10

Sáng hôm đó, ánh nắng nhẹ nhàng len qua khung cửa sổ, chiếu vào phòng, mang theo hơi ấm của một ngày mới. Đăng Dương mở mắt, cảm giác dễ chịu và thư thái khi nhận ra hôm nay không có lịch trình. Anh mỉm cười, nhìn sang bên cạnh thấy Thanh Pháp vẫn đang say ngủ, khuôn mặt dịu dàng và bình yên.

Không muốn đánh thức cậu, Đăng Dương nhẹ nhàng ngồi dậy, xuống bếp chuẩn bị bữa sáng. Đã lâu rồi anh mới có một ngày thảnh thơi bên người mình yêu. Lúc này, anh chỉ muốn tận dụng trọn vẹn từng khoảnh khắc để chăm sóc Pháp.

Khi thức dậy, Thanh Pháp ngạc nhiên thấy bữa sáng đã sẵn sàng trên bàn, hương thơm của cà phê và bánh mì nướng lan tỏa khắp phòng. Đăng Dương tiến đến, dịu dàng nắm lấy tay cậu, mỉm cười: "Sáng nay anh ở nhà với em. Cả ngày hôm nay, chỉ dành cho mình em thôi."

Nhìn ánh mắt chân thành và nụ cười của Đăng Dương, Thanh Pháp không khỏi cảm động. Cậu mỉm cười, cảm nhận được niềm hạnh phúc giản dị nhưng trọn vẹn khi được ở bên người mình yêu, không phải lo lắng hay bận tâm gì khác.

Thanh Pháp bỗng nhiên chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn về phía Đăng Dương và nói: "Anh ơi, tối nay em phải đi dự một buổi ra mắt sản phẩm mới của Negav. Đặng Thành An có mời em đến, em quên mất chưa nói với anh."

Đăng Dương ngẩng đầu lên, hơi ngạc nhiên nhưng ngay lập tức gật đầu. "Thật sao? Anh quên mất hôm nay có sự kiện của Thành An," anh nói, giọng hơi thất vọng nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ bình thản. "Em đi đi, anh ổn mà."

Thanh Pháp mỉm cười, biết rằng Đăng Dương dù có bận rộn đến đâu vẫn luôn cố gắng ủng hộ mọi quyết định của mình. "Vậy em đi rồi về với anh nhé. Hôm nay anh có hẹn gì không?"

Đăng Dương suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Không, anh sẽ ở nhà nghỉ ngơi. Có thể tối nay em về sẽ gặp anh ngay."

Thanh Pháp nhìn Đăng Dương, lòng cảm thấy ấm áp vì sự thấu hiểu của anh. "Cảm ơn anh nhé," cậu thì thầm, rồi vội vàng chuẩn bị cho buổi tối, nhưng trong lòng cũng cảm thấy một chút tiếc nuối vì sẽ phải rời xa anh một lúc.

Trước khi ra khỏi cửa, Thanh Pháp quay lại, nhìn Đăng Dương lần nữa, cảm thấy lòng mình dâng lên một nỗi nhớ. Cậu hôn nhẹ lên má Đăng Dương rồi nói: "Anh đợi em về nhé, anh yêu."

Tối nay, buổi ra mắt sản phẩm mới của Negav, thương hiệu nổi tiếng mà Đặng Thành An đang hợp tác, đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người trong ngành. Không khí tại sự kiện vô cùng sôi động với những cuộc trò chuyện, những ánh đèn flash liên tục từ máy ảnh, và những nhân vật nổi bật trong giới giải trí.

Khi Thanh Pháp xuất hiện, cả phòng ngay lập tức dừng lại, nhiều người bất ngờ khi nhận ra cậu chính là tác giả của những bộ truyện boylove nổi tiếng, được yêu thích không kém gì một ngôi sao. Cậu thường ít khi tham gia những sự kiện công khai như thế này, vậy mà tối nay, cậu lại có mặt với vẻ ngoài giản dị nhưng không kém phần cuốn hút.

"Chao ơi, là Thanh Pháp kìa!" một fan trong đám đông hô lên, khiến mọi người quay lại nhìn, không khỏi trầm trồ. Các phóng viên cũng nhanh chóng xếp hàng để chụp ảnh và phỏng vấn cậu.

Thanh Pháp, dù quen với sự chú ý, nhưng vẫn cảm thấy đôi chút bối rối. Cậu cố gắng giữ bình tĩnh, nở một nụ cười thân thiện và đáp lại mọi ánh mắt ngạc nhiên xung quanh. Cảm giác được yêu mến, dù có chút áp lực, cũng khiến cậu cảm thấy vui. Thỉnh thoảng, những người bạn trong ngành như Đặng Thành An lại đến gần, chào hỏi và dành cho cậu những lời khen ngợi, khiến không khí buổi tiệc càng thêm phần ấm áp.

Dù là tác giả truyện với một lượng fan khổng lồ, nhưng Thanh Pháp vẫn luôn giữ được sự khiêm nhường. Cậu không thích bị quá phô trương, chỉ muốn là chính mình trong thế giới của những câu chuyện mà mình viết ra.

Khi Thanh Pháp đang hòa mình vào không khí sự kiện, có một phóng viên nhanh nhảu đã chú ý đến chiếc nhẫn trên ngón áp út của cậu và ngay lập tức tiến đến gần để đặt câu hỏi.

"Xin chào, Thanh Pháp. Tôi có thể hỏi về chiếc nhẫn trên tay bạn không? Có vẻ như đây là một nhẫn cưới, bạn đã kết hôn rồi sao?" Phóng viên đó mỉm cười, đôi mắt sáng lên với sự tò mò.

Thanh Pháp hơi ngập ngừng, cảm giác bất ngờ và hơi khó xử. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng chiếc nhẫn cưới sẽ trở thành tâm điểm của sự chú ý ở một sự kiện công khai như thế này. Tuy nhiên, cậu vẫn cố gắng giữ sự bình tĩnh và nở nụ cười nhẹ nhàng.

"Đúng vậy, tôi đã kết hôn," Thanh Pháp trả lời đơn giản, mắt cậu lướt qua chiếc nhẫn trên tay, trong lòng bất chợt nhớ đến Đăng Dương. "Nhưng tôi sẽ không nói thêm về chuyện đó. Tôi muốn giữ sự riêng tư cho cuộc sống cá nhân của mình, đặc biệt là vì công việc của chúng tôi khá đặc thù."

Phóng viên gật đầu hiểu ý, nhưng không ngừng tò mò. Tuy nhiên, Thanh Pháp lịch sự từ chối những câu hỏi tiếp theo về cuộc sống hôn nhân, chỉ trả lời rằng mình muốn giữ mối quan hệ đó ở trong giới hạn riêng tư. Câu trả lời của cậu, mặc dù rất ngắn gọn, nhưng lại mang một sức nặng đầy sự tinh tế, làm dấy lên sự kính trọng từ những người xung quanh.

Buổi ra mắt vẫn tiếp tục với không khí vui vẻ, nhưng trong lòng Thanh Pháp, cậu không thể ngừng nghĩ về Đăng Dương, về những khoảnh khắc hai người đã cùng trải qua, những bí mật ngọt ngào mà họ vẫn giữ cho riêng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro