CHƯƠNG 71: TOILET (ANH TRAI)

[EDIT] ANH EM SINH ĐÔI HOÁN ĐỔI CUỘC ĐỜI [GIỚI GIẢI TRÍ] – Công Tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikisach

CHƯƠNG 71: TOILET (ANH TRAI)
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://www.facebook.com/profile.php?id=100064946641521

---------------------------------------------------------

Giản Văn Khê cảm giác chính mình ướt át đến rối tinh rối mù.

Chu Đĩnh nói gì đó, cậu đều không nghe thấy.

Mãi cho đến Chu Đĩnh kéo cửa toilet cùng cậu ra ngoài, cậu mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại. Chu Tử Tô lại đứng ở cửa phòng trong, giật mình mà nhìn hai người bọn họ, ng·ay sau đó môi mỏng liền nhấp lên.

Đại khái không dự đoán được Chu Tử Tô còn ở đó, Chu Đĩnh sửng sốt một chút, ng·ay sau đó liền nói: "Anh ấy uống nhiều quá, tôi đưa anh ấy trở về trước."

Chu Tử Tô ngốc ngốc gật đầu một cái.

Chu Đĩnh liền nhìn về phía Giản Văn Khê: "Đi thôi."

Giản Văn Khê duỗi tay sờ soạng sau cổ vài cái, sờ đến dấu cắn rất rõ ràng.

Cậu đi theo Chu Đĩnh ra ngoài, Chu Tử Tô bỗng nhiên ở phía sau hô: "Đợi đã."

Cậu ta nói xong liền trở về phòng trong, đi lấy áo khoác của Chu Đĩnh và Giản Văn Khê.

Vương Tử Mặc hỏi: "Muốn đi à?"

"Giản ca uống nhiều quá, Chu lão sư nói đưa anh ấy trở về." Chu Tử Tô nói: "Các anh không cần đi ra ngoài, em đi tiễn bọn họ."

Cậu ta nói xong liền xách theo áo khoác chạy ra.

"Cảm ơn."

Chu Đĩnh nhận lấy cầm áo khoác trong tay, Chu Tử Tô nhìn về phía Giản Văn Khê, thấy hai tròng mắt Giản Văn Khê đều là mê mang, tựa hồ thật sự uống say.

Nhưng mà lúc cậu ở phòng trong vẫn rất ổn.

Cậu không phải uống say, là bị tin tức tố của Chu Đĩnh ảnh hưởng.

Ánh mắt cậu ta dừng lại ở sau cổ Giản Văn Khê, thấy được dấu cắn rõ ràng.

Hai Alpha làm chuyện đó với nhau, cũng sẽ đánh dấu sao?

Hình như là như vậy, một Alpha muốn chinh phục một Alpha khác, đó là lặp lại mà cưỡng chế đánh dấu, có Alpha quá mức cường đại, đanh dấu quá mức thường xuyên, thậm chí sẽ khiến một Alpha khác giả tính động dục, lần thứ hai phân hoá.

Mà Chu Đĩnh không thể nghi ngờ là một Alpha cực kỳ mạnh mẽ.

Cậu ta có chút lo lắng mà nhìn về phía Giản Văn Khê.

Cậu ta thậm chí lo lắng Giản Văn Khê là bị Chu Đĩnh dùng tin tức tố khống chế.

Vì thế cậu ta liền thấp giọng hỏi: "Giản ca, anh có ổn không?"

Giản Văn Khê nhìn về phía cậu ta, tươi cười có chút nhạt, nhưng loại thần sắc tựa say tựa mê này, lại lập tức đánh trúng tim cậu ta.

Cậu ta cảm giác Giản Văn Khê luôn luôn lãnh đạm, đột nhiên lộ ra loại thần sắc này, rất dục.

Cậu ta ngây người một chút, lại nghe Chu Đĩnh nói: "Chúng tôi đi đây."

Cậu ta đột nhiên ngẩng đầu lên, đối diện với con ngươi mang chút dục vọng chiếm hữu của Chu Đĩnh, mặt liền có chút đỏ, cậu ta nhấp nhấp môi, một câu cũng chưa nói nói.

Cậu ta nhìn Chu Đĩnh cùng Giản Văn Khê ra khỏi quán bar, nhịn không được theo đi ra ngoài.

Cũng không biết vì cái gì, cậu ta muốn gọi Chu Đĩnh và Giản Văn Khê lại.

Cũng không biết hai người bọn họ là về ký túc xá hay là...... Đi khách sạn.

Tuy rằng hiện tại bản thân cũng nổi lên, là minh tinh mới có được mấy trăm vạn fans, nhưng khi cậu ta nhìn Chu Đĩnh và Giản Văn Khê, như cũ là tâm thái của người mới.

Mà Giản Văn Minh và Chu Đĩnh, đều là đại minh tinh cậu ta phải ngẩng đầu nhìn lên.

Cũng chỉ có người ưu tú như Chu Đĩnh vậy, mới xứng đôi với Giản ca nhà mình a.

Một trận gió thổi tới, Chu Tử Tô liền ngừng ở cửa.

Bên ngoài thực lạnh, Chu Đĩnh đem áo khoác của mình cũng khoác ở trên người Giản Văn Khê.

Giản Văn Khê nói: "Anh không lạnh sao?"

"Không lạnh." Chu Đĩnh nói: "Cả người tôi rất nóng."

"Chính là thân thể nóng, mới có thể cảm giác lạnh."

"Thật sự không lạnh." Chu Đĩnh nói, liền nắm tay cậu lên, sờ soạng một chút cổ chính mình.

Giản Văn Khê liền sờ đến hầu kết của Chu Đĩnh.

Hầu kết nhô lên, rất cứng cũng rất nóng.

Alpha đến kỳ dịch cảm đều như vậy sao?

Hay là nói Alpha đã động tình đều sẽ như vậy.

Thật sự rất nóng, so với cậu trong kỳ phát tình còn nóng hơn.

Nhưng mà trời lạnh đến vậy, tựa hồ rất thích hợp hai người nóng thế này dán bên nhau.

Cậu nhấp môi, nhìn trợ lý Tiểu Vương của Chu Đĩnh lái xe qua đây.

Tiểu Vương đã ở bên ngoài chờ rất lâu.

Không nghĩ tới bản thân chờ được không chỉ là Chu Đĩnh, anh ta nhìn thấy bên cạnh Chu Đĩnh còn có một người, khoác áo lông vũ thật dày.

Là Giản Văn Minh!

Nháy mắt anh ta mới vừa thấy rõ, máu đều sắp nhảy lên.

Trước kia đều là đi theo dân mạng cùng nhau ăn dưa, không nghĩ tới hôm nay thật sự gặp được.

Giản Văn Minh trong bóng đêm, mang mũ, một khuôn mặt có vẻ vừa trắng lại nhỏ, chiều cao hơn 1 mét tám, đứng ở bên cạnh Chu Đĩnh, thế nhưng cũng có vẻ có chút cảm giác nhỏ xinh.

Anh ta vừa mới đem xe dừng lại, còn chưa kịp xuống xe đi mở cửa, Chu Đĩnh đã tự mình kéo cửa xe ra, sau đó đỡ Giản Văn Minh cùng nhau tiến vào.

Tiểu Vương xoay người lại: "Đĩnh ca, Giản ca."

Chu Đĩnh "Ân" một tiếng, nói: "Lái xe."

Tiểu Vương xoay người lại, nhanh chóng khởi động xe.

"Về trung tâm ghi hình." Chu Đĩnh lại nói.

"Đã biết."

Tiểu Vương trộm xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua phía sau, trong xe ánh sáng có hơi tối, anh ta nhìn thấy Chu Đĩnh và Giản Văn Minh cũng không có dựa vào cùng nhau.

Giản Văn Minh dựa vào ghế dựa, bộ dáng tựa hồ có chút khó chịu.

Anh ta ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt, mùi rượu kia rất thơm, ngửi lâu rồi hình như còn có thể ngửi được mùi hoa nhàn nhạt.

Anh ta còn chưa bao giờ ngửi qua mùi hoa dễ nghe như vậy, trộn lẫn ở trong hương rượu Hương Úc, rất mê người.

"Có hơi nóng." Giản Văn Khê nói liền đem hai tầng áo khoác trên người đều cởi xuống.

Cậu và Chu Đĩnh chiều cao không đồng nhất, nhưng thân hình đều là mảnh khảnh, chỉ là bả vai Chu Đĩnh càng rộng hơn một ít, thế nhưng áo khoác của Chu Đĩnh mặc ở bên ngoài áo khoác của cậu, vậy mà cũng vừa hay.

Có thể thấy được người này là điển hình mặc quần áo nhìn gầy, cởi quần áo lại có thịt.

Chu Đĩnh nhận lấy áo khoác cậu cởi ra, đặt sang một bên, sau đó lấy một chai nước từ trên xe cho cậu.

Giản Văn Khê muốn nhận, Chu Đĩnh bỗng nhiên lại cầm trở về, giúp cậu vặn nắp bình ra.

"Lạnh không?" Chu Đĩnh hỏi.

Giản Văn Khê lắc đầu.

Một ngụm nước lạnh xuống bụng, cảm giác khô nóng liền mất đi rất nhiều.

Cậu rốt cuộc hoàn toàn phục hồi tinh thần lại.

Cậu liền duỗi tay sờ soạng sau cổ một chút.

Tuyến thể sau cổ phá lệ nóng bỏng.

"Anh đỡ hơn chưa?" Cậu hỏi Chu Đĩnh.

Chu Đĩnh sửng sốt một chút, sau đó gật gật đầu.

Bởi vì có Tiểu Vương ở đây, Giản Văn Khê liền không nói nữa.

Lâm thời đánh dấu lần này của họ, thời gian đánh dấu lâu, lượng tin tức tố lớn, đều là xưa nay chưa từng có.

Tòa nhà ghi hình, Trần Duệ và người của tổ tiết mục đang mở họp.

Vương chi đội thế nhưng thua với tỉ lệ chênh lệch lớn, đây là chuyện tổ tiết mục đều chưa nghĩ đến.

Bọn họ cũng chưa nghĩ đến, điểm người qua đường của Giản Văn Minh lại lớn đến vậy. Có nhiều người qua đường xem náo nhiệt không chê to chuyện muốn thấy Giản Văn Minh thắng như vậy.

Sau khi hội nghị kết thúc, Trần Duệ đứng ở trước cửa sổ sát đất hút thuốc, sương khói lượn lờ, bao vây lấy ông.

"Kỳ tiếp theo vẫn là rút bài hát nẫu nhiên," nhân viên công tác bên cạnh nói, "Kỳ thật chúng ta có thể đem bài hát tốt nhất sắp xếp cho Cố Vân Tương bọn họ, Giản Văn Minh lợi hại hơn nữa, bài hát không ổn, chỉ sợ cũng rất khó lại lấy hâng nhất."

Trần Duệ hút thuốc, không nói chuyện.

Trước tòa nhà có xe ngừng lại, Trần Duệ nhận ra đó là xe Chu Đĩnh.

Quả nhiên chỉ chốc lát ông đã thấy Chu Đĩnh cùng Giản Văn Minh cùng nhau từ trên xe xuống.

Kỳ thật lần này Giản Văn Minh có thể thắng dễ dàng như vậy, ông cảm thấy không thể không liên quan đến Chu Đĩnh.

Hai người này hiện giờ đã có ý tứ cột vào cùng nhau.

Ông còn đang suy nghĩ.

Còn đang suy nghĩ phải làm như thế nào.

Là tiếp tục chọn dùng chế hành chi thuật, hay là nâng Giản Văn Minh xưng vương.

Hiện tại còn chưa đủ rõ ràng.

Ông còn cần dùng kỳ thứ 7 cuối cùng thử một chút.

Giản Văn Khê và Chu Đĩnh trở lại trong ký túc xá, Giản Văn Khê móc điện thoại di động ra, sạc pin.

Điện thoại của cậu hết pin tắt máy.

"Tôi đi tắm rửa một chút." Cậu nói.

Chu Đĩnh "Ân" một tiếng, thấy Giản Văn Khê ngồi xổm trên mặt đất, lấy ra một bộ áo ngủ từ rương hành lý.

Chu Đĩnh liếc nhìn chằm chằm một đoạn vòng eo Giản Văn Khê lộ ra, ánh mắt hơi hơi hạ xuống, liền nhìn thấy mông Giản Văn Khê.

Anh liền ho nhẹ một tiếng, đem ánh mắt thu trở về.

Giản Văn Khê khép cửa phòng tắm lại.

Cậu cởi hết quần áo xuống, trong phòng tắm mở đèn ấm, độ ấm quá cao, nướng đến cổ cậu có hơi nóng. Cậu đi ra khỏi phòng tắm, tới trước gương, nhìn một chút dấu cắn trên cổ.

Một dấu răng rất sâu, kế tiếp cậu lại phải mặc áo lông cao cổ.

Cậu đứng ở trước gương, nhìn nhìn chính mình trong gương.

Cậu vốn chính là dáng người hơi có chút thon gầy, gần đây huấn luyện quá vất vả, phía trước lại bị kỳ phát tình tr·a t·ấn, thể trọng so với trước gầy xuống gần mười cân, xương quai xanh đều trở nên dị thường rõ ràng, nhưng thật ra luyện ra cơ bụng, vòng eo có vẻ càng gầy càng săn chắc.

Cậu vươn tay, sờ soạng một chút cổ chính mình.

Tắm rửa xong ra tới, cậu liền nói với Chu Đĩnh: "Tôi tắm xong rồi."

Chu Đĩnh liền cầm quần áo đi vào tắm rửa.

Cũng không biết vì cái gì, trong phòng tràn ngập một bầu không khí cực ái muội, ng·ay cả việc cậu mới vừa tắm xong, sau đó bảo Chu Đĩnh đi tắm, cũng trở nên ái muội.

Như là muốn......

Giản Văn Khê nhấp nhấp môi, bỗng nhiên cảm giác trong phòng di lưu hương vị tin tức tố của Chu Đĩnh.

Cậu liền đi tới phía trước cửa sổ, đem cửa sổ đẩy ra một khe hở.

Sau đó duỗi tay kéo bức màn lên.

Chu Đĩnh đóng cửa lại, quần áo sắp sửa thay ra đặt trên giá áo.

Quần áo Giản Văn Khê thay ra đặt ở ngay bên cạnh giỏ quần áo.

Giản Văn Khê người này lãnh đạm, ăn mặc cũng giống như con người cậu, quần lót đều là màu đen, ng·ay cả áo thun đều là ba loại màu sắc trắng đen xám.

Giống y như cậu.

Trong phòng tắm còn tràn ngập một cổ hơi nước, trên kính treo đầy hơi nước, có bọt nước lướt qua hơi nước chảy xuống, trong không khí trừ hương thơm sữa tắm ra, còn tràn ngập hương khí hoa hồng cực nồng đậm.

Đây là Giản Văn Khê lưu lại.

Chỉ là tắm rửa mà thôi, vì sao sẽ lưu lại loại tin tức tố nồng đậm này.

Thế cho nên khiến anh có chút......

Chu Đĩnh cởi quần áo, bàn chân to rộng dẫm lên sàn nhà đẫm nước, duỗi tay mở vòi hoa sen.

Nước ấm nháy mắt đã bao phủ anh.

Chu Đĩnh thực thích sạch sẽ, ngày thường nếu huấn luyện nhiều, anh một ngày có thể tắm hai ba lần, cho nên trên người anh ngày thường đều sạch sẽ, cũng bởi vì tắm nhiêu, cho nên anh tắm rửa đặc biệt nhanh, cơ bản mười tới phút đã ra ngoài.

Nhưng hôm nay anh vừa tắm chính là nửa giờ.

Cũng không biết anh ở trong toilet làm gì.

Giản Văn Khê nằm ở trên giường, thường thường mà nhìn một cái về phương hướng toilet, sắc mặt ửng đỏ, cảm giác trên người có chút khô nóng.

Đại khái hơn ba mươi phút về sau, tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, lại qua vài phút, liền nghe thấy cửa toilet mở.

Giản Văn Khê hơi hơi ngẩng đầu, liền thấy Chu Đĩnh từ toilet ra tới.

Chu Đĩnh chỉ mặc một cái áo thun màu xám, hạ thân là một cái quần đùi màu xám trắng, lộ chân dài nghịch thiên, tóc chưa sấy, vẫn là ướt dầm dề, có thể là do ở trong phòng tắm tắm hơi lâu, trên mặt cùng cổ đều ửng hồng.

Chu Đĩnh trực tiếp đi lấy một lọ nước khoáng.

"Có nước ấm." Giản Văn Khê nhắc nhở.

Chu Đĩnh liền buông nước khoáng trong tay, đi lấy một ly nước ấm, sau khi lấy nước nhìn về phía Giản Văn Khê, thấy Giản Văn Khê dựa vào đầu giường, đang xem di động.

Ánh sáng màn hình nhàn nhạt chiếu sáng mặt mày tuấn tú của cậu.

Một đôi mắt phượng đẹp đến liễm diễm vô song.

Anh ngẩng đầu lên, ừng ực ừng ực mấy hớp, đã đem tất cả nước trong ly đều uống hết.

Nước thông qua hoạt động cổ họng tiến vào ngũ tạng lục phủ, lỗ tai anh đỏ bừng.

Giản Văn Khê nhấp môi đỏ, nhìn chằm chằm di động.

Trên màn hình di động hiển thị: "Đánh dấu khoang sinh sản là cảm giác gì."

---------------------------------------------

Hai đừa nì cứ làm sao á

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro