Chương 5: Con muốn tìm một người quân nhân
"Taengoo! Tao là người đàn ông tốt như vậy mà con lại từ chối, mẹ thật sự không biết con muốn tìm mẫu đàn ông như thế nào...?"
Dạng đàn ông đẹp trai vẻ bề ngoài chỉ như chiếc gối thêu hoa, trông được nhưng không dùng được. Dạng công tử có tiền thì không đáng tin cậy! Tao..."
Sau khi cô từ chối Tao được một thời gian, vừa thấy mặt Taeyeon, mẹ cô cứ luôn mà giáo huấn không ngừng.
Taeyeon bị mẹ rầy rà một hồi thật sự chịu không nổi, cô cắt đứt lời nói thao thao bất duyệt phía sau bằng câu trả lời: "Con muốn tìm một người quân nhân."
"Quân nhân?" Mẹ cô nghe được, liên tiếp lắc đầu.
"Những người tham gia quân đội ngay cả tự do của bản thân cũng không có, sao có thể quan tâm chăm sóc cho con, nếu con vẫn còn có ý định kết hôn với quân nhân thì không cần chuẩn bị dọn ra ở riêng đâu..."
Sau đó bà lại tiếp tục thao thao bất duyệt, đưa ra đủ thứ dẫn chứng cụ thể cho thấy Quân nhân không có gì là tốt!
Mặc kệ Quân nhân có bao nhiêu khuyết điểm, cô vẫn cứ thích đấy!
Cứ nghĩ đến dáng vẻ một người đàn ông khi mặc quân phục màu xanh, tư thế độc lập tuyệt vời cùng với dáng vẻ nghiêm trang mạnh mẽ, đó chắc chắn là một kiệt tác khiến cho thể xác lẫn tinh thần của Taeyeon lúc nào cũng nhộn nhạo.
Nếu bắt đầu điệp khúc "Yêu"... Cô sẽ cẩn thận cởi bỏ từng cúc áo của anh, nghĩ đến đây nước bọt thèm thuồng của cô liền tràn ra, chỉ hận sao ngay lập tức không xuất hiện một người Quân nhân để cô lao đến giúp anh cởi cúc áo...
...
Bị mẹ cô cằn nhằn suốt mấy tháng, cô thật sự không nhịn được nữa, để bảo hộ lâu dài cho chiếc màn nhĩ phải làm việc mệt nhọc của mình, để tránh việc chưa đến trăm tuổi già đã bị điếc, cô cắn răng quyết định một mình đơn độc đến Nhật Bản tiếp tục việc học.
Điều này đối với bố của cô mà nói cũng là viết tiếp kì danh của ông, giúp ông cứu vãn sự nghiệp đang từ từ xuống dốc.
Ông nhất thời cảm động, đem toàn bộ số tiền tích góp được hai mươi mấy năm trời đều đưa hết cho cô và nói: "Con hãy đi đi, qua bên đó nhớ chăm sóc bản thân cho thật tốt."
Cứ như vậy, ba năm trước, tâm hồn thuần khiết nhất của cô, nguyện vọng đẹp đẽ nhất của cô... Cuối cùng cô cũng gặp được người đàn ông định mệnh của cuộc đời mình, cô đã được nếm trải cảm giác một khi đã yêu cho dù muốn ngừng cũng không ngừng được.
***
Trải qua mấy tháng tìm trường và làm thủ tục nhập học, Taeyeon chính thức bước đến vương quốc trong giấc mơ của cô.
Đến Nhật Bản, ngày hôm sau, một đàn anh lớp trên dẫn cô đến trường đại học y ở Osaka gặp Phó giáo sư. Lần đầu tiên Taeyeon đến gặp phó giáo sư, cả tiếng Nhật và tiếng Anh cô nói chưa đến ba câu, giáo sư vừa nghe nói rằng cô có ý định học nghiên cứu sinh, ông ta liền tỏ thái độ như hận không thể dẫn cô đến phòng thí nghiệm ngay lập tức, giống như sợ cô bỏ chạy mất.
Vào buổi chiều cùng ngày, ông ta gấp gáp liên hệ với văn phòng giúp cô hoàn thành các thủ tục nhập học, chính thức bố trí cho cô làm việc tại phòng thí nghiệm của ông ta.
Taeyeon kín đáo thăm dò ý kiến của Phó giáo sư: "Thưa thầy, cuối năm nay sẽ có cuộc thi nhập học, em phải thi mới được thông qua. Nhỡ em không qua được, thì phải làm thế nào?"
Sau đó vị giáo sư già liên tục trả lời: "Không thành vấn đề, không thành vấn đề! Tôi sẽ tích cực tiến cử em, nhất định sẽ qua thôi."
Taeyeon có điểm không hiểu, hồ sơ lý lịch của cô không có gì đặc biệt, điểm thành tích của cô ở đại học cũng chỉ khá tốt, may mắn là điểm thí nghiệm GRE của cô khá cao, nhưng để giáo sư đặc biệt tín nhiệm tiến cử thì đúng là có chút khoa trương, vì lí do gì mà Phó giáo sư muốn chọn cô?
Hay là... Ông ta muốn dùng "quy tắc ngầm" với cô?
Vừa nghĩ đến một cảnh trong bộ phim nhựa Nhật Bản, Taeyeon liền toát mồ hôi lạnh.
Lo lắng đề phòng một thời gian sau cô mới biết được, ở Nhật Bản, có thể nói bác sĩ là một nguồn tài nguyên khan hiếm. Sinh viên trường y vừa tốt nghiệp đã được các bệnh viện lớn mời về công tác, có những gia đình giàu có tiền tiêu không hết, lại có thêm tấm lòng cao thượng mới tiếp tục theo đuổi sự nghiệp học hành tại Nhật, ở lại trường đào tạo chuyên sâu. Cho nên, viện nghiên cứu y học của trường đại học Osaka vài năm gần đây liên tục thiếu các sinh viên tình nguyện, các giáo sư lớn tuổi rất đau đầu trong việc chiêu sinh cho viện nghiên cứu.
Vì đảm bảo số lượng sinh viên, cho đến thời điểm này các học viên tham gia dự tuyển trong các cuộc thi nhập học của viện nghiên cứu y học Osaka, đều có chỉ số đậu là trăm phần trăm. Dẫu có muốn thi trượt, giáo sư cũng không đồng ý!
Lúc đầu, cô còn nghĩ đến quê hương, muốn từ từ rồi mới gia nhập lực lượng nghiên cứu sinh, nhưng tình thế bây giờ thật sự làm cho người ta không khỏi có muôn vàn xúc động.
...
Đến Nhật Bản được một thời gian, ở diễn đàn lưu học sinh của trường đại học Osaka, Taeyeon quen được Soyeon là sinh viên kinh tế.
Soyeon rất tốt, là mẫu người đẹp điển hình của vùng Giang Nam, nước da trắng nõn nà, dịu dàng lịch sự, giọng nói đậm chất Giang Nam êm ái, mềm mại như nước. Nghe nói cô ấy rất thích khiêu vũ, một điệu nhảy nhẹ nhàng lả lướt làm cho không biết bao nhiêu sinh viên nam điêu đứng, đổ xô theo đuổi. Taeyeon và Soyeon rất hợp ý nhau, hai người nhanh chóng trở thành bạn tốt.
Với sự giúp đỡ của Soyeon, Taeyeon xin chuyển đến ở tại khu nhà trọ của lưu học sinh.
Đó là một tòa nhà kiến trúc đã lâu năm, trải qua nhiều lần sửa chữa, trên mặt tường không thể xóa hết vết tích của thời gian, nhưng điều này hoàn toàn không ảnh hưởng đến chất lượng phòng trọ, bên trong phòng là một không gian vô cùng thoáng mát và sạch sẽ.
Phía trước nhà trọ là một cái hồ màu xanh lam, giữa hồ có tòa tháp bằng đá, vào giữa trưa ngày hè thường có các chú rùa ghé vào trên tháp để hưởng thụ bóng mát. Phía sau nhà trọ là một rừng cây, cứ đến đầu xuân, những cây anh đào sẽ nở rộ những bông hoa tuyệt đẹp.
Phòng của Taeyeon là phòng cuối cùng ở tầng ba, nơi sâu nhất của hành lang lộ thiên. Đứng trước cửa phòng, cô vô tình đưa mắt nhìn lên phòng kế bên, trên vách cửa là một cái tên hiên ngang mạnh mẽ: Buyn Baekhyun, vừa thấy đã biết ngay là tên của một người Trung Quốc, thật là tốt nha.
Cô quay đầu, có ý muốn hỏi Soyeon có biết người đó hay không, nhưng chỉ thấy cô ấy nhìn cái tên trên cửa kia, nhìn đến thất thần một lúc lâu.
"Soyeon?" Taeyeon gọi.
Soyeon lấy lại tinh thần, nhìn cô xấu hổ cười: "Vào trong thôi."
Taeyeon mở cửa phòng, đặt hành lí xuống. Căn phòng rộng hai mươi mét vuông được trang hoàng khá đơn giản. Chẳng những có bàn, trong phòng còn có chiếc giường đôi, tivi, tủ lạnh, máy giặt, lò vi ba, một vài vật dụng trong gia đình, đồ điện... Tất cả đều đầy đủ. Đúng là không phí một tháng mấy ngàn nhân dân tệ của cô mà.
Rảo bước vòng vòng trong phòng, cô mở cửa sổ ra, một làn gió mát mang theo mùi hương cỏ xanh ùa vào khắp phòng.
Trong nháy mắt, Taeyeon đã cảm thấy yêu thích nơi này.
Đây là ngôi nhà riêng đầu tiên của cô, không có lời la rầy hằng ngày của mẹ, cũng không có sự ràng buộc của bố, là thế giới chỉ riêng của cô, là nơi ẩn giấu những điều bí mật của tuổi thanh xuân...
***
Ngày đầu tiên chuyển đến nhà trọ, cô làm quen với tất cả các học sinh người Trung Quốc ở gần đó, chỉ có duy nhất cái tên Baekhyun sát vách phòng cô hơn một đêm vẫn chưa trở về. Liên tục mấy ngày tiếp theo, cô vẫn không thấy anh ta về, Taeyeon hoài nghi có lẽ anh ta đã chuyển đi nơi khác.
Cô bước xuống dưới lầu hỏi thăm chị Lee, chị ấy nói: "Baekhyun? Rất đẹp trai nha! Em cần phải cách xa cậu ta một chút, công ấy là dạng công tử đào hoa điển hình đấy, yêu thích nhất chính là hai thứ: Xe hàng hiệu và người đẹp."
Taeyeon cười cười nhìn Soyeon đang ngồi bên cạnh, nói đùa: "Vậy nhất định là anh ta thích Soyeon rồi."
Ánh mắt Soyeon lướt qua người cô, rồi mi mắt cụp xuống. Cô đột nhiên nhớ đến ngày đầu tiên khi Soyeon đưa cô đến đây, biểu hiện của cô ấy khi thấy tên Baekhyun có chút mơ hồ, dường như có điều gì đó mà Taeyeon vẫn chưa biết.
***
ĐÔI LỜI CỦA Editer
Thân gửi các bạn đang đọc và theo dõi fic của mình, đây là chương thứ 5 của fic mà mk đăng tải, tuy nhiên mk thấy có sự chênh lệch quá lớn giữa lượt xem và lượt VOTE của fic, có rất nhiều bạn seen chùa và điều đó làm mk cảm thấy rất buồn =(
Vì thế nên kể từ chương này mãi về sau... nếu mỗi chương đạt được 10 lượt bình chọn thì mình sẽ ra chap mới mới nhé, tính bắt đầu từ chương này nha. Các bạn đừng seen chùa nữa mà hãy bỏ ra 2s để vote fic nhé =) Để mk có thêm động lực <3
Tiết lộ một chút là bắt đầu từ chương sau 2 nv chính của chúng ta sẽ gặp nhau nhé! Các bạn có muốn đọc không, hãy VOTE cho chương này và tiếp tục đón chờ chương sau của mk nhé...!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro