[EDIT] ANH EM SINH ĐÔI HOÁN ĐỔI CUỘC ĐỜI [GIỚI GIẢI TRÍ] – Công Tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikisach
CHƯƠNG 29: FAN CP.
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/profile.php?id=100064946641521
----------------------------------------------------------------------
Kỳ thật bọn họ rất nhiều minh tinh nghệ sĩ đều là tiền bối của Chu Đĩnh, không cần thiết giống người mới đối anh tất cung tất kính, chỉ là màn ảnh đặt ở kia, bọn họ là học viên, Chu Đĩnh là đạo sư, mọi người đều vui biểu hiện khiêm tốn một chút, huống chi kiểu đỉnh lưu như Chu Đĩnh, sức chiến đấu của fans luôn luôn bạo bảng, bọn họ không đắc tội nổi.
Vì thế mọi người đều ngừng lại cùng Chu Đĩnh chào hỏi, khách khí mà kêu một tiếng: "Chu lão sư."
"Mọi người tiếp tục luyện." Chu Đĩnh nói.
Trịnh Thỉ cười hỏi: "Chu lão sư, tôi thấy anh cũng ở bên cạnh nhìn cả buổi, anh cảm thấy chúng tôi luyện thế nào?"
Chu Đĩnh nói: "Mọi người vẫn ổn, Văn Minh có hơi kém."
Giản Văn Khê nghe vậy liền nhìn thoáng qua anh.
Chu Đĩnh nói: "Rốt cuộc cũng có cái anh không biết."
Nghe ra thế nhưng như là trêu chọc thiện ý.
Trịnh Thỉ kích động hỏng rồi, ngồi xuống cầm bình nước khoáng, một bên uống nước một bên nhìn chằm chằm hai người.
Giản Văn Khê không biết Chu Đĩnh vì cái gì đột nhiên qua đây cùng chính mình nói chuyện, bên cạnh nhiều người nhìn như vậy, cậu biểu hiện ôn hòa lại xa cách: "Tôi sẽ nắm chặt thời gian luyện."
Chu Đĩnh "Ân" một tiếng, muốn nói gì đó, lại không biết nói cái gì, nhìn nhìn Chu Tử Tô bên cạnh Giản Văn Khê, Chu Tử Tô phát hiện tầm mắt của anh, lập tức đứng thẳng thân thể, biểu tình chân thành, khẩn trương.
"Mọi người tiếp tục luyện đi." Chu Đĩnh nói.
Nói xong liền đi ra ngoài.
Trịnh Thỉ buông trong tay bình nước khoáng, nói: "Chu lão sư như thế nào quái quái, anh ấy không phải là thích anh đi?"
Giản Văn Khê nhàn nhạt mà nói: "Đừng nên nói hươu nói vượn, chọc phiền toái cho chính mình."
Trịnh Thỉ nhìn nhìn cameras nơi xa, liền câm miệng.
Dù sao cậu ta cảm thấy Chu Đĩnh rất không bình thường, anh nếu tới chỉ đạo bọn họ, có lẽ còn tốt chút, nhìn cả buổi, chỉ lại đây cùng Giản Văn Minh nói hai câu, này quá không bình thường.
Chu Tử Tô nghe xong cậu ta nói, thần sắc lại là ngẩn ra, ngay sau đó lại nghe thấy Giản Văn Khê nói: "Tử Tô, chúng ta tiếp tục luyện đi."
Chu Tử Tô gật gật đầu.
Giản Văn Khê khi còn nhỏ từng học khiêu vũ, khi đó là theo xu hướng, Omega trường học bọn họ cơ hồ mỗi người đều học khiêu vũ, sau lại cậu đổi sang học nhạc cụ, liền buông vũ đạo xuống, nhoáng cái nhiều năm như vậy đi qua, bản lĩnh vũ đạo tuy rằng còn, nhưng cảm giác nhảy múa một chốc một lát rất khó tìm trở về, gân cốt cũng không còn dãn như trước kia.
Cậu am hiểu nhất cũng không phải vũ đạo, muốn đem vũ đạo nhảy càng tốt hơn Lục Dịch cùng Lưu Tử Nghĩa, Cố Vân Tương những người này cũng không hiện thực, dù sao ca khúc chủ đề C vị khẳng định không phải mình, cậu kỳ thật không cần ra sức mà luyện tập như vậy.
Nhưng cậu làm cái gì cũng muốn làm đến tốt nhất, cơm chiều cũng chưa ăn, chỉ ăn hai viên kẹo, uống một chai nước khoáng, đã tiếp tục luyện, luyện mệt mỏi liền ngồi trên mặt đất cùng Chu Tử Tô thương thảo khúc mục của kỳ công diễn thứ ba của họ. Trịnh Thỉ cùng Tiết Thời cũng vẫn luôn cùng bọn họ quậy với nhau, bốn người cảm tình ngày càng thăng tiến.
Hơn 9 giờ tối, Chu Đĩnh lại tới phòng học vũ đạo của bọn họ lần nữa.
Lần này là cùng Cố Vân Tương cùng nhau đến.
Cố Vân Tương vừa đến, rất nhiều tuyển thủ trong phòng học đã sôi nổi cùng anh ta chào hỏi. Cố Vân Tương cười tủm tỉm mà phất phất tay, trực tiếp đi chỗ Giản Văn Khê bọn họ, cười nói: "Tôi có thể luyện ở chỗ này không?"
Trịnh Thỉ vội vàng cầm quần áo cùng nước khoáng các loại đồ vật thu thập một chút: "Đương nhiên có thể."
Cố Vân Tương cười quay đầu lại đối Chu Đĩnh nói: "Chúng ta luyện ở đây đi."
Chu Đĩnh thay đổi thân quần áo, mặc đặc biệt thoải mái, đội mũ lưỡi trai, thuần mặt mộc, thoạt nhìn càng trẻ tuổi, nhưng mặt mày như cũ rất rõ ràng, lộ ra khí thế Alpha mới có. Đầu anh quá cao, lại là vai rộng Thái Bình Dương, vừa đứng ở kia, Trịnh Thỉ những người này khí thế lập tức liền đi xuống.
Mọi người thấy Chu Đĩnh tới, tất cả đều vây quanh lại đây, chỉ chốc lát tuyển thủ phòng học khác cũng đều vây lên đây.
Đồng ý yêu cầu mãnh liệt của mọi người, Chu Đĩnh đem vũ đạo ca khúc chủ đề nhảy một lần, rõ ràng là cùng một vũ đạo, nhưng anh nhảy cùng Miêu Lật nhảy cảm giác hoàn toàn bất đồng, lực đạo cùng tiết tấu đều mạnh hơn nhiều, ngay cả Giản Văn Khê, xem xong vũ đạo của anh cũng không thể không thừa nhận, Chu Đĩnh vũ đạo năng lực đích xác rất mạnh, vũ đạo phong cách gì, anh nhảy ra đều có dấu ấn cá nhân mãnh liệt.
Vây quanh người quá nhiều, cậu liền xê dịch ra bên ngoài.
Bản thân hiện tại quan trọng nhất chính là đem động tác nhớ kỹ trước, phiên bản kia của Chu Đĩnh với cậu mà nói quá khó khăn, cậu xem cũng không có tác dụng gì.
Chu Tử Tô cũng theo ra tới, hai người bọn họ luyện ở một góc khác, đang nhảy hăng say, liền thấy một gương mặt quen thuộc từ bên ngoài tiến vào.
Là Lục Dịch.
Lục Dịch lại không đi vào trong đám người, mà là ngừng lại ở bên cạnh bọn họ, hai tay cắm vào túi quần, thần sắc bình đạm mà nhìn hai người bọn họ nhảy.
Giản Văn Khê xuyên qua gương nhìn thoáng qua anh ta, tầm mắt Lục Dịch đối diện với cậu, liền nói: "Hai người các cậu động tác đều đúng, nhưng thoạt nhìn lại dcó chỗ nàođó không đúng, bởi vì động tác của các cậu không đúng chỗ."
Anh ta nói liền tiến lên vươn chân tới, chống chân cong của Chu Tử Tô: "Thẳng thắn."
Nói xong lại đỡ cánh tay Chu Tử Tô: "Nâng lên trên."
《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》 mở mười mấy cửa số phát sóng trực tiếp, nhưng dòng người cơ hồ toàn vọt tới cửa sổ phát sóng trực tiếp này của bọn họ.
"Nga nga nga nga nga!"
"Chị em lầu trên là đang hót sao?"
"Mọi người mau đi xem 《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》 cửa sổ phát sóng trực tiếp số 7! Chu Đĩnh Cố Vân Tương Giản Văn Minh Lục Dịch Chu Tử Tô tề tụ!"
"Đ*, thiệt hay giả."
"Lục Dịch đang dạy Giản Văn Minh nhảy, ông dám tin tưởng sao?!"
"Oa nga, trận tuồng cẩu huyết này đã như vậy xuất sắc sao?! Lục Dịch không phải ghét Giản Văn Minh nhất sao? Anh ta hình như đã lược rất nhiều lời tàn nhẫn trên tiết mục rồi nhỉ?"
"Tôi sớm nói qua, Giản Văn Minh hoa lệ biến thân, không ai có thể tránh được định luật thật thơm*!"
*Một câu thông dụng trên mạng, không ai có thể chống cự những thứ hấp dẫn, nom na ý vả mặt.
"Thật không nghĩ tới a, người Giản Văn Minh thu phục đầu tiên, vậy mà là Lục Dịch!"
"A a a a, hai người bọn họ ở bên nhau cũng rất hợp, tôi phát hiện Giản Văn Minh cùng ai cũng rất có cảm giác CP a. Chu Tử Tô là chó con ngây thơ, sạch sẽ tuấn tú, phối cùng anh ấy lên chính là chó con phối lãnh mỹ nhân, Lục Dịch kiểu đại soái ca vừa ngầu vừa kiêu, cùng anh ấy cũng rất hợp, chó săn nhỏ phối lãnh mỹ nhân!"
"Lục Dịch đâu phải chó săn nhỏ, anh ấy lần trước luyện vũ không phải rất nhiều người đều thành mèo leng keng à?"
"Ha ha ha ha, tôi nhớ tới ảnh động kia của anh ấy, giả nhỉ, người Châu Á có thể có kích cỡ kia?"
(Đừng nói mấy người không hiểu, tôi khum tin đâuuuuuu)
"Mấy người đen tối quá, bất quá nhìn diện mạo kia của Lục Dịch đã biết anh ấy không đơn giản a. Mũi anh ấy lại rất cao."
"Lầu này cong đến chỗ nào rồi, lúc này mới mấy giờ đã bắt đầu đề tài đêm khuya sao các chị em!"
"Bị mấy người nói rất đúng chỗ ngứa, lập tức lăn đi xem! Tôi là số lượng không nhiều lắm cắn Nhất Minh Kinh Nhân* CP."
*一鸣惊人【yīmíngjīngrén】
"Hài âm Dịch Minh kinh nhân*? Tên CP này cũng quá tuyệt rồi!"
*绎鸣惊人【Yì míng jīngrén】
"Mấy người có phát hiện từ lúc Lục Dịch tới dạy Giản Văn Minh khiêu vũ, Chu Đĩnh rõ ràng không bình tĩnh hay không? Tôi cảm giác anh ấy hình như nhìn thật nhiều lần Giản Văn Minh bọn họ bên kia, một đống b·iểu t·ình vi diệu!"
"Ghen rồi sao ghen rồi sao?"
"Dấm* m* mày, ôm ca ca nhà tôi đi không hẹn!"
*Ở Trung Quốc ăn giấm là ghen.
"Bốn chữ tuyệt không khả năng hiểu biết một chút!"
"Thảm, Chuồn chuồn nhỏ vào rồi."
Đề tài lâu rất nhanh đã bị Chuồn chuồn nhỏ đến cống hiến, một loạt bốn chữ "Tuyệt không khả năng", còn phối hình ảnh thuốc cao da chó.
Tuy rằng khống bình phản hắc công lực nhất lưu, nhưng nhóm Chuồn chuồn nhỏ gần đây kỳ thật rất là bất an.
Gần đây Ngải Mỹ Giải Trí lại bắt đầu lăng xê lên, Giản Văn Minh đắp tên Chu Đĩnh nhà bọn họ lại lên hot search rất nhiều lần.
Chính là ca ca nhà bọn họ sao lại còn không biết tị hiềm, vẫn luôn nhìn cái gì ở phía Giản Văn Minh bên đó!
A a a, anh ấy lại nhìn thoáng qua, ca ca anh ấy là làm sao vậy!!
Tiêu chuẩn vũ đạo của Cố Vân Tương kỳ thật là không cần anh dạy, hơn nữa bên cạnh lại có Lưu Tử Nghĩa, liền càng không cần anh dạy, Chu Đĩnh không muốn rời đi nơi này, lại không muốn tiến đến chỗ mấy người Giản Văn Minh, liền lưu lại chỉ đạo nhóm thực tập sinh người mới khác.
Lục Dịch vậy mà đến dạy Giản Văn Minh. Thật sự ngoài ý muốn, Chu Đĩnh nghĩ.
Anh xuyên qua đàm người, thường thường mà nhìn bọn họ bên kia một cái, Lục Dịch còn duỗi tay lên, cầm cánh tay Giản Văn Minh, một bàn tay còn đi sờ cổ cậu.
"Đầu lại nghiêng phải một chút," Lục Dịch một bên đẩy cổ Giản Văn Khê, một bên nói: "Chân tách ra."
Bàn tay anh ta rất nóng, cổ Giản Văn Khê mẫn cảm, hơi rụt lại, Lục Dịch liền đem tay thu trở về: "Phải là biên độ này mới đẹp."
Giản Văn Khê nhấp môi "Ân" một tiếng.
Lục Dịch liền dựa vào trên lan can, ôm cánh tay nhìn hai người bọn họ đem một đoạn anh ta mới vừa dạy kia nhảy một lần từ đầu tới đuôi.
"Văn Minh nhảy vẫn ổn, Tử Tô phải luyện thêm." Lục Dịch nói.
Mồ hôi từ thái dương Giản Văn Khê chảy xuống, cậu thuần tố nhan, sắc mặt ửng hồng, Lục Dịch còn chưa có gặp qua "Giản Văn Minh" như vậy.
Giản Văn Minh trong ấn tượng của anh ta, trang dung tinh xảo, vô luận tham dự trường hợp gì, vĩnh viễn đều là diễm lệ bức người đẹp,《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》nhưng lần này, lại để anh ta quen biết một Giản Văn Minh hoàn toàn không giống.
Nói thật, anh ta có chút động tâm.
Anh ta vốn là vì đề tài cùng lưu lượng mới đến dạy Giản Văn Minh nhảy. Đây là kiến nghị người đại diện cho anh ta.
Hiện giờ Giản Văn Minh là nhân vật đề tài số một của《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》, tin đồn của anh ta cùng Giản Văn Minh, từ trước với anh ta mà nói có lẽ trăm hại mà không một lợi, nhưng hiện tại không giống nhau. Phong thuỷ luân chuyển, trong số đề tài anh ta tham gia 《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》, mười cái có chín cái đều có quan hệ với Giản Văn Minh.
"Cậu có thể tiếp xúc nhiều hơn với cậu ta." Người đại diện nói: "Dân mạng vui xem, tiết mục tổ cũng vui vẻ phát sóng."
Anh ta cũng minh bạch đạo lý này, chỉ là trong lòng có chút hổ thẹn.
Nhưng anh ta vừa rồi thật sự nghiêm túc dạy, vừa nghiêm túc lên, hổ thẹn gì cũng đã quên. Dạy lâu rồi, ngược lại đem chính mình dạy đến tâm viên ý mã*.
*Vừa lòng mãn nguyện.
Nhưng cũng chỉ có thể tâm viên ý mã mà thôi. Anh ta không thể thật sự thích Giản Văn Minh, vậy quá mất mặt.
Vả mặt vả tới nhà bà ngoại.
Anh ta vốn tưởng rằng Giản Văn Minh sẽ kháng cự hỗ động cùng mình, nhưng không nghĩ tới đối phương bằng phẳng như vậy. Giản Văn Minh bằng phẳng như thế, làm anh ta càng thêm tâm viên ý mã.
Kỳ thật Giản Văn Minh lớn lên thật sự phi thường phi thường đẹp, cho dù là anh ta từ nhỏ đẹp đến lớn, thời điểm nhìn thấy Giản Văn Minh cũng kinh vi thiên nhân*.
* Cảm thấy kinh ngạc.
Hiện giờ nhìn kỹ, Giản Văn Minh đẹp cũng không chỉ là gương mặt kia của cậu, cậu còn có tỉ lệ đầu thân cực ưu việt, dáng người cũng tốt, bả vai rộng gãi đúng chỗ ngứa, chân dài, cánh tay cũng dài, lúc nhảy múa cảnh đẹp ý vui, áo thun ngẫu nhiên cuốn lên, lộ ra một đoạn vòng eo trắng nõn, vừa tinh tế vừa cứng cỏi, mông mượt mà đĩnh bạt, tràn ngập tinh thần phấn chấn của người trẻ tuổi.
Giản Văn Minh là Alpha khí chất không có nồng vị Alpha, có một loại khí chất AO đều ăn.
10 giờ tối, Cố Vân Tương liền định đi trở về.
Anh ta vũ đạo thiên phú cao, không cần thức đêm luyện tập.
Quan trọng nhất chính là, mục tiêu của anh ta đêm nay không thể đạt thành.
Giản Văn Minh giống như căn bản không để bụng anh ta cùng Chu Đĩnh lui tới.
Càng xác thực mà nói, Giản Văn Minh giống như căn bản không để bụng Chu Đĩnh.
Thật là tà môn.
Giản Văn Minh cả người giống như bị hồn xuyên vậy, từ trong ra ngoài đều thay đổi.
Anh ta cảm thấy đêm nay mất mát không chỉ có mình, còn có Chu Đĩnh.
Không biết có phải anh ta ảo giác hay không, anh ta luôn cảm thấy ánh mắt Chu Đĩnh nhìn Giản Văn Minh không giống.
Có một loại cảm giác mâu thuẫn muốn nhìn lại không muốn nhìn.
Loại này ý tưởng tổn thương anh ta, bởi vì anh ta nghĩ tới một loại khả năng, khả năng Giản Văn Minh thay hình đổi dạng, chinh phục cũng không chỉ là người xem《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》.
Chính là Chu Đĩnh ưu tú đến vậy, anh là Alpha đứng đầu giới giải trí, tồn tại ngay cả minh tinh hạng nhất như anh ta cũng không dám trèo cao.
Anh ta nhìn thoáng qua Chu Đĩnh.
Chu Đĩnh đang uống nước, "Ừng ực ừng ực" mấy hóp xuống bụng, hầu kết lăn lộn trên dưới, trên mu bàn tay lộ gân xanh, đôi mắt nhưng vẫn nhìn Giản Văn Minh bên kia.
Mấy thực tập sinh người mới bên cạnh anh, ánh mắt đẩy đến mấy người Giản Văn Khê bên kia, còn nhỏ giọng nói thầm ở bên cạnh anh: "A, Lục Dịch sao lại chạy tới dạy Văn Minh ca vậy? Thật là sống lâu thấy."
"Trên mạng fan Nhất Minh Kinh Nhân CP khẳng định muốn điên rồi."
"Nhất minh kinh nhân?"
"Lục Dịch cùng Giản Văn Minh lấy một chữ cuối cùng tạo thành tên CP a. Hai người bọn họ rất nhiều fan CP!"
Dịch minh kinh nhân?
Chu Đĩnh nhăn nhăn mày, bình nước khoáng trong tay bị anh niết kẽo kẹt vang.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro