: Đặt tên cho đoản đi cô ới ~

Gió: ... Lười cô ới

Raph: Thêm bối cảnh, setting cho nhân vật đi cô ới ~

Gió: ... Lười cô ới

Raph: Viết nốt đoạn cuối Thiêu thân đi cô ới

Gió: ... Lười cô ới

.

.

Tiểu kịch trường (2)

Gió: (nghĩ) *bí ý tưởng, hết hứng, không có linh cảm, chắc mình trốn cổ Raph cổ cũng không tìm được.* ✍(◔◡◔)

Raph: Ơ kìa cô Gió??? (ㆆ_ㆆ)

.

.

Tiểu kịch trường (3)

Gió: Tần tra nam, tra nam! ( ͡❛ 益 ͡❛)

Raph: Tra nam đáng chém! ( ͡─ 益 ͡─)

Cả hai: *Vẫn tiếp tục ngược Du* (っ^▿^)۶🍸🌟🍺٩(˘◡˘ )

.

.

Tiểu kịch trường (4)

Gió: Ôi lần đầu viết hạc cốt (hardcode) xí hổ quá >•<

Raph: Ôi beta phải đọc kỹ từng đoạn, xí hổ quá >•<

Cả hai: Ôi nhưng mà hỏn ny quá cô ới (👍≖‿‿≖)👍 👍(≖‿‿≖👍)

.

.

Raph: Phần 2, phân cảnh sinh tử dự kiến sẽ ra mắt nốt vào Valentine Trắng (14/3), nếu cô Gió khum có delay và ngâm giấm. =)))) 

Thực tế là đã delay và ngâm giấm =))))))

Từ hồi viết tiểu kịch trường đến nay đã có biến cố lớn, cô Raph rest, cuối cùng người trốn đi mất là cổ T_T. Thực sự rất tiếc khi không còn cô đồng hành trong các dự án mới.

Hiện Raph và tớ vẫn làm tiếp các PJ còn đang dang dở. Lúc trước tớ chỉ việc viết và cô Raph lo tất cả các việc còn lại ( cám ơn cô nhiều lắm lắm) hiện thì tớ ôm hết. Nhưng do bản tính lười biếng :'>,  thích bộ môn lặn nên sẽ không onl đều như cô Raph, tớ cũng hơi ít nói nên nói chuyện cũng hơi nhạt :'>.

Tớ vẫn hoạt động chủ yếu bên WP https://giomatblog.wordpress.com/ còn hai bộ Thiêu Thân và Trúc tử. Tớ bị OOC hơi nặng, nếu hai bộ đã bén rễ bên watpad thì tớ sẽ tiếp tục nuôi dưỡng nó trên watpad.

Nhà Raph cũng là ngôi nhà thứ hai của tớ trong một phần cuộc sống trên mạng, tớ rất thích cảm giác được ở giữa biển sinh tử văn chất lượng, căn hay chữ tốt, chủ nhà dễ thương. Di Thu là một trong những bộ đưa tớ vào đời :'> và tớ sẽ nhớ mãi các cảnh sinh tử vật vã trong Di Thu.

Tớ có động viên Raph đừng đi, còn đang vui, nhưng tâm ý cổ đã quyết, tớ nuối tiếc nhưng chẳng thể thay đổi được.

Nay, mượn lời cố nhân, kính bạn hiền ly rượu, mong rằng ta sẽ cùng nhau đồng hành trong một dịp diệu kỳ nào đó.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro