14
tuy vậy nhưng trong lòng Thanh Pháp vẫn có chút lo lắng khi Bridget là một công ty lớn và phát triển mạnh. chỉ sợ yêu cầu tuyển dụng của họ quá cao thì cậu sẽ không có cơ hội để vào làm.
nghe nói công ty ấy cũng là một trong số ít các công ty trả lương rất hậu hĩnh cho nhân viên. nếu Thanh Pháp được nhận vào với một chức vụ quan trọng thì sau này không cần phải lo lắng về chuyện tiền bạc nữa.
nói đi vẫn phải nói lại, trong từng ấy năm, không khi nào là Thanh Pháp cậu không nghĩ về Trần Đăng Dương
dù cho Đăng Dương có là người xé nát trái tim cậu đi chăng nữa thì Thanh Pháp vẫn chẳng thể nào quên được hắn.
chỉ là hiểu lầm đã đẩy bọn họ ngày càng xa nhau và "chẳng thể nào" gặp lại được nữa.
đó là Nguyễn Thanh Pháp nghĩ thế thôi chứ cậu cũng không nghĩ rằng vào một ngày nào đó trong tương lai bản thân mình sẽ gặp lại người làm cậu tổn thương vào năm đó.
một Trần Đăng Dương chỉ biết chiếm hữu cậu cho riêng bản thân mình, không muốn ai động vào cậu ngoài bản thân hắn.
dù cho đó có là suy nghĩ thôi thì Nguyễn Thanh Pháp thề rằng là bản thân mình cũng chẳng dám nghĩ đến sẽ có ngày cậu gặp lại được Trần Đăng Dương.
Thanh Pháp đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị cho buổi phỏng vấn hôm nay. ngồi trên taxi đến công ty, cậu không ngừng lo lắng vì sợ mình sẽ trượt phỏng vấn.
khi đặt chân vào sảnh Bridget, Nguyễn Thanh Pháp không khỏi trầm trồ bởi nơi này quá rộng lớn và hoành tráng. có rất nhiều người cũng đã tập trung ở sảnh công ty để chờ phỏng vấn. Thanh Pháp cũng nhanh chóng tìm một chỗ khuất người rồi ngồi xuống để ôn lại bài.
tối qua cậu đã tìm hiểu những yêu cầu về tuyển dụng nhân viên mà công ty này đặt ra, xem qua một lượt thì cậu thấy có vẻ mình hợp với vị trí trợ lý giám đốc nhất. chính vì thế mà cậu đã nộp hồ sơ vào vị trí ấy.
khoảng nửa tiếng sau thì có một cô nhân viên dẫn mọi người ở sảnh lên tầng 8 của công ty. ở đó có một căn phòng rất lớn, chắc hẳn đấy là nơi để phỏng vấn rồi.
chưa đến lượt của mình nên Thanh Pháp vẫn phải tiếp tục chờ đợi để được vào phỏng vấn. thời gian lúc này dường như trôi qua rất chậm, omega ngáp dài ngáp ngắn mấy hồi thì cuối cùng cũng đã đến lượt mình.
khi nghe một cô nhân viên gọi tên những người sẽ vào trong để phỏng vấn trong đó có tên mình, Thanh Pháp vội đứng dậy chỉnh sửa trang phục rồi cùng tốp hai ba người nữa vào trong.
Thanh Pháp vẫn không thể giấu nổi vẻ hồi hộp và lo lắng của mình khi bước vào bên trong. hai người vào cùng với cậu lần lượt ngồi lên phía trên để phỏng vấn trước, còn Thanh Pháp thì ngồi phía sau họ đợi đến lượt mình.
vì người ngồi trước chắn mất tầm nhìn nên cậu không thể nhìn thấy người tuyển dụng là ai. chỉ có thể nghe giọng và ngờ ngợ được là có ba người tuyển dụng ở đây.
cuối cùng thì cũng đã đến lượt phỏng vấn của Nguyễn Thanh Pháp, bây giờ chỉ còn cậu và ba người tuyển dụng kia trong phòng.
Thanh Pháp thận trọng mà ngồi vào ghế đối diện với ba người nọ, bỗng nhiên kí ức của cậu chợt ùa về khi thấy người con trai ngồi chính giữa.
cậu ta chính là cậu bạn lai tây cùng hội với Trần Đăng Dương, tuy chỉ mới gặp kai một vài lần qua loa nhưng Nguyễn Thanh Pháp vẫn không thể quên được nét lai tây đặc biệt này của Duy.
Nguyễn Thanh Pháp có chút e ngại khi gặp lại cậu ta trong tình huống thế này.
Hoàng Đức Duy thấy cậu thì cũng không khỏi bất ngờ, cậu ta vừa nhìn đã nhận ra đây là người mà Trần Đăng Dương chẳng thể nào quên được.
những lúc hắn say, người hắn nhớ đến duy nhất chỉ có Nguyễn Thanh Pháp.
Đức Duy vẫn tỏ ra bình đạm, từ từ xem hồ sơ ứng tuyển của cậu. hồ sơ rất ổn áp nhưng thứ làm Duy chú ý đến chính là phần giới tính của cậu.
- giới tính: omega.
Nguyễn Thanh Pháp quyết định sẽ thành thật với bản thân một lần, chính vì thế mà cậu đã ứng tuyển vào Bridget với thân phận là một omega.
là omega thì sao chứ, chẳng lẽ phía lãnh đạo một công ty lớn như vậy lại tuyển chọn nhân viên dựa vào giới tính của người đó à?
dù cho không được chiếu cố như các alpha khác nhưng Thanh Pháp vẫn sẽ cố gắng hết sức làm việc. rồi cậu sẽ nhận lại được những thành quả xứng đáng với công sức mà mình bỏ ra mà thôi.
lúc này Duy mới hiểu ra mọi chuyện, chính vì cậu ta là omega và có lẽ Trần Đăng Dương đã phát hiện được chuyện đó nên hắn mới bằng mọi cách muốn chiếm hữu cậu ta.
Duy nghĩ rồi lại nhếch mép một cái, bắt đầu đặt câu hỏi cho Thanh Pháp. những câu hỏi về chuyên môn nghề nghiệp này Nguyễn Thanh Pháp rất nhanh đã có thể trả lời được hết.
không giống hai người khi nãy vào đây cùng cậu, bọn họ có phần khá lúng túng vì một số câu hỏi mà những người tuyển dụng đặt ra.
cả ba người tuyển dụng trong đó có Hoàng Đức Duy đều gật gù với các câu trả lời của cậu, rất nhanh chóng mà đã đến câu hỏi cuối cùng.
"cậu có nghĩ là mình sẽ làm tốt công việc này không? vì có lẽ tổng giám đốc là một người rất khó tính, nếu cậu làm trái ý rất có thể sẽ bị đuổi việc"
một người phụ nữa tầm 30 tuổi ngồi phía bên trái của Hoàng Đức Duy hỏi cậu.
"tôi nghĩ là mình có thể làm tốt công việc này, tôi sẽ cố gắng hết mình để hoàn thành nhiệm vụ được giao!"
sự kiên định hiện rõ lên trong ánh mắt của cậu.
ngay lập tức Hoàng Đức Duy đã ký vào hồ sơ xin việc của cậu, tức là cậu đã được nhận vào vị trí trợ lý giám đốc.
"ngày mai cậu hãy đến công ty làm việc vào lúc 7 giờ nhé!"
Duy ngước lên nhìn cậu rồi đưa lại hồ sơ cho cậu.
Nguyễn Thanh Pháp khi biết mình được nhận thì không khỏi vui mừng, sau đấy cậu nhận lại hồ sơ từ tay Hoàng Đức Duy và bước ra khỏi phòng.
những người bên ngoài cũng ứng tuyển vào đây với mong muốn được làm trợ lý cho tổng giám đốc. nhưng khi nghe được thông báo là đã có người trúng tuyển thì không khỏi thất vọng.
cậu không biết vị tổng giám đốc kia là người thế nào mà lại làm những omega ngoài này tiếc nuối đến vậy. cậu chỉ nghe loáng thoáng rằng người đó rất đẹp trai mà thôi.
Thanh Pháp rời khỏi công ty và bắt taxi về nhà, trên xe cậu không ngừng nghĩ về sự hiện diện của Hoàng Đức Duy. trong lòng có chút không an tâm vì cậu ta làm việc ở Bridget, có khi nào đây là công ty của Trần Đăng Dương không?
nhưng rồi cậu lại gạt bỏ suy nghĩ ấy, vì trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp đến thế.
Nguyễn Thanh Pháp vẫn chưa có ấn tượng tốt với Duy vì dù gì khi xưa cậu ta cũng là một trong những tên bắt nạt trong trường. dù cho Duy chưa đánh cậu, nhưng chung hội với Trần Đăng Dương thì chắc chắn cũng chẳng phải người tốt.
Trần Đăng Dương hôm nay có lịch gặp đối tác nên đã không đến tham dự buổi tuyển chọn ở công ty mà thay vào đó hắn sẽ để Duy quản lý chuyện ấy.
còn bản thân sẽ tự lái xe đến nơi gặp đối tác mà không cần tài xế. Trần Đăng Dương hắn cũng nói rồi, trợ lý cho hắn thì là alpha hay omega đều được, chỉ cần người đấy chăm chỉ, biết đảm bảo cũng như sắp xếp công việc hằng ngày của hắn được diễn ra suôn sẻ và hiệu quả nhất là được rồi.
dù hắn chỉ nói qua loa là cứ tìm đại người nào được việc nhưng Trần Đăng Dương hắn nổi tiếng là người cẩn trọng trong công việc, chính vì thế mà trợ lý của hẳn cũng cần phải có chút phẩm chất tốt thì mới có thể nhận vào làm việc được.
hẳn đến nơi hẹn gặp đối tác, nơi đây là một nhà hàng mang đậm phong cách phương tây, có chút cổ kính và cũng có phần hiện đại được kết hợp rất hài hoà với nhau.
alpha lãnh đạm đến phòng vip theo chỉ dẫn của tiếp tân, bước vào trong đã thấy có hai người con trai ở đấy.
Trần Đăng Dương có chút bất ngờ khi đối tác của mình lại là Thái Sơn và Phong Hào.
Trần Phong Hào khi vừa thấy hắn thì cũng có phần bất ngờ, từ trước đến giờ vẫn chẳng có tí ấn tượng tốt nào với .
cộng thêm việc Nguyễn Thanh Pháp không nói gì đã bỏ đi biệt tăm lại càng làm y ghét cay ghét đắng hắn ta vì Phong Hào nghĩ rằng chính hẳn là nguyên nhân khiến cậu bỏ đi.
xem ra chuyện hợp đồng giữa hai bên công ty lần này cần phải nói Trần Phong Hào xem xét kĩ lại đôi chút.
"rất vui được gặp cậu, giám đốc"
Thái Sơn thấy hắn bước đến thì đã lịch sự cùng y đứng dậy để bắt tay hắn.
Trần Đăng Dương cũng rất lịch sự mà bắt tay với hai người họ, rồi cả ba cùng nhau ngồi xuống ghế.
không để lãng phí thời gian, hắn đã nhanh chóng vào thẳng vấn đề muốn hợp tác.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro