Hoàn Truyện.....

Hết òiiiiii, hn my pà tết tui s ra truyn mi nha. Byeeeee

Dù sự nghiệp âm nhạc của Dương và Kiều ngày càng thăng hoa, không ít fan hâm mộ vẫn không ngừng bàn tán và nghi ngờ về mối quan hệ giữa họ.

Cả hai luôn xuất hiện cùng nhau, từ những buổi thu âm đến những sự kiện, và những khoảnh khắc thân mật giữa họ không thể không bị người khác để ý. Tuy nhiên, mặc dù có rất nhiều tin đồn về tình cảm của họ, Kiều vẫn quyết định không công khai mối quan hệ này.

Một buổi tối, khi cả hai cùng nhau tham gia một sự kiện âm nhạc lớn, Kiều cảm nhận được những ánh mắt tò mò của đám đông, những lời thì thầm xung quanh về sự thân thiết giữa anh và Dương. Đặc biệt, khi họ đứng cùng nhau trên sân khấu, chụp ảnh và trả lời phỏng vấn, mọi ánh mắt đều hướng về họ, và người hâm mộ bắt đầu đặt câu hỏi về mối quan hệ thực sự của họ.

Dương để ý thấy Kiều có vẻ không thoải mái, đôi mắt cậu có chút lo lắng. Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay Kiều, rồi thì thầm:

"Em n ch?"

Kiều nhìn Dương, đôi mắt đầy sự kiên quyết:

"Em n. Nhưng anh biết đó, mi người đang nghi ng v chúng ta."

Dương khẽ cười, ánh mắt dịu dàng nhưng cũng rất quyết đoán:

"Không sao đâu, em. H s phi hiu thôi. Nhưng nếu em không mun công khai, anh tôn trng quyết đnh ca em."

Kiều cúi đầu, cảm giác một chút mệt mỏi vì những tin đồn xung quanh. Cậu yêu Dương, nhưng Kiều không muốn để những ánh mắt của người khác làm phai mờ tình cảm của họ. Mối quan hệ này với Kiều không phải là chuyện để công khai hay làm theo sự mong đợi của đám đông. Cậu không muốn sự ngưỡng mộ hay sự nổi tiếng trở thành áp lực cho tình yêu giữa hai người.

"Em ch không mun làm chuyn này phc tp hơn thôi. Chúng ta vn có th yêu nhau mà không cn mi người phi biết."

Kiều nói nhẹ nhàng, nhưng trong giọng nói của cậu là một sự kiên định mạnh mẽ.

Dương nhìn Kiều, không hề có một chút phản đối, chỉ có sự thấu hiểu. Anh vén nhẹ tóc Kiều ra sau tai và hôn lên trán cậu:

"Anh hiu mà. Anh s không ép em. Em có quyn quyết đnh mi th trong mi quan h này. Quan trng nht là chúng ta hnh phúc và bên nhau."

Kiều nhìn Dương, cảm giác lòng mình ấm áp. Cậu biết rằng Dương luôn tôn trọng cảm xúc của mình, và đó là lý do mà cậu càng yêu anh nhiều hơn. Dù những lời đồn đoán vẫn sẽ tồn tại, Kiều tin rằng tình yêu của họ sẽ vượt qua mọi thử thách, dù không cần phải công khai với thế giới.

Cả hai tiếp tục giữ mối quan hệ này trong im lặng, tập trung vào âm nhạc và những dự án cùng nhau. Bên nhau, họ vẫn luôn là những người bạn, người đồng nghiệp, và là một cặp đôi bí mật mà chỉ có họ mới hiểu được.

Sau một thời gian gắn bó cả trong công việc lẫn tình cảm, Dương và Kiều quyết định bước một bước mới trong mối quan hệ của mình: họ bắt đầu sống thử cùng nhau tại nhà Dương.

Quyết định này không chỉ là vì tình cảm sâu đậm giữa hai người mà còn vì cả hai cảm thấy rằng đã đến lúc họ có thể thử sống chung, chia sẻ mọi khoảnh khắc và tạo ra một cuộc sống mới mẻ bên nhau.

Ngày đầu tiên Kiều chuyển đến sống cùng Dương, cảm giác trong không gian nhà anh có một sự ấm áp lạ thường. Nhà Dương, với không gian rộng rãi, nội thất sang trọng nhưng ấm cúng, có một không khí rất khác biệt so với căn hộ của Kiều.

Mọi thứ dường như đã được chuẩn bị sẵn sàng cho sự xuất hiện của Kiều, từ chiếc giường lớn đến phòng làm việc riêng mà Dương đã dành riêng cho cậu.

Dương đi bên cạnh Kiều, nhẹ nhàng chỉ cho cậu từng góc trong căn nhà:

"Đây là phòng khách, nơi chúng ta s dành thi gian thư giãn, còn phòng làm vic ca em đây. Anh đã c gng chun b mi th tht thoi mái cho em."

Kiều mỉm cười, ánh mắt đầy cảm xúc khi nhìn thấy sự quan tâm tỉ mỉ của Dương:
"Anh làm như em chưa qua ln nào y, mà gii thiu."

Dù là lần đầu sống chung, nhưng cả hai nhanh chóng hòa hợp. Dương vẫn là người chăm sóc Kiều từng bữa ăn, giúp cậu dọn dẹp nhà cửa, trong khi Kiều lại mang đến không gian vui vẻ và sôi động cho căn nhà bằng những buổi thu âm, tập rap hay những lần anh cùng Dương xem những bộ phim hài.

Mỗi sáng, Kiều dậy sớm và mang đến bữa sáng cho Dương, cả hai cùng ngồi ăn, trò chuyện và bắt đầu một ngày mới đầy ắp tiếng cười. Vào những buổi tối, họ sẽ ngồi bên nhau, đôi khi là cùng xem phim, đôi khi chỉ là cùng ngắm nhìn bầu trời qua cửa sổ, tận hưởng sự bình yên trong vòng tay của đối phương.

Dương không bao giờ để Kiều cảm thấy cô đơn hay lo lắng về những điều chưa chắc chắn. Anh luôn ở bên cạnh, chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn, và cùng Kiều giải quyết mọi vấn đề, dù là trong công việc hay cuộc sống.

Dù đã sống chung, nhưng cả hai vẫn giữ mối quan hệ kín đáo. Không ai ngoài những người bạn thân thiết biết rằng họ đang sống thử cùng nhau. Kiều và Dương vẫn giữ kín tình cảm này, nhưng trong những phút giây riêng tư, họ không ngừng trao nhau những cử chỉ yêu thương, sự quan tâm dịu dàng.

Với Kiều, sống thử cùng Dương là một bước tiến lớn trong mối quan hệ của họ, là dịp để cả hai hiểu rõ nhau hơn, và cảm nhận được tình yêu trong những hành động nhỏ nhặt hằng ngày. Còn với Dương, đó là sự khẳng định rằng anh muốn dành cả phần đời còn lại bên Kiều, dù chỉ là trong những khoảnh khắc giản dị nhất.

Khi Dương và Kiều sống chung, Dương bắt đầu nhận ra nhiều mặt khác biệt, nhưng cũng rất đáng yêu và thú vị của Kiều mà trước đây anh chưa thực sự để ý. Những thói quen nhỏ của Kiều, những nét tính cách đặc biệt mà cậu thể hiện mỗi ngày, dần dần làm Dương thêm yêu mến và hiểu rõ hơn về người mình yêu.

Một trong những điều khiến Dương phải bật cười chính là thói quen ăn uống của Kiều. Cậu có một sở thích lạ là luôn thích ăn món gì đó ngọt vào mỗi buổi sáng, từ bánh ngọt cho đến trái cây, thậm chí là sữa chua với mật ong. Mỗi lần Dương thấy Kiều ăn những món đó, anh lại không thể kìm nổi nụ cười, vì cậu luôn ăn như một đứa trẻ, mắt sáng rực lên khi ăn món yêu thích.

"Anh không hiu sao em li có th ăn ngt c bui sáng như vy, em s không ngán sao?"

Dương hỏi, mắt đầy ngạc nhiên.

Kiều nhún vai, miệng nhai đầy vui vẻ:

"Ngt mà, làm sao mà ngán được. Em nghĩ đây là cách đ bt đu mt ngày vui v."

Dương cười, cảm thấy một sự ấm áp lan tỏa trong lòng khi nhìn Kiều ăn một cách hạnh phúc. Cậu không chỉ là một người bạn đồng hành trong công việc, mà còn là một người mang lại sự vui vẻ trong những khoảnh khắc giản đơn.

Thêm vào đó, Dương nhận thấy Kiều là người rất tỉ mỉ và có trách nhiệm. Mặc dù Kiều luôn tỏ ra cá tính và có vẻ ngoài mạnh mẽ, nhưng thực chất cậu lại rất chăm sóc và chu đáo trong từng việc nhỏ.

Dù không phải là người thích dọn dẹp, nhưng mỗi khi thấy Dương vất vả hay mệt mỏi, Kiều sẽ luôn xắn tay áo, giúp anh dọn dẹp nhà cửa hoặc chuẩn bị bữa tối. Kiều luôn muốn làm cho Dương cảm thấy thoải mái, dù là trong những việc nhỏ nhặt nhất.

Dương đôi khi thấy mình như một đứa trẻ khi được Kiều chăm sóc, từ việc chuẩn bị những món ăn đơn giản cho đến việc luôn để ý xem anh có cần gì hay không. Chính những hành động nhỏ bé này của Kiều khiến Dương cảm thấy sự yêu thương chân thành trong mỗi cử chỉ của cậu.

"Em chăm sóc anh quá đy, anh có cn em làm thế không?"

Dương hỏi, giọng đầy trìu mến.

Kiều cười khẽ, ánh mắt dịu dàng:

"Anh là chng em mà, chng l em không chăm sóc anh sao?"

Dương ngạc nhiên trước những suy nghĩ sâu sắc của Kiều. Mặc dù cậu luôn tỏ ra mạnh mẽ và đôi khi có chút bướng bỉnh, nhưng thật ra, Kiều lại là một người rất tinh tế và luôn đặt người khác lên trước.

Dương cảm thấy mình rất may mắn khi có Kiều ở bên, và anh bắt đầu nhận ra rằng những điều anh yêu không chỉ là tài năng, sự quyến rũ hay vẻ ngoài của Kiều, mà còn là cái tâm và tình cảm sâu lắng mà cậu dành cho anh.

Cứ mỗi ngày trôi qua, Dương lại càng hiểu Kiều hơn, yêu Kiều hơn và cảm nhận rõ hơn về sự trọn vẹn trong tình yêu mà họ dành cho nhau. Những điều nhỏ nhặt mà Kiều làm, từ những món ăn ngọt ngào cho đến sự quan tâm, chăm sóc dịu dàng, khiến Dương cảm thấy hạnh phúc và an tâm khi được sống bên cậu.

Kể từ khi sống chung, Kiều dần dần thể hiện một mặt khá táo bạo và chủ động trong mối quan hệ của họ, điều mà Dương chưa thực sự quen thuộc. Kiều không ngần ngại thể hiện sự quyến rũ, khiến Dương không thể không chú ý đến cậu.

Cậu là một người đầy tự tin, biết rõ cách khiêu khích mà không hề tỏ ra thô lỗ. Những cử chỉ nhỏ nhưng đầy tinh tế của Kiều luôn khiến không khí trong nhà thêm phần nồng ấm.

Một buổi tối, khi hai người đang xem một bộ phim yêu thích trên sofa, Kiều bắt đầu có những hành động đầy "tinh nghịch." Cậu ngồi gần Dương hơn bình thường, hơi nghiêng người vào anh, khẽ vuốt ve tay Dương một cách nhẹ nhàng nhưng đầy lôi cuốn.

Dương cảm nhận rõ sự thay đổi trong cách Kiều tiếp cận anh, cảm giác như những ngón tay của cậu có một sức hút rất đặc biệt.

Kiều nhận thấy ánh mắt của Dương hơi đờ đẫn, đôi mắt anh lặng lẽ quan sát cậu. Kiều không vội, chỉ từ từ dịch lại gần hơn, rồi nhẹ nhàng cọ sát vào người Dương, từng chút một. Dương cảm giác nhịp tim mình đập nhanh hơn khi Kiều bỗng cúi xuống, khẽ thì thầm bên tai anh:

"Anh à, em có th làm gì đ khiến anh không th ri mt khi em?"

Dương hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế những cảm xúc đang dâng trào, nhưng không thể không mỉm cười vì sự táo bạo của Kiều.

"Em đúng là... biết cách khiến anh mt tp trung mà."

Anh nhẹ nhàng nói, giọng đầy sự dịu dàng nhưng cũng không thiếu phần khao khát.

Kiều lại cười, lần này là một nụ cười quyến rũ nhưng không thiếu phần ngọt ngào, rồi quay lại nhìn Dương, ánh mắt cậu đầy khiêu khích và tự tin:

"Em ch mun anh biết rng, dù em có mnh m thế nào, em vn luôn cn anh, luôn mun anh."

Dương không thể không bị cuốn hút bởi sự chủ động, tự tin và sự ngọt ngào trong cách Kiều thể hiện tình cảm.

Anh biết, Kiều có cách riêng của mình để bày tỏ yêu thương, và đó chính là điều khiến tình cảm giữa họ càng thêm thăng hoa. Kiều không bao giờ ngần ngại bày tỏ cảm xúc, cũng không sợ thể hiện những khát khao của mình một cách rõ ràng và trực tiếp.

Trong mối quan hệ này, Kiều không chỉ là người nhận mà còn là người chủ động tạo ra sự kết nối, những khoảnh khắc nồng ấm, và làm cho Dương luôn cảm thấy mình được yêu và khao khát.

Dương dần nhận ra rằng, chính những khoảnh khắc này là những gì tạo nên sự đặc biệt trong tình yêu của họ, là những phút giây khiến anh không thể không yêu Kiều nhiều hơn mỗi ngày.

Vài tháng sau khi Dương và Kiều sống thử cùng nhau, mối quan hệ giữa họ ngày càng trở nên gắn kết và ngọt ngào. Dương bắt đầu nhận thấy Kiều, dù đã trưởng thành và mạnh mẽ, nhưng cũng có những lúc thật sự cần sự quan tâm và yêu thương.

Cậu yêu mèo, nhưng trước giờ không có cơ hội nuôi một chú mèo đáng yêu vì công việc bận rộn và cuộc sống luôn thay đổi. Dương nhận ra rằng, một chú mèo sẽ là món quà hoàn hảo cho Kiều, một món quà không chỉ đem lại niềm vui mà còn khiến cậu cảm thấy được chăm sóc và yêu thương hơn.

Một ngày cuối tuần, khi Kiều đang bận rộn với công việc và thu âm một bài hát mới, Dương lặng lẽ rời khỏi nhà. Anh không nói gì với Kiều, chỉ để lại một tin nhắn ngắn:

"Anh có vic, em đng lo nhé."

Kiều không mảy may nghi ngờ gì, chỉ nghĩ rằng Dương có công việc riêng cần giải quyết. Thế nhưng, khi Dương trở về vào buổi chiều, anh mang theo một chiếc hộp lớn. Kiều ngạc nhiên, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Dương bước vào phòng khách, đặt chiếc hộp xuống trước mặt Kiều.

"Anh có món quà này cho em."

Dương mỉm cười, ánh mắt đầy sự hài lòng khi nhìn thấy Kiều tò mò.

Kiều ngạc nhiên, nghiêng đầu một chút, rồi cúi xuống mở chiếc hộp. Khi cậu nhìn thấy bên trong, một bé mèo con màu xám với đôi mắt to tròn ngước lên nhìn cậu, Kiều không thể kìm được cảm xúc của mình. Cậu ngạc nhiên rồi ôm bé mèo vào lòng, mặt mày sáng rỡ, đôi mắt sáng lên vì hạnh phúc.

"Đây là... em à?"

Kiều nhìn Dương, giọng nói có chút nghẹn ngào, như thể không thể tin nổi vào mắt mình.

Dương nhẹ nhàng gật đầu, đôi mắt đầy yêu thương và sự thấu hiểu:

"Em luôn nói thích mèo, nhưng chưa bao gi có cơ hi nuôi. Anh mun em cm thy thoi mái, hnh phúc, và cm nhn được tình yêu ca anh mi khonh khc."

Kiều không nói gì thêm, chỉ ôm bé mèo vào lòng thật chặt, rồi ngẩng lên nhìn Dương, ánh mắt chứa đầy cảm xúc:

"Anh đúng là luôn hiu em nht. Cm ơn anh."

Dương bước lại gần, khẽ vỗ về Kiều và mèo con, rồi thì thầm:

"Đây là gia đình nh ca chúng ta. Em không bao gi phi cm thy cô đơn hay thiếu thn tình cm na."

Kiều cười thật tươi, ánh mắt sáng lấp lánh. Dù không cần nói ra, nhưng trong lòng cậu hiểu rằng, Dương không chỉ là người yêu, mà còn là người bạn đời, người luôn chăm sóc và làm mọi điều tốt nhất cho cậu.

Chú mèo con nhanh chóng trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ. Mỗi ngày, Kiều và Dương đều dành thời gian chăm sóc và chơi đùa cùng bé mèo. Những buổi sáng sớm, khi Kiều thức dậy, chú mèo con sẽ nằm cuộn tròn bên cạnh anh, tạo nên một không gian ấm cúng. Và mỗi buổi tối, Dương sẽ chuẩn bị bữa tối cho cả ba, trò chuyện vui vẻ cùng Kiều và chú mèo.

Kiều thấy lòng mình bình yên hơn bao giờ hết. Anh không còn phải lo lắng hay sợ hãi, vì Dương luôn ở bên, luôn yêu thương cậu và mang đến cho cậu những điều tuyệt vời. Cả ba, Dương, Kiều và chú mèo nhỏ, cùng tạo nên một gia đình hạnh phúc, nơi mà tình yêu luôn tràn ngập và không bao giờ thiếu vắng sự quan tâm.

Cuộc sống của Dương, Kiều và chú mèo nhỏ dần dần trở thành những ngày tháng đầy ắp tiếng cười và tình yêu thương. Chú mèo con, với bộ lông xám mềm mại và đôi mắt tròn xoe, nhanh chóng trở thành "người bạn" thân thiết của Kiều.

Mỗi khi Kiều có những buổi thu âm hay công việc căng thẳng, chú mèo sẽ đến bên cậu, cuộn tròn trong lòng hoặc vươn vai nhẹ nhàng, như thể giúp Kiều giải tỏa mọi căng thẳng.

Dương thấy Kiều ngày càng vui vẻ và thư thái hơn kể từ khi có thêm "người bạn nhỏ" trong gia đình. Cậu không chỉ được yêu thương bởi anh mà còn có chú mèo con chăm sóc, chơi đùa. Dù trước đây Kiều luôn mạnh mẽ và có chút kiêu ngạo, nhưng Dương nhận thấy rằng cậu thật sự cần sự ấm áp và tình cảm.

Một ngày cuối tuần, sau khi ăn sáng xong, Dương và Kiều cùng nhau dọn dẹp nhà cửa. Trong lúc Dương đang lau bàn, Kiều đột nhiên chạy đến, ôm lấy anh từ phía sau, thì thầm vào tai:

"Anh biết không, em cm thy tht may mn khi có anh bên cnh, và có c em mèo na."

Dương quay lại, mỉm cười nhẹ nhàng, đôi mắt chứa đầy tình cảm. Anh đặt tay lên tay Kiều, kéo cậu lại gần, rồi hôn lên trán Kiều:

"Anh cũng may mn như vy. Tt c nhng gì anh làm, đu vì em, vì gia đình nh ca chúng ta."

Kiều cúi đầu, cảm giác xúc động dâng lên trong lòng. Từ khi sống cùng Dương, cuộc sống của cậu đã thay đổi hoàn toàn. Không còn những đêm dài cô đơn hay những nỗi lo lắng về tương lai, giờ đây Kiều chỉ biết sống hết mình trong tình yêu mà Dương dành cho cậu.

Chú mèo con cũng không ngừng mang đến những phút giây vui vẻ trong nhà. Những lúc Kiều và Dương cùng nằm trên sofa xem phim, chú mèo thường nhảy lên nằm giữa họ, làm cho không khí càng thêm ấm áp và gần gũi.

Thậm chí, có những buổi tối, Dương và Kiều cùng chơi với mèo, ném bóng hay đùa giỡn, quên hết mọi lo toan ngoài cuộc sống.

Vào một buổi sáng, khi Kiều thức dậy sớm, cậu ôm chú mèo nhỏ vào lòng, rồi đi tìm Dương. Khi thấy anh vẫn còn đang ngủ say, Kiều ngồi bên cạnh, vuốt ve mèo và khẽ thì thầm:

"Anh không biết đâu, nhưng em tht s cm thy hnh phúc. Anh đã mang đến cho em tt c nhng điu tuyt vi."

Dương khẽ mở mắt, nhìn thấy Kiều và mèo con đang ngồi bên cạnh. Anh mỉm cười, kéo Kiều vào lòng, rồi ôm chặt lấy cậu và mèo:

"Vy là đ ri, em yêu. Ch cn em hnh phúc, là anh cũng vy."

Với sự hiện diện của Dương và chú mèo con, Kiều dần học được cách yêu thương và trân trọng những khoảnh khắc bình dị. Cả ba người họ cùng xây dựng một tổ ấm ngọt ngào, nơi tình yêu không chỉ là lời nói, mà còn là hành động, sự quan tâm và những phút giây yên bình bên nhau.

Và dù cuộc sống có thay đổi thế nào, Kiều biết chắc chắn rằng, bên cạnh mình luôn có Dương và chú mèo nhỏ, những người sẽ luôn bảo vệ, yêu thương và đồng hành cùng cậu trong suốt quãng đường phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro