chương 19: bí mật không thể giải đáp
Trụ sở chính của nhóm đang trở về trong đêm khuya, ánh đèn từ tòa nhà cao tầng sáng lên tạo nên một cảnh tượng nhấp nháy và nhộn nhịp. Cả nhóm mệt mỏi bước vào, nhưng ngay khi họ gần tới cổng, một cảnh tượng bất ngờ chờ đợi họ.
Đám đông các cô gái, phần lớn là fan cuồng của nhóm điệp viên, đã bao vây khu vực trước trụ sở. Họ đứng đông đúc, mang theo nhiều món ăn và thức uống, tay cầm các biểu ngữ và những món quà tặng để chào đón các thành viên. Không khí sôi động với tiếng cười, tiếng nói chuyện và âm nhạc từ những chiếc loa nhỏ xung quanh.
Hàn Hàn và Bảo Bảo là trung tâm của sự chú ý, khi các cô gái không ngừng đưa đồ ăn và đồ uống cho họ. Hàn Hàn, với mái tóc xanh dương đậm và vẻ mặt lạnh lùng, từ chối những món quà với sự bình tĩnh thường thấy. Đám đông vẫn không ngừng reo hò và chúc mừng, mặc dù Hàn Hàn vẫn giữ được vẻ nghiêm nghị, đôi mắt sáng lạnh lẽo như băng.
Bảo Bảo, với mái tóc tím và đôi mắt sắc bén, cũng không kém phần thu hút. Các cô gái xung quanh trao cho cậu những món quà và nụ cười rạng rỡ. Bảo Bảo mỉm cười nhẹ, nhưng vẫn có chút xa cách, làm cho vẻ đẹp của cậu trở nên huyền bí hơn.
Trong khi đó, Vũ Vũ và Quang Quang cũng không tránh khỏi sự chú ý. Các cô gái vây quanh họ, trao đổi những món quà và lời khen ngợi. Lâm Lâm, mặc dù ít được chú ý hơn, vẫn nhận được sự quan tâm từ một số chàng trai, tạo nên một bức tranh hỗn độn của sự tôn sùng và hâm mộ.
Tại một góc khuất gần đó, một chàng trai với mái tóc đỏ như lửa và đôi mắt màu xanh lục đang đứng quan sát. Đó chính là Simon Lee. Cậu đứng lặng lẽ, ánh mắt chăm chú và có phần đăm chiêu, nhìn vào đám đông. Simon mặc một bộ đồ màu đen thanh lịch, phối hợp với một chiếc áo khoác dạ màu xám và một chiếc thắt lưng đen, thể hiện sự chỉn chu và nghiêm túc. Ánh đèn neon phản chiếu trên bộ đồ của cậu, tạo ra một hình ảnh vừa nổi bật lại vừa bí ẩn.
Simon không khỏi cảm thấy kỳ lạ khi nhìn vào đám đông sôi động và sự hâm mộ không ngừng dành cho nhóm điệp viên. Cảm giác nhức đầu kinh khủng cứ mỗi lần cậu gặp họ càng ngày càng rõ ràng hơn. Cậu nhớ lại hai tuần trước, khi cậu đang lấy dữ liệu cho cha mình và tình cờ gặp nhóm điệp viên trên chuyến tàu. Khi đó, Simon đang hóa trang thành một quý bà để che giấu danh tính, và nhóm điệp viên đã không nhận ra cậu.
Simon Lee lầm bầm một mình, giọng nói thấp và có phần lạc lõng:
“Lạ thật, tại sao mỗi lần thấy họ, tôi lại cảm thấy như bị cuốn vào một vòng xoáy không ngừng? Những ký ức lẫn lộn và những cơn đau đầu thật khó chịu.”
Cảnh tượng bên ngoài trở nên rộn rã hơn bao giờ hết với tiếng hò reo, tiếng cười và tiếng nhạc. Ánh sáng của thành phố lung linh phản chiếu trên những khuôn mặt hân hoan của các fan, trong khi Simon Lee vẫn đứng ở đó, tiếp tục quan sát với sự nghi ngờ không thể giải thích. Sự hiện diện của cậu trong bối cảnh này càng làm tăng thêm cảm giác bí ẩn, khiến cho câu hỏi về mối liên hệ giữa cậu và nhóm điệp viên ngày càng rõ ràng hơn trong tâm trí.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro