chương 21: Bí Ẩn trên con tàu
Trong buổi tối sang trọng trên con tàu, ánh sáng từ các đèn chùm lấp lánh khắp căn phòng VIP, tạo ra không khí vừa quyến rũ vừa bí ẩn. Âm nhạc nhẹ nhàng từ dàn nhạc sống hòa quyện với tiếng cười nói của các vị khách, trong khi món ăn tinh tế và ly rượu vang đỏ trang trí trên các bàn tiệc.
Bảo Bảo đứng tựa lưng vào một bức tường, vẻ đẹp của anh thu hút sự chú ý của nhiều cô gái trong phòng. Áo sơ mi trắng của anh ôm sát cơ thể, phối hợp với áo vest đen và cà vạt màu bạc, tạo nên vẻ lịch lãm và thu hút. Ánh đèn chiếu xuống làm nổi bật các chi tiết trên trang phục của anh, làm cho anh trở nên nổi bật giữa đám đông.
Lena, với mái tóc đen huyền và một chiếc váy dạ hội màu xanh đậm, cầm hai ly rượu trên tay và bước tới gần Bảo Bảo. Nụ cười quyến rũ của cô làm nổi bật sự tự tin và phong thái của một người phụ nữ quyền lực.
“Fufu, thật hiếm có nha, trong căn phòng này có nhiều sự xinh đẹp thế nhỉ. Chàng trai, uống với chị một ly không?” Lena mở lời, giọng nói dịu dàng và mời gọi.
Bảo Bảo phớt lờ lời mời của Lena, có vẻ như muốn rời khỏi vị trí. Nhưng anh khựng lại khi vô tình nghe được Lena lẩm bẩm, “Ha, thú vị. Cái cách phớt lờ này giống tên nhóc tóc đỏ đó.”
Bảo Bảo quay lại, ánh mắt trở nên sắc bén. Anh kéo tay Lena ra ngoài ban công, nơi chỉ có hai người họ. Cảnh vật bên ngoài ban công là một đại dương xanh đen, với những ánh đèn từ các con tàu khác tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp trên mặt nước.
Lena bất ngờ trước hành động của Bảo Bảo, ngạc nhiên nói: “Úi chà, điều gì khiến nhóc lại thay đổi quyết định nhanh thế?”
Bảo Bảo nhìn thẳng vào Lena. Đôi mắt tím của Lena giống như đôi mắt của Hàn Hàn, cuốn hút nhưng lại chứa đựng chút bí ẩn. Bảo Bảo mở lời hỏi: “Chị biết Hỏa Hỏa không?”
Lena nhấp ít rượu, vẻ mặt thờ ơ: “Không, chị đây không biết.”
Bảo Bảo cảm thấy hụt hẫng, nhưng anh thử hỏi thêm: “Chị có biết có ai giống như Hỏa Hỏa không?” Anh chìa tấm ảnh của Hỏa Hỏa ra, là hình ảnh trước khi cậu ta mất tích.
Đồng tử của Lena thoáng dao động, Bảo Bảo nhận thấy sự thay đổi nhỏ này. Lena đặt ly rượu xuống bàn gần đó, vẻ mặt nghiêm túc: “Quả thật ta từng thấy cậu nhóc này. Nhưng nhóc tìm cậu ta chi vậy?”
“Cậu ấy là người bạn thân nhất của tôi. Nếu chị có thông tin gì, mong chị cho chúng tôi biết.” Bảo Bảo giải thích.
Lena nhếch mép cười, đáp: “Sao, ta thấy nhóc cũng biết đạo lý, không phải việc gì cũng không công. Chị cần thứ gì đó xứng tầm hơn chứ?”
Bảo Bảo đắn đo một hồi, và Lena phì cười: “Ghẹo nhóc chút thôi. Cái này ta nhận. Hãy cung cấp cho chị biết sở thích của cậu nhóc đó và ảnh hòi trước đó.”
Bảo Bảo cảm thấy lạ lùng nhưng vẫn đồng ý: “Thật kỳ lạ, nhưng tôi sẽ đáp ứng cho chị. Cho tôi xin email của chị để gửi thông tin sau.”
Lena nhanh chóng trao đổi phương thức liên lạc, rồi với một nụ cười quyến rũ, cô rời đi. Ánh sáng từ các đèn chùm chiếu sáng, làm nổi bật sự quý phái của Lena khi cô rời khỏi ban công, trở lại với đám đông trong phòng VIP.
Phong cảnh bên ngoài ban công là một cảnh đẹp tuyệt vời với ánh đèn phản chiếu trên mặt nước, trong khi bên trong, căn phòng VIP tiếp tục lấp lánh ánh sáng từ các đèn chùm và các món ăn tinh tế. Mặc dù cuộc trò chuyện giữa Bảo Bảo và Lena diễn ra trong một không gian sang trọng và bí ẩn, sự tương tác của họ đầy căng thẳng và bí ẩn, để lại nhiều điều chưa được giải đáp.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro