Chương 39

Chương 39.


Trận mưa lớn đêm qua đã rửa sạch bầu trời Thượng Hải thành một màu xanh lam thanh khiết, ánh mặt trời xuyên qua khe hở từ nơi bức màn cửa không che được chiếu vào phòng. Khổng Tiếu Ngâm bị ánh nắng đánh thức, cảm nhận được ấm áp từ chăn bông thật sự không muốn phải thức dậy. Nàng muốn nhìn hiện tại là mấy giờ nên vươn tay ra đầu giường sờ soạng, nhưng chỉ một cái xoay người lại, phần eo lại truyền đến cảm giác đau nhức, Khổng Tiếu Ngâm bị đau bất ngờ không khỏi hít sâu một cái.

"Uiss..." Nhẹ giọng thở dài ra, thu lại cánh tay đang muốn tìm điện thoại lại để xoa xoa eo của mình, sờ lên eo mới phát hiện nàng đang không mặc quần áo gì. Cảnh tượng kiều diễm đêm qua lại hiện lên trong đầu khiến mặt nàng lập tức đỏ bừng, càng muốn giết người hơn khi Tôn Nhuế bên cạnh cũng bởi vì nàng động đậy mà tỉnh lại, Khổng Tiếu Ngâm lập tức đem mặt chôn vào chăn, nàng không muốn Tôn Nhuế nhìn thấy gương mặt nóng đỏ của mình lúc này.

"Chị...làm gì thế?" Xoa xoa đôi mắt còn buồn ngủ, Tôn Nhuế bị Khổng Tiếu Ngâm quấy nhiễu tỉnh mộng, nhìn người đang che đầu trong chăn.

"Không có gì, em dậy rồi thì đi rửa mặt đi, không phải hôm nay phải đi làm à." Giọng nói rầu rĩ từ trong chăn truyền ra.

Tôn Nhuế vẫn còn chưa tỉnh hẳn, nghe thế liền muốn đùa giỡn với nàng, xốc chăn lên, chui vào.

"Tối hôm qua chị còn không thấy đủ sao? Mới sáng sớm đã không nhịn được?" Tôn Nhuế chui vào chăn, cũng nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của Khổng Tiếu Ngâm, chớp chớp đôi mắt, nhếch miệng cười cười.

Khổng Tiếu Ngâm bị những lời này của cô nhắc nhở, nhìn trái nhìn phải, mặt đỏ muốn bốc khói —— hai người đều là trần như nhộng, hơn nữa trên vai Tôn Nhuế vẫn còn dấu răng và hai dấu đỏ hồng, cái dấu ký này, cái này làm cho Khổng Tiếu Ngâm nghĩ đến tối hôm qua có bao nhiêu điên cuồng.

"A~ đáng ghét!" Khổng Tiếu Ngâm thật sự hận không thể có cái khe đất để tự mình chui vào, trong lòng quýnh lên, duỗi tay đá chân loạng xạ, sau đó, Tô Nhuế trong lúc mơ mơ màng màng bị đá xuống giường.

"Tỷ tỷ, không phải chứ, chị xài xong liền vứt à?" Tôn Nhuế nhìn người cuộn tròn trong chăn, mông chạm sàn nhà khiến cả người lạnh đến nổi da gà, cô đúng là bị đá xuống giường.

"Hừ, Tôn Nhuế, đồ lưu manh!" Trong chăn vang lên tiếng rầu rĩ, nhưng Tôn Nhuế lại nghe thành tiếng nũng nịu, miệng không nhịn được cười đến mang tai.

"Meow~" lúc này, tiếng mèo kêu nhẹ nhàng vang lên làm Tôn Nhuế từ bỏ ý tưởng tiếp tục chuyện tối qua, phát hiện Duangduang không biết từ khi nào đã chui vào phòng ngủ, còn đang ngồi ở cạnh cửa liếm móng vuốt, nhìn một người trên giường, một người trên sàn giống như nhìn hai kẻ ngốc.

"Duang, tao bị đá xuống giường, mày giúp tao hỏi một chút, dì Khổng của mày nghĩ gì thế?" Tôn Nhuế vừa nói vừa bò dậy từ trên sàn, ôm Duangduang nhét vào trong chăn, "Tao phải đi làm, ở nhà chơi với dì Khổng ngoan nha." Nói xong, phủi phủi tay, cầm quần áo trên giá, đi vào phòng tắm, không màng đến Khổng Tiếu Ngâm đang la hét phía sau.

"Duang! Mày chui vô chỗ nào vậy!"

Tôn Nhuế ở trong phòng tắm, nghe Khổng Tiếu Ngâm và Duang "Tương ái tương sát", nhìn mình trong gương đang cười toe toét, đột nhiên cô cảm thấy, chính mình thật sự đã tìm được mục tiêu để nỗ lực, lần này, có lẽ thật sự không cần về Anh nữa.

.

.

Bắc Kinh bên kia, trong khu biệt thự tư nhân gần khu Thập Sát Hải , có một ngôi biệt thự có mái ngói đỏ, mang phong cách dân quốc thời kỳ cuối nằm lẳng lặng gần khu công viên. Biệt thự hai tầng, từ bên ngoài nhìn vào vô cùng yên tĩnh, tấm rèm thật dày, buổi sáng 8 giờ ở Bắc Kinh, rất ít có nơi an tĩnh nhàn nhã như thế.

Bên trong phòng ngủ chính của biệt thự, khác với vẻ ngoài phong cách Trung Hoa, phòng ngủ tràn ngập phong thái Châu Âu, bức màn màu xám dày ngăn cách bên trong và bên ngoài, che đi nắng sớm chói mắt, trong phòng giống như luôn ở vào ban đêm.

Giường lớn màu hồng nhạt, trên sàn nhà đầy những quần áo lúc cuồng hoan tùy ý bị ném xuống. Tiền Bội Đình ngồi dựa vào đầu giường, miệng ngập thuốc lá, những vòng khói màu xám trắng lượn lờ trong ánh sáng ấm áp của ngọn đèn vàng.

Tiền Bội Đình chỉ mặc một không tay màu trắng, chiếc chăn tơ lụa mềm mại che đến eo còn giống như sắp rơi xuống khỏi đó, nhưng Tiền Bội Đình hoàn toàn không thèm để ý, đôi mắt không có tiêu cự nhìn chằm chằm mặt tường đối diện giường lớn.

Không biết ngồi như vậy bao lâu, cho đến khi bên cạnh vang lên một giọng nói mê ngủ, kéo Tiền Bội Đình khỏi những suy nghĩ xa xôi từ quá khứ, người con gái có nốt ruồi nhỏ bên khóe miệng, biến thành cô gái đang nằm bên cạnh hiện tại.

"Dậy rồi?" Tiền Bội Đình dụi thuốc lá, thói quen này từ khi xuất ngũ bộ đội ra đã thành quen, tính đến nay đã 10 năm.

"Hmm." Cô gái nhẹ giọng đáp lại, nhưng không ý muốn rời khỏi chăn nệm ấm áp, cuộn mình trong chăn, sau đó quan tâm nhìn làn da Tiền Bội Đình đang lộ ra ngoài, vươn tay sờ một chút, lạnh cóng.

"Em lại hút thuốc trong phòng ngủ, ăn mặc ít vậy cũng không thấy lạnh à?" Cô gái có lông mày sâu, tuy không nhu mỳ mềm mại như Khổng Tiếu Ngâm, nhưng cũng là một mỹ nhân.

"Em không lạnh, đừng quên, em từng là quân nhân." Tiền Bội Đình nói, yêu chiều cười cười, cúi đầu, đem hơi thở còn vươn mùi thuốc lá ghé sát vào cô gái, khẽ hôn môi nàng.

"Ghét quá, toàn mùi khói." Cô gái nhẹ nhàng nhíu mày, nhưng vẻ mặt lại không thật sự lộ ra chán ghét, ngược lại là mỉm cười, giống như đã quen với điều này rồi.

"Tỉnh rồi thì dậy nào, hôm nay đến quán sớm một chút, Trương lão đại nói hôm nay sẽ có người đến, cần phải chuẩn bị trước." Tiền Bội Đình nói, đưa tay sờ khuôn mặt cô gái ấy, trước mắt lại như mơ hồi nhìn thấy dáng vẻ Khổng Tiếu Ngâm, nốt ruồi nhỏ đen bên khóe miệng kia sớm đã thành nốt chu sa trong lòng cô.

"Phiền chết được, cuộc sống không biết khi nào thì mất mạng." Cô gái không tình nguyện đứng dậy, cơ thể gợi cảm trong chiếc áo ngủ bằng tơ lụa mỏng hiện ra.

"Bước vào vòng tròn này, chị còn nghĩ mình còn mạng à?" Tiền Bội Đình nói, cũng xuống giường mặt quần đùi vào, cũng không mang dép, đi đến sau lưng cô gái ấy, từ phía sau ôm lấy nàng, "Chờ thêm mấy năm, tìm một cơ hội, hai chúng ta liền lui đi, cái gì lão đại, cái gì bang phái, đều mặc kệ." Vừa nói, vừa vùi mặt vào cổ cô gái hít thật sâu, là hương đào, vị ngọt ngào hơn nhiều so với mùi hương trên người Khổng Tiếu Ngâm.

"Nói gì đó." Cô gái nhẹ giọng thở dài, "Chị chỉ oán giận một chút thôi, có thể bình an là tốt rồi." Sau đó, tùy ý Tiền Bội Đình ôm mình, nhẹ bước đến trước cửa sổ, kéo bức màn ra, ánh sáng thình lình chiếu vào khiến hai người đều nheo đôi mắt lại.

Tiền Bội Đình không nói chuyện nữa, tùy ý để ánh nắng chiếu đau mắt mình, nhìn ánh sáng bên ngoài, chiếu lên vạn vật ấm áp, Tiền Bội Đình thật lâu rồi chưa cảm nhận được.

Cuộc sống của cô giống như một con chuột ở trong góc u tối, mỗi ngày đều lo sợ, giống như đang đi trên tảng băng mỏng, giống như vạn vật ấm áp nhất trên thế giới này cũng không thể sưởi ấm được cô nữa. Hiện tại, điều khiến cô có thể tiếp tục kiên trì cuộc sống này, ngoại trừ nốt chu sa trong lòng kia, chính là cô gái tên là Từ Thần Thần bên cạnh này.

Tiền Bội Đình thường nghĩ, điều gì có thể khiến Từ Thần Thần ở bên cạnh mình như thế? Một lần ở bên nhau chính là 5 năm, 5 năm trước khi cô gia nhập Kim Sa bang, cô gái này đã từ từ đi vào cuộc sống của cô và chưa một lần bước ra.

Lúc trước, nếu không phải biết Từ Thần Thần là con gái nuôi của lão đại Kim Sa Bang, cô thật sự cho rằng đó là tình yêu, cho rằng nàng thật sự yêu cô. Nhưng hiện tại thì sao, rốt cuộc là yêu hay không yêu?

Chỉ là, trong cái vòng này, có thể nói đến tình yêu sao? Bất quá chỉ là giám thị một quân cờ mà thôi.

Thuận theo tự nhiên, tương kế tựu kế, chớp mắt một cái đã 5 năm.

"Được rồi, kéo lại đi, em đau mắt." Tiền Bội Đình thấy mình lại bắt đầu miên man suy nghĩ, duỗi tay kéo màn lại, "Đói bụng rồi, hôm nay ăn sáng gì đây?"

"Làm món sandwich cá ngừ em thích nhất." Từ Thần Thần dịu dàng cười, xoay người hôn lên má Tiền Bội Đình một cái, sau đó rời khỏi cô, đi đến phòng bếp dưới lầu.

Nhìn bóng dáng nàng rời đi, Tiền Bội Đình xoay người lần nữa kéo bức màn ra, lần này đôi mắt đã thích ứng với ánh sáng, có thể nhìn thẳng ra bên ngoài tươi đẹp. Ánh mặt trời ấm áp như lại chiếu vào khát vọng đã lâu trong nội tâm cô.


- To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro