33. Thanh Liên Địa Tâm Hoả

"Thanh Liên Địa Tâm Hỏa?"

Cổ Huân Nhi nghi ngờ lẩm bẩm nhắc lại.

"Thanh Liên Địa Tâm Hỏa xếp thứ mười chín trên Bảng Dị Hỏa, sinh ra từ sâu trong lòng đất trải qua vô số lần rèn luyện, dung hợp, áp suất, điêu khắc bởi hỏa diễm của đại địa. Mười năm thành linh, trăm năm thành hình, ngàn năm thành sen. Khi đại thành nó có màu hơi xanh trong liên tâm sinh ra một đám thanh hỏa, có tên là Thanh Liên Hỏa hay còn gọi là Thanh Liên Địa Tâm Hỏa. Ngọn lửa này có uy lực khó lường, ở những khu vực gần núi lửa thậm chí có thể dẫn đến núi lửa phun trào."

Hiếm khi Tiêu Hàm lại nói một đoạn dài như vậy. Những thông tin về dị hỏa này vẫn là do hệ thống truyền cho nàng.

"Tê..." Phía trước, miệng con Hỏa Linh Xà phát ra âm thanh sắc bén sau đó thân rắn quét qua, "xoạt" một tiếng liền đi tới phía sau hai người. Cổ Huân Nhi nhìn lại, liền phát hiện đôi mắt khổng lồ của nó mơ hồ chứa đựng sự né tránh khi nhìn đoàn hào quang màu xanh kia thân thể cũng hơi run rẩy.

"Đi xem thử." Tiêu Hàm cũng liếc nhìn con Hỏa Linh Xà nhưng cô không hề để ý. Dị hỏa là năng lượng thiên địa tụ tập mà thành đối với những ma thú này có sự áp chế rất mạnh mẽ. Thân thể tiến vào trong hào quang màu xanh, sự nóng rực trong dự liệu không đến ngược lại nhiệt độ xung quanh lại kỳ dị hạ thấp rất nhiều.

Hoa sen màu xanh chia tám cánh, tám cánh hoa màu xanh biếc hoàn mỹ như những phiến ngọc bích xanh biếc đẹp nhất tự nhiên hình thành, nhìn thoáng qua óng ánh trong suốt khiến người ta có cảm giác yêu thích không muốn rời tay. Trong hoa sen dường như có một đài sen nhỏ khoảng hai, ba thước. Trong những lỗ nhỏ trên đài sen, tản ra những đốm huỳnh quang. Đó là những hạt sen kết tinh từ năng lượng thuộc tính hỏa tinh thuần nhất.

Dưới đóa sen màu xanh, phần rễ sen dài mảnh khảnh dài hơn mười thước. Trên rễ sen chi chít những xúc tu nhỏ. Khi những xúc tu này lay động, Cổ Huân Nhi có thể cảm nhận rõ ràng rằng chúng đang điên cuồng hấp thụ năng lượng thuộc tính hỏa cuồng bạo trong dòng nham thạch xung quanh. Và điều khiến Cổ Huân Nhi chú ý nhất chính là ngọn lửa màu xanh tĩnh lặng đang chuyển động giữa đài sen.

"Nhìn kỹ chưa?"

Lúc này, Tiêu Hàm bên cạnh đột nhiên hỏi. Cổ Huân Nhi lấy lại tinh thần, gật đầu. Tiêu Hàm liếc nhìn ngọn lửa màu xanh đó, giơ tay lên một đoàn lôi kiếp màu đỏ tươi xuất hiện trong tay Tiêu Hàm. Ngay sau đó bàn tay nhẹ nhàng đưa về phía trước, đoàn lôi kiếp đó liền theo dòng nham thạch bơi về phía đài sen. Khi sắp tiếp xúc với ngọn lửa, lôi kiếp trong nháy mắt hóa thành một tấm lưới màu đỏ tươi, bao bọc chặt chẽ ngọn lửa bên trong.

Điều vượt quá dự liệu của Tiêu Hàm là sự phản kháng trong dự đoán đã không đến. Sau khi bị lôi kiếp bao bọc, ngọn lửa vẫn im lặng thậm chí còn toát ra mấy phần cảm giác dịu dàng ngoan ngoãn.

Chuyện này là sao?

Tiêu Hàm hơi kinh ngạc nhưng cô cũng không nghĩ ra nguyên do. Cuối cùng chỉ có thể đổ cho kiếp lôi thuộc về pháp tắc Thiên Đạo có lực tương tác tự nhiên đối với loại dị năng kết tinh từ thiên địa này. Cẩn thận thu dị hỏa được lôi kiếp bao bọc về đan điền liên tục xác định dị hỏa sẽ không đột nhiên bạo động, Tiêu Hàm lúc này mới thở phào nhẹ nhõm đưa ánh mắt đặt lên đài sen.

Đài sen màu xanh này là do hỏa diễm của đại địa ngưng tụ hàng ngàn năm mà thành. Người thuộc tính hỏa khi tu luyện ngồi trên đó, tốc độ tu luyện không dám nói tăng gấp mười lần nhưng ít nhất gấp ba bốn lần là thừa sức. Hơn nữa khi gặp kẻ địch chỉ cần dùng đấu khí khởi động phóng thích dị hỏa ẩn chứa bên trong cho dù Cổ Huân Nhi hiện tại gặp phải cường giả cấp bậc Đấu Linh, không dám nói đánh bại người ta nhưng nếu muốn chạy trốn thì ít nhất là không gặp trở ngại.

Còn có những hạt sen trong đài sen đó chính là Hỏa Liên Tử danh xưng "tinh túy của linh hỏa". Trăm năm mới kết được một hạt, năng lượng ẩn chứa trong đó khiến Tiêu Hàm cũng phải động lòng. Khi Tiêu Hàm nói công dụng của đài sen cho Cổ Huân Nhi, cô bé này cũng có chút kích động muốn mang đài sen đi.

"Thanh Liên này là kỳ vật của thiên địa, phàm là thứ gì chạm vào liền hóa thành tro. Muốn mang nó đi nhất định cần dùng đồ vật bằng ngọc chất lượng tinh thuần mới có thể khiến nó không bị làm bẩn." Tiêu Hàm vừa nói vừa lấy ra từ không gian hệ thống một cái thước ngọc thượng phẩm mà Tiêu Hàm không biết có được từ đâu. Nghe nói cái ngọc này là cống phẩm hoàng thất từ mấy ngàn năm trước. Tiêu Hàm không nghiên cứu nhiều về những thứ này nhưng cô lại có một hệ thống được mệnh danh là biết tất cả mọi chuyện.

"Huân Nhi muội hãy nhớ kỹ sau này khi gặp phải thiên địa trân phẩm nhất định phải dùng đồ vật bằng ngọc để thu thập và bảo quản." Tiêu Hàm chân thành nói.

Cổ Huân Nhi gật đầu: "Huân Nhi nhớ kỹ rồi ạ."

Liên tục xác định bên trong thước ngọc không có bất kỳ tạp chất nào, Tiêu Hàm mới dùng thần thức bao phủ thước ngọc điều khiển thước ngọc cắt đứt phần liên kết giữa hoa sen và rễ sen.

Sau khi nhận lấy đài sen, Tiêu Hàm liền hỏi Cổ Huân Nhi: "Muội biết vì sao ta không lấy phần rễ còn lại này không?"

Cổ Huân Nhi trầm tư một chút, thăm dò trả lời: "Phần rễ này không có tác dụng gì ạ?"

Tiêu Hàm lắc đầu: "Không đúng."

"Huân Nhi hôm nay ta sẽ dạy muội  một bài học, vạn sự lưu một đường (làm gì cũng phải chừa lại một con đường sống của bất kể là người hay vật)." Tiêu Hàm trầm giọng nói: "Đối mặt với loại thiên tài địa bảo này không thể lòng tham không đáy. Nếu hôm nay chúng ta lấy đi phần rễ này sau này e rằng sẽ không còn Thanh Liên Địa Tâm Hỏa được tạo ra nữa."

Cổ Huân Nhi cảm thấy hơi rung động đây là lần đầu tiên nàng nghe được loại lý luận này.

"Đây cũng là một trong những ranh giới cuối cùng của luyện dược sư, hủy đi căn nguyên của nó là điều đáng hổ thẹn nhất."

Sau khi có được những thứ cần thiết nhóm ba người một rắn cũng không vội vàng rời đi. Nơi đây năng lượng thuộc tính hỏa vô cùng dồi dào, đặc biệt thích hợp cho Cổ Huân Nhi hấp thu dị hỏa vì vậy họ tạm thời lưu lại ở đây. Sau khi tách dị hỏa ra khỏi cơ thể, Tiêu Hàm liền lấy ra một cái hộp ngọc. Trong hộp là một viên đan dược màu đỏ lớn bằng trái nhãn. Viên đan dược màu máu mềm mại này chính là vật thiết yếu để nuốt chửng dị hỏa: Huyết Liên Đan.

Ngay sau đó Tiêu Hàm lại lấy đài sen ra, dùng thần thức lấy hạt sen trong đài sen rồi ra hiệu cho Cổ Huân Nhi ngồi lên. Thanh Liên Địa Tâm Hỏa và Thanh Liên này cùng xuất phát từ một thể khi hấp thu trên đài sen, Cổ Huân Nhi có thể thoải mái hơn nhiều.

"Trước tiên phải dùng Huyết Liên Đan." Thấy Cổ Huân Nhi ngồi xuống, Tiêu Hàm mới nói. Chợt, Tiêu Hàm hơi dừng lại thần sắc dịu dàng hơn một chút: "Yên tâm, có ta hộ pháp cho muội dù có thất bại cũng sẽ không sao."

Cổ Huân Nhi nhẹ nhàng gật đầu, đôi mắt trong veo ẩn chứa một tia ấm áp khó tả. Lời trấn an của Tiêu Hàm không chỉ đơn thuần là một câu nói suông; nó là một sợi dây vô hình, siết chặt niềm tin trong lòng nàng. Dù quá trình hấp thu dị hỏa đầy rủi ro nhưng chỉ cần có sư tỷ nhà nàng ở đây, mọi nỗi sợ hãi dường như tan biến. Cổ Huân Nhi tin vào thực lực phi phàm của Tiêu Hàm, tin vào sự che chở của người ấy và hơn hết nàng cảm nhận được sự quan tâm chân thành ẩn sau vẻ ngoài lạnh nhạt đó. Một nụ cười khẽ nở trên môi Cổ Huân Nhi. Có lẽ đây chính là cảm giác được dựa dẫm,được bảo vệ Cổ Huân Nhi nàng đã mong mỏi bấy lâu, một cảm giác ấm áp và an toàn đến lạ thường. (uầyy, rung động rồi bà cơn ơi!)

Có thêm sự hỗ trợ bản đầy đủ của 《Phần Quyết》 có thể tăng xác suất hấp thu dị hỏa thành công lên tám mươi phần trăm lại có Tiêu Hàm hộ pháp, Kim Đế Phần Thiên Viêm áp chế và đài sen gia tăng, nếu Cổ Huân Nhi còn có thể thất bại thì chỉ có thể nói nàng là phế vật thôi. (Đây là hệ thống thầm nói)

Huyết Liên Đan chỉ là đan dược ngũ phẩm, Tiêu Hàm cẩn thận phòng ngừa sớm đã luyện một đống lớn để Cổ Huân Nhi dùng thoả thích khi hấp thu dị hỏa. Huyết Liên Đan vừa vào miệng, liền hóa thành một luồng năng lượng nhanh chóng tiến vào các kinh mạch trong cơ thể Cổ Huân Nhi cuối cùng giống như từng tầng màng máu, từ từ thấm vào kinh mạch và khung xương.

Chậm rãi thở hắt ra, trong mắt Cổ Huân Nhi dường như có ngọn lửa màu vàng đang chuyển động. Nàng duỗi tay ra, ngọn lửa màu xanh kia liền từ từ bay tới trước mặt nàng.

"Muội đưa tay vào trong ngọn lửa màu xanh, ở vị trí trung tâm của đoàn dị hỏa đó có một tia hỏa chủng lấy nó ra, tốc độ phải nhanh." Tiêu Hàm trầm giọng nói: "Dùng Kim Đế Phần Thiên Viêm bao quanh tay."

Cổ Huân Nhi không chút nghi ngờ lời Tiêu Hàm. Nàng đưa tay chăm chú nhìn ngọn lửa màu xanh, trên tay ngọn lửa màu vàng từ từ hiện lên lan tràn dọc theo cánh tay, rất nhanh liền bao phủ lấy bàn tay nàng. Một giây sau, Cổ Huân Nhi nhanh như chớp thò tay vào ngọn lửa. Rất nhanh nàng liền rút tay về. Một tia chất lỏng màu xanh như nham thạch nóng chảy từ từ nhúc nhích trong lòng bàn tay nàng.

Theo hỏa chủng bị rút ra, ngọn lửa xanh khổng lồ trước mặt Cổ Huân Nhi bắt đầu từ từ thu nhỏ lại sau một lát liền biến thành một tia hỏa diễm màu xanh nhỏ xíu chui vào chất lỏng màu xanh trong lòng bàn tay nàng. Sức mạnh khổng lồ ngưng tụ hàng ngàn năm đều bị nén lại thành một chút chất lỏng này. Cổ Huân Nhi có thể tưởng tượng sức mạnh đáng sợ mà nó ẩn chứa.

Tuy nhiên, may mắn thay trong cơ thể Cổ Huân Nhi có Kim Đế Phần Thiên Viêm luận về sức mạnh thì nó còn vượt qua Thanh Liên Địa Tâm Hỏa này nên nàng cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi.

Chậm rãi thở hắt ra một hơi, Cổ Huân Nhi ngẩng đầu đưa chất lỏng này vào miệng. Ngay khi dòng chất lỏng xanh biếc hung hãn tràn vào cuốn theo sức mạnh của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, Cổ Huân Nhi cảm thấy từng tấc kinh mạch như bị xé toạc, cơ thể run rẩy dữ dội khuôn mặt tái nhợt không còn một giọt máu. Đó là sự xung đột dữ dội giữa hai nguồn năng lượng hỏa diễm. Thế nhưng đúng khoảnh khắc nguy kịch ấy, Kim Đế Phần Thiên Viêm trong cơ thể nàng không hề chần chừ.

Một luồng lửa vàng kim rực rỡ, uy nghiêm và bá đạo chợt bùng lên từ sâu thẳm đan điền. Nó không chỉ đơn thuần là một ngọn lửa mà là một vị đế vương của các loại lửa lập tức giáng xuống áp chế Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đang cố gắng hoành hành trong thân thể của Cổ Huân Nhi. Kim Đế Phần Thiên Viêm như một tấm khiên vững chắc bao bọc lấy từng đường kinh mạch yếu ớt, ngăn chặn sự phá hủy từ bên trong. Đồng thời nó bắt đầu triển khai sức mạnh thôn phệ vốn có từ từ nuốt chửng và dung hợp Thanh Liên Địa Tâm Hỏa biến nguồn năng lượng cuồng bạo kia thành một phần của chính nó. Cơn đau thấu xương vẫn hành hạ Cổ Huân Nhi nhưng nàng biết dưới sự bảo hộ và dẫn dắt của Kim Đế Phần Thiên Viêm quá trình này sẽ thành công và nàng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết

 Ngay lập tức nhìn thần sắc Cổ Huân Nhi kịch liệt biến hóa, Tiêu Hàm liền thở dài. Nuốt chửng dị hỏa chỉ có thể dựa vào chính Cổ Huân Nhi, điều nàng có thể làm chỉ là cung cấp đan dược và ra tay cứu nàng khi đối phương có khả năng thất bại. Để ngăn ngừa Thanh Lân bị thương bởi sức mạnh có thể tràn ra từ Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, Tiêu Hàm đã tách một phần lôi kiếp để tạo ra một vòng bảo hộ cho cô bé. Cùng là dị năng thiên địa Thanh Liên Địa Tâm Hỏa không thể sánh bằng lôi kiếp thuộc về vị diện cao hơn vì vậy Tiêu Hàm cũng không cần lo lắng an nguy của Thanh Lân.

【Ký chủ, người nói nữ chủ có thể thành công không?】 Hệ thống nhàn rỗi đến phát chán, lại chạy đến trò chuyện với Tiêu Hàm.

Tiêu Hàm gật đầu: 【Không vấn đề.】

Hệ thống có chút kinh ngạc: 【Ký chủ người yên tâm về nữ chủ như vậy ư? Chỉ vì nàng là nữ chủ, có quang hoàn sao?】

Tiêu Hàm lắc đầu, ánh mắt hơi sâu: "Bởi vì... nàng là Cổ Huân Nhi."

Trong những năm tháng ở chung với Cổ Huân Nhi, Tiêu Hàm phát hiện rất nhiều tính cách của Cổ Huân Nhi mà nguyên tác không hề nhắc tới. Điều này khiến cô nhận thức rõ ràng rằng thế giới  đang sống hiện tại không chỉ đơn thuần là một cuốn sách, con người trong thế giới này cũng không phải cứ rập khuôn theo tính cách đã được định sẵn trong sách mà hành động. Con người là vô cùng phức tạp và sẽ không đơn thuần như trong sách.

Vì vậy thái độ của Tiêu Hàm đối với Cổ Huân Nhi cũng từ lúc ban đầu, "Đây là nữ chủ trong sách, không chừng nàng sẽ lại thuận theo nội dung truyện" đến sau này "Đây là một người sống sờ sờ có suy nghĩ của chính mình".

Vì thế, sự tự tin của Tiêu Hàm đối với Cổ Huân Nhi không phải vì nàng là nữ chủ có cái gọi là "quang hoàn nữ chủ". 

Chỉ đơn giản vì nàng là Cổ Huân Nhi. Cô gái tự tin, tùy ý nhưng lại kiên cường và cố chấp đó. Làm sao có thể thất bại được chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro