Chương 49 - 50
49
" Thứ ba... Chỉ có thể cùng ta làm tình..."
Nói, dùng sức ép người xuống thân.
Nữ nhân trong TV tô mặt đậm, quần màu lục nhẹ nhàng, thanh âm... hết sức cao vang.
Tắt TV, Lãnh Tử Diễm xoay người hôn Quân Ngân.
Từ da đầu đến ngón chân, toàn thân đều đang run rẩy, thật muốn cùng Quân Ngân thống thống khoái khoái làm một trận, đổ máu đổ máu thăng* cũng nguyện ý, bất quá lấy tính cách của Quân Ngân, nếu đã nói sẽ không xuống tay chắc chắn sẽ làm được.
Lãnh Tử Diễm liếm thóa dịch khóe miệng Quân Ngân, bất cam bất nguyện đẩy y ra.
" Tiếp qua mấy ngày nữa, ta liền khai giảng."
" Ta biết."
Đây không phải hai mươi lăm tháng tám sao.
" Học viện Hoàng gia tuy không nghiêm khắc bằng Trường quân đội nhưng cuối tuần mới có thể rời khỏi trường."
Quân Ngân lại gật đầu, y không học qua Học viện Hoàng gia, lại rất rõ ràng quy củ bên trong.
" Lỡ đâu mấy ngày nữa, phía sau ta vẫn không tốt, ngươi vẫn không chạm vào ta?"
" Này..."
Rõ ràng người này vẫn ăn mặc rất nghiêm kín, tại sao y cảm thấy hắn đã cởi sạch trơn, một bộ dạng chờ y sủng hạnh?
Bất quá... Không thể phá hủy quy củ.
Nói Lãnh Tử Diễm cuộc sống tình ái hỗn loạn như thế, thân thể lại không bị ảnh hưởng, Quân Ngân nửa điểm cũng không tin, thật sự nếu không hảo hảo điều dưỡng, qua hai năm thân thể suy sụp, người này bản thân không đau lòng, nhưng y sẽ rất đau tâm.
" Ngoan."
Sờ sờ đầu, không kiềm chế được giọng điệu lừa tiểu hài tử hay dùng.
" Thân thể là tiền vốn của cách mạng."
Đây là câu nói rất bình thường, Quân Ngân thề y không có ý khác, nhưng nhìn hai má Lãnh Tử Diễm chậm rãi ửng đỏ, Quân Ngân mím môi, xem ra người này không chỉ thân thể dâm đãng, ngay cả suy nghĩ.... Cũng rất dâm đãng.
Lãnh Tử Diễm kỳ thực rất ít đỏ mặt, nếu không người ngoài cũng sẽ không nói hắn lạnh như băng, không chút tình người.
Trên mặt vốn chỉ hơi nóng, bị Quân Ngân nhìn chăm chăm, sức nóng nhanh chóng lan ra, sau đó Quân Ngân lại cười, Lãnh Tử Diễm trực tiếp thẹn quá hoá giận.
" Không có gì, cười cái gì mà cười?"
" Không được?"
Quân Ngân nhếch mày, có chút khiêu khích lại có mười phần phong tình, Lãnh Tử Diễm hừ một tiếng, khí tràng đang muốn phòng vệ, chuông cửa lại vang lên đúng lúc.
Một cước đá Quân Ngân xuống sô pha, thuận tiện câu cổ đối phương hôn một cái.
" Đưa cơm đến rồi, Quân đệ đệ ngoan, đi mở cửa đi."
Quân Ngân sờ sờ môi, dở khóc dở cười, người này, rõ là có thù tất báo.
Lãnh Tử Diễm từ nhỏ liền thích quấn Quân Ngân, có cái gì ăn ngon uống tốt chắc chắn sẽ chia xẻ với y, Quân Ngân nhớ mang máng có lần Lãnh Tử Diễm đoạt điểm tâm của Lăng Diệp cho y ăn, kết quả còn bị Lãnh bá phụ hung hăng đánh một trận.
Tại sao Lãnh thiếu gia chí công vô tư kia.... Bây giờ một chút đồ ăn cũng không nỡ chia cho y?
Quân Ngân ôm cái bụng khô quắt xẹp lép.
" Xác định chắc chắn một mình ngươi có thể ăn hết?"
Tần Hiên rất chu đáo, gọi một bàn đồ ăn lớn, đầy đủ sắc hương mùi vị, nhưng Lãnh thiếu gia sớm đã nói, những món ăn này là Tần Hiên gọi, Quân Ngân ngươi một miếng rau cũng không thể đụng.
Quân Ngân con mắt nổi ánh sáng lang sói xanh biếc nhìn đến mức Lãnh Tử Diễm có chút rụt lại, hắn nghĩ từ tối hôm qua gây sức ép đến bây giờ đối phương nửa hột cơm cũng chưa nuốt vào, hảo tâm đem cơm đẩy qua.
" Cơm nhà này cũng không tệ lắm."
Quân Ngân hung hăng... Cắn môi dưới.
Cơm nước xong, Lãnh Tử Diễm đòi ra ngoài xem phim, Quân Ngân lau cơm ở khóe miệng.
" Xem TV không giống sao?"
" Đương nhiên không giống." Lãnh Tử Diễm nói xong có chút nhăn nhó. " Ta nghe nói tình nhân đều phải đi xem phim."
" Nghe nói?" Quân Ngân nheo mắt. " Ngươi không phải từng kết giao rất nhiều tình nhân sao mà còn nghe nói?"
Lãnh thiếu gia đem bản tính không coi ai ra gì phát huy triệt để.
" Ta chưa bao giờ cùng họ xem phim, đương nhiên là nghe nói." Hắn tới gần chậm rãi nói bên vành tai Quân Ngân. " Ta chỉ cho họ làm thân thể ta..."
Nửa câu đầu làm Quân Ngân nhăn mày lại, nửa câu sau không phun ra, mày cau hơi giãn ra một chút.
" Ngươi là nói, ta không những được làm thân thể ngươi, còn có thể làm tâm ngươi?"
Lãnh Tử Diễm không trả lời, Quân Ngân quay đầu, mũi vừa vặn chạm vào nhau, trong ánh mắt đen đến tựa như vực sâu của đối phương, thâm trầm lại mê người, y bỗng nhiên cảm thấy, chỉ vẻn vẹn dùng kiếp này để yêu người này là không đủ, y phải ba kiếp, mười kiếp... Vĩnh viễn vĩnh viễn yêu thương hắn...
" Lãnh Tử Diễm... Chúng ta... Đi xem phim đi."
Lúc Tần Hiên tới, Quân Ngân có bảo hắn mang theo hai bộ quần áo cho Lãnh Tử Diễm, Lãnh Tử Diễm nhanh chóng thay đồ, ngược lại, để cuộc hẹn đầu cùng Lãnh Tử Diễm không bị Hoàng thất hay Quân bộ phá hỏng, Quân Ngân cơ hồ mất nửa tiếng ngụy trang bản thân.
Trong lúc đó, điện thoại Lãnh Tử Diễm vang lên.
Lãnh Tử Diễm ít gọi điện thoại cho Lăng Diệp, đồng thời, đối phương cũng rất ít dùng điện thoại chào hỏi hắn, nên khi màn hình lóe ra hai chữ 'Lăng Diệp', Lãnh Tử Diễm lấy làm kinh hãi, theo bản năng liền muốn cắt đứt, cuối cùng, không biết ma xui quỷ khiến sao lúc ấn đến nút đỏ ngón tay lại chuyển qua nút xanh.
Nghe y phát điên một chút cũng được.
" Uy."
Ngữ khí băng lãnh tuyệt đối không gọi là thân mật.
Bên kia đợi thật lâu mới thoát ra một câu.
" Ngươi cùng Quân Ngân còn đang ở cùng nhau?"
Thái độ ác liệt không kém Lãnh Tử Diễm bao nhiêu, người ngoài nghe chỉ sợ sẽ cho rằng Lãnh thiếu gia thiếu Tướng quân công tử rất nhiều tiền.
Lãnh Tử Diễm trong lòng đại phát chuông cảnh báo.
" Sao ngươi biết?"
" Hừ, chuyện gì mà ta không biết."
Lăng Diệp đang ngồi ở trên đài cao, gió mạnh quét ra mấy tiếng vang lông lốc, xung quanh y bày đầy mười mấy chai rượu, tất cả đều là rượu mạnh.
Tiếc là về chuyện này, cùng Lãnh thiếu gia bất đồng đến tức cười, với tửu lượng của Lăng Diệp, không uống trên năm mươi chai, còn lâu mới say nổi.
Bây giờ lại ở trạng thái kích động càng uống càng tỉnh táo, quanh quẩn lặp đi lặp lại trong đầu toàn là câu nói thị uy của Quân Ngân kia, hắn bây giờ đang ngủ bên cạnh ta.
Hắn bây giờ đang ngủ bên cạnh ta!
Thanh âm trong điện thoại rất chói, Lăng Diệp nửa ngày không hé răng, Lãnh Tử Diễm sốt ruột nói.
" Ngươi gọi điện thoại cho ta rốt cuộc có chuyện gì?"
" Không có chuyện gì!" Ném chai trong tay xuống. " Quan tâm ngươi có bị hắn thao chết trên giường không."
" Lăng Diệp!"
Kiểu nói này Lãnh Tử Diễm thường xuyên nghe, không biết tại sao, lần này vô cùng phẫn nộ, hắn đem cái này quy thành mình bị làm khó dễ, khó chịu như vậy cũng là đương nhiên.
" Câm miệng ngươi lại!"
" Ngươi tới đây hôn ta, ta có thể câm lại."
" Nằm mơ."
Lăng Diệp có thể chắc chắn người ở đầu bên kia đang cười lạnh, y sờ soạng gương mặt, hút lãnh khí miệng vào, trấn định mở lời.
" Lãnh Tử Diễm, ta mới đối với ngươi tốt nhất."
" Ân, tốt đến độ thấy ta liền đánh, đánh xong liền thao."
Lăng Diệp nhếch môi cười, mặt mày y vô cùng tinh xảo, cười rộ lên hơi có chút mùi vị mị hoặc chúng sinh.
" Là ngươi hồi nhỏ ăn hiếp trước."
" Bởi vì ngươi mềm đến muốn đổ nhào, dễ ăn hiếp."
" Ngươi ăn hiếp xong liền không để ý tới ta."
Lãnh Tử Diễm ngồi trên sô pha, thay đổi một tư thế thoải mái. " Tướng quân công tử ý là chê ta ăn hiếp ngươi không đủ?"
" Ngươi chỉ có lúc ăn hiếp ta, mắt mới đối diện ta, lúc khác đều nhìn Quân Ngân..."
Y kỳ thực một chút cũng không say, chỉ là đại não bị cồn rượu xông một trận, mắt không khỏi bịt kín một chút sương mù, khúc xạ sáng rọi đẹp như ngọc lưu ly.
" Lãnh Tử Diễm... Uy.. Ngươi có đang nghe không?"
" Đang nghe!" Lãnh Tử Diễm nghiến răng nghiến lợi trả lời.
" Ân, đang nghe thì được."
Y muốn tâm bình khí hòa nói chuyện như người đó, nói cái gì cũng không quan trọng, chỉ cần hắn hảo hảo nghe.
" Còn nhớ câu đầu tiên ngươi nói với ta là gì không?"
" Gì?" Đánh chết Lãnh Tử Diễm cũng không nhớ nổi.
" Ngươi nói... Tiểu đệ đệ.... Mũi ngươi chảy nước kìa..."
Sặc cổ họng một cái, Lãnh Tử Diễm ho kịch liệt mấy tiếng.
" Thật sự?"
" Thật sự..." Lăng Diệp một lần nữa cắn khui một chai rượu, ngẩng đầu lên òng ọc rót xuống. " Có nhớ câu thứ hai không?"
" Ngươi có thể chọn nói thẳng."
" Ngươi lấy khăn tay giúp ta lau sạch, ta rất cảm động... Sau đó... Ngươi đem khăn tay đưa cho Quân Ngân xem..."
Hắn có làm chuyện mắc ói như vậy?
" Ngươi nói.. Hoá ra công tử nhà Tướng quân lớn như vậy rồi còn chảy nước mũi, chúng ta về sau cũng đừng để ý đến nó nữa..."
" Ngươi gạt người?"
Lãnh Tử Diễm không tin.
" A."
Một chai rượu nhanh chóng thấy đáy, một chút men say cũng chưa thấy có.
" Mấy năm đó, ta suy nghĩ trở đi trở lại, ngươi tuy hơi hư, nhưng sẽ không vô duyên vô cớ ức hiếp kẻ khác... Ngươi chắc chắn là thấy bộ dạng ta lớn lên đẹp, sợ Quân Ngân chỉ theo ta chơi không để ý tới ngươi... Ngươi nói có phải không?"
Lăng Diệp hồi nhỏ bộ dạng ngọc khắc phấn đẽo, người cũng nhu thuận đáng yêu, quả thực là kiểu Quân Ngân thích, Lăng Diệp vừa nói lời này, Lãnh Tử Diễm cũng hoài nghi bản thân không khéo là vì nguyên nhân đó mà thấy y không vừa mắt... Bất quá, đừng nói không nhớ, dù có nhớ cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận.
" Ngươi hôm nay quá buồn chán? Chuyện mấy trăm năm trước cũng đem ra nói."
Lăng Diệp khẽ hừ nhẹ. " Có nhớ quà sinh nhật đầu tiên ta tặng cho ngươi không?"
" Ngươi có tặng ta?"
" Ân, chen lẫn bên trong quà tặng của rất nhiều người."
" Mấy thứ quà đó ta chưa bao giờ mở ra."
Lăng Diệp dừng lại, cũng không biết đang áp chế tức giận hay gì khác, thanh âm như từ trong hàm răng ương ngạnh lách ra.
" Ta mỗi năm đều tặng, ngươi một món cũng chưa nhìn qua?"
Lãnh Tử Diễm cau mày đem di động cách xa một chút.
" Quân Ngân sẽ một mình tặng ta."
Ngụ ý những lời này là..... Cho nên mấy món quà khác căn bản không cần phải mở làm chi.
Qua mười giây...
Lăng Diệp trở mình xuống đài, đi nhanh ra ngoài, sắc mặt lạnh lùng như điêu khắc.
" Ngươi ở đâu?"
" Ta không muốn gặp ngươi."
" Ta muốn đánh ngươi."
Lãnh Tử Diễm kéo kéo khóe miệng. " Xin lỗi, không có hứng thú."
" Ngươi ở đâu?"
Khẩu khí vốn coi là ôn hòa đã trở nên kiêu ngạo bá đạo, biểu thị công khai người nói chuyện không nhẫn nại lặp lại lần thứ ba.
Nếu là người khác, bị Tướng quân công tử gầm như vậy, sớm đã bị dọa đến vâng vâng dạ dạ.
Đáng tiếc, Lãnh Tử Diễm chưa bao giờ thấm được chuyện này, ung dung nhấc chân, vẻ mặt không có biến hóa.
" Một hồi nữa, ta phải cùng Quân Ngân đi xem phim."
Giống như nói hôm nay ta phải ăn cơm, hắn nói rất bình thản, nhưng không biết tại sao ngữ điệu dâng cao thật sự có chút ý vị khoe khoang mờ mờ mịt mịt như vậy.
Lãnh Tử Diễm có trực giác, như thế với Lăng Diệp sẽ có lực sát thương rất lớn, còn tại sao, hắn không muốn đi sâu suy nghĩ.
" Thiếu... Thiếu gia...?"
Người hầu Lăng phủ chỉ thấy thiếu gia hấp tấp từ trên lầu lao xuống, lòng vòng trong đại sảnh lại hấp tấp xông lên.
Dựa lên tay vịn, Lăng Diệp hít vào một hơi thật sâu, ngữ khí không chỉ chậm mà còn trầm.
" Các ngươi đến đâu xem phim?"
" Ngươi cho rằng ta có thể nói cho ngươi?"
Lúc đối mặt Lăng Diệp, Lãnh Tử Diễm chưa bao giờ nể tình, theo nguyên tắc đem lực sát thương mở rộng đến tinh hoa lớn nhất, Lãnh Tử Diễm còn chậm chạp phun ra một câu.
" Ta muốn hắn mua bắp rang cho ta ăn."
Trên TV đều diễn như vậy.
Lãnh Tử Diễm nhếch mày, tư thế ngồi lâu có chút khó chịu, nhịn không được nhấc chân thay đổi.
"Ta không thích quá ngọt mà không ngọt cũng không tốt. Quân Ngân mua vừa vặn có thể phù hợp."
" Quân Ngân cũng không phải làm bắp rang."
" A..."
Hắn tâm tình hảo, không chấp nhặt với người này.
" Đang điện thoại với ai?"
Quân Ngân đẩy cửa ra, tuy trên người vẫn áo sơ mi trắng cùng quần dài đen, màu tóc cũng không thay đổi.... Nhưng.. Lãnh Tử Diễm sững sốt nhìn Quân Ngân.
" Ngươi biết chỉnh dung?"
Nếu không sao một công tử bột xinh xắn da dẻ bóng loáng nhẵn nhụi lại trở nên thô ráp ảm đạm không chút sáng rọi, rất giống người đến tuổi bốn mươi.
Quân Ngân ôm Lãnh Tử Diễm, hôn bên mặt.
" Cắt điện thoại trước đã."
Lãnh Tử Diễm rốt cuộc nhớ tới Lăng Diệp còn nghe.
" Vậy nhé, ta cúp máy..."
" Chờ một chút!"
Lăng Diệp gọi người nào đó chuẩn bị cắt điện thoại, bàn tay miết trên lan can căng đến phát xanh.
" Các ngươi... Các ngươi... Ta sẽ tìm tới!"
Quân Ngân cùng Lãnh Tử Diễm tựa đầu, dễ dàng nghe thấy thanh âm bên kia, cánh tay ôm Lãnh Tử Diễm bất giác thu chặt, khẩu khí nghe không ra vui hay giận.
" Lăng Diệp?"
" Ân, hắn đang phát điên."
Bên kia nhanh chóng ngắt máy, Lăng Diệp nghe tiếng đô đô trong ống nghe, nơi nào đó trong lòng phảng phất như không ngừng phát ra cảnh báo.. Khối kia, đang thất thủ đến rối tinh rối mù.
Y cắn môi, khuôn mặt nhanh chóng giống như lưỡi đao.
Nam nhân dâm đãng kia, gặp Quân Ngân một cái liền đem chuyện với mình quên đến sạch sẽ.
Y biết, bất kể y thao làm nam nhân kia thoải mái đến bao nhiêu, tâm hắn vẫn hướng về Quân Ngân.
Không chỉ thế, người ta vừa mới lấy vẻ mặt ôn hoà đối hắn một chút, hắn thiếu điều phe phẩy cái đuôi chạy tới bên cạnh.
Không, không khéo cái đuôi đã bị Quân Ngân nuốt đến lông cũng không chừa một sợi.
Y cùng nam nhân kia chưa từng xây dựng quan hệ tình nhân, đừng nói xem phim, ngay cả thao hắn trước tiên cũng phải dùng cường bạo mới được. Y mỗi lần cảnh cáo hắn không được đồng thời dây dưa cùng nam nhân khác, hắn tai trái qua tai phải đi ra, tình nhân thay đổi hết người này tới kẻ khác, từ trước tới giờ không đem cảnh cáo của y để ở trong lòng, nhưng y dám khẳng định, nếu Quân Ngân khéo léo tỏ vẻ bất mãn, nam nhân kia sẽ lập tức quăng sạch quan hệ với tất cả nam nhân khác, tất cả này bao gồm có y.
Đây có nghĩa là y không thể ôm hắn, không thể gặm hắn, càng không thể tiến vào hắn!
Chết tiệt!
Thăng : dụng cụ đong lương thực, bằng 1/10 của đấu.
50
Lăng Diệp biết mình phải dùng hành động, kết cục của việc ngồi không ở nhà là chờ chết, nam nhân kia sẽ không chủ động bò lên giường y, hắn chỉ biết tắm rửa sạch sẽ, nhếch mông cho Quân Ngân hưởng dụng.
Y run tay gọi đến số điện thoại của Đại hoàng tử, ngữ khí trước giờ ngang ngược vô pháp vô thiên ai cũng không để ở trong mắt lại cực kỳ lễ phép khó thấy.
" Xin hỏi là biểu ca Tô Nhiên phải không?"
Cũng giống Tô Tranh, Tô Nhiên dù có địa vị Đại hoàng tử, lại có chút e ngại từ sinh lý đến tâm lý với biểu đệ Lăng Diệp này.
Nếu là bình thường, đối mặt với sự chào hỏi của Lăng Diệp, gã chắc chắn sẽ dùng thái độ thân mật mà không mất đi cung kính.... Điều kiện tiên quyết là đệ đệ gã không bị cắn đến toàn thân huyết nhục lẫn lộn, khuôn mặt không bị hủy đến thiếu chút nữa ngay cả gã cũng nhận không ra.
" Biểu đệ hoá ra còn biết chúng ta là biểu ca ngươi?"
Không chút che giấu ý vị châm biếm.
" Ta..."
Lăng Diệp tự biết đuối lý, tay nắm thành quyền để bên miệng ho mấy cái.
" Chúng ta trước không bàn vấn đề này."
" Chúng ta cần bàn vấn đề gì?"
" Chuyện giám thị Quân Ngân... Là biểu ca phụ trách sao?"
Giám thị Quân thị, kỳ thực hai bên Hoàng thất cùng Tướng quân phủ đều đang tiến hành, bất quá lấy chuyện này đi hỏi phụ thân? Trừ khi da y ngứa.
" Biểu đệ.... Sao lại quan tâm đến Quân Ngân?"
Tô Nhiên nheo mắt, hỏi đến ý vị sâu xa. Hôm qua vì Lãnh Tử Diễm, đem Nhị hoàng tử cắn thành trọng thương, hôm nay mục tiêu lại biến thành Quân Ngân?
" Tìm hắn có chút việc gấp."
Y không quan tâm Quân Ngân, y quan tâm cái người bên cạnh hắn.
" Biểu đệ, ngươi có thể gọi điện thoại cho hắn, số điện thoại Quân gia gia chủ tuy cơ mật, bất quá với năng lực của biểu đệ, không đến mức một cuộc điện thoại cũng không làm được nhỉ?"
" Ta.. Ta muốn gặp hắn..."
" Sau đó hắn không chịu gặp ngươi?"
Khóe miệng có khắc nét trào phúng châm biếm của Tô Nhiên đã vểnh rất cao.
" Gần như vậy."
" Chờ một chút, ta giúp ngươi hỏi, bất quá Quân Ngân càng lúc càng giảo hoạt, người giám thị hắn thường xuyên bị cắt đuôi."
Chẳng hạn như buổi chiều hôm qua, rõ ràng thấy hắn lái xe từ cao ốc Quân thị đi ra, lòng vòng một hồi lại không thấy nữa.
Hai phút sau, Lăng Diệp có được hành tung của Quân Ngân... Ba giờ trước đi vào cao ốc Quân thị, vẫn chưa đi ra.
Tô Nhiên bổ sung thêm một câu hữu nghị.
" Quân Ngân một ngày ít nhất mười sáu tiếng ở cao ốc Quân thị, biểu đệ ngươi muốn tìm hắn đi cao ốc Quân thị trước là chuẩn xác."
Cao ốc Quân thị? Lăng Diệp cau mày, hai người vừa rồi ở cao ốc Quân thị? Tại sao y cảm thấy là đang ở nhà?
" Biểu ca, hắn vẫn chưa đi ra?"
" Hắn tại sao phải ra?" Tô Nhiên khó hiểu. "Ngày mai là hội nghị nửa năm của Quân thị, một năm hai lần, để chuẩn bị cho hội nghị, ta đoán Quân Ngân đêm nay ngủ ở trong đó."
" Nga, như thế, vậy làm phiền biểu ca."
" Ca...."
Tô Tranh yếu ớt kêu một tiếng, toàn thân hắn đều bị quấn băng, y như một con nhộng cực đại.
" Là biểu đệ?"
" Ân."
Tô Nhiên xoay người, ánh sáng trên mặt y tán ra bóng mờ cực đại.
" Ngươi bất quá chỉ đùa một chút với hắn, hắn liền đem ngươi đánh thành như vậy... Rõ là hảo biểu đệ của chúng ta."
Tô Tranh rũ mắt xuống.
" Hắn có vũ lực, chúng ta có năng lực thế nào?"
Tô Nhiên trấn định, tiếp cận tai Tô Tranh nhẹ giọng nói.
" Hắn vũ lực có mạnh đến đâu đi nữa, có thể địch lại súng ống đạn pháo không? Dựa vào cái gì mà chúng ta, hậu duệ quý tộc của thiên hoàng, phải cung kính hắn?"
" Đại ca... Ngươi là muốn?"
" Quân đội ở trong tay cậu, mẫu hậu cũng không hướng về ta, nếu phụ vương bệnh chết, dù ta lên làm quốc vương thì thế nào? Thế giới này... Cũng không phải của ta..."
" Đại ca, ngươi đừng suy nghĩ bậy bạ với Lăng Diệp, cậu mà biết sẽ không tha cho ngươi."
Đồng tử Tô Nhiên có chút thâm trầm.
" Ngươi yên tâm, ta còn chưa có ý nghĩ gì, chỉ oán trách thôi, hừ, ai kêu biểu đệ hắn khinh người quá đáng!"
Lãnh Tử Diễm buồn bực ném bắp rang vào miệng, cắn đến kêu rôm rốp, để phát tiết cơn giận.
Đặc biệt chọn một bộ phim nghệ thuật đến không thể nghệ thuật hơn nữa, nào biết Quân Ngân lại thấy thú vị, mắt hết sức chuyên chú chằm chằm nhìn màn hình lớn, một chút cũng không có ý liếc hắn bên này.
Y không nhìn hắn, hắn lại nhìn y kỹ lưỡng, vấn đề là mặt Quân Ngân không biết làm thế nào, vẫn còn đường nét, lại hoàn toàn không phải người ban đầu, thoạt nhìn sẽ chỉ làm kẻ khác cảm thấy là thúc thúc nào đó của Quân gia "vừa già vừa xấu".
" Cái gì?" Quân Ngân đem một viên bắp rang cuối cùng trong bịch của Lãnh Tử Diễm bỏ vào trong miệng.
" Cái gì vừa già vừa xấu?"
" Nữ nhân kia." Lãnh Tử Diễm thanh âm rất bực.
Nữ? Quân Ngân ho mấy tiếng.
" Kia là nam nhân, hắn nghiện cải trang, Lãnh Tử Diễm, không phải ngươi muốn xem phim sao, sao một chút cũng không chuyên tâm, nam hay nữ cũng không phân rõ?"
Thân thể thân thể bỗng nhiên cứng đờ, chết tiệt, người kia đưa tay vào áo sơmi y.
Nóng hổi... Thô ráp.... Tay Lãnh Tử Diễm.
Quân Ngân hít vào một hơi thật sâu, phát âm cực kỳ bất ổn, vì cái tay kia đã mở dây nịt da của y ra, chuẩn bị tiến quân thần tốc.
" Đừng.. Đừng nháo..."
Hai người ở trong góc trái hàng ghế cuối cùng, tuy bên cạnh không có ai, bất quá... Nếu đôi tình nhân phía trước quay đầu, có thể liếc thấy hai người đang làm gì.
Với thân phận của Quân Ngân, chưa có nữ nhân là điều không thể, nhưng những nữ nhân kia đều quy củ, cũng không dám làm càn ở trước mặt y như cái gia hỏa này...
" A... Ngươi...."
Kinh hô mang một chút đau đớn từ miệng không chút khách khí chạy ra, Quân Ngân bắt lấy tay ghế, suy nghĩ giãy giụa trở đi trở lại giữa ngăn cản cùng mặc kệ. Quần y đã bị kéo cả ra, tay người nọ không chút liêm sỉ bắt lấy thứ cứng thẳng của y. Động tác hắn cũng không ôn nhu, thậm chí có chút thô bạo, nhưng.... cái tay này là của Lãnh Tử Diễm... Chỉ nghĩ đến hắn diện vô biểu tình bộ lộng cho mình, tự chủ Quân Ngân còn có dấu hiệu hỏng mất.
" Thoải mái không?"
Tại sao hắn có thể hỏi như chuyện không liên quan tới mình đến vậy?
" Thoải mái!"
Quân Ngân thành thật trả lời. Bàn tay trong quần chạy loạn khắp nơi, sờ đỉnh một hồi lại bóp một cái ở gốc, không thể phủ nhận, từng đợt khoái cảm toàn bộ tụ lại tại hạ thân, Quân Ngân không thể không gắt gao cắn môi dưới, bằng không tiếng rên rỉ chắc chắn sẽ làm đôi nam nữ ngồi trước nhìn lại.
Lãnh Tử Diễm liếm nhẹ tai Quân Ngân, thanh âm ướt át.
" Muốn ta khẩu giao cho ngươi không?"
Quân Ngân mày nhếch lên, người này lại muốn chỉnh y, y từng nếm thử rồi, cũng sẽ không mắc mưu nữa.
Như nhìn ra y không tín nhiệm, Lãnh Tử Diễm khẽ cười nói.
" Ta trước tiên lộng cho ngươi, một hồi nữa ngươi cũng phải giúp ta."
Phảng phất như để dồn sức câu dẫn y, thanh âm Lãnh Tử Diễm rất chậm rãi, nặng nề, như rượu lâu năm.
Trước đó ở nhà, y còn hạ quyết tâm muốn cho Lãnh Tử Diễm cấm dục, hảo hảo điều dưỡng thân thể hắn... Y vẫn biết đó là một nhiệm vụ khó khăn, nhưng thật sự không ngờ... Sẽ khó đến mức này.
Không biết là vì âm nhạc quá ôn nhu, ánh sáng quá ái muội, hay gia hỏa bên cạnh quá mê người, tà tâm kiều diễm sâu trong nội tâm từ sau đêm qua không thèm báo cho y một tiếng liền công khai mãnh liệt tán loạn lên trên.
Quân Ngân đã từng rất tự tin với năng lực khắc chế bình tĩnh đến gần như lạnh lùng của bản thân, dù ở thời điểm bắn tinh y cũng có thể bảo trì đầu óc tuyệt đối thanh tỉnh, nhưng bây giờ, Quân Ngân tin, nếu Lãnh Tử Diễm muốn ám sát mình... Tỷ lệ thành công cao tới bảy mươi phần trăm.
Mà hắn, bất quá mới nói, này, Quân Ngân, chúng ta khẩu giao cho nhau đi.
Không đợi Quân Ngân gật đầu, Lãnh Tử Diễm đã quỳ một gối xuống dưới thân y, làm ra loại động tác nhún nhường, vẻ mặt hắn cũng không một chút ngượng ngùng, chỉ vì dáng người quá mức cao lớn, không gian quá mức nhỏ hẹp mà khẽ nhíu mày xuống.
Hắn đầu tiên là nâng đầu lên, nhìn Quân Ngân một chút, con ngươi có ba phần cao ngạo ba phần khinh thường, lại một mực có bốn phần lấy lòng.
" Ngươi đừng khẩn trương, ta cam đoan để ngươi bắn ở trong miệng ta."
Y không khẩn trương!
Y.... Bắn trong miệng hắn...
Trong đầu Quân Ngân tự động hiện ra hình ảnh Lãnh Tử Diễm khóe môi vắt ngang dâm dịch màu trắng, điềm nhiên như không vươn đầu lưỡi, đem trọc dịch này từng chút liếm hết.
Một bàn tay vẫn gắt gao úp lên tay ghế, tay kia nắm thành quyền, bất đắc dĩ để ở trên trán.
Quân Ngân nghi ngờ Lãnh Tử Diễm là cố ý, hắn cố ý lôi kéo làm hỏng y.
Như vậy, y liền không có lý do nói cái gì mà thân thể là quan trọng nhất.
Dương cụ Quân Ngân tuy không đồ sộ như Dã Kê cùng Lăng Diệp, nhưng cũng tuyệt đối không nhỏ, Lãnh Tử Diễm dùng sức của chín trâu hai hổ vẫn không thể ngậm hết toàn bộ, miệng hắn căng thật to, lông mày lại nhíu xuống tựa hồ cực kỳ khó chịu. Quân Ngân không thể nhìn hắn khó chịu, ra vẻ muốn rút khỏi. Lãnh Tử Diễm bắt lấy thắt lưng y, hung hăng trừng mắt, thấy y bất động mới chống một bàn tay xuống đất, đùi phải cũng thuận thế quỳ xuống, thân thể phục đến thấp hơn, như vậy liền hình thành tư thế quỳ rạp trên mặt đất.
Lãnh Tử Diễm đương nhiên không thích tư thế này, bất quá nếu không như vậy liền vô pháp nuốt hoàn toàn nam căn Quân Ngân vào miệng, hắn dựa theo ký ức về động tác tình nhân khẩu giao cho mình trước kia, thử thăm dò chuyển động đầu lưỡi.
" Ngô...."
Thứ gì đó trong miệng lại trướng lớn.
Lãnh Tử Diễm không dám động, hắn cảm thấy ngoạn ý trong miệng rất đáng sợ, đáng sợ hơn cắm vào hậu huyệt gấp một trăm lần... Thứ cực đại nảy lên liên tục khiêu chiến lực tiếp nhận của hắn, thứ kia hung hãn đâm vào trong, mạnh và sâu.
"Ngô..."
Rõ ràng đầu lưỡi những tình nhân kia đều rất linh hoạt, tại sao đầu lưỡi hắn thì chuyển không được?
Cái miệng đã lỡ khoe khoang, muốn để Quân Ngân bắn trong miệng hắn rồi, thì đương nhiên không thể bỏ lỡ nửa chừng, bàn tay bám trên thắt lưng đối phương dần dịch xuống, xoa nhẹ hai cái bọc bên miệng.
Bị kích thích trong nháy mắt, Quân Ngân cơ hồ cắn vỡ môi dưới.
" Buông... Buông ra..."
Ở nơi công cộng lại làm chuyện loại này, Quân Ngân vẫn thấp thỏm bất an, trái lại, Lãnh Tử Diễm từ đầu đến cuối bình thản ung dung... Chẳng lẽ hắn thật sự không biết đôi nam nữ ngồi phía trước bất cứ lúc nào cũng có thể xoay người lại?
Lãnh Tử Diễm nghe Quân Ngân thở dốc thô nặng, lông mày nhếch xiên lên, âm thầm mắng Quân Ngân khẩu thị tâm phi, rõ ràng được hắn chăm sóc thật sự thoải mái, còn bày đặt kêu hắn buông ra.
Rạp chiếu phim... Yêu đương vụng trộm....
Âm nhạc thanh nhã.. Góc tối... Tình nhân phía trước... Những thứ này không cái nào không kích thích tế bào mẫn cảm toàn thân Lãnh Tử Diễm.
Hắn muốn được Quân Ngân vuốt ve, được Quân Ngân hôn... Đương nhiên nếu có thể đi vào hắn thì rất tốt.
Nam nhân dưới thân bắt đầu khiêu khích dương cụ y, Quân Ngân cắn chặt răng đem rên rỉ nuốt trở lại, y chỉ cần thoáng cúi đầu là có thể thấy mái tóc bị mồ hôi thấm ướt của Lãnh Tử Diễm, gương mặt trướng đến đỏ bừng, cái miệng căng thật lớn... Rõ ràng buồn cười rồi lại gợi cảm đến muốn chết.
Có lẽ là ngại cái gì đó quá lớn của y, nhãn tình người kia phồng lên, ngẫu nhiên trừng y, hung ác là hung ác, nhưng quả thực không có gì uy hiếp... Ngô... Hắn hôm nay ăn mặc rất quy củ, T- shirt cổ chữ V, quần cũng bình thường... Nhưng.... Hắn tựa dưới đất... Cảnh xuân cổ áo nhìn không sót một cái... Hai khỏa nhũ châu tiên diễm không chút ngượng ngùng ngậm nhụy chờ phóng.
Tình nhân phía trước vẫn không chú ý tới nhiệt hỏa sôi sục phía sau, Quân Ngân kẹp chặt hai chân, một tay ấn lên vai Lãnh Tử Diễm, da thịt đối phương nóng đến đáng sợ, nhạc phim đột ngột cao vút, hại tay y run mạnh mấy cái, Quân Ngân hút một khẩu khí thật sâu, cúi thân, tay luồn vào vạt áo, bắt lấy một viên nhũ đầu nhéo nhéo nhẹ nhẹ.
Quân Ngân dùng ngón trỏ cùng ngón giữa bóp hạt nhũ hắn, đầu ngón tay tinh tế ma sát mặt bên, ngứa ngáy không nặng không nhẹ tra tấn đến Lãnh Tử Diễm dục hỏa khó nhịn, hắn vừa phải liếm láp thứ cực đại, vừa phải ứng phó bàn tay Quân Ngân làm loạn trên ngực mình, trên trán toàn là mồ hôi nhuyễn mịn bị nhiệt khí xông ra.
" Ân..."
Mặc dù bị lấp miệng, Lãnh Tử Diễm cũng rên rỉ không chút kém cỏi, giọng mũi vừa nồng vừa thô, Quân Ngân cảm thấy bản thân sắp bị tiếng hm hm trong mũi hắn đốt, khoang miệng người này ấm áp mà ẩm ướt, kỹ xảo thô ráp lại khiến tâm y ngứa ngáy khó nhịn, chỉ hận không thể lập tức làm càn đâm xuyên trong cổ họng hắn.
Không cần Lãnh Tử Diễm chăm sóc quá nhiều, Quân Ngân rất dễ dàng bắn ra, chất lỏng dâm mỹ chảy đầy miệng đối phương, có phần còn bắn lên mặt hắn, Lãnh Tử Diễm mệt muốn chết, ghé sấp trên người Quân Ngân chỉ lo thở.
" Một hồi nữa ngươi cũng phải giúp ta lộng."
Quân Ngân cười nhẹ.
" Quay mặt qua."
Lãnh Tử Diễm phối hợp quay sang, cánh môi sưng đỏ, trọc dịch màu trắng, đối lập quá mức chói mắt cơ hồ có vài phần diễm lệ quỷ quyệt.
Không khí nóng rực lại trở nên đặc dính, bàn tay lấy khăn ra hơi có chút bất ổn.
" Ta hẳn là nên mua nhà đem ngươi nhốt lại."
" Hả?"
Áp nhanh xuống chính là đôi môi mềm mại của Quân Ngân, từng chút đem chất lỏng dâm đãng ngoài miệng trên mặt hắn liếm đến sạch sẽ.
" Ngươi không cần nhốt ta..."
Lãnh Tử Diễm đỏ mặt nghĩ, ta vốn chính là của ngươi.
" Với thể chất dâm đãng của ngươi, không nhốt lại làm sao có thể làm người ta yên tâm được?"
Bên cạnh bỗng nhiên chèn vào một giọng nam.
Lăng Diệp ôm năm bịch bắp rang, đứng cách hai thước, vẻ mặt bí hiểm, khó có thể nắm bắt.
" Xin lỗi." Y thản nhiên mở miệng. "Ta có quấy rầy tới các ngươi không?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro