Chương 1043 Vừa lộ ra manh mối
Tác giả: Phong Hành Thủy Vân Gian
Editor: Kiến Nguyệt
Hoàng Huyên cắn cắn môi nói: “Sau đó hắn nói, hắn ở cố ẩn Sơn Hà Trận bên trong gặp được nhiều người tu tiên như vậy, ta còn là người đầu tiên tốt bụng bảo hắn rời đi.”
Sau khi nàng nghe qua thân thế Trầm Hạ liền biết gia hỏa này kỳ thật là cô đơn lại thiếu tình thương. Cô nương này quả nhiên phúc trạch thâm hậu, đánh bậy đánh bạ liền cứu mạng mình. Như vậy, là duyên phận?
Hoàng Huyên thấy Ninh Tiểu Nhàn nhìn đăm đăm nàng, không khỏi xoa xoa mặt mình: “Trên mặt muội có gì à?”
“Không có gì.” Ninh Tiểu Nhàn là người từng trải, Nhìn qua một chút liền phát hiện cô nương này tế mi chưa khai, vẫn là vân anh chi thân, lúc này mới nói tiếp nói, “Trầm Hạ tuy rằng chưa cùng ngoại giới tiếp xúc, nhưng cũng sống vài vạn năm, lòng dạ thâm sâu. Muội năm nay bất quá hai mươi tuổi, có dám xác định hắn là lương xứng?”
Cái miệng nhỏ của Hoàng Huyên cong lên, đột nhiên hỏi lại nàng nói: “Nhàn tỷ tỷ năm nay cũng bất quá hơn hai mươi, Thần Quân đại nhân lại là thần thú tuổi tác càng lâu, hai người các tỷ chẳng lẽ không phải cũng là cầm sắt hợp minh?”
Ninh Tiểu Nhàn tức khắc cười khổ. Nàng và Trường Thiên quen biết bảy năm, lúc này mới yên tâm đem chính mình giao cho hắn. Còn nữa, ai nói giữa hai người không có vấn đề? Hiện tại hai người không phải đang chiến tranh sao? Tâm Kế của đại yêu so với biển còn sâu hơn, muốn moi ra một câu thiệt tình thật là không dễ. Nàng sớm hưởng qua tư vị đó, thật sự chua ngọt đắng cay hàm ngũ vị đều có, lúc này mới hảo tâm khuyên tiểu muội muội đừng đâm đầu đi vào.
Thôi, tin hay không đều là nàng, dù sao là nhân duyên của nàng. Ninh Tiểu Nhàn cũng không ở trên vấn đề này rối rắm quá lâu thay đổi chủ đề nói: “Đúng rồi, Trầm Hạ sau này tính toán ở nơi nào an gia?”
“Đông Nam hải.”
“Cái gì?” Tay cầm bút của Ninh Tiểu Nhàn ngưng lại, “Không đi Nam Hải?”
“Không đi.” Hoàng Huyên khẳng định nói, “Trầm Hạ nói, chỗ sâu nhất trong Vân Mộng Trạch chính là mô phỏng Nam Hải Thất túc đảo tạo thành cảnh trí, trong đệ tứ mạc thiên địa ban đầu cũng là thất túc đảo. Hắn nhìn nơi này vài vạn năm. Thật sự phiền lại càng phiền, nếu chọn địa bàn nhất định phải tìm nơi phong cảnh không giống.”
Ninh Tiểu Nhàn kinh ngạc nửa ngày, đột nhiên cười ra tiếng, đến mức mực nước đều nhỏ lên ở sổ sách.
Hoàng Huyên lo lắng mà nhìn nàng nói: “Nhàn tỷ tỷ, làm sao vậy?”
“Không sao, không sao!” Nàng lắc đầu, rốt cuộc thu lại nụ cười. Lúc này mới gọi người tính không bằng trời tính đây. Một nguyên nhân rất quan trọng Trường Thiên buông tha Trầm Hạ là vẫn cho rằng hắn sẽ trở lại Nam Hải, đoạt lại địa bàn năm đó của Huyền Vũ. Phải biết rằng, Lãnh Địa vốn có của Huyền Vũ giáp giới bộ lạc Ly nguyên sớm đã không còn nữa. Hiện tại chiếm cứ đại bộ phận địa bàn tông phái, đúng là Phụng Thiên Phủ mà nàng quen thuộc! Ban đầu Trường Thiên tính toán, lần này sau trận đại chiến với Quảng Thành Cung, đạt được lợi ích nhiều nhất vẫn là Phụng Thiên Phủ. Bởi vì chướng ngại vật khi nó khuếch trương về hướng trung bộ đã thu nhỏ, bởi vậy Trầm Hạ nếu trở lại Nam Hải dừng bước như gần một cây đinh vào phía sau Phụng Thiên Phủ, tuyệt không sẽ làm người sau thoải mái trôi qua.
Hiện tại, Trầm Hạ lại muốn ở Đông Nam vùng duyên hải chiếm địa bàm làm vương, kế hoạch Trường Thiên liền phải thất bại. Nàng đối với chuyện này nhưng thật ra không sao cả. Tranh đấu giữa các Tiên phái, nàng từ trước đến nay liền chưa từng muốn tham dự.
Trường Thiên thiện thức nhân tâm, lại không ngờ đến phản ứng lần này của Trầm Hạ. Lại là thực dễ hiểu “Nhìn chán” Nam Hải, phải đổi địa phương đánh thiên hạ. Quả nhiên càng là lý do đơn giản. Càng không dễ dàng khiến người ta đoán trúng.
Nàng và Hoàng Huyên lại hàn huyên trong chốc lát, lúc này mới nói: “ đi lại mệt nhọc, muội cũng nên đi nghỉ ngơi. Trong Quân trong trướng đã nhiều ngày đều là nghị sự đến bình minh, phỏng chừng Trầm Hạ một chốc ra không được.” Hoàng Huyên tu vi không cao, thường xuyên còn cần bổ sung giấc ngủ. Ninh Tiểu Nhàn tròng mắt xoay chuyển, “Ta chọn cho muội hai hai lầu trướng được không, hay là một đây?”
Hoàng Huyên tức khắc mặt đỏ, phỉ nhổ: “Tỷ tỷ không cần nói bậy, Trầm Hạ đối với muội là lấy lễ tương đãi.”
Ninh Tiểu Nhàn lười nhác phất tay nói: “Đi thôi đi thôi, thật là người tốt khó làm.”
Tiểu cô nương rốt cuộc da mỏng, bị nàng trêu một câu, che mặt nhanh chóng chạy mất.
Ninh Tiểu Nhàn lại vội trong chốc lát, bóng đêm càng thêm thâm trầm. Nàng đuổi Nhược Bình đi chính mình bắt đầu điều tức nhập định. Từ bỏ lệnh cấm Ất Mộc chi lực sau, nàng mỗi đêm đều có thể hấp thụ nguyệt hoa và tinh lực, quả nhiên là phi thường có lời.
Như vậy qua ước chừng một canh giờ bên ngoài đột nhiên ồn ào, nghe thanh âm còn có vài phần quen thuộc.
Ninh Tiểu Nhàn từ nhập định trạng thái rời khỏi tới, nhăn lại mày đẹp nói: “Bên ngoài có chuyện gì?”
Vừa dứt lời, liền có một bóng dáng thon thả mạnh mẽ nhảy vào trong trướng, nửa quỳ xuống với nàng nói: “Ninh đại nhân! Xin ngài làm chủ cho ta!”
“ Thì ra là ngươi.” Ninh Tiểu Nhàn nghe tiếng tiếp tục vùi đầu, bàn tay trắng nhẹ phất hai gã thị vệ sắp xếp sổ sách liền lui đi ra ngoài.
“Hi Lăng, lâu rồi không gặp.”
Đôi mắt của nữ từ trước mắt tròn mà to giữa mày có anh khí bừng bừng, một thân yêu giáp chưa cởi ra, càng có vẻ đường cong phập phồng, chân dài mông cong, đúng là yêu bá Hi Lăng nàng từng gặp qua ở bộ lạc Già Lăng ở Hắc Phong Quân. Nay trở lại đã lưu Ẩn Lưu bốn quân đều xuất hiện, nhân số khổng lồ, nàng theo tới đánh giặc cũng không kỳ quái.
Hi Lăng ngẩng đầu nhìn nàng nói: “Ninh đại nhân, ta có việc bẩm lên.”
“Ừ, nói đi.”
Hi Lăng lại đợi trong chốc lát, chính là Ninh Tiểu Nhàn ngữ khí tuy rằng hòa ái, lại không có cho nàng đứng lên.
Tiểu báo yêu cũng nên học cái gì là trên dưới tôn ti.
Hi Lăng chỉ phải tiếp tục nửa quỳ trên mặt đất nói: “Quản sự phát bồi thường cho chúng Già Lăng tộc ta, từ sau trận chiến sông Lăng Sa giang đến bây giờ đã kéo dài năm ngày, cho đến hôm nay cũng không phát xuống dưới.”
Ninh Tiểu Nhàn đầu bút lông dừng lại, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn nàng nói: “Hi Lăng, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không? Hỏa Công doanh sớm có quy định, sau đại chiến trợ cấp nhất muộn trong vòng 3 ngày phải phát đi xuống.” Chiến hậu chuyện thứ nhất chính là kiểm kê tử vong nhân số, rồi sau đó đăng báo nhập sách. Phàm nhân quân đội khả năng muốn bảy ngày mới có thể hoàn thành công tác này nhưng người tu tiên hiệu suất so phàm nhân cao hơn rất nhiều, bởi vậy Ẩn Lưu quy định là nhất muộn trong vòng 3 ngày liền phải điểm tính xong, nên thưởng thì thưởng, nên và thì phạt.
Hi Lăng cắn răng nói: “Ta tất nhiên biết! Chính là trong tay chúng ta thật không nhận được số tiền này. Già Lăng báo tộc chúng ta mỗi lần tùy quân xuất chiến đều là cúc cung tận tụy, lần này lại có mười một huynh đệ chết trận, 23 người trọng thương, trợ cấp và linh đan lại chậm chạp chưa phát xuống dưới, không hợp quy củ!”
Ninh Tiểu Nhàn nhíu mày, nsm bút lông ném lên án: “Kể ra kỹ càng tỉ mỉ.” Nàng thanh âm trở nên ngưng trọng, mặt mày vô hình trung liền mang lên dày đặc uy nghiêm, Hi Lăng không khỏi cúi đầu, không dám lại nhìn thẳng nàng: “Nối tiếp quản sự của Già Lăng tộc bỏ mình trên chiến trường, hiện tại thay tân quản sự. Lúc này Đại Chiến sông Lăng Sa kết thúc đã qua 6 ngày, chính là quá kỳ hạn ban thưởng tới hiện tại cũng không phát xuống. Phụ thân ta và hắn đề qua nhiều lần, quản sự cũng chỉ nói sau đại chiến mọi việc rườm rà, này đó cũng muốn ấn tự phát, luận công hành thưởng, còn chưa đến lượt chúng ta, bảo chúng ta tạm thời đừng nóng nảy!”
Theo quy định của Ẩn Lưu sau loại chiến dịch nhỏ này luận công hành thưởng, thực hiện khen thưởng theo đầu người; sau đại hình chiến dịch, trong vòng 3 ngày phải phát xuống trợ cấp thương vong.
______
Đừng quên ủng hộ tui nha!😁
Follow tui để nhận thông báo truyện mới nè!!💞
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro