18
Đăng Dương ngồi trên xe, lòng tràn ngập nhiều suy nghĩ. Sự ủng hộ chân thành từ người hâm mộ khiến anh xúc động, làm anh mong muốn công khai về người bạn đời đặc biệt của mình - Thanh Pháp. Ý nghĩ về việc tự do chia sẻ niềm hạnh phúc với cả thế giới cứ thế thôi thúc trong anh. Chỉ cần nghĩ đến khoảnh khắc có thể đường đường chính chính nói rằng người đang ở bên cạnh, yêu thương và ủng hộ anh mọi lúc, mọi nơi, chính là Thanh Pháp, làm trái tim anh tràn đầy hạnh phúc.
Nhưng rồi Đăng Dương lại chững lại, ý thức rằng cuộc sống của Thanh Pháp và anh có thể bị xáo trộn nếu sự riêng tư của họ bị soi xét quá mức. Anh biết một khi đã công khai, mọi ánh mắt sẽ luôn hướng về phía họ, có thể ảnh hưởng đến công việc và cuộc sống của Thanh Pháp. Dương hít một hơi thật sâu, cố gắng dập tắt cảm giác muốn công khai trong khoảnh khắc ấy. Anh quyết định rằng yêu thương không nhất thiết phải chứng minh cho cả thế giới, chỉ cần cả hai người biết và cảm nhận được tình yêu đong đầy là đủ.
Anh nhắn tin cho Thanh Pháp: "Anh sẽ về sớm thôi, đợi anh nhé."
Đăng Dương ngả người trên xe, ngắm cảnh thành phố đang chìm dần vào ánh đèn đêm. Điện thoại của anh sáng lên khi Thanh Pháp trả lời tin nhắn. "Em sẽ đợi anh về. Đã chuẩn bị bữa tối sẵn sàng rồi, về nhà mau nhé," Thanh Pháp nhắn kèm theo một bức ảnh món ăn vừa chuẩn bị.
Nụ cười của Dương lại xuất hiện trên khuôn mặt mệt mỏi. Anh tưởng tượng cảnh về nhà, được ăn bữa tối ấm cúng cùng người mình yêu. Nghĩ đến việc này, lòng anh trở nên nhẹ nhõm, mọi mệt mỏi dường như tan biến hết.
Khi xe về đến trước cửa nhà, Dương bước xuống và không thể chờ đợi thêm, anh bước nhanh vào. Thanh Pháp đang ngồi trên ghế đợi, nhìn thấy anh, cậu mỉm cười rồi đứng lên, tiến lại gần. Đăng Dương nhẹ nhàng ôm lấy cậu, cả hai đứng im trong khoảnh khắc, cảm nhận sự ấm áp mà họ mang lại cho nhau.
"Anh mệt không? Vào ăn đi cho khỏe," Thanh Pháp nói, kéo anh vào bàn ăn. Đăng Dương chỉ gật đầu, nắm chặt tay cậu một cách dịu dàng, không muốn rời ra. Với anh, những khoảnh khắc đơn giản này mới thật sự là hạnh phúc trọn vẹn.
" Anh nghĩ sao về việc những bức ảnh bị phát tán trên mạng về việc hai đứa mình đi dạo buổi sáng? "
Đăng Dương nhìn Thanh Pháp với vẻ đăm chiêu rồi nhẹ nhàng nói: "Anh có hơi bất ngờ và bối rối khi thấy những bức ảnh bị phát tán, vì chúng ta vẫn luôn cố gắng giữ gìn không gian riêng tư cho tình cảm của mình. Nhưng rồi, anh nhận ra rằng người hâm mộ sẽ luôn có những suy đoán và mong muốn biết thêm về cuộc sống của anh.”
Anh mỉm cười, nắm lấy tay Thanh Pháp: “Anh biết, điều quan trọng nhất là chúng ta luôn hiểu và tin tưởng nhau. Nếu họ thấy được tình cảm thực sự của chúng ta, anh nghĩ cũng chẳng có gì sai khi để họ thấy hạnh phúc mình đang có, miễn là em cảm thấy thoải mái.”
Thanh Pháp cười nhẹ, cảm nhận sự kiên định và chân thành trong từng lời nói của Đăng Dương. "Ừ, em chỉ cần anh luôn ở bên cạnh là đủ rồi," cậu thì thầm, đôi mắt ánh lên niềm tin và hạnh phúc.
|
lại là 𝐝𝐞𝐬𝐭𝐢𝐧𝐲 đây=)))) haha ăn mừng vì được 1N người đọc nhiều nhooo. 💙
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro