Chương 1041 Ngàn câu vạn chữ

Tác giả: Phong Hành Thủy Vân Gian
Editor: Kiến Nguyệt

Trước đây Ninh Tiểu Nhàn chưa từng theo quân cũng liền thôi, làm chỉ huy phải có quyền lực và trách nhiệm. Hiện tại nàng đã đi theo đại đội ngũ, như vậy gánh một phần nặng chỉ huy nàng phải gánh trên người. Chỗ chính là bởi vì nàng bỏ bê công việc đã lâu cho nên trên đầu cũng có công tác chồng chất như núi, chờ đợi xử lý.

Ai cũng biết đạo lý "binh mã chưa động, lương thảo đi trước", có thể thấy được việc bảo đảm hậu cần có bao nhiêu quan trọng. Nếu ở Hoa Hạ cổ đại, trong mười vạn tinh binh, đội ngũ hậu cần ít nhất phải có 30 vạn người, cho nên Trần Nghị có một câu danh ngôn: Chiến dịch Hoài Hải thắng lợi, là nhân dân quần chúng dùng xe con đẩy mà ra. Như vậy hậu cần vận chuyển bao gồm phần lớn lương thảo, ngựa, vũ khí, dược vật, chuẩn bị chiến đấu, chính là thập phần phiền phức. Binh đoàn càng khổng lồ, hành quân càng lâu dài, liền càng là khảo nghiệm lực lượng và trình độ hậu cần.

Đối với Ẩn Lưu mà nói, Hải Nạp rộng rãi, có thể sử dụng, khiến cho Ẩn lưu không cần đội ngũ hậu cần khổng lồ như vậy nhưng mà đây cũng không có nghĩa Hỏa Công doanh có thể rảnh rỗi. Bình thường yêu binh mỗi ngày ít nhất cần ăn một đốn huyết thực tới bổ thân thể, dưỡng nguyên khí, tác chiến mới dũng mãnh, này muốn mỗi ngày cung cấp cũng đủ thịt loại và lương thực; mỗi khi một trận chiến đấu chấm dứt, lính tạp vụ thuộc Hỏa Công doanh còn phải phụ trách quét tước chiến trường, thu hồi đồng thi thể bạn và binh khí, theo sau về đến các chủ bộ, quản sự đi đăng ký, phân loại.

Ẩn Lưu chiến đấu cơ bản không lưu tù binh, hoặc chiêu hàng hoặc giết chết, cho nên vốn thi thể địch nhân cũng phải chôn ngay tại chỗ, bất quá công tác này qua tay Ninh Tiểu Nhàn đã đến được tỉnh lược bỏ -- nàng căn cứ nguyên tắc tận dụng phế vật, đều thu hết vào Thần Ma Ngục.

Trừ cái này ra, pháp khí sau khi chiến đấu đếu muốn tu bổ, bảo dưỡng chứ? Sau trận chiến, đủ loại khen thưởng lại cần phát nữa: Tại đây cần thiết nhắc tới, chế độ khen thưởng Ẩn Lưu thực thi công bố cho toàn thể binh lính: Mỗi lần chém đầu địch nhân khen thưởng 70 linh thạch, một viên linh đan, nhưng mà dám can đảm khai khống cho đủ số giải mạo để nhận quân công chém đầu. Giống trận chiến sông Lăng Sa lần này, Ẩn Lưu tổng cộng giêt địch hơn bốn vạn người, cho nên Hỏa Công doanh có gần 300 vạn linh thạch, hơn bốn vạn viên đan dược phải phát, các kiểu pháp khí đánh tổn hại còn lại là nhiều vô số.

Ngoài ra yêu chết trận nhận được trợ cấp. Trước đó đã nói qua, các tộc phụ thuộc Ẩn Lưu vốn có nghĩa vụ xuất binh đi theo Ẩn Lưu chiến đấu, hơn nữa lần này trong đội ngũ Ẩn Lưu còn có tiên phái Yêu Tông to lớn khác duy trì, cho nên Ẩn Lưu trợ cấp cho tộc phụ thuộc và quân đội chiến vong muốn gánh nặng trên dưới khoảng bốn phần.

Ấn theo lệ thường, những phần này đều là sau khi dọn dẹp mới tính toán phát. Nhưng bởi vì lúc này đây khoảng cách Đông chinh quá dài, tốn thời gian quá lâu. Trường Thiên cần quân viên tham gia đạt tới hơn hai mươi vạn sau khi chiến dịch chấm dứt liền phải kết toán một lần, chuyện này cũng có nghĩa sau khi kết thúc chiến dịch sông Lăng Sa, Hỏa Công doanh vội muốn chết.

Ngoài ra, đại quân Ẩn Lưu một đường đi tới cũng không được đầy đủ vì bị thương và giết người. Dựa theo Ninh Tiểu Nhàn yêu cầu, Ẩn Lưu hành quân một đường cũng là một đường mua bán, mỗi khi đến chỗ nào phồn hoa, tất nhiên sẽ dựng chợ tạm thời để trao đổi. Cùng với chợ địa phương của thương nhân bù đắp nhau, buôn bán hàng hóa. Rồi sau đó mua vào đặc sản. Như vậy đại quân lắc mình biến hoá thành thương đội lớn nhất trên mảnh đại lục này. Cố tình khoảng cách nó hành quân lại là dài vô cùng, bởi vậy cũng sáng lập kỷ lục mới về cửa hàng di động trên toàn bộ đại lục.

Bản chất Thương đội thu lợi đơn giản là mua thấp bán cao. Nam Thiệm Bộ Châu Tây bộ thiên tơ tằm, vận chuyển đến phía Đông đều có thể bán được giá cả ít nhất gấp mười ba lần. Lợi nhuận phong phú thế, số tiền này nàng có lý do gì mà không kiếm chứ? Phải biết rằng vô luận là thế giới nào, đánh giặc đều là hành động đốt tiền, mỗi ngày vừa mở mắt, linh thạch đều như nước chảy kéo nhau ra ngoài. Ý nghĩ đầu tiên trong đầu nàng lúc nào cũng là phải làm thế nào để kiếm tiền, kiếm tiền, kiếm tiền!

Lấy chiến tranh nuôi chiến tranh mới là vương đạo.

Cho nên chờ đến được lều của nàng để nàng xét duyệt đều cần qua bảy, tám tầng mới tới Ninh Tiểu Nhàn, đây vẫn là kết quả trải qua đám thuộc hạ tầng tầng tính toán, chỉ có hạng mục công việc quan trọng nhất mới cần nàng tới quyết định. Ban đầu Ẩn Lưu cố thủ Ba Xà rừng rậm không ra, tự nhiên không cần nhiều nhân tài hậu cần như vậy, chỉ là hiện tại thời thế thay đổi, đại quân thường xuyên xuất động khắp nơi nên cần đại lượng quản sự theo quân ra ngoài. Nàng lúc trước đã gieo xuống mồi lửa, sau ba năm nàng ngủ say, mồi lửa được luyện hóa, lúc này đây lại hầu như đem nhân tài hậu cần Ẩn Lưu mang ra hơn phân nửa, lúc này mới có thể cơ bản thỏa mãn nhu cầu của đại quân.

Chính là quy mô chiến dịch lớn, Ẩn Lưu cũng là lần đầu trải qua trong vòng ba vạn năm, các loại luống cuống tay chân không thể tránh được.

Trong bốn ngày này , nàng không biết mình duyệt qua bao nhiêu công văn, sách lược, mệnh lệnh đến từ đại trướng trung quân cũng là một cái tiếp một cái, dù thần hồn nàng có cứng rắn như đúc từ sắt cũng khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt. Cố tình một chủ sự rất quan trọng còn bỏ mình ở sông Lăng Sa giang, công tác càng thêm nặng nề.

Cuối giờ Tuất ( buổi tối 9 giờ ), Nhược Bình thấy nàng lại lần nữa xoa xoa giữa mày, biết điều tiến lên khuyên nhủ: "Ninh đại nhân, ngài nghỉ ngơi, ra ngoài đi dạo một lát."

Trong quân nhiệm vụ vĩnh viễn làm không xong, quan trọng nhất chính là hạ quyết định thật là việc mệt não, nếu là đầu óc không rõ ràng chỉ có hại không lợi cho nên Ninh Tiểu Nhàn nghĩ nghĩ nói: "Được, đi theo ta."

Đại Hoàng đã sớm được nàng mang ra từ Thần Ma Ngục vẫn luôn nằm bên chân nàng ngủ gật. Giờ phút này nghe nàng nói như vậy, lập tức duỗi người đứng lên, hiển nhiên là định đi theo.

Nhược Bình búi tóc cho nàng, lúc này mới theo nàng đi ra ngoài. Mới vừa bước ra trướng môn, Hắc Lang đến gần, nhắm mắt theo đuôi.

Sau khi trở lại đại quân, Hắc Lang vẫn về làm thân binh cho nàng. Hắn biết cô nương nũng nịu trước mắt này bản lĩnh lớn hơn hắn rất nhiều, bất quá là dùng quen người cũ mới tìm hắn lại đây, lập tức trong lòng âm thầm vui mừng.

Lúc này có vầng trăng tròn treo cao giữa màn trời, chiếu đến xung quanh sáng rực rỡ. Đa số yêu quái đã trở lại trong trướng mình nhập định, hấp thụ Nguyệt Hoa. Trong quân binh lính lui tới vội vàng, nhìn thấy nàng đều cung kính hành lễ, cũng có rất nhiều chủng tộc phụ thuộc và quân đội người tu tiên trong mắt không giấu đối tò mò đối với nàng.

Ninh Tiểu Nhàn cũng không kiêng dè, thoải mái hào phóng mà cho người quan sát. Dưới ánh trăng ngắm mỹ nhân, lại có một phen phong vận, cho nên nàng ngẫu nhiên nhìn lại họ, nhau ánh mắt ôn nhu gợn sóng làm rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi trộm đỏ mặt.

Nàng lại có chút tâm không yên.

Trở về đã mấy ngày, nàng tự nhiên biết mấy ngày hôm trước trận chiến sông Lăng Sa, Ẩn Lưu tổn thất vượt qua dự tính. Quảng Thành Cung tại trận chiến này có ba mục đích: Thứ nhất, thừa dịp chưa qua sông, hao tổn binh lính Ẩn Lưu ; thứ hai, bắt Ninh Tiểu Nhàn, làm quân cờ uy hiếp đối thủ; thứ ba, phá hư Đại Bàn sơn trận.

Liền trước mắt xem ra, chúng ít nhất đã đạt thành đầu đuôi hai mục đích. Là địch, Ẩn Lưu tổn thất 5 vạn 7 ngàn lính, trong đó thiệt hại nhóm tinh anh đạt tới hơn một vạn người, còn lại hơn bốn vạn người đều táng thân ở Đại Bàn sơn trận và cướp đoạt!

______
Đừng quên ủng hộ tui nha!😁
Follow tui để nhận thông báo truyện mới nè!!💞

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro