CHƯƠNG 26: HIỆU ỨNG BẠO ĐỎ

[EDIT] ANH EM SINH ĐÔI HOÁN ĐỔI CUỘC ĐỜI [GIỚI GIẢI TRÍ] – Công Tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikisach

CHƯƠNG 26: HIỆU ỨNG BẠO ĐỎ.
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://www.facebook.com/profile.php?id=100064946641521

----------------------------------------------------------------------

Giản Văn Khê vốn tưởng rằng trận này thương diễn sẽ là xô vàng đầu tiên cậu kiếm ở giới giải trí.

Không nghĩ tới sau khi lần thứ hai công diễn kết thúc, theo nhân khí của cậu bạo trướng, cơ hội kiếm tiền theo nhau mà đến.

Tài trợ chính của《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》là Meiter Motor , nhưng trừ đại kim chủ này ra, còn có một đống tài trợ thương, tỷ như cắm thương vụ quảng cáo.

Hiện tại thương hiệu cắm quảng cáo chủ yếu có ba cái, một cái là mỹ phẩm dưỡng da, một cái là nhãn hiệu sữa bò nổi danh, một cái là di động.

Trước mắt ba cái quảng cáo này chủ yếu là có Cố Vân Tương quay, Sở Nhiên cũng quay quảng cáo dưỡng da, Lục Dịch là di động.

Kỳ thật kỳ đầu tiên công diễn, Giản Văn Khê bạo hồng, quảng cáo thương đã có ý muốn thêm cậu vào, chỉ là ngại cậu là nghệ sĩ nguy hiểm, bọn họ lại quan sát một kỳ.

Hiện giờ Giản Văn Khê nhân khí vượt qua cả hai hạng đầu, có thể nói là tuyển thủ bạo nhất toàn bộ 《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》, lúc này không lợi dụng nhiệt độ cùa cậu cũng quá đáng tiếc.

Tới tìm cậu đầu tiên, là nhà tài trợ di động kia, Điện thoại nghe nhạc Lepu.

Đối phương hy vọng cậu cùng Chu Tử Tô có thể cùng quay một quảng cáo trong đó.

Đây cũng là quảng cáo xem ngang đầu tiên của Chu Tử Tô.

Quảng cáo xen ngang tiền cũng không nhiều, nhưng các tuyển thủ đều xua như xua vịt, bởi vì nó ý nghĩa cũng không ở chỗ tiền, mà là lực ảnh hưởng cùng hiệu quả tuyên truyền.

Một đoạn quảng cáo cài cắm giữa tiết mục, là một cái cực cơ hội kỳ quan trọng cho hấp thụ ánh sáng, chỉ có tuyển thủ nhân khí cao mới có thù vinh này.

"Hưng phấn không?" Giản Văn Khê cười hỏi Chu Tử Tô.

Chu Tử Tô gật đầu: "Đây là quảng cáo đầu tiên trong đời em."

Giản Văn Khê cúi đầu nhìn nhìn văn án kế hoạch, văn án quảng cáo cũng không dài, lời kịch cần bọn họ nói cũng không nhiều lắm, nhưng quay rất phiền toái, bởi vì muốn quay bọn họ trên mái nhà, ở trên sân khấu, ở bờ sông ca xướng hoặc là vũ đạo.

Tin tức hai người bọn họ sắp quay quảng cáo xen ngang rất nhanh đã truyền khắp các tuyển thủ.

Mọi người đều không ngoài ý muốn.

Hai người bọn họ xuất sắc như vậy, sớm hay muộn cũng quay.

Phải quay đoạn này, đầu tiên đó là phải luyện nhảy.

Di động nghe ngạc, chủ yêu đánh vào giới trẻ, hiệu quả đánh ra tất nhiên là sức sống bắn ra bốn phía.

Nghe nói Giản Văn Minh muốn khiêu vũ, mọi người đều vây đến trong phòng học vũ đạo xem.

Giản Văn Khê trước kia là học qua một chút vũ đạo, nhưng sau lại học nhạc cụ, liền đem vũ đạo buông xuống.

Chu Tử Tô càng là một hố đen vũ đạo, tứ chi đều không phối hợp.

Cố Vân Tương đang mang tai nghe chạy bộ, lại nghe thấy những người khác ở phòng gym đang ở thảo luận Giản Văn Khê và Chu Tử Tô bọn họ.

Anh đem âm lượng chỉnh thấp một chút, liền nghe càng rõ ràng.

Mọi người đều đang cười, nhưng cũng không phải cười nhạo, mà là cười thiện ý, ý tứ kia hình như là đang nói, a, thì ra đại thần cũng có chuyện không làm được a.

Anh ta móc điện thoại di động ra, mở phát sóng trực tiếp trên Giang Hải TV.

Làm nghệ sĩ có đặc quyền, di động của anh ta cũng không bị tiết mục tổ thu đi.

Kết quả vừa mở làn đạn, click mở cửa sổ phát sóng trực phòng học vũ đạo tiếp, anh ta liền nhìn thấy cả màn hình "Ha ha ha ha".

"Cười chết tôi, này hai người ca hát tốt đến vậy, nhảy múa lại là như thế này sao?!"

"Mới vừa nhìn thấy một cái bình luận cười ch·ết tôi, nói bọn họ ca hát giống đại thần, vũ đạo giống nhảy đại thần*, ha ha ha ha."

*Chỗ này chắc có ý khác nhưng mình không chắc lắm.

"Đột nhiên cảm thấy Giản Văn Minh rất đáng yêu sao là chuyện gì."

"Tương phản manh! Đặc biệt là Tử Tô tiểu khả ái, mặt đều đỏ!"

"Mấy người đều đang cười, tôi đã bắt đầu lo lắng, bọn họ về sau lúc phải nhảy nhóm làm sao bây giờ, tuần sau là khảo hạch ca khúc chủ đề a."

Cố Vân Tương che chắn làn đạn, nhìn nhìn vũ đạo của Giản Văn Khê và Chu Tử Tô.

Xem một hồi, nhịn không được nở nụ cười.

Sau đó nhấp khóe môi.

Nhảy chính là khá buồn cười.

Ngốc ngốc.

Thì ra nhược điểm của Giản Văn Minh ở chỗ này sao?

Sẽ không phải cũng là làm bộ đi?

Anh ta có lẽ có thể ở khảo hạch ca khúc chủ đề hòa nhau một trận.

Anh ta hiện tại đã bắt đầu chờ mong thứ năm vũ đạo ca khúc chủ đề chính thức tuyên bố, bọn họ phải tiến hành chính là khẩn cấp huấn luyện ca khúc chủ đề 48 giờ, 48 tiếng đồng hồ, đối với hố đen vũ đạo như Giản Văn Minh và Chu Tử Tô mà nói, không phải chuyện dễ.

Giản Văn Khê và Chu Tử Tô ở phòng học vũ đạo luyện một ngày, đám người Trần Duệ cũng ở sau máy theo dõi nhìn một ngày.

Tiết mục tổ đều xem cười ha ha.

"Vũ đạo của hai người bọn họ có phải hơi quá yếu hay không?"

"Giản Văn Minh còn ổn, luyện luyện là tốt rồi, Chu Tử Tô thật là có chút kém."

"Hai người đều là đại vocal, bảo bọn họ nhảy múa xác thật làm khó bọn họ."

"Giản Văn Minh rốt cuộc cũng có chỗ không được."

"Có cần tìm một vũ đạo lão sư chuyên môn huấn luyện bọn họ một chút không a?"

"Không cần nhỉ, tôi nói với mọi người, Giản Văn Minh không biết khiêu vũ càng tốt. Mọi người đã quên vũ đạo đạo sư của chúng ta là ai sao? Để Chu Đĩnh dạy bọn họ!"

Trần Duệ cười nói: "Hy vọng Chu lão sư có thể việc công xử theo phép công."

Chu Đĩnh ngồi ở trên xe, nhìn Giản Văn Khê cùng Chu Tử Tô vụng về trên màn hình, Khương Hồng thò qua tới nhìn thoáng qua, nhịn không được nở nụ cười: "Ai vậy, nhảy múa gà như vậy."

"Giản Văn Minh và Chu Tử Tô." Chu Đĩnh nói.

Khương Hồng có hơi sửng sốt, nghiêm túc nhìn nhìn.

Còn đáng yêu kỳ lạ.

A, Giản Văn Minh và đáng yêu có quan hệ gì.

"Cậu muốn dạy bọn họ sao?" Khương Hồng ngẩng đầu hỏi.

Chu Đĩnh nói: "Đối xử bình đẳng."

Khương Hồng nghĩ thầm, lời này tôi sao lại có hơi không tin vậy.

Đối xử bình đẳng.

Chu Đĩnh khi nào cũng có thể rất trấn tĩnh, chính là vừa đụng phải Joshua liền không được.

Nhưng đây là một ải Chu Đĩnh nhất định phải qua.

Một ải này không chỉ là bởi vì anh phải cùng Giản Văn Minh quay một gameshow dài mấy tháng, còn là một ải Chu Đĩnh cần qua trong đời mình.

Cô vỗ vỗ đầu gối Chu Đĩnh.

"Chị ngày mai muốn đi Đại Minh Sơn một chuyến." Cô nói.

"Đi thăm người lớn?"

Khương Hồng gật đầu: "Bắt đầu mùa đông, mua ít quần áo cho bọn họ, thuận tiện thăm bọn họ."

"Cũng thay tôi cuyển chút tâm ý."

Khương Hồng cười nói: "Tiền của chị không phải cũng là kiếm từ chỗ cậu đó sao, cậu làm việc cho tốt là được, cậu kiếm càng nhiều, chị càng có tiền làm công ích."

Chu Đĩnh khó được lộ ra chút tươi cười, nói: "Vậy chị nhận nhiều công việc cho tôi chút."

"Tôi cũng không dám, mẹ cậu ngày hôm qua còn oán trách với chị này, nói nhật trình của cậu an bài chặt quá, sợ cậu mệt, lại sợ cậu không có thời gian yêu đương."

Chu Đĩnh nói: "Mệt chút tốt, không dễ dàng suy nghĩ vớ vẩn."

Giản Văn Khê cùng Chu Tử Tô buổi tối cũng không nghỉ ngơi, vẫn luôn luyện đến hơn 3 giờ sáng, sáng sớm ngày hôm sau không đến 7 giờ đã bò dậy, vội vàng đến bờ sông quay ánh sáng mặt trời.

Quảng cáo này quay một ngày, cũng chỉ quay được khung cảnh bờ sông.

Giản Văn Khê sáng sớm ngày mai liền phải đáp máy bay đi thành phố X tham gia hoạt động thương nghiệp, dư lại liền chỉ có thể chờ cậu trở về quay.

Trước khi đi cậu gọi điện thoại cho Giản Văn Minh, Giản Văn Minh nói: "Cùng Lý Nhung sao? Anh phải cẩn thận chút."

"Hắn ta hiện tại có hơi ném chuột sợ vỡ đồ." Giản Văn Khê nói: "Nhiều nhất cho anh xem chút sắc mặt, không dám làm gì anh."

"Nếu có thể đem hắn ta đổi đi thì tốt rồi."

"Chờ thêm chút." Giản Văn Khê nói.

Lửa chưa cháy đủ.

Thành phố X một thành thị cấp ba ở phương bắc, so với Hoa Thành lạnh hơn nhiều, ngày bọn họ đến, mãn thành đại tuyết.

Giản Văn Khê trước nay chưa thấy qua tuyết lớn như vậy, xe dừng ở trên đường hơn một tiếng, bọn họ mới đến khách sạn.

Lý Nhung nhìn thấy thời tiết ác liệt thế này, trong lòng rất vừa ý.

Vốn dĩ chính là thành phố nhỏ không truy tinh mấy, hơn nữa tuyết lớn như vậy, hôm nay người tới trung tâm thương mại tham gia hoạt động hẳn là sẽ không quá nhiều đi.

Như vậy rất tốt.

Giản Văn Minh tiểu tử này cho rằng bản thân hot rồi, bắt đầu la hét với hắn ta, hoạt động hôm nay nếu gặp phải lạnh nhạt, có lẽ có thể tạm thời chèn ép khí thế của Giản Văn Minh một chút.

Tuy rằng Giản Văn Minh hiện tại là thật sự hot.

Nhưng cậu vẫn luôn ở trung tâm huấn luyện, di động cũng bị tịch thu, chưa từng ra ngoài, hẳn là đối với chính mình rốt cuộc có bao nhiêu hot còn không phải rất rõ ràng đi?

Hắn ta nhìn nhìn Giản Văn Minh nằm bò trước cửa sổ sát đất, cậu mở cửa sổ ra, ghé vào cửa sổ xem tuyết, tựa hồ rất thích ngày tuyết rơi.

Gió lạnh rót vào, bông tuyết dừng ở trên tóc đỏ của cậu.

Diễm lệ đến vậy, rồi lại lạnh lẽo như vậy.

Tiểu Hoàng vẫy tay với hắn ta.

Hắn ta đi qua, đóng cửa lại, hỏi: "Làm sao vậy?"

"Các fan nghe nói tin tức Giản ca muốn tới thành phố X tham gia hoạt động, hiện giờ đang nháo phía dưới official weibo của công ty đó. Nói công ty chúng ta không biết làm, không thông báo với họ trước."

Lý Nhung nhìn nhìn bình luận kia, có hơi bị dọa đến.

Có hơn vạn bình luận, lượt thích càng là dọa người.

Hơn nữa hắn ta xem lại vài bình luận hot, có vài cái chỉ thẳng đại danh của mình.

Yêu cầu công ty đổi hắn ta.

Đáng sợ.

Hắn ta vẫn là lần đầu bị fans công kích.

Tuy rằng hắn ta máu dày, cũng không để bụng mấy acc nhỏ hù dọa hắn ta. Hắn ta ở công ty cũng coi như là người có địa vị, công ty sao có thể dễ dàng đổi đi hắn ta.

Đ*.

Hắn ta đưa điện thoại cho Tiểu Hoàng: "Thứ này ít cho tôi xem đi."

Nhưng mấy thứ này đều là tồn tại chân thật nha.

Tiểu Hoàng không dám lên tiếng.

Cậu ta gần đây kỳ thật có hơi dao động.

Cậu ta là người của Lý Nhung, có quan hệ họ hàng với hắn ta, bởi vậy cậu ta mới có công việc tốt thế này. Nhưng gần đây cậu ta cẩn thận quan sát, phát hiện Lý Nhung và Giản Văn Minh đối nghịch, tựa hồ có chút rơi xuống hạ phong.

Đặc biệt mấy ngày nay Lý Nhung không biết sao lại b·ị th·ương, thoạt nhìn sức chiến đấu càng yếu đi.

Nhưng thật ra Giản Văn Minh, hiện giờ càng thêm có dấu hiệu vui sướng hướng vinh, cả người phảng phất đều tràn ngập sức chiến đấu lạnh lẽo.

Cậu ta có nên phản chiến không a.

Cậu ta cảm thấy mình còn đi theo Lý Nhung, sớm hay muộn cũng sẽ bị đổi đi.

Cậu ta máu không có dày như Lý Nhung, cậu ta chỉ là một trợ lý nhỏ, Giản Văn Minh muốn đổi mình, công ty khẳng định sẽ không ngăn.

Cậu ta chẳng lẽ còn trông cậy vào Lý Nhung bảo vệ mình?

Bảo như thế nào? Bất quá là lại đổi nghệ sĩ cho mình.

Nhưng mà đổi nghệ sĩ nào cũng không có khả năng hot hơn Giản Văn Minh a.

Đi theo nghệ sĩ hot, tiểu trợ lý bọn họ mới có ích lợi có thể kiếm.

Cậu ta nhìn Lý Nhung một cái, không nói chuyện.

Tài khoản Weibo của Giản Văn Minh đều bị công ty thu đi rồi, hiện giờ đều nắm chặt ở trong tay Lý Nhung. Kỳ thật hai ngày trước đã có fans ở thành phố X phát Weibo nói, hoạt động khai trương trung tâm thương mại địa phương, tuyên truyền sẽ có Giản Văn Minh trấn trận, fans chứng thực tin tức thật giả với chính chủ, bọn họ cũng không có để ý tới, thế cho nên fans cũng đều cho rằng có thể là địa phương tuyên truyền giả dối.

Rốt cuộc thì thành phố X là thành phố không đáng xem.

Kết quả hoạt động lập tức sắp bắt đầu, tin tức chuyến bay của Giản Văn Minh đột nhiên phát tán trong fan club, các fan lại sốt ruột cũng không có khả năng theo kịp, tức giận tự nhiên càng tăng lên, hắn ta rất hoài nghi sau lưng có phải có người đang quấy phong vân hay không.

Bất quá hôm nay tuyết lớn như vậy, hoạt động thương nghiệp có thể sẽ quạnh quẽ hay không.

Giản Văn Minh hot lên, người đối diện cũng nhiều, giới giải trí từ trước đến nay có quy tắc ngầm bất thành văn, các nhà lưu lượng tuy rằng ngày thường anh tranh tôi đoạt, nhưng thời điểm xuất hiện lưu lượng mới, bọn họ lại sẽ rất ăn ý mà liên thủ chống lại người mới.

Cái này là phòng bạo.

Người tham gia hoạt động quá ít, khẳng định sẽ bị người có tâm bắt lấy phát bản thảo.

Hoạt động thương nghiệp định ở 10 giờ sáng.

Bọn họ buổi sáng 9 giờ chính thức xuất phát, trên đường mất nửa giờ, thời điểm đến trung tâm thương mại đã trễ mất mười lăm phút.

Kết quả mới đến quảng trường bên ngoài trung tâm thương mại, bọn họ liền thấy ngoài cửa lớn phía nam trên quảng trường rất nhiều người.

Lý Nhung cũng nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, xe đã dừng lại ở cửa nhỏ phía tây quảng trường.

Nhân viên công tác của trung tâm thương mại sớm đã lại đây chờ.

Giản Văn Khê từ trên xe xuống, cùng người phụ trách bắt tay: "Mau tiến vào đi, trung tâm thương mại người quá nhiều, mọi người đều sốt ruột chờ."

Giản Văn Khê gật gật đầu, liền theo nhân viên công tác cùng nhau đi vào trong.

Người quá nhiều? Lý Nhung vừa đi vừa nghĩ.

Có thể có bao nhiêu người.

Vào bên trong, liền cảm giác ấm áp lên, cửa tây bọn họ đi ngày thường hẳn là không mở, trong thông đạo một người qua đường cũng không có, đều là nhân viên công tác.

Bọn họ vào gian nghỉ ngơi, nhân viên công tác lập tức đi liên hệ người chủ trì, chỉ chốc lát có nhân viên công tác tiến vào, Giản Văn Khê liền cởi áo lông vũ đứng lên.

Đối phương vội vàng xua tay: "Không vội, tạm thời còn chưa thể đi ra ngoài."

"Xảy ra chuyện gì?" Lý Nhung hỏi.

"Người quá nhiều, người chính phủ tới, muốn chúng tôi nhiều phái thêm bảo an đi ra ngoài, bằng không hoạt động khả năng sẽ hủy bỏ, quá nguy hiểm, chúng tôi đang vội vã điều người."

Giản Văn Khê gật gật đầu, liền lại ngồi xuống.

Kỳ thật vẫn là khẩn trương, nghe nói người nhiều, liền càng khẩn trương.

Ngón tay cậu nhẹ nhàng gõ đầu gối, nhìn Lý Nhung một cái.

Lý Nhung tựa hồ càng khẩn trương, vẫn luôn xem di động.

Cũng không biết hắn ta click mở video gì, trong video lộn xộn, dòng người chen chúc xô đẩy.

Thần sắc Lý Nhung đều có chút trắng.

"Có thể, có thể vào trong." Người phụ trách tiến vào nói.

Giản Văn Khê đứng dậy, lại lần nữa cởi áo lông vũ, lộ ra tây trang màu xám nhạt bên trong, tỉ lệ đầu thân xuất sắc ưu việt lập tức liền hiển lộ ra tới.

Cậu ở giữa bảy tám bảo an cùng đi dọc theo thông đạo đi về phía trước, xôn xao bên ngoài càng ngày càng rõ ràng, Tiểu Hoàng phía sau cậu đều khẩn trương mà nắm lên nắm tay của mình.

Cậu ta chưa thấy qua trận trượng lớn như vậy a.

Đại môn mở ra, xôn xao ở đại sảnh lầu một lập tức ập vào trước mặt. Lý Nhung cùng Tiểu Hoàng bị nhân viên công tác ngăn ở chỗ cửa.

Có đám người hoan hô lên, những tiếng hoan hô đó tựa hồ là từ lầu một truyền tới, lại như là từ đỉnh đầu mình truyền tới. Giản Văn Khê phóng mắt nhìn qua, liền thấy một đám người ô áp áp, toàn bộ lầu một đều chen đầy.

"Giản Văn Minh, Giản Văn Minh!"

Bọn họ kêu lên.

Có người trẻ tuổi, cũng có người trung niên, thậm chí còn có lão nhân cùng trẻ nhỏ.

Toàn bộ trung tâm thương mại đèn đuốc sáng trưng, tất cả đèn đều được mở, cậu ngửa đầu hướng lên trên nhìn lại, suốt sáu tầng lầu, cơ hồ chỗ lan can mỗi một tầng, đều vây đầy người, giống bánh kem người hình, một vòng một vòng xoay quanh đi lên, thoạt nhìn vừa nguy hiểm lại sôi trào.

Cậu tiếp nhận microphone nhân viên công tác đưa qua, chậm rãi lên đài, sau đó khom lưng với đám người: "Chào mọi người, tôi là Giản Văn Minh, để mọi người đợi lâu."

Vô số tiếng "Răng rắc" của camera di động vang lên, không ngừng có người kêu: "Giản Văn Minh, Giản Văn Minh!"

"Người thật cũng quá đẹp rồi!"

"Anh ấy thật gầy, thật trắng, thật cao!"

Giản Văn Khê hát hai bài hát, đại khái là liên quan đến địa điểm, 《Social Song》 vừa lên, tiếng vang từng trận, tựa như thánh ca trong giáo đường, tất cả mọi người đều bị chấn động.

Bọn họ những người này, rất ít có thể nghe được ca sĩ hiện trường, đặc biệt là ca sĩ thực lực mạnh mẽ như thế.

Rất nhiều người trong số họ, cũng không biết Giản Văn Minh có lịch sử đen gì, có gièm pha gì, bọn họ chỉ biết cậu ở trên TV rất hot, là một đại minh tinh.

Hiện giờ thấy người thật, đẹp đến không giống như là người ở nhân gian.

Vừa mở miệng, trừ bỏ chấn động, kinh diễm, liền không còn có từ ngữ khác có thể hình dung cảm thụ trong nội tâm bọn họ.

Bài《Câu Chuyện Tình Yêu Huyết Tinh》 phía sau càng là rung động đến tâm can, ngâm xướng cao vút lảnh lót của Giản Văn Khê xuyên qua đám người, xuyên phá vách tường và cửa sổ, truyền tới trên quảng trường bên ngoài. Nơi đó tụ tập một đám người xem chen không vào, bọn họ đều ở trên nền tuyết ý đồ xuyên qua ngăn cản của bảo an xông vào trung tâm thương mại.

"Là Giản Văn Minh, là 《Câu Chuyện Tình Yêu Huyết Tinh》!" Có người hô.

"Mọi người nghe thấy chưa, nghe thấy chưa?" Có fans đang phát sóng trực tiếp trên di động, hưng phấn còn mang theo khóc nức nở: "Là tiếng của ca ca!"

Tiếng ca cao vút của Giản Văn Khê xuyên phá pha lê truyền ra, cùng bắc phong đại tuyết, che trời lấp đất mà đến, thế nhưng càng chấn động so với nghe được trên TV. Trận tuyết lớn này tựa hồ đều là vì cậu tới.

Hai bài hát hát xong, hiện trường bộc phát tiếng sấm vỗ tay.

Lý Nhung ngơ ngác mà đứng ở lối vào, đỉnh đầu còn ở tê dại, phảng phất cả thế giới chỉ có tiếng vỗ tay cùng tiếng hoan hô chói tai.

Giản Văn Khê thở hổn hển cúi người với thính phòng.

"Mấy người nhìn thấy video tuôn ra trên mạng chưa? Giản Văn Minh đi thành phố X diễn xuất, hiện trường bạo hỏa!"

"Người nhiều đến hù chết người!"

"Phía chính chủ của Giản Văn Minh sao lại không tuyên truyền, còn may địa phương ra sức tuyên truyền, cho dù là ngày tuyết lơn, vẫn cứ chật ních!"

"Vừa rồi tôi còn đang xoát video anh ấy khiêu vũ, cảm giác thật đáng yêu, không nghĩ tới vừa cầm microphone, người ta đã trực tiếp châm bạo!"

"Xem video quần chúng địa phương đăng, anh ấy hình như xướng còn hát tốt hơn ở trên《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》!"

"Tôi càng ngày càng có thể get đến mị lực của anh ấy, tôi phải làm fan sự nghiệp của Giản Văn Minh!"

"Nhân khí của Giản Văn Minh lập tức liền sắp vượt qua Lục Dịch lên hạng hai."

Tuyết lớn bao phủ toàn bộ tòa nhà trung tâm thương mại, Minibus màu đen dừng lại bên ngoài cửa phía tây, đã vây đầy người. Gió bắc cuốn bông tuyết sôi nổi rơi xuống, cửa tây bị người đẩy ra, hiện trường lập tức bộc phát ra một trận tiếng hoan hô, Giản Văn Khê mặc một thân áo lông vũ màu đen, được mười mấy bảo an hộ tống hạ đi ra, đại tuyết bay lả tả rơi xuống trên đầu, trên vai của cậu, cậu vừa đi, vừa cúi người với mọi người, một trận gió to thổi tới, thổi rối loạn tóc đỏ như lửa của cậu, ở trong đại tuyết trắng xoá, như là một ngọn lửa thiêu đốt.

----------------------------------------------------------------------------------------------------

DỊCH BÌNH LUẬN CỦA DÂN MẠNG RẤT CHI NHIỀU RẤT CHI TUYỆT VỌNG É É É

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro