4. Trời mưa
Trưa hôm sau Trương Triết Hạn mời Cung Tuấn ăn cơm, ăn xong bọn họ đến một sân bóng gần đó chơi, đấu một chọi một, một trận phân thắng bại.
Ban đầu hai người thống nhất ai ghi 5 bàn trước là thắng, Trương Triết Hạn không ngờ kỹ thuật chơi bóng của Cung Tuấn rất khá, nhưng cuối cùng vẫn là anh thắng. Anh còn muốn chơi tiếp với Cung Tuấn, hai người lại thay đổi quy tắc thi đấu thành không giới hạn thời gian, đánh đến khi không còn sức lực mới thôi xem ai ghi bàn nhiều hơn người đó thắng.
Có lần đến lượt Trương Triết Hạn tấn công, hai người đánh có chút máu lửa, Cung Tuấn phòng thủ rất chặt, lúc anh lên rổ không ngờ hắn lại bất ngờ thay đổi chiến thuật trực tiếp nhảy lên chắn bóng trên không, khiến Trương Triết Hạn không kịp đề phòng đụng phải Cung Tuấn. Anh biết lực của mình lúc đó khá mạnh, nhưng muốn thu cũng không kịp nữa. Cung Tuấn bị anh đụng một cái lảo đảo ngã xuống đất.
Trương Triết Hạn không ngờ sẽ nghiêm trọng như vậy, vội vàng đỡ Cung Tuấn lên, hỏi hắn có làm sao không? Cung Tuấn xoa xoa bả vai mình cười nói không sao, tiếp tục đánh đi. Nhưng ông trời không chiều lòng người, đột nhiên đổ một trận mưa lớn, những hạt mưa cỡ như hạt đậu dày đặc nện lên người bọn họ tránh cũng không kịp tránh, Cung Tuấn nói phòng mình thuê ở gần đây rồi dẫn Trương Triết Hạn chạy về hướng đó.
Bọn họ cầm bóng chạy về nhà Cung Tuấn, nhưng mưa thật sự quá lớn khiến cả hai đều ướt sũng. Cung Tuấn nhìn áo thể thao trắng trên người Trương Triết Hạn bị nước mưa làm ướt gần như trong suốt, ánh mắt thoáng chốc tối sầm lại. Vừa rồi lúc chơi bóng hắn đã để ý, dáng người Trương Triết Hạn rất đẹp, eo thật nhỏ, so với eo con gái còn nhỏ hơn, nhưng ngực lại rất lớn. Lúc Trương Triết Hạn vén áo chơi bóng của mình lau mồ hôi, hắn còn nhìn thấy cơ bụng và đường nhân ngư của đối phương, nhìn đến miệng đắng lưỡi khô, bị mưa lạnh tưới một trận như vậy cũng không giúp hắn bình tĩnh, ngược lại khiến ngọn lửa trong lòng hắn càng cháy càng lớn.
Vào trong nhà, Cung Tuấn bảo Trương Triết Hạn đi tắm trước rồi lấy cho anh một bộ quần áo để thay, là áo phông trắng của hắn và một chiếc quần đùi rộng rãi, hắn còn lấy một chiếc khăn mới để chung với quần áo đặt vào phòng tắm, nói với Trương Triết Hạn đàn anh đừng chê quần áo của em nha, đều đã giặt sạch.
Trương Triết Hạn nói anh đâu tới mức quá đáng như vậy, chỉ cần đừng để anh trần truồng đi về là được. Sau khi Cung Tuấn ra khỏi phòng tắm anh đóng cửa lại, cầm quần áo đưa lên mũi ngửi một chút theo thói quen, có mùi chanh nhàn nhạt, chắc là nước giặt, rất giống mùi trên người Cung Tuấn.
Tắm xong Trương Triết Hạn lấy quần áo trên giá mặc vào, vóc người Cung Tuấn lớn hơn anh nên mặc vào có chút lỏng lẻo. Trương Triết Hạn đi ra thấy Cung Tuấn để trần nửa thân trên khoác một cái khăn ngồi ở sofa đọc sách. Cung Tuấn để ý thấy Trương Triết Hạn đi ra thì ngẩng đầu lên, hỏi anh quần áo có vừa không, sau khi thấy ánh mắt Trương Triết Hạn nhìn mình Cung Tuấn hình như mới chậm chạp nhớ ra hắn đang để trần nửa thân trên, có chút ngượng ngùng giống như cô gái nhỏ, hắn sờ sờ tai mình, lúng búng nói do quần áo ướt quá mặc trên người rất khó chịu nên cởi ra trước.
Cởi trần trước mặt anh em thì làm sao? Trương ca không quan tâm, nhưng anh để ý dáng người của cún con rất được, làn da trắng nõn, cơ bụng luyện rất đẹp, tóc bị ướt mưa dán vào trán khiến Cung Tuấn trông rất ngoan ngoãn, thật giống cún con rơi xuống nước, thế là phóng đãng ghẹo một câu ai yo vóc người không tệ nha ~
Cung Tuấn càng ngượng ngùng, xua tay nói nào có, em không có dáng người đẹp như đàn anh, chỉ có cơ bắp nhìn đẹp thôi, nói xong liền chạy vào phòng tắm.
Lúc Cung Tuấn tắm rửa xong đi ra, Trương Triết Hạn đã sấy khô tóc ngồi trên sofa trong phòng khách ngẩn người. Cung Tuấn đi tới nói đúng lúc hắn vừa mua nguyên liệu nấu ăn, hay là Trương Triết Hạn ở lại ăn tối, dù sao nhìn thời tiết này chắc mưa sẽ không tạnh ngay, tỏ vẻ hắn cũng không có chuyện gì khác. Trương Triết Hạn thấy hắn còn chưa sấy tóc đã muốn đi nấu cơm thì vội vàng gọi người lại nói, sao cậu không sấy khô tóc trước đã, muốn bị cảm sao?
Cung Tuấn có chút ngại ngùng nói tay mình hơi đau không nhấc lên cao được, muốn tiết kiệm chút sức lực dành để nấu cơm, dù sao tóc hắn cũng ngắn một lúc nữa là khô. Nghĩ đến Cung Tuấn bị mình đụng phải, tay đau còn muốn nấu cơm cho mình Trương Triết Hạn có chút không đành lòng, buột miệng nói hay là để tôi sấy cho cậu. Cung Tuấn nghe xong lập tức vẫy cái đuôi cún vô hình nói thật ạ, đàn anh tốt quá! Kỳ thật Trương Triết Hạn nói xong cũng có chút hối hận, nhưng Cung Tuấn đã đồng ý nên đành đâm lao phải theo lao.
Anh cầm máy sấy ra sấy tóc cho Cung Tuấn, hắn cao hơn anh một chút, vì tiện để anh sấy tóc nên ngồi xuống sofa, Trương Triết Hạn đứng ở phía sau sấy cho hắn. Anh chưa bao giờ sấy tóc cho người khác, ngay cả bạn gái cũ cũng không, nhưng trước kia ở nhà anh từng nuôi chó, cũng tắm rửa và sấy lông cho nó. Sờ cái đầu bông xù của Cung Tuấn Trương Triết Hạn có cảm giác người dưới tay mình giống một chú chó cỡ lớn, cảm giác sấy tóc cho hắn cũng không khác sấy lông cho cún là mấy, thoáng cái đã khơi dậy ý muốn chăm sóc của anh.
Sấy tóc xong khuôn mặt trắng nõn của Cung Tuấn cũng đỏ bừng, nói câu cảm ơn đàn anh rồi ngoan ngoãn đi vào bếp nấu cơm. Trương Triết Hạn muốn giúp rửa đồ ăn gì đó cũng bị Cung Tuấn từ chối, hắn nói đàn anh chỉ cần ngồi ở phòng khách, trong bếp có em là đủ rồi, em nấu một lát là xong. Trương Triết Hạn đi ra khỏi phòng bếp, trong lòng cảm khái Cung Tuấn thật hiền huệ, nói chuyện chậm rãi, giống như ngốc bạch ngọt.
Cơm tối Cung Tuấn làm một tô lớn gà xào gừng với hành lá và hai phần mì xào, quả nhiên lần này phần của anh thả rất nhiều ớt, nhưng Trương Triết Hạn vẫn cảm thấy không đủ cay, lại tự mình đi lấy tương ớt cho thêm rất nhiều mới hài lòng. Đồ ăn vừa mới ra khỏi nồi rất ngon, không ngờ Cung Tuấn làm mì xào còn rất chính tông, Trương Triết Hạn ăn cực kỳ vui vẻ, còn chụp ảnh đồ ăn trên bàn đăng lên vòng bạn bè, viết caption "Một cơn mưa vây tôi ở chốn này." Vòng bạn bè lập tức có người bình luận ồn ào nói anh Hạn đây là đang yêu đương hỏ, chị dâu thật hiền huệ, khiến Trương Triết Hạn cười đến suýt phun đồ ăn.
Lần này ăn xong Cung Tuấn kiên trì không cho anh rửa bát, nói nhiều bát lắm không thể làm phiền đàn anh. Trương Triết Hạn đành đi loanh quanh trong phòng khách, tình cờ phát hiện trên tủ phòng khách đặt máy chơi game mới nhất cùng mấy tay máy rời anh vẫn luôn ao ước, hai mắt anh lập tức tỏa sáng. Cung Tuấn đi đến nói đàn anh thích có thể thử một chút. Trò chơi này có chế độ hai người, Trương Triết Hạn chơi game cũng giống như anh chơi bóng, tập trung tinh thần làm một việc phải làm được tốt nhất, không lập được kỷ lục mới của trò chơi anh sẽ cảm thấy không thoải mái, vì vậy Cung Tuấn chơi cùng Trương Triết Hạn lần nữa đánh thông quan chơi luôn đến khuya.
Sau khi trò chơi kết thúc, Trương Triết Hạn ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường mới phát hiện đã qua giờ đóng cửa ký túc xá từ lâu, anh lại đi đến cửa sổ sát đất nhìn thời tiết bên ngoài, mưa rất lớn trong màn đêm kịt, trên đường chỉ lác đác vài chiếc xe. Trong lúc anh còn đang suy nghĩ xem đêm nay mình nên ngủ ở đâu thì Cung Tuấn đi tới, cúi người dịu dàng nói với anh, hay là đàn anh ngủ lại một tối đi, dù sao cũng là cuối tuần, trời còn mưa lớn như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro