CHƯƠNG 17: NGO NGOE RỤC RỊCH
[EDIT] ANH EM SINH ĐÔI HOÁN ĐỔI CUỘC ĐỜI [GIỚI GIẢI TRÍ] – Công Tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikisach
CHƯƠNG 17: NGO NGOE RỤC RỊCH
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/profile.php?id=100064946641521
----------------------------------------------------------------------
Giản Văn Minh và Hề Chính cũng không tính quen thuộc.
Lúc trước anh trai kết hôn với Hề Chính, nguyên nhân trong đó trong lòng hai bên đều minh bạch, cậu ấy cũng biết anh trai mình cùng Hề Chính không có cảm tình gì.
Trước khi kết hôn đã từng cùng người trong nhà ăn cơm hai lần, thời điểm kết hôn lại gặp một lần, năm thứ nhất bọn họ kết hôn gặp qua một lần.
Tổng cộng chỉ vài lần thế thôi.
Thông qua vài lần tiếp xúc này, ấn tượng của Giản Văn Minh đối với Hề Chính cũng không tốt. Cậu ấy cảm thấy Hề Chính người này lạnh như băng, không có nhân tình vị.
Đồng dạng là lạnh như băng, Hề Chính và Chu Đĩnh lại là không giống nhau. Chu Đĩnh là cao lãnh, nhưng trên người có cổ kính của người tuổi trẻ, thời điểm khiêu vũ sẽ làm người nhiệt huyết sôi trào. Nhưng Hề Chính chính là một lão cũ kỹ, hắn lớn tuổi 4 tuổi so với bọn họ, đều nói ba năm một khác biệt lớn, giữa cậu ấy và Hề Chính, sự khác nhau liền cách rất sâu.
Hề Chính là người cuồng công việc, không có tình thú gì, cậu ấy ngẫu nhiên chỉ đùa một chút với hắn, cậu ấy cảm giác Hề Chính đều get không được điểm cười, tử khí trầm trầm mà nhìn mình.
Đại khái còn cảm thấy cậu ấy rất nhàm chán.
Nhưng cậu ấy cảm thấy Hề Chính mới là chân chính nhàm chán, trên người người này một chút hơi thở người sống cũng không có, chính là một Alpha lạnh như băng, không giống mình, thú vị, biết chơi, thích đua xe, lái du thuyền, lướt sóng, dù lượn, thích đi hộp đêm, sống được nhiệt tình dào dạt.
Hiện giờ Hề Chính thanh âm trước sau như một lạnh băng: "Em từ nước ngoài quay về chưa?"
Giản Văn Minh ho nhẹ một tiếng: "Không có."
Hề Chính liền nói: "Tuần sau em họ tôi kết hôn, ba mẹ tôi hy vọng em có thể tới, bọn họ phỏng chừng sẽ liên hệ em. Em nếu không muốn đi, cứ trực tiếp cự tuyệt bọn họ."
"Đã biết." Giản Văn Minh nói.
Điện thoại kia đầu trầm mặc một hồi, Hề Chính nói: "Ân, cúp đây."
"Hề Chính." Giản Văn Minh nhanh chóng kêu lên.
"Ân?"
Ân cái JJ*.
*Cái đó của nam á.
Giản Văn Minh nhịn xuống không vui trong lòng, nói: "Anh với người kia thế nào rồi?"
"Người kia?"
Giản Văn Minh trong lòng cười lạnh, không nói chuyện.
"Giản Văn Khê." Hề Chính kêu.
Kết hôn hai năm, còn gọi tên đầy đủ.
Thật là tra nam.
Giản Văn Minh nói: "Hề Chính, sau khi ly hôn với tôi, anh từng hối hận qua chưa? Cho dù là một chút."
(Anh trai nì thích diễn quá è)
Lời này nói giống như ngôn tình kịch cẩu huyết buồn nôn.
Nhưng Giản Văn Minh rất muốn biết.
Cậu ấy không biết anh trai mình tốt như vậy, vì cái gì còn có người không quý trọng.
Hề Chính nói: "Nếu em hối hận, tùy thời có thể trở về, tôi từng nói ......"
"Cái gì?!" Giản Văn Minh lập tức bùng nổ.
Đây là lời tra nam thế kỷ nào mới có thể nói?
"Ai hối hận, phải hối hận cũng là anh hối hận." Giản Văn Minh nói: "Hề Chính, anh sẽ hối hận."
Hề Chính không nói chuyện.
"Tắt đây. Lúc ba mẹ anh gọi đến, tôi sẽ suy xét trả lời bọn họ."
Giản Văn Minh cúp điện thoại, lại mắng một tiếng trong gió lạnh.
Cậu ấy sao lại có cảm giác Hề Chính so Lý Nhung còn khiến cậu ấy tức giận hơn.
Cứ làm lơ anh mình, khi dễ anh mình như vậy.
So với khi dễ bản thân còn khiến cậu ấy tức giận hơn.
Nhưng về Hề Chính, cậu ấy hiểu biết còn quá ít.
Tiểu tam của Hề Chính là ai?
Cậu ấy chỉ biết là một Omega.
Cậu ấy nhớ tới số thuốc ức chế mà anh trai phải uống.
Nếu Hề Chính sớm một chút đánh dấu anh ấy, anh ấy đã không cần uống những thứ thuốc đó rồi?
Tuy rằng anh ấy cũng ấy may mắn, anh trai không có bị tra nam đánh dấu.
Nhưng may mắn không có bị đánh dấu, cũng không ảnh hưởng đến việc Hề Chính khốn nạn không chịu đánh dấu.
Tuần sau......
Cậu ấy nhìn nhìn thời gian.
Anh trai hiện giờ thay thế cậu ấy ở《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》thi đấu, cậu ấy xuất ngoại tựa hồ đối với anh trai càng có lợi. Đến nước ngoài, trời cao mây rộng, không ai quen biết mình.
Cậu ấy có lẽ có thể nhân cơ hội đi gặp tên tra nam Hề Chính, cho hắn một chút giáo huấn.
Bản thân là một Alpha, không nên sống dưới bảo hộ của anh trai, chính mình cái gì cũng không làm.
Trao đổi, mà không phải thay thế, sắm vai đối phương, đây mới là trò bọn họ khi còn nhỏ chơi qua, kích thích và vui sướng lớn nhất thuộc về thai song sinh.
Một trận gió lạnh thổi qua, hãn ý trên người cậu ấy bỗng nhiên biến lạnh, cậu ấy liền mang mũ lên, ngẩng đầu lên nhìn, ánh trăng bỗng nhiên từ đám mây nhô đầu ra.
Ánh trăng sáng tỏ rét lạnh, chiếu vào trên mặt cậu ấy, phảng phất đem cậu ấy cũng đóng băng, trong mơ hồ ngược lại rất giống anh trai Giản Văn Khê.
Bảo an ở trước tiểu khu nghe thấy được tiếng đánh nhau, anh ta liền từ trong phòng bảo vệ ra ngoài, liền thấy Lý Nhung cuộn tròn trên mặt đất.
Anh ta là nhận ra Lý Nhung: "Lý tiên sinh?"
Lý Nhung nghe vậy buông tay ra, ngẩng đầu lên, khóe miệng còn mang theo một vết máu.
Bảo an muốn đi dìu hắn ta, Lý Nhung bỗng nhiên đẩy anh ta một cái, sắc mặt âm lệ từ trên mặt đất bò dậy.
Dũng khí của hắn ta lại về rồi.
Là ai? Con mẹ nó là ai đánh mình?!
Vừa rồi quá tối, đối phương lại che kín mít, hắn ta cũng không có thể thấy rõ đối phương là ai. Đối phương cũng không có ra tay tàn nhẫn với hắn ta, cũng không muốn tài vật, càng không bỏ xuống một câu nói nào, phảng phất chính là vì đánh hắn ta một trận.
Hắn ta lập tức đi tra giám sát, chính là hắn ta lại chỉ nhìn thấy một bóng người mơ hồ.
Đối phương một thân đen, mang theo mũ và khẩu trang, căn bản nhìn không ra là ai.
Hắn ta lặp lại nhìn xem video theo dõi vài lần, càng xem càng cảm thấy thân ảnh kia có chút quen thuộc.
Hắn ta cảm thấy có chút giống Giản Văn Minh.
Hắn ta lập tức mở di động, phát hiện Giang Hải TV còn đang phát sóng trực tiếp, Giản Văn Minh và bạn cùng phòng của cậu đang rửa mặt, chuẩn bị ngủ.
Hắn ta thật là si ngốc, vậy mà hoài nghi đến trên đầu Giản Văn Minh.
Giản Văn Minh đang quay tiết mục, cậu làm sao có thời giờ tới cửa nhà mình ngồi canh mình.
Chẳng lẽ là trợ thủ Giản Văn Minh mời đến? Cũng hoặc là người khác có thù oán với mình?
Lý Nhung phát hiện chính mình thế nhưng một chút manh mối đều không có.
Tức giận nhất chính là, hắn ta nghĩ mặc dù là Giản Văn Minh phái người đánh mình, hắn ta cũng không thể thế nào, hắn ta không có chứng cứ, bản thân nhiều nhất đối Giản Văn Minh càng không tốt một chút.
Nhưng bản thân vốn dĩ đối với cậu ấy đã không tốt, vốn dĩ đã dự định dạy dỗ cậu.
Cũng có lẽ là người khác.
Có phải hai người mới hắn ta đã ra tay hay không, lần trước dẫn bọn họ đi ăn cơm cùng đầu tư phương của 《 Kim Đà Vương Triều 》, bọn họ hình như cũng đặc biệt bất mãn với mình.
Lại hoặc là, là người đối diện bị hắn ta đoạt mấy tài nguyên quan trọng?
Đáng sợ nhất chính là, loại sự tình này là khó lòng phòng bị. Trừ phi tùy thời mang theo vệ sĩ, thời khắc cảnh giác, bằng không cho dù là ông chủ lớn giá trị trăm triệu, cũng tùy thời khả năng sẽ bị người đột nhiên nhảy ra đánh một trận.
Tháng trước chủ tịch Minh Viễn còn không phải bị đánh sao, ở gara công ty bị người đánh.
Còn có nữ minh tinh tuần trước tham gia hoạt động thương nghiệp, bị một tên biến thái đột nhiên nhảy ra đẩy ngã, bên người cô ấy còn một đống vệ sĩ đó.
Rốt cuộc là ai?
Ai muốn đánh mình.
Không tìm ra người này, không biết là ai hạ thủ với mình, về sau hắn ta ra cửa chẳng phải là đều phải lo lắng đề phòng.
Lý Nhung một đêm không ngủ.
Một là trên người đau, hai là nội tâm nôn nóng.
Như là phải ngậm bồ hòn, có giận cũng không có nơi phát.
Ngủ không yên, hắn ta liền nằm ở trên giường lướt di động.
Vừa lên Weibo, che trời lấp đất đều là 《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》 hot search, tùy tiện click mở ra xem, chính là một đoạn Giản Văn Minh ca hát kia.
Click mở bình luận xem, cơ hồ tất cả mọi người đều đang kinh ngạc cảm thán.
Sau khi hắn ta nhìn thấy, trong lòng lại càng bất an.
Giản Văn Minh hot rồi.
Lửa ngầm đột nhiên không kịp phòng ngừa bốc cháy.
Hắn ta cảm thấy rất buồn bực, nếu hắn ta sớm biết rằng Giản Văn Minh sẽ hot, hắn ta tuyệt sẽ không để Giản Văn Minh lên tiết mục này.
Hắn ta và Giản Văn Minh đã xem như xé rách mặt đi, kỳ thật từ khi hắn ta sai sử người hạ thuốc cậu ấy, bọn họ đã xé rách mặt.
Chỉ là đối phương không có chứng cứ, còn duy trì khách khí mặt ngoài với hắn ta.
Hắn ta cơ hồ có thể dự cảm được, nếu cứ như vậy mặc kệ Giản Văn Minh tiếp tục hot, ngày tháng của bản thân ở công ty, chỉ sợ cũng sẽ không dễ sống.
Lý Nhung càng nghĩ càng khó chịu, hận đấm một cái xuống giường.
Xoát một chút Weibo Giản Văn Minh.
Fans một đêm tăng hai trăm nhiều vạn.
《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》 trải qua cả đêm lên men, xem như hoàn toàn bạo.
Đây là này mười năm này, gameshow duy nhất vừa chiếu đã bạo, ratings nhất kỵ tuyệt trần, đạt tới 3.64.
Đây còn là rating ban đầu.
Cũng có ý nghĩa kế tiếp 《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》 nếu có thể ổn định, sẽ sáng tạo kỳ tích rating thuộc về nó.
Buổi sáng ngày hôm sau, lãnh đạo đài cùng tiết mục tổ mở một buổi họp mặt đơn giản, sau khi hội nghị kết thúc, Trần Duệ liền gọi Giản Văn Khê qua.
Dựa theo quy tắc thi đấu, vòng đầu tự chủ chọn bài hát phân đoạn, đều là bọn họ và tuyển thủ cùng thương thảo tới chọn bài hát, ca khúc của những người khác đều đã tuyển định, nhưng của Giản Văn Khê còn chưa có. Đã khai hỏa phát đầu tiên, kế tiếp liền càng quan trọng, phải ổn định. Bọn họ chọn vài khúc mục cho cậu, cần cậu thử một lần.
Giản Văn Khê vào phòng thử âm, mấy người đoàn đội cách pha lê ngồi ở bên ngoài.
"Tôi cảm thấy xã hội chi ca ngày hôm qua đã rất thích hợp với cậu ấy, tiên tiên, cũng rất có khí chất, chênh lệch cũng khá lớn với hình tượng của Giản Văn Minh từ trước, hơn nữa căn cứ dư luận trên mạng hôm nay tới xem, người xem cũng rất thích kiểu này."
"Xét thấy Giản Văn Minh ở trong mắt đại chúng danh tiếng rất kém cỏi, tin tức mặt trái rất nhiều, tôi cũng cảm thấy chênh lệch càng lớn với quá khứ càng tốt, tương đối dễ dàng thoát khỏi trước kia hình tượng."
"Nhưng chúng ta là một chuyên mục cạnh tranh, chúng ta muốn chế tạo chính là thần tượng toàn năng, cậu ấy nhảy múa hình như không quá ổn. Cậu ấy nếu cứ luôn hát thần tiên ca, mỹ mỹ mà đứng ở kia, phía trước khả năng sẽ rất kinh diễm, chỉ sợ nối nghiệp vô lực, người xem sẽ mất đi cảm giác mới mẻ."
Mọi người nhìn về phía Trần Duệ.
Trần Duệ nói: "Xem cậu ấy thích hợp loại phong cách nào nhất đã."
Sau đó mọi người liền ngồi ở bên ngoài, nghe Giản Văn Khê đều hát thử một lần.
Sau khi nghe xong, buông tai nghe, mọi người hai mặt nhìn nhau. Trước kia Giản Văn Minh cũng từng hát chay, nhưng tiểu thí ngưu đao*, so với hát trong phòng thử âm vẫn là khác biệt hoàn toàn.
*Một việc nhỏ chứng minh về khả năng của một người.
"...... Tôi cảm thấy chúng ta khả năng lo lắng sai phương hướng rồi, chúng ta lo lắng không nên là làm thế nào để cậu ấy duy trì được nhiệt độ danh tiếng hiện tại, mà là như thế nào áp chế cậu ấy đi?"
"Bài hát phía sau quá đáng sợ rồi......"
"Chu Tử Tô đè được cậu ấy sao?"
"Tôi cảm giác cậu ấy hiện tại chậm rãi bắt đầu thả lỏng."
Bên ngoài có người đẩy cửa tiến vào.
Mọi người quay đầu nhìn lại, nhân viên công tác tiến vào nói: "Trần đạo, Chu Đĩnh tới."
Mọi người đều sửng sốt một chút, Trần Duệ đứng lên: "Lúc này?"
"Chu Đĩnh không phải kỳ thứ ba mới đến sao?"
(Gấp gặp vợ é)
"Tình huống cụ thể không rõ ràng lắm, tôi nghe người của đoàn đội bọn họ nói, người đã xuống máy bay, đang trên đường đến chỗ này."
Địa điểm quay《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》.
Trần Duệ mang theo mấy thành viên tổ tiết mục tự mình ra ngoài nghênh đón.
"Sao ngài còn tự mình ra đây đón tôi." Chu Đĩnh đi qua bắt tay.
Tiểu Vương từ trên xe xuống, đi tới một bên, che di động lại nói: "Em cũng không biết nguyên nhân cụ thể, Chu ca đột nhiên nói muốn quay lại, kết thúc công việc bên kia trước, bởi vì trở về quá đột nhiên, vé máy bay thiếu chút nữa cũng không mua được."
Cậu ấy thấy đám người Chu Đĩnh đã đi về phía tòa nhà, liền lập tức theo đi lên, "Công việc bên kia của tôi kết thúc sớm." Chu Đĩnh vừa đi vừa nói với Trần Duệ: "Cho nên tới bên này nhìn xem trước."
Vậy thật sự là quá tốt. Trần Duệ nghĩ.
Nhiệt độ lại nhảy lên một tầng, nhân khí siêu cường của bản thân Chu Đĩnh, còn có tai tiếng của anh và Giản Văn Minh.
Ông cầu mà không được.
Chu Đĩnh cùng Trần Duệ trò chuyện tiếp tục đi về phía trước, bỗng nhiên nghe thấy có người kêu: "Văn Minh, anh đợi tôi với, chúng ta cùng đi a!"
Chu Đĩnh nhấp môi quay đầu nhìn lại.
Phảng phất cảm giác anh ở giới giải trí lần đầu tiên thấy Giản Văn Minh lại về tới, trong lòng khẽ nhúc nhích, thậm chí có chút hơi hơi lên men.
Cách đám người, anh nhìn thấy Giản Văn Minh đi qua từ một sườn khác của hành lang, một bàn tay cắm trang túi quần, lạnh lùng, rất đẹp, trong lúc đi lại quang ảnh đong đưa, thân hình cùng thiếu niên Omega trong trí nhớ kia, cơ hồ hòa hợp thành một thể.
----------------------------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro