19
Thanh Pháp định đứng lên thu dọn bát đĩa để rửa, nhưng Đăng Dương nhanh chóng giữ tay cậu lại, nói với vẻ kiên quyết nhưng vẫn dịu dàng:
"Không, để anh rửa cho. Em đã vất vả nấu nướng rồi, giờ để anh làm phần còn lại."
Thanh Pháp mỉm cười, định tranh cãi một chút nhưng lại thấy ánh mắt chăm chú của Đăng Dương, đầy sự quan tâm. Cuối cùng, cậu đành gật đầu nhượng bộ, để Đăng Dương một mình trong bếp.
Dương nhìn theo bóng cậu bước ra phòng khách, mỉm cười nhẹ nhàng khi thấy người mình yêu đang thoải mái. Anh cảm thấy hạnh phúc vì có thể chăm sóc cậu, dù chỉ là những việc nhỏ nhặt như vậy.
Sau khi rửa chén đĩa và dọn dẹp bếp núc gọn gàng, Đăng Dương cẩn thận gọt trái cây, sắp xếp vào đĩa rồi mang ra phòng khách đặt trước mặt Thanh Pháp. Anh mỉm cười, nhắc nhẹ:
"Em ăn chút trái cây này đi, để bổ sung vitamin, anh đi tắm xong sẽ quay lại."
Thanh Pháp mỉm cười, cảm động nhìn anh, cảm nhận rõ sự chu đáo mà Đăng Dương dành cho mình. Trong khi Đăng Dương bước vào phòng tắm, Thanh Pháp lơ đãng cầm miếng trái cây lên ăn, lòng cảm thấy ấm áp và hạnh phúc khi nghĩ về cuộc sống êm đềm bên cạnh người chồng luôn quan tâm mình.
Thanh Pháp vô tình nhìn thấy album ảnh cưới của mình và Đăng Dương được đặt ngay ngắn trên đầu tủ, ánh mắt cậu khẽ dừng lại. Ký ức về những khoảnh khắc ngọt ngào trong ngày cưới ùa về, từ lúc trao nhau lời hứa cho đến cái ôm chặt trong vòng tay của người chồng yêu thương.
Không cưỡng lại được, Thanh Pháp cầm album xuống, lật từng trang, nhìn vào ánh mắt rạng rỡ của Đăng Dương trong từng bức ảnh, trong lòng dâng lên một niềm hạnh phúc ấm áp. Những hình ảnh về nụ cười của anh trong ngày cưới, về cách anh dịu dàng nắm tay mình trước bao ánh nhìn ngưỡng mộ, khiến trái tim cậu như muốn lạc nhịp thêm lần nữa.
Đăng Dương sau khi tắm rửa sạch sẽ, bước xuống và thấy Thanh Pháp đang chăm chú nhìn vào album ảnh cưới. Anh ngồi xuống bên cạnh, lặng lẽ ngắm nhìn biểu cảm dịu dàng trên gương mặt của cậu. Đăng Dương khẽ mỉm cười, rồi nhẹ nhàng đưa tay nắm lấy bàn tay Thanh Pháp, cùng nhìn lại những khoảnh khắc đáng nhớ trong từng bức ảnh.
Cả hai không nói gì nhiều, chỉ im lặng thưởng thức cảm giác yên bình khi ở cạnh nhau. Đăng Dương chợt thì thầm: "Ngày ấy là một trong những quyết định tuyệt vời nhất đời anh." Thanh Pháp nghe vậy, khẽ ngại ngùng tựa đầu vào vai anh, cảm nhận từng nhịp tim đập đều đặn của người chồng bên cạnh, lòng ngập tràn niềm hạnh phúc giản dị nhưng sâu lắng.
|
nhìn rất là soft đúng hong=))) nhưng mà từ từ về sau sẽ chua như tên fic.
*chỉ là vỡn=)))))*
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro