Chap 2
Bác sĩ Thành tiếp tục:
- Thời gian công tác của tôi tại khoa chúng ta là ba tháng. Sẽ còn nhiều dịp để tôi thăm quan, khám phá những cảnh đẹp của mảnh đất cũng như con người nơi đây và tôi sẽ nói về nó nhiều hơn. Xin trân trọng cảm ơn sự đón tiếp nồng nhiệt của ban giám đốc, cán bộ công nhân viên bệnh viện. Còn bây giờ, tôi xin phép được quay lại vấn đề chính...
Sau mỗi câu nói, Thành nhận thấy có một cô gái ngồi hàng ghế đầu cứ nhìn mình chăm chú, điều đặc biệt là cô gái này chỉ nhìn chằm chằm vào mắt của anh như thăm dò điều gì đó, trái ngược với khuôn mặt hiền lành, cô ta có ánh mắt khá sắc lạnh... Điều đó làm Thành lúng túng, anh bước xuống khỏi bục phát biểu và đi tới giữa khán phòng, vừa tránh ánh mắt của cô gái, vừa tạo cảm giác gần gũi với mọi người xung quanh:
- Như các anh, chị đã biết, những bệnh nhân tâm thần được chữa trị bằng cách sử dụng thuốc thần kinh, tâm lý trị liệu và nhiều kỹ thuật khác, tùy vào mức độ của bệnh nhân sẽ có phác đồ điều trị riêng. Tuy nhiên, nhiệm vụ của những người y bác sĩ như chúng ta còn bao gồm các công tác nghiên cứu, thăm khám, chẩn đoán, điều trị và phòng ngừa các rối loạn tâm thần - Là những bất thường mang tính cảm xúc, hành vi, nhận thức và tri giác...Các bệnh lý thường gặp của bệnh tâm thần như: rối loạn tâm thần, Alzheimer, Pick, tâm thần phân liệt, động kinh, rối loạn cảm xúc, stress, rối loạn tâm thần liên quan đến các chất gây nghiện, rối loạn nhân cách, rối loạn lưỡng cực, loạn tâm thần thực thể, trầm cảm...
Một cánh tay giơ lên, Thành tiến tới gần người đó và mời anh ta phát biểu.
- Thưa Bác sĩ Thành! Những bệnh nhân tới khoa chúng ta đa số họ có biểu hiện như rối loạn hành vi, nhận thức, thậm chí rơi vào trạng thái hoang tưởng. Với kinh nghiệm của mình, bác sĩ xếp loại bệnh nhân trên vào nhóm bệnh nào của tâm thần và nếu có phác đồ điều trị riêng thì kết quả liệu có khả quan?
Thành trầm ngâm một lúc rồi trả lời:
- Đây là một câu hỏi hay và khó! Chúng ta cần thời gian để thăm khám và chẩn đoán mới đưa ra được kết luận chính xác. Tuy nhiên với những biểu hiện của bệnh nhân như vậy, tôi xếp vào nhóm Tâm thần phân liệt. Một chứng bệnh đang có nguy cơ gia tăng trong thập niên gần đây, những bệnh nhân này bị chứng rối loạn não nghiêm trọng. Một trong những biểu hiện thường gặp là ảo giác mà họ nghĩ rằng ma, quỷ hoặc một thế lực thần bí nào đó đang tồn tại và hiện hữu xung quanh họ...
Một người bỗng đứng dậy ngắt ngang lời nói của Thành:
- Vâng, thưa bác sĩ! Nói về vấn đề tâm linh, chúng tôi đều sống và làm việc tại vùng miền núi này, nơi mà đã từ lâu đời vẫn tồn tại nhiều điều huyền bí mà chính khoa học cũng chưa thể giải thích và trả lời thỏa đáng như bùa ngải, ma rừng, tà thuật...Đa số người dân họ cho rằng người thân của mình phát điên là do bị bỏ bùa, bị ma quỷ ám và họ đều tìm đến những thầy cúng để chạy chữa, thật khó hiểu là cũng có rất nhiều trường hợp đã được chữa khỏi theo cách này mà không cần đến bệnh viện. Bác sĩ nhận định thế nào?
Thành gật gù với câu hỏi đó rồi quan sát xung quanh hội trường, thấy tất cả mọi người đều đang chăm chú lắng nghe, Thành thở dài rồi nói tiếp:
- Xin phép cho tôi được nói thẳng, huyện chúng ta là một huyện vùng cao, với nhiều sắc tộc khác nhau sinh sống khá hẻo lánh, điều kiện còn nhiều khó khăn nên ít được tiếp xúc với nền y học văn minh, công nghệ hiện đại. Việc người dân họ chưa tin vào y học tiên tiến, tin vào bác sĩ cũng là một trong những lý do gây khó khăn cho việc điều trị bệnh nhân của chúng ta và làm mất đi cơ hội được chữa bệnh của họ. Công tác tuyên truyền giúp người dân cũng như việc bài trừ mê tín dị đoan cần phải được chính quyền quan tâm nhiều hơn, có như vậy người bệnh cũng như người nhà bệnh nhân mới hiểu và hợp tác cùng y bác sĩ để điều trị...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro