31: Cô ấy nghe thấy tiếng nuốt của giáo sư Lục rồi

Ngày lễ 11-11 Mạnh Vãn đặt mua liền mấy chục đơn hàng, chuyển phát nhanh lục tục đưa đến, đúng lúc Mạnh Vãn đang ở tiệm mì sợi mà Lục Triều Thanh lại đang ở nhà nên Mạnh Vãn nhờ Lục Triều Thanh đi xuống lầu nhận hàng giúp cô.

Buổi tối Lục Triều Thanh tới đón cô, Mạnh Vãn vui vẻ hỏi: "Hôm nay anh nhận mấy món chuyển phát nhanh?"

Lục Triều Thanh nhớ rất rõ ràng: "Chín món."

Trở lại tiểu khu, Mạnh Vãn đi theo Lục Triều Thanh đi sang nhà anh.

Tiểu Li Hoa đã có thể nhận ra tiếng bước chân của Mạnh Vãn, cô vừa tiến đến Tiểu Li Hoa liền chạy tới làm nũng cọ cọ chân, Lục Triều Thanh mặt không biểu tình, mắt nhìn thẳng tránh ra, Mạnh Vãn bế Tiểu Li Hoa lên, ngồi xuống trên sô pha, những gói chuyển phát nhanh đều được đặt trên bàn trà bên cạnh, bày biện chỉnh tề theo kích thước lớn nhỏ.

Mạnh Vãn không muốn ôm một đống hộp giấy về nhà, cô ngồi nựng miêu, để Lục Triều Thanh giúp cô lấy đồ ra khỏi hộp, đến lúc đó vỏ hộp để lại nhà anh.

Chín món đồ chuyển phát nhanh, có bảy thứ có thể để Lục Triều Thanh xem, ví dụ như áo khoác khăn trải giường nước giặt quần áo, còn có hai kiện Mạnh Vãn xem qua hoá đơn xong liền để riêng ra bên cạnh.

Lục Triều Thanh mở xong bảy hộp, lại quét mắt sang hai hộp còn lại, ý bảo Mạnh Vãn đưa sang.
Mạnh Vãn mỉm cười: "Không cần đâu, em đi về trước đã." Nói xong, cô buông Tiểu Li Hoa ra, khom lưng muốn ôm hai cái hộp đi mất.

Lục Triều Thanh đè tay cô lại, ánh mắt cơ trí: "Anh đã xem đơn chuyển phát rồi, cũng biết bên trong là cái gì." Một cái là đồ lót, một cái là băng vệ sinh.

Mạnh Vãn 囧.

Nếu đã biết rồi thì cứ bóc ra đi!

Cô đưa hộp cho Lục Triều Thanh, Lục Triều Thanh nhìn hộp có băng vệ sinh, vừa lấy kéo bóc hộp vừa hỏi cô: "Thời gian hành kinh sắp tới rồi hả?"

Mạnh Vãn không quen nghe bạn trai nói hai chữ kia, lập tức sửa lại: "Phải gọi là dì cả!"

Lục Triều Thanh liếc nhìn cô một cái, một cái liếc mắt mang ý vị thâm trường.

Mạnh Vãn mặc kệ anh.

Lục Triều Thanh lấy băng vệ sinh ra xong còn muốn nghiên cứu nghiên cứu một chút, liền bị Mạnh Vãn một cướp về.

Lục Triều Thanh liền tiếp tục mở gói đồ lót, mở ra chỉ kịp thấy hồng phấn, trắng, vàng nhạt ba màu sắc, gói đồ được đóng gói bên trong cũng bị Mạnh Vãn đoạt đi rồi.

"Ngủ ngon!" Mạnh Vãn ôm lên một chồng đồ vật, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài.

Lục Triều Thanh đi theo sau, hai tay Mạnh Vãn đều đầy đồ đạc, Lục Triều Thanh giúp cô mở cửa, tới cửa Mạnh gia, Mạnh Vãn bảo Lục Triều Thanh lấy chìa khoá từ trong túi xách của cô ra mở. Cửa mở, Mạnh Vãn ôm đồ vật đi vào trong, không cần quay đầu lại cũng biết Lục Triều Thanh cũng vào theo.

Năm phút đồng hồ sau, hai người ngã xuống trên sô pha.

Kỹ thuật của Lục Triều Thanh rõ ràng đã tiến bộ lên nhiều, Mạnh Vãn cũng ngày càng không thể chống đỡ, cô vô ý thức mà nắm lấy mớ tóc ngắn của anh, hai mắt say sưa nhìn đèn phòng khách.

Lục Triều Thanh ngẩng đầu lên từ cổ cô, mắt đen nhìn cô, không đầu không đuôi nói một câu: "Ba tuần."

Mạnh Vãn nghi hoặc: "Cái gì ba tuần?"

Lục Triều Thanh hơi thở gấp gáp, lại hôn một cái lên đôi môi hồng hồng, giải thích: "Chúng ta đã ở bên nhau ba tuần, giáo sư Cao lần trước có nói với anh, anh ấy với Lưu Niệm ở bên nhau hai tuần liền có bước phát triển mới."

Anh cũng muốn tiến thêm một bước, nhưng anh cần trưng cầu sự đồng ý của bạn gái.

Mạnh Vãn:......

Hai vị giáo sư vật lý này bình thường nói cái chuyện gì chứ hả?

"Anh ấy còn nói cái này với anh?" Mạnh Vãn không thể tưởng tượng mà hỏi.

Lục Triều Thanh đơn giản gật gật đầu.

Mạnh Vãn liền tuỏng tượng ra giáo sư Cao đắc ý dào dạt khoe với Lục Triều Thanh tiến độ yêu đương của hai người đó, đúng là không nhìn ra nha, giáo sư Cao bên ngoài hướng nội hay thẹn thùng, trước mặt đồng nghiệp lại thích ba hoa chuyện yêu đương!

"Anh, anh cũng nói với anh ấy chuyện chúng ta sao?" Mạnh Vãn từ trạng thái ý loạn tình mê tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm bạn trai thẩm vấn.

Lục Triều Thanh nghĩ lại một chút, thẳng thắn thành khẩn: "Anh chỉ nói em yêu cầu anh một ngày chỉ có thể hôn một lần."

Mạnh Vãn muốn ha hả, lúc đó cô có nói như vậy, nhưng Lục Triều Thanh nhanh chóng đạp vỡ quy củ, chuyện một ngày hôn một lần đã sớm thành lịch sử.

"Khi nào thì chúng ta có thể tiến thêm một bước?" Lục Triều Thanh chấp nhất.

Mạnh Vãn mệt mỏi trong lòng, đưa tay che đôi mắt, xấu hổ hỏi: "Anh định tiến thêm một bước như thế nào?" Sao cô lại muốn cùng bạn trai nghiêm túc thảo luận cái vấn đề này chứ?

Lục Triều Thanh muốn dùng ánh mắt ý nói ra ý tứ, nhưng Mạnh Vãn che mắt đi rồi, anh lại không tìm được cách nói nào văn nhã hàm súc, đành phải nhẹ nhàng mà chọc chọc ngực Mạnh Vãn ngực.

Mạnh Vãn không tự chủ được mà rụt tay xuống, gan chó của giáo sư vật lý thật sự lớn!

Sau một hồi trầm mặc, Mạnh Vãn nhắm mắt lại cứng đờ mà trả lời: "Cái chuyện này phải thuận theo tự nhiên, nếu anh chỉ biết hỏi em, vậy đời này anh cũng đừng hy vọng có cái tiến triển gì."

Lục Triều Thanh khó khăn, anh thích mọi việc có quy tắc rõ ràng chuẩn xác sáng tỏ, "Thuận theo tự nhiên" quá mức qua loa, chẳng có quy luật gì để đối chiếu cả.

"Anh về đi." Mạnh Vãn đẩy đẩy anh, đêm nay đến đây kết thúc.

Lục Triều Thanh mang theo một bụng nghi hoặc đi về.

.

Lục Triều Thanh chưa hiểu cái gì là thuận theo tự nhiên, lại còn bị Mạnh Vãn cảnh cáo không được nói chuyện riêng tư với giáo sư Cao, anh chỉ có thể nuốt vào bụng.

Qua hai ngày, giáo sư Cao mang theo vẻ mặt "tiện" cười hề hề lẻn vào phòng thí nghiệm của anh.

"Cuối tuần có mưa sao băng chòm Sư Tử, cậu biết chứ?" giáo sư Cao ghé lại gần Lục Triều Thanh, hỏi.

Lục Triều Thanh biết, nhưng anh không có hứng thú với việc quan sát mưa sao băng.

Giáo sư Cao rất đắc ý: "Tôi và Lưu Niệm đã lên kế hoạch đi Bình Sơn dã ngoại, buổi tối cùng nhau xem mưa sao băng." Dã ngoại, mưa sao băng đều là từ lãng mạn, giáo sư Cao chưa từng nghĩ rằng sinh thời, anh cũng có bạn gái, lại còn có thể cùng nhau lãng mạn.

Lục Triều Thanh vẫn không có hứng thú.

Giáo sư Cao nhìn nhìn anh, cười huých tay: "Cậu với Mạnh Vãn phát triển đến bước nào rồi? Tôi nghe người ta nói, nam nữ cùng nhau đi dã ngoại là dễ phát sinh nhất đó, hai người có muốn đi cùng chúng tôi không?"

Lục Triều Thanh trong lòng liền động.

Buổi tối gặp Mạnh Vãn, Lục Triều Thanh liền đưa ra lời mời cùng đi xem mưa sao băng.

Mạnh Vãn cảm thấy cái đề nghị rất hay, vui vẻ đồng ý, về nhà liền tìm những việc cần chú ý khi đi dã ngoại và nhiệt độ ở Bình Sơn, Mạnh Vãn lục ra áo lông vũ mỏng của mùa đông, thuận tiện nhắc Lục Triều Thanh chú ý mang quần áo giữ ấm.

Sáng thứ bảy, bốn người tập trung trước tiểu khu Hương Chương, Lưu Niệm lái xe tới, nhưng Lục Triều Thanh không đồng ý để bốn người ngồi cùng một xe, kiên trì muốn tự mình lái xe. Mạnh Vãn nhún nhún vai với Lưu Niệm, ngoan ngoãn ngồi vào xe Lục Triều Thanh.

Buổi sáng xuất phát thì giữa trưa tới khu ngắm cảnh Bình Sơn, hai đôi tình nhân tự đi ra ngoài chơi, hẹn sau khi ăn cơm tối thì cùng đi tới địa điểm dã ngoại.

Mạnh Vãn đang là ngày thứ ba, trừ việc bất tiện một chút thì thân thể vẫn rất tốt, có thể chạy có thể nhảy, chụp rất nhiều ảnh chụp với Lục Triều Thanh, tới chỗ không có ai lại lén lút mà hôn nhau trong chốc lát. Chơi đến bốn giờ chiều, hai người quay trở về khách sạn, nghỉ ngơi dưỡng sức một giờ, cùng Lưu Niệm, giáo sư Cao ăn xong cơm tối, bốn người liền xuất phát tới nơi cắm trại.

Giáo sư Cao và Lưu Niệm thuê lều trại, Lục Triều Thanh tự mình mang theo một cái lều trại, Mạnh Vãn nghĩ cũng nên thuê một cái cho bản thân, Lục Triều Thanh liền túm chặt cô, nhìn cô nói: "Anh đã chuẩn bị lều cho hai người."

Mạnh Vãn...... Đã hiểu, đêm nay bạn trai cô đại khái là muốn thuận theo tự nhiên một hồi.

Vậy thì thuận theo tự nhiên đi, yêu đương gần một tháng, đối với việc thân cận với Lục Triều Thanh, Mạnh Vãn cũng không cảm thấy mâu thuẫn, thậm chí cũng có chút chờ mong, huống chi cô rất rõ ràng, đêm nay "thuận theo tự nhiên" cũng sẽ không phát triển quá mức.

Đỉnh núi buổi đêm thật sự lạnh, Mạnh Vãn mặc áo khoác lông vũ mỏng lên người, Lưu Niệm và giáo sư Cao đã bắt đầu lắp lều trại, Lục Triều Thanh còn đang tìm kiếm địa điểm ưng ý để dựng lều.

Lưu Niệm trêu Mạnh Vãn: "Giáo sư Lục nhà em muốn tìm chỗ bốn phía không người sau đó tính làm bậy đây sao?"

Mạnh Vãn tự nhận đấu không lại Lưu đường tỷ hay xem truyện người lớn, chạy đi tìm Lục Triều Thanh.

"Đừng cách mọi người quá xa, không an toàn." Đuổi theo Lục Triều Thanh, Mạnh Vãn nhìn một mảnh lều trại phía xa, không yên tâm mà nói. Đêm nay du khách tới xem mưa sao băng rất nhiều, khoảng cách các lều đều rất gần, rất có cảm giác an toàn.

Lục Triều Thanh quay đầu lại nhìn xem, cảm thấy vị trí trước mắt cũng tạm ổn, liền đồng ý với suy nghĩ của bạn gái, bỏ đồ đạc xuống bắt đầu dựng lều.

Mạnh Vãn muốn hỗ trợ, Lục Triều Thanh nói không cần.

Mạnh Vãn cầm túi đứng ở bên cạnh xem, cô kinh ngạc phát hiện ra động tác của Lục Triều Thanh rất mạnh mẽ dứt khoát, thân hình anh vẫn luôn tập thể hình, cao lớn đĩnh bạt, lại mặc trang phục leo núi khom lưng bận rộn, thần sắc nghiêm túc hành động giỏi giang, nghiễm nhiên là một vị giáo sư đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp về cắm trại dã ngoại.

Giáo sư Lục như vậy rất có khí khái nam nhân!

Mạnh Vãn lấy di động ra, Lục Triều Thanh bận rộn quanh lều trại, cô liền đuổi theo Lục Triều Thanh quay video.

Lục Triều Thanh trong lúc vô tình ngẩng đầu, thấy cô giơ di động hướng về phía anh, kỳ quái hỏi: "Em đang làm gì vậy?"

Mạnh Vãn cười với bạn trai: "Chụp anh đó, hiếm khi lại soái như vậy."

Lục Triều Thanh không hiểu ý cô lắm, dựng một cái lều mà thôi, soái chỗ nào?

Nhưng mà anh cũng rất vui vẻ.

Lều trại đã dựng xong xuôi, Mạnh Vãn cởi giày, chui vào trong.

Đây là một cái lều có đỉnh màu xanh lá mạ, màu sắc tươi mát, bên trong có một bộ giường đệm bông mới tinh, bên cạnh là chăn cũng màu, một đầu giường đặt song song hai cái gối đầu. Mạnh Vãn còn đang đánh giá thì Lục Triều Thanh cũng tiến vào, người vừa vào trong thì lều cho hai người tức khắc có vẻ chật chội bí bức.

"Được rồi, đi ra ngoài đi." Mạnh Vãn hơi căng thẳng.

Lục Triều Thanh liếc nhìn cô một cái, lui ra phía cửa.

Bầu trời rất nhanh đã tối đen, Lục Triều Thanh đeo kính thiên văn chuyên nghiệp lên, lúc ngôi sao băng đầu tiên xuất hiện, Lục Triều Thanh muốn kéo bạn gái tới xem, lại thấy Mạnh Vãn chắp tay trước ngực, nhắm mắt lại thành kính ước nguyện.

Lục Triều Thanh nhíu mày nhắc nhở cô: "Sao băng là một hiện tượng thiên văn, không có bất cứ căn cứ khoa học có thể chứng minh sao băng có thể giúp người thực hiện nguyện vọng."

Mạnh Vãn đã chết lặng với những phổ cập khoa học của anh, làm như không nghe thấy mà tiếp tục ước nguyện, ừ, nguyện vọng của cô dài lắm.

Ước xong, Mạnh Vãn nể tình bạn trai đi tới trước kính thiên văn.

Sao băng càng ngày càng nhiều, màn đêm đen nhánh gắn lên tinh quang lộng lẫy, Mạnh Vãn dùng kính viễn vọng nhìn một lát, lại ngẩng đầu nhìn trời, cảm thấy dùng mắt thường xem càng chấn động lòng người, dứt khoát kéo Lục Triều Thanh ngồi xuống, cô thoải mái gối lên chân anh. Dù sao trời tối, tất cả mọi người đều đang xem sao băng, chẳng có ai để ý bên này.

Vừa mới nghĩ vậy thì, có người chạy tới.

Mạnh Vãn lăn long lóc một cái ngồi dậy.

Người đến là giáo sư Cao, anh chào Mạnh Vãn một tiếng, sau đó túm Lục Triều Thanh sang một bên. Mạnh Vãn cho rằng hai vị giáo sư vật lý muốn đàm luận về thiên văn, nên cô cũng không để ý lắm, tự mình ngắm sao.

Cách đó không xa, giáo sư Cao cười hề hề quay đầu lại liếc nhìn Mạnh Vãn, nhanh chóng đem một thứ nhét vào tay đồng nghiệp tốt.

"Cố lên." Anh ta cười nhẹ, nói xong liền chạy.

Lục Triều Thanh không hiểu ra sao, cúi đầu nhìn lòng bàn tay, bởi vì bốn phía tối đen, anh chỉ nhìn thấy hai cái gói nhỏ, không rõ là cái gì.

Anh tạm thời đem đồ vật cất vào túi, một lần nữa tới gần Mạnh Vãn.

"Giáo sư Cao với anh nói chuyện gì vậy?" Mạnh Vãn thuận miệng hỏi.

Lục Triều Thanh lắc đầu, giáo sư Cao chỉ nói hai chữ, anh cũng không hiểu ý đồ đến đây của anh ta.

Hai người tiếp tục xem mưa sao băng, mãi đến khi cơn mưa sao dần dần thưa thớt.

Mạnh Vãn móc di động ra, sắp mười giờ tối.

"Đi vào chưa?" Lục Triều Thanh hỏi bên tai cô.

Tim Mạnh Vãn bắt đầu đậpnhanh hơn.

Hai người trước sau chui vào lều trại, Lục Triều Thanh mở đèn trong lều lên, lều trại nho nhỏ tức khắc trở nên sáng mờ mờ mà ấm áp.

Mạnh Vãn nhìn về phía Lục Triều Thanh.

Lục Triều Thanh yên lặng mà nhìn cô.

Không khí ái muội mà xấu hổ, Mạnh Vãn dời tầm mắt trước, ném chăn cho anh: "Ngủ đi."

Lục Triều Thanh liền rũ chăn.

Mạnh Vãn cởi bỏ áo lông vũ, ngay sau đó liền chui vào ổ chăn, đưa lưng về phía Lục Triều Thanh nằm.

Lục Triều Thanh vừa muốn cởi áo khoác lại nhớ tới đồ giáo sư Cao đưa cho anh, tò mò lôi ra xem.

Cái gói nhỏ gọn gàng, là hai thứ đồ tránh thai.

Lục Triều Thanh chưa từng mua thứ đồ này, nhưng đương nhiên anh biết thứ này dùng làm gì.

Có thể thuận theo tự nhiên đến mức này sao?

Đưa mắt nhìn bạn gái đang xoay lưng về phía anh, Lục Triều Thanh do dự vài giây, nhét đồ xuống dưới gối đầu.

Cất gọn áo khoác xong Lục Triều Thanh thấp giọng hỏi Mạnh Vãn: "Tắt đèn nhé?"

Mạnh Vãn gật gật đầu.

Giây tiếp theo, trong lều trại đen thui, kiểu đen tới mức duỗi tay không thấy năm ngón.

Hô hấp của Mạnh Vãn trong nháy mắt dừng lại, cô nghe thấy tiếng Lục Triều Thanh nằm xuống trong ổ chăn bên cạnh, âm thanh biến mất, hai người vẫn không nhúc nhích, lại một lát sau, Lục Triều Thanh xốc lên chăn, hướng về phía cô.

"Mạnh Vãn." Anh thấp giọng gọi.

Đôi mắt Mạnh Vãn đã sớm mở, nói "Ừ", âm cuối lên cao.

Cổ họng Lục Triều Thanh lăn lộn, mắt đã quen với bóng tối nên hiện tại anh có thể nhìn ra hình dáng khuôn mặt cô.

"Anh muốn hôn em." anh nhìn cô nói.

Mạnh Vãn: "...... Nha."

Lại là trầm mặc ngắn ngủi, sau đó, Lục Triều Thanh nửa đè nửa ép tiến lại, thân thể Mạnh Vãn cảm thấy nặng xuống, không đợi cô kêu một tiếng, đôi môi ấm áp của Lục Triều Thanh liền dán lên môi cô.

Bình Sơn vào buổi đêm quá yên tĩnh, yên tĩnh đến mức Mạnh Vãn hình như có thể nghe thấy tiếng sao băng xẹt qua bầu trời, tiếng gió thu thổi qua lều, còn có, tiếng hô hấp nặng nề của Lục Triều Thanh. Không biết từ khi nào anh đã chui vào ổ chăn nhỏ của cô, anh lưu luyến ở trên cổ cô, tay anh, bắt đầu thuận theo tự nhiên.

Lúc tay anh hướng lên trên xốc áo len của cô, Mạnh Vãn phối hợp mà nâng tay.

Sau đó, cô nghe thấy rõ ràng tiếng nuốt của Lục Triều Thanh.

Sau đó, giáo sư Lục với năng lực ra tay cực kỳ mạnh mẽ, hơi sờ một cái đã có thể mở được cái nút kia.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro