24. Tìm kho báu

"Là ngài?"

Nhìn người áo đen trước mặt, Tiểu Y Tiên kinh ngạc kêu lên.

Cổ Huân Nhi hơi quay đầu, cũng có chút ngạc nhiên không ngờ lão sư lại quen biết cô gái này. Hèn chi lúc thấy cô gái gặp nạn lão sư lại bảo nàng đi cứu.

Bộ pháp mà nàng vừa dùng để cứu Tiểu Y Tiên tên là "Mê Huyễn Bộ" là một bộ Đấu Kỹ Huyền giai cao cấp cũng là bộ Đấu Kỹ đầu tiên Tiêu Hàm truyền cho nàng. Sau khi đạt được Lôi Kiếp, Tiêu Hàm đã chu du khắp đại lục, một mặt chuẩn bị sớm cho những nội dung cốt truyện sau này một mặt tu luyện. Trong thời gian này, cô cũng thu thập được không ít thứ tốt từ dược liệu đến Đấu Kỹ. Tầm nhìn của Tiêu Hàm cao không phải đồ tốt thì cô không thèm để mắt và trong số đó rất nhiều thứ đều được Tiêu Hàm lấy từ các bí cảnh, hang động của các đại năng.

Các Đấu Kỹ trong "Cửu Thiên Lôi Quyết" đều thuộc tính lôi không thích hợp với Cổ Huân Nhi nên Tiêu Hàm đành phải lấy ra các vật phẩm sưu tầm của mình.

Tiểu Y Tiên có chút xúc động, rốt cuộc vị đại nhân trước mắt này đã từng cứu nàng. Nếu không phải vị đại nhân này có lẽ Tiểu Y Tiên đã sớm vô tình giết chết toàn bộ thôn từ mấy năm trước. Nếu là vị đại nhân này vậy thì đồ vật trong hang động này Tiểu Y Tiên sẽ sẵn sàng chia sẻ hoặc không lấy bất kì món đồ gì trong đó nếu vị ấy muốn.

Tiêu Hàm nói: "Hang động này là ngươi phát hiện trước?"

Nghe vậy Tiểu Y Tiên gật đầu, nói: "Mặc dù là ta phát hiện trước nhưng nếu đại nhân coi trọng..."

Tiêu Hàm cắt ngang Tiểu Y Tiên: "Ngươi không vào rừng một mình sao?"

Tiểu Y Tiên đột nhiên sững sờ lập tức phản ứng lại. Tiểu Y Tiên đã đợi ở đây đủ lâu nếu không quay lại các dong binh có thể sẽ đến tìm mình. Tiểu Y Tiên vừa định cáo từ thì thấy người trước mặt đưa cho cô một gốc thực vật.

Gốc thực vật này có những bông hoa màu đỏ nhạt trên cánh hoa còn mơ hồ khắc họa hoa văn màu trắng, tâm hoa màu hồng nhạt phía trên điểm xuyến những hạt tròn màu vàng.

Đây là... Vô Thanh Tiêu?

Tiểu Y Tiên hơi kinh ngạc, Vô Thanh Tiêu tuy phẩm giai không cao nhưng cực kỳ khó gặp. Chúng thường mọc trên các vách núi cheo leo là nguyên liệu quý hiếm để chế tạo thuốc chữa thương.

"Đại nhân, đây là..." Tiểu Y Tiên không rõ ý của Tiêu Hàm nên chần chừ không dám nhận.

"Tối nay đến đây, đồ vật bên trong các ngươi chia nhau." Tiêu Hàm nói.

"Các ngươi" ở đây dĩ nhiên là chỉ Tiểu Y Tiên và Cổ Huân Nhi.

Tiểu Y Tiên mở to mắt dường như có chút không thể tin vào những gì mình vừa nghe. Ý của vị đại nhân này là... người gặp có phần?

Sự kinh hỉ lập tức tràn ngập trong lòng. Tiểu Y Tiên không hề lo lắng có âm mưu hay quỷ kế gì dù sao với thực lực của vị đại nhân này muốn giết Tiểu Y Tiên chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay. Hơn nữa, Tiểu Y Tiên tự biết trên người mình không có gì đáng giá mà xét về nhan sắc cô còn chưa bằng thiếu nữ bên cạnh vị đại nhân này.

Vui mừng nhận lấy Vô Thanh Tiêu, Tiểu Y Tiên liền rời đi. Tiêu Hàm và Cổ Huân Nhi đều không tiễn, Tiểu Y Tiên cũng đại khái đoán được ý tứ của vị đại nhân này khi đưa cô Vô Thanh Tiêu. Quả nhiên, vừa leo lên theo sợi dây thừng Tiểu Y Tiên liền đối mặt với các dong binh đang tìm cô.

Thấy Tiểu Y Tiên trèo lên từ vách núi các dong binh đều ngạc nhiên, nhanh chóng đi đến nắm tay kéo cô lên. Tiểu Y Tiên đứng vững xong thì nhẹ nhàng thở ra, lập tức nở nụ cười chân thành cảm ơn các dong binh.

"Tiểu Y Tiên, ngươi lâu như vậy cũng chưa trở lại mọi người lo lắng cho ngươi lắm." Mục Lực vẻ mặt lo âu nhìn Tiểu Y Tiên, ân cần hỏi han: "Nhưng ngươi xuống dưới vách núi làm gì vậy?"

Tiểu Y Tiên cười, giơ Vô Thanh Tiêu trong tay nét mặt tràn đầy vẻ thích thú vì tìm được dược liệu quý hiếm: "Cũng coi như ta may mắn đi dạo một vòng bên này liền phát hiện ra thứ này."

Có dong binh có kiến thức liền nhận ra dược liệu này, lập tức kinh ngạc nói: "Lại là Vô Thanh Tiêu! Thứ này khó tìm lắm Tiểu Y Tiên vận may thật tốt."

Nghe vậy Mục Lực trong mắt xẹt qua một chút nghi hoặc nhưng sự nghi hoặc này chỉ thoáng qua. Sau khi chỉnh đốn đội ngũ, cả đoàn người liền lại xuất phát.

"Ách Nan Độc Thể?" Cổ Huân Nhi khoanh chân ngồi dưới đất, hơi mơ màng nhìn Tiêu Hàm.

Tiêu Hàm gật đầu: "Độc thể bẩm sinh còn được gọi là Ách Nan Độc Thể bởi vì người sở hữu loại thể chất này cả đời đều sẽ đi kèm với tai ương."

"Đấu Khí Đại Lục đã từng xuất hiện một nữ nhân sở hữu Ách Nan Độc Thể. Nữ nhân này từng trong một lần nổi giận, miễn cưỡng biến một đế quốc thành vùng đất độc ngàn dặm mấy trăm ngàn người chết bất đắc kỳ tử trong một đêm."

Nghe vậy dù là Cổ gia đại tiểu thư Cổ Huân Nhi cũng không nhịn được hít một hơi khí lạnh.

"Phương thức tu luyện của loại độc thể này khá kỳ quái họ không cần tu luyện đấu khí nhiều năm. Họ muốn mạnh lên chỉ cần dùng độc dược."

"Ách Nan Độc Thể có thể chuyển hóa độc lực ẩn chứa trong độc dược bằng một phương pháp quỷ dị thành độc đấu khí cực kỳ đặc biệt. Độc dược càng kịch liệt thì càng có lợi cho việc tăng cường thực lực của họ. Vì vậy họ không cần khổ tu chỉ cần liên tục dùng độc dược là có thể nhanh chóng tăng thực lực."

"Thật là một thể chất biến thái." Khẽ thở dài một hơi, Cổ Huân Nhi không ngớt lời ca ngợi.

"Tất nhiên trên thế giới không có thứ gì tuyệt đối hoàn mỹ. Ách Nan Độc Thể này tuy có thể dựa vào độc dược để tăng thực lực nhanh chóng nhưng độc dược suy cho cùng vẫn là độc dược. Mặc dù dựa vào Ách Nan Độc Thể họ có thể ngăn chặn độc lực cắn xé cơ thể tuy nhiên khi độc dược ăn vào ngày càng nhiều đến mức Ách Nan Độc Thể không thể áp chế được độc đấu khí trong cơ thể nữa, họ sẽ từ từ chết đi trong sự tra tấn thống khổ của vạn độc xâm lân." Tiêu Hàm hờ hững nói, cảm xúc không chút dao động.

"Vậy có cách nào giải quyết không, sư phụ?" Cổ Huân Nhi hỏi. Nàng không phải muốn cứu Tiểu Y Tiên sở hữu Ách Nan Độc Thể chỉ là đơn thuần tò mò thôi.

"Để có được sức mạnh tăng lên nhanh chóng, tự nhiên phải trả một cái giá. Trên đời không có thứ gì không làm mà hưởng." Tiêu Hàm thản nhiên nói: "Quy tắc là cực kỳ công bằng có được thì có mất, muốn đạt được cái gì nhất định phải trả cái giá tương ứng."

Đạo lý đơn giản như vậy Cổ Huân Nhi vẫn biết, mặc dù vậy nàng vẫn nghiêng đầu, hỏi một câu: "Ngay cả lão sư cũng không có cách nào sao?"

Tiêu Hàm liếc nàng một cái.

"Chỉ cần giữ vững niềm tin, ý chí ắt sẽ có hướng giải quyết. "

【Ký chủ sớm nghĩ kỹ sẽ cứu Tiểu Y Tiên sao?】 Hệ thống hỏi, ký chủ nhà nó không phải loại người lòng tốt bao dung, nó hoàn toàn không ngờ ký chủ lại chủ động đi cứu một người hơn nữa Ách Nan Độc Thể kỳ dị không phải nói suông, muốn cứu Tiểu Y Tiên e rằng ký chủ cũng sẽ tốn rất nhiều công sức.

"Ừm, trong nguyên văn là Tiêu Viêm cứu Tiểu Y Tiên, vì vậy Tiểu Y Tiên mới một lòng một dạ với hắn mang lại cho hắn không ít lợi ích. Vì vậy, Tiểu Y Tiên cũng coi như là một cơ duyên của Tiêu Viêm." Tiêu Hàm nói: "Đã muốn cướp khí vận của Tiêu Viêm, thì phải cướp triệt để, nếu không rất dễ để hắn lật ngược tình thế."

Hệ thống: Ký chủ nhà ta cái gì cũng tốt, chỉ là quá cẩn thận.

Thời gian trôi qua đã đến đêm khuya. Theo bóng đêm bao phủ, doanh trại của đội hái thuốc cũng dần trở nên yên tĩnh. Ngoại trừ âm thanh thỉnh thoảng phát ra từ các dong binh gác đêm chỉ còn nghe thấy tiếng củi cháy tí tách trong ngọn lửa.

Trong bóng tối tĩnh lặng, một chiếc lều bỗng khẽ động một bóng đen lặng lẽ chui ra từ trong lều sau đó nhẹ nhàng lách qua kẽ hở của lính gác, chạy vào khu rừng đen hun hút, đặc quánh như mực. Khi Tiểu Y Tiên lần nữa đến hang động, cô thấy thiếu nữ hôm nay đã cứu mình đang khoanh chân ngồi, nhắm mắt tu luyện.

Còn người áo đen thì tựa vào vách đá, đứng bất động.

"Đến rồi thì vào đi." Cảm nhận được khí tức của Tiểu Y Tiên, Tiêu Hàm vẫn nhắm mắt nói: "Tiếp theo dù có chuyện gì xảy ra trừ khi các ngươi gặp nguy hiểm đến tính mạng bằng không ta sẽ không ra tay."

Cổ Huân Nhi và Tiểu Y Tiên đều gật đầu, không dị nghị. Đi trong hang động âm u và tối tăm, cái lạnh nhàn nhạt bao quanh quanh thân thể hai người. Trong lối đi yên tĩnh, chỉ vang vọng tiếng bước chân rất nhỏ của hai người.

Cổ Huân Nhi lắng tai nghe một hồi, phát hiện mình căn bản không nghe thấy tiếng bước chân của lão sư rõ ràng người này ở rất gần phía sau mình nhưng lại như hòa vào bóng tối vô tận. Nếu không phải mình biết lão sư đi theo nàng căn bản không phát hiện phía sau còn có người. Tiêu Hàm cũng không biết Cổ Huân Nhi đang nghĩ gì cho dù biết cô cũng chỉ cười nhạo một tiếng.

Rất nhanh cả nhóm đi đến cuối hành lang, một cánh cửa đá với quầng sáng vàng nhạt hiện ra. Cánh cửa đá rất dày, ít nhất cần một cường giả Đấu Sư mới có thể cưỡng ép phá tan nhưng Tiêu Hàm đã nói sẽ không ra tay trợ giúp cho họ khi cận nguy hiểm đến tính mạng.

Tuy nhiên, may mắn thay trên cánh cửa đá này có một cơ quan thuộc tính thổ. Cổ Huân Nhi hoàn toàn không biết gì về cơ quan, may mắn là Tiểu Y Tiên đã từng đọc một vài sách về thuật cơ quan cũng coi như biết sơ sơ. Cuối cùng Tiểu Y Tiên tìm được chỗ phá giải cơ quan chỉ thấy Tiểu Y Tiên khẽ nhấn vào lõi cơ quan, cánh cửa đá liền "oanh" một tiếng, từ từ mở ra. Ba người bước qua cửa đá, tầm nhìn trước mắt đột nhiên trở nên rộng lớn.

Trong cửa đá là một thạch thất khổng lồ, trông khá đơn giản và trống trải. Trên vách tường khảm nạm Nguyệt Quang Thạch dùng để chiếu sáng. Ở giữa thạch thất có một chỗ ngồi, một bộ hài cốt ngồi trên đó đầu lâu hãm sâu rơi xuống trên xương đùi trắng bệch. Dáng vẻ này kết hợp trong không khí yên tĩnh lại toát ra một chút cảm giác âm u, lạnh lẽo.

Phía trước ghế ngồi, bày trí một bàn đá xanh hơi dài và rộng, trên bàn đá xanh ba chiếc hộp đá bị khóa được đặt ngay ngắn. Và trong ba góc của thạch thất chất đống lớn kim tệ vàng óng cùng các tài vật quý hiếm khác, ước tính sơ bộ có lẽ lên đến mấy trăm ngàn kim tệ.

Đoàn người của Tiêu Hàm không thiếu tiền nhất là Cổ gia đại tiểu thư, giàu có địch quốc (cực kỳ giàu) nên họ đều không để mắt đến đống kim tệ kia.

【Ký chủ, kiểm tra đo lường thấy trong thạch thất có tàn quyển bản đồ Tịnh Liên Yêu Hỏa.】 Lúc này hệ thống thứ đã lâu không lên tiếng đột nhiên xuất hiện.

"Tịnh Liên Yêu Hỏa?"

Tiêu Hàm lướt mắt qua thạch thất, cuối cùng đặt ánh nhìn lên bộ hài cốt kia.

Nàng mơ hồ nhớ phần nội dung cốt truyện này, Tiêu Viêm dường như đã vô tình phát hiện tàn đồ Tịnh Liên Yêu Hỏa ở đây.

【Có phải trong bộ hài cốt đó không?】

【Đúng vậy ký chủ, ngay trong bàn tay xương đang cầm chìa khóa của bộ hài cốt đó.】

Tiêu Hàm hơi nhíu mày, xương tay? Nhìn hai người kia đang cẩn thận từng li từng tí hái dược liệu quý hiếm Tiêu Hàm khẽ lắc đầu, bước đến chỗ bộ hài cốt. Dừng lại bên cạnh bộ hài cốt, Tiêu Hàm chắp tay cúi lạy một cái, lẩm bẩm trong bụng rằng "mạo phạm" rồi mới thò tay đi lấy chìa khóa định cầm chìa khóa rồi gỡ xương tay ra.

"Rắc..."

Do sự bào mòn của thời gian, cánh tay xương khô vậy mà cứ thế bị Tiêu Hàm kéo đứt cả chìa khóa. Tiêu Hàm chớp chớp lông mày dường như cũng không ngờ bộ hài cốt này lại yếu ớt đến vậy. Ánh mắt xuyên qua vết nứt trên đó Tiêu Hàm mơ hồ nhìn thấy một quyển trục nhỏ nhắn cổ xưa. Cô thò tay lấy quyển trục ra ném vào không gian hệ thống.

Sau khi xong việc Tiêu Hàm lại khom lưng nhặt xương tay lên đặt vào vị trí cũ cho người ta. Cầm  chìa khóa trong tay Tiêu Hàm đi đến ba chiếc hộp đá kia. Dưới sự kiểm tra của hệ thống cô căn bản không cần thử từng chiếc một đã chính xác tìm được chiếc chìa khóa tương ứng với ba chiếc hộp đá.

Cổ Huân Nhi và Tiểu Y Tiên đều nhìn thấy động tác của Tiêu Hàm nhưng cả hai không nói gì, liếc nhìn một cái rồi dồn hết tinh lực vào việc hái dược liệu. Chiếc hộp đá thứ nhất chỉ có một quyển trục màu sắc rực rỡ, Tiêu Hàm chỉ liếc nhìn một cái liền biết đây là gì.

Thất Thải Độc Kinh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro